Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cô tính làm gì con gái nhà người ta ?!!

Tiểu thuyết gốc · 1005 chữ

Sau khi cách xa Tạ Tranh cùng hai nam nhân của cô ả, Linh Họa mang Tạ Lăng Huyền vào một cái tửu lâu.

[ Cô tính chuốc say con gái nhà người ta làm gì vậy ?] Hệ thống run run nói Linh Họa.

- Ngươi cho rằng ta chính là cái loại tra nam như vậy ?

[ ĐÚNG!]

- Vậy thì ngươi đúng rồi đó.* Cười

[ C...CCCCCC.....Ô.....CÔ CÔ....SAO CÓ THỂ KHÔNG CÓ LIÊM SỈ NHƯ THẾ CHỨ?????]

- Cái loại chó độc thân như ngươi thì đi mà tìm bạn gái đi, ngồi đấy mà nói ta làm gì ?

[...] Chó cũng có nhân quyền !

[ Hừ ! Ta mới không thèm nói với cô !]

- Ngu ngốc.

[...]

Hệ thống lặn mất tăm.

Nó mới không có nói là nó đang đau lòng đâu !

Linh Họa tuy không nói, nhưng cô rõ là đang giơ ngón giữa khinh bỉ cái hệ thống nhà mình.

Tạ Lăng Huyền hiện giờ đã loading sau cái ôm của Linh Họa.

"Quốc sư,...vừa rồi ... không phải là đích tỷ ư ?" - Tạ Lăng Huyền vô cùng kinh hoảng với ý nghĩ vừa rồi, đích tỷ nhà nàng vậy mà lại đi cùng Tứ vương gia và Chiến Thần, tin này mà truyền ra thì thử hỏi có bao nhiêu tai tiếng cho phủ Tể tướng.

"Đừng lo. Không ai biết đâu."- Linh Họa trấn an. - " Hoàng thất cũng không mong Tứ vương gia dính tai tiếng."

Tạ Lăng Huyền nghe vậy thì cũng thấy yên tâm.

"V...vậy...chúng ta làm gì đây ?"

"Đương nhiên là uống một bữa no say rồi." - Linh Họa đầy phóng khoáng nói.

Tạ Lăng Huyền nhìn tửu lâu trước mặt.

Hoa Túy Lâu.

Tửu Lâu lớn nhất kinh thành.

"Quốc sư, ta nghe nói Ngài chẳng mấy khi ra khỏi hoàng cung, nhưng bộ dáng Ngài quả thật giống như đã đi rất nhiều lần rồi..." - Tạ Lăng Huyền càng nói càng lí nhí.

Linh Họa giật giật khóe miệng.

"A... Cái này...là vì ta thường trốn đi ấy mà..."

Cô vớ đại một cái lý do qua loa. Dẫu sao thì Tạ Lăng Huyền cũng chẳng có tiếp xúc nhiều với cái cơ thể này.

Tạ Lăng Huyền như hiểu ra.- " A..."

Trong tửu lâu khá đông người, Linh Họa ngồi ở lầu trên cùng mỹ nhân nhà mình.

Sau một hồi ăn uống...

"Ưm..."

Tạ Lăng Huyền đổ gục xuống bàn, cả khuôn mặt nhỏ đỏ ửng còn hơi men.

Trái ngược, Linh Họa lại cười cười cầm ly rượu ngồi đối diện.

"Quốc sư...vì cái gì mà Ngài...lại...không có say..."- Tạ Lăng Huyền một con mắt long lanh cắn môi chất vấn cô, giọng nói hờn dỗi xen chút ẫm ức.

Uây! Đó là tài năng của ta mà ~ - Linh Họa tỏ vẻ.

Cô cảm thấy chỗ rượu này còn nhẹ chán, chẳng qua, Tạ Lăng Huyền không có quen uống nhiều nên mới vậy thôi ~

"Tiểu thư muốn chuốc say tại hạ để làm gì vậy, hửm?" - Âm mưu của con thỏ này, cô thừa sức nhìn ra.

Thần trí Tạ Lăng Huyền tuy choáng váng, nhưng não bộ vẫn cố gắng cãi lại.

"Là Ngài mời ta đến đây !"

"Nhưng tiểu thư là người đòi uống loại rượu nặng mà."

"Ngài..." - Tạ Lăng Huyền rưng rưng nước mắt.

Linh Họa tiếp tục cười.

"Quốc sư ~" - Tạ Lăng Huyền chính thức chuyển sang hình thức nói mớ.

"Sao?"

"Ngài có thích ta không?"

"Không." - Vô cùng thẳng thắn.

"Vậy thì tại sao Ngài lại đồng ý đi chơi với ta ? Đã thế lại còn làm mấy cái hành động thân mật như thế nữa..."

"Tại hạ chính là có âm mưu ăn đậu hũ của tiểu thư."

"Ứ ừ! Ta không chịu đâu ! Ngài ôm ta, còn bắt khăn tay của ta, Ngài phải làm phu quân ta!"

Linh Họa tỏ vẻ, thì ra đây chính là mượn rượu tỏ tình trong truyền thuyết !

Bình thường con thỏ này nói với cô một câu cũng lắp bắp,vậy mà bây giờ còn biết ăn vạ. Chậc ! Cô sẽ không nói là nhìn Tạ Lăng Huyền có chút dễ thương đâu, cô là thẳng đó !

"Mẹ ta còn nói, nam nhân nào mà bắt được khăn tay của cô nương ở thanh lâu thì tức là ngầm đồng ý sẽ cưới."

"Cái đó chỉ áp dụng với kỹ nữ."

"Nhưng...nhưng..."

Linh Họa ngạc nhiên nhìn cái mặt đẫm nước mắt đối diện.

Bỗng nhiên có cảm giác bản thân là một nam nhân bạc tình.

"Hức...Quốc sư, ta chính là thích Ngài từ lúc Ngài giúp ta ở đại diện, nhìn Ngài lúc đó thực sự rất giống một người trong giấc mơ của ta..."

Xin lỗi, cô không phải nam chính trong tiểu thuyết ngôn tình, đương nhiên sẽ không có cái tình tiết 'chúng ta sinh ra đã định là của nhau' , huống chi Nhuận Ngọc là nam phụ trong hậu cung của nữ chính.

"Ta...ta còn thiêu hoa bỉ ngạn, vì ta thích phong thái...hức...của Ngài khi đọc bài thơ đó..."

Ồ ~ Là cái khăn đỏ đó à ! Thiêu không tệ nha ~

"Rồi sao ?" - Linh Họa nghiêng đầu cười.

"Ta cũng mặc bộ đồ đẹp nhất để gặp Ngài, mất nguyên hai canh giờ để sửa soạn...Lại còn phải trốn mí mắt của mẹ ta..."

Tạ Lăng Huyền mơ màng nhớ lại.

Linh Họa chống cằm như đang suy nghĩ gì đó.

Rồi cô vuốt mắt Tạ Lăng Huyền, đôi bàn tay lành lạnh mang theo dòng khí vô cùng dễ chịu làm Tạ Lăng Huyền đi vào hôn mê.

Tác giả : Ngươi tính làm gì cô nương nhà người ta ??? Ta nói cho ngươi biết!!!!! Ngươi mà làm gì cầm thú là ta sẽ phạt ngươi đó !!!!

Linh Họa : Thế nào là cầm thú ?

Tác giả : ahushussjojsodugdhbchgd đó!

Linh Họa : Giải thích chi tiết ghê ~

Bạn đang đọc Thời Đại Chủ Thần sáng tác bởi Lalalenna
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Lalalenna
Thời gian
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.