Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vị công chúa đó.

Tiểu thuyết gốc · 978 chữ

- Cái thứ tạp nham quái quỷ gì thế này ? Đây chính là thứ âm nhạc khiến Nhuận Ngọc và Dương Hiểu Phàm falling in love ? Đùa ta đấy à.

[ ...] Sao lại thành tạp nham rồi.

Ta nghi ngờ nguyên chủ chỉ cảm thấy có hứng thú với cây đàn.

Vẻ mặt cô đầy sự không kiên nhẫn.

- Nhưng thật may là nữ chính không chơi Liễu Cầm.

[Là sao ?]

- Tuy so với nhiều bảo bối khác ở thế giới của ta thì còn thua xa, nhưng chi ít Liễu Cầm cũng là Thần vật, Tạ Tranh nói về khả năng đàn không thể gọi là cao siêu được, so với sự cao quý của Liễu Cầm vẫn quá kém

Trong khi đó, Linh Họa - Đệ nhất tài nữ mà cả lục giới đều biết- hoàn toàn bị thứ âm thanh này làm cho nổi da gà.

Ai đó, trả lại sự hoàn hảo trong âm nhạc cho tôi!!!!

Nói về âm nhạc, Linh Họa chính là người đặc biệt khó tính, cô từ lúc biết bò đã nghịch đàn rồi.

Dường như ngoài Linh Họa, không ai trong số các vị khách quan nhận ra vài lỗi sai của Tạ Tranh.

Đàn hay đúng là chỉ nên để cao nhân hưởng, đám quan lại này sao có thể có cơ hội được nghe âm thánh.

- Ta cảm thấy vô cùng khó hiểu, nếu nói cẩu nam nữ hại nữ chính đến nát , vậy thì, vì cái quái gì mà nữ chính lại thề sẽ đứng trên đỉnh cao nhân sinh ở đây. Người cần cô ta trả thù là cẩu nam nữ, liên quan quái gì tới mấy người cổ đại như nguyên chủ đâu. Vào ta, ta đảm bảo sẽ tặng chúng một quả bom nguyên tử nổ chết chúng để cùng đồng quy vu tận.

[ Tình tiết cẩu nam nữ chỉ để chứng minh lý do nữ chính không tin vào tình yêu thôi. Cô không cần phải để ý nhiều như vậy.]

- Chậc. Quả là thiếu logic mà.

- Vậy mà sau này vẫn còn có thể hảo hảo sinh hoạt tốt cùng một đống nam nhân, không tin vào tình yêu ?

Chủ nhân, Ngài không cần phải bận tâm thứ hạ đẳng như cô ta.

- Làm như ta muốn bận tâm ấy, haiz... Không biết nguyên chủ còn giấu rượu ở đâu nhỉ ?

Kiếm: ...

Hệ thống : ...

" Không thể tin được! Tạ Tranh quả thực không có ngốc!"

Linh Họa: Đánh đàn xong rồi hả ?

Tiếng nói vừa rồi là của một vị công tử nào đó. Bây giờ, tất cả mọi người đều nhìn Tạ Tranh bằng con mắt khác.

Ngoại trừ Linh Họa và Đông Phương Nguyệt Chu.

Thái tử Dương Hiểu Phàm đầy thâm ý nhìn Tạ Tranh, hỏi:

" Không biết Tạ tiểu thư muốn gửi gắm điều gì vào khúc nhạc vừa rồi?"

Tạ tranh ánh mắt mang chút đượm buồn trả lời :

- "Đây là câu chuyện về một vị công chúa cao quý , cô ấy hết mực yêu một vị công tử nọ. Vậy mà, vị công tử đó lại phản bội lòng tin của công chúa, cấu kết với một cung nữ thấp hèn, đoạt giang sơn của hoàng tộc, hại công chúa vào bước đường cùng. Khúc nhạc này thể hiện nỗi lòng u uất phẫn nộ của vị công chúa kia."- Tạ Tranh khéo léo biến đổi chút câu chuyện về kiếp trước của cô ta.

Dương Hiểu Phàm làm một khuôn mặt đồng cảm.

" Vị công chúa đó xác thực đáng thương."

Linh Họa lên tiếng.

" Đáng thương ? Ta cảm thấy vị công chúa đó chính là quá ngu ngốc đi. Thái tử đồng cảm với công chúa, vậy còn cha mẹ huynh đệ nàng thì sao ? Chỉ vì thứ ái tình giả tạo đó mà dâng cả giang sơn. Theo ta, vị công chúa đó mới chính là người đáng chết nhất."

Tạ Tranh tức giận, cô ta bất bình phản bác.

" Vị công chúa đó chẳng qua là vì tình mà khổ, không phải chúng ta nên đồng cảm với cô ấy sao? Quốc sư, ngài có cần phải máu lạnh như vậy không?"

Linh Họa : Haha...

" Tạ tiểu thư chen lời với ta, không biết lễ nghĩa vứt đi đâu hết rồi ? Hơn nữa, hoàng tộc là thứ gì, Tạ tiểu thư hẳn là phải là người ý thức rõ nhất đi. Ta không tin nếu không phải vì công chúa chắp tay dâng giang sơn, một tên công tử nam phượng hoàng có thể lật cả hoàng tộc ư? Tạ tiểu thư, cô nói xem, cô công chúa đó có nên bị băm thây vạn đoạn không ?"

Tạ Tranh run rẩy.

Xác thực ở kiếp trước, khi cô ta gặp tên tra nam kia, hắn cũng chỉ là một tiểu diễn viên tuyến 18. Cô ta thích khí chất nho nhã hiền lành của hắn, cũng thích sự dịu dàng ấy, nên cũng bỏ ra không ít tài nguyên nâng đỡ hắn.

Nói cách khác...

Chính cô đã tự hại mình.

Không lẽ...là cô ta sai ?

" A~ Tên công tử đó xác thực cũng đáng chết, tì nữ đó xác thực cũng đáng chết, cô công chúa đó xác thực cũng đáng chết. Mỗi người đều đóng góp một ít vai trò vào công cuộc diệt nước." - Linh Họa cười khẽ.

Thái tử vừa khen Tạ Tranh nhất thời cứng họng, Tứ vương gia cũng không ngoại lệ. Đại điện bỗng chợt yên tĩnh quỷ dị, không khí căng thẳng.

" Ây da ~ Xem ta đã làm gì thế này... Không nên để không khí ngột ngạt như vậy, đành kính mọi người một khúc nhạc tạ lỗi vậy."

Bạn đang đọc Thời Đại Chủ Thần sáng tác bởi Lalalenna
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Lalalenna
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 13

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.