Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thời Gian Rút Ngắn

Tiểu thuyết gốc · 1587 chữ

Chương 30: Thời Gian Rút Ngắn

Quay trở lại tiểu viện của mình, Lê Khiếu Long cũng không để ý nhiều đến chuyện này nữa. Việc phụ thân và mẫu thân hắn nghĩ nhiều, tự suy bậy bạ ra nhiều hướng như vậy cũng không sao hết. Dù sao họ cũng chỉ là lo suông mà thôi, bời vì chuyện mà họ lo lắng sẽ không xảy ra. Chỉ cần bọn họ đừng tra hỏi kỹ càng như lúc này, vậy thì không sao hết.

Trong lúc chờ nhị thúc mang nguyên liệu đến, Lê Khiếu Long không còn việc gì khác, đành xách kiếm ra luyện. Không phải chỉ là luyện Thất tinh kiếm, mà luyện cả thất tinh bộ. Sau một tuần tu luyện, đồng thời thành công đạt cảnh giới thuần thục của cả hai loại, hắn phát hiện việc tu luyện đồng thời như vậy sẽ có hiệu quả cao hơn so với tu luyện từng thứ riêng lẽ, chân đạp thất tinh bộ, kiếm trong tay trảm thất tinh kiếm.

Hiện tại hắn muốn nếm thử lĩnh hội xem có thể đạt đến cảnh giới cao hơn không. Nhưng sau tầm một canh giờ, hắn bắt đầu cảm thấy mức độ thuần thục của bản thân đối với hai thứ này không còn tăng trưởng nữa, bởi vì hắn đã quá quen với các loại biến hóa ở trong tiểu viện này, đã không còn gì để thay đổi. Hiện tại dù hắn nhắm mắt, cũng không lo đụng hay chém trúng bất cứ thứ gì ở trong sân này nếu hắn không muốn.

Thu kiếm, lau một thoáng mồ hôi trên trán, hắn cảm thấy, có lẽ lão Thiên đã nói đúng. Bản thân cần thay đổi không gian luyện tập, bởi vì khi chiến đấu không gian xung quanh sẽ không thể cố định ở một chỗ, nên cách tốt nhất chính là lịch luyện. Lịch luyện càng nhiều, quen với nhiều loại địa hình, hắn mới dễ có những lĩnh ngộ sâu sắc đối với vũ kỹ và bộ pháp.

"Bốp... Bốp... Bốp!"

Đúng lúc này, ở phía ngoài tiểu viện vang lên tiếng vỗ tay, sau đó là một người trung niên nam tử, mặt chữ điền, bộ dạng trầm ổn xuất hiện. Người này không ai khác, chính là Lê Phá Hải, nhị thúc của Lê Khiếu Long, trước đó có nói sẽ cho người đến đưa nguyên liệu, nhưng việc quan trọng như vậy, giao cho người khác hắn không yên tâm. Cho nên đành phải đích thân đến đưa nguyên liệu. Vừa rồi, hắn đã đứng ở ngoài, chứng kiến lần tu luyện này của Lê Khiếu Long, không thể không cảm thán, đây đúng là thiên tài của Lê gia. Trước đó vì xui vẻo nên bị đứt kinh mạch, nay có được cơ duyên, dù chưa biết hay xấu, nhưng vương giả đã lần nữa trở về.

Thấy Lê Khiếu Long đã dừng kiếm, hắn liền vỗ tay bước vào, đồng thời lên tiếng: "Long nhi, trước đó nghe tam thúc con bảo là con thay đổi binh khí, ta còn lo con sẽ phải tốn rất nhiều thời gian thì mới thích ứng được. Nhưng không ngờ, chúng ta đã đánh giá thấp con, chỉ trong một tuần ngắn ngủi vậy mà con đã luyện cả hai thứ đến cảnh giới thuần thục. Không hổ là thiên tài của Lê gia chúng ta!"

Thấy đối phương xuất hiện, Lê Khiếu Long vội vàng hành lễ: "Nhị thúc nói quá lời, con cũng do may mắn nên mới lĩnh hội được một chút áo nghĩa bên trong. Với lại những biểu hiện vừa rồi chỉ là trên mặt lý thuyết, chứ thực thế như thế nào cũng còn chưa biết. Có lẽ con còn cần lịch luyện nhiều hơn."

Lê Phá Hải nghe chất tử của mình nói vậy, liền có chút hiểu rõ ý định của Lê Khiếu Long, không phải là muốn ra ngoài lịch luyện hay sao? Trước kia hắn cũng như vậy mà! Cho nên không hề lên tiếng khuyên can, chỉ bảo: "Ta hiểu, có những thứ không thể nào tự nhiên mà ngộ ra được. Sách dạy ta biết, nhưng cái biết của chúng ta chỉ dừng ở mức độ biết như thế và nên làm như vậy. Còn muốn hiểu thì phải tự mình làm, tự trải qua. Cho nên thúc ủng hộ con, chỉ cần con nhớ kỹ, thiên hạ này rất hiểm ác, tranh đấu còn hung hiểm hơn Thạch Thành rất nhiều lần, cho nên con ngàn lần vạn lần phải cẩn thận. Đồng thời, nếu ngoài kia nguy hiểm quá, thấy không ổn thì cứ trở về."

Thấy bộ dạng nghiêm túc của nhị thúc mình, Lê Khiếu Long cười cười bảo: "Thúc nói gì mà nghiêm trọng thế, mục đích của con chỉ là vào trong sơn mạch lịch luyện ít bữa, gia tăng trải nghiệm với vũ kỹ mà con vừa học được thôi!"

Nhưng câu trả lời của Lê Phá Hải lại đầy thâm ý: "Không nhắc sớm thì cũng nhắc muộn thôi, con chỉ cần ghi nhớ kỹ là được. Con là thiên tài, ở lại Lê gia mãi chỉ tốt cho Lê gia chứ không hề tốt cho tương lai của con. Trước sau gì con cũng sẽ phải như tổ phụ của con, rời đi để truy tìm đại đạo." Thấy không khí giữa hai thúc điệt có vẻ căng thẳng quá. Lê Phá Hải liền thay đối sắc mặt, trở nên hòa ái hơn: "Con coi thúc kìa, đúng là... Con đã bảo là chỉ đi có mấy ngày rồi mà còn lải nhải. Thế lúc nào con đi?"

Lê Khiếu Long đáp: "Chắc cũng sẽ trong nay mai thôi. Chờ luyện chế dược dịch xong, con sẽ đi ngay."

"Ừm!" Lê Phá Hải chỉ gật gật đầu, sau đó đưa túi đựng nguyên liệu cho Lê Khiếu Long mà không nói gì thêm, sau đó liền rời đi.

Chứng kiến bóng lưng của nhị thúc, Lê Khiếu Long biết, nhị thúc đang mang rất nhiều tâm sự, cũng đoán được việc này có liên quan đến chuyện kia. Nhưng nếu những người khác đã không chủ động nói, vậy hắn cũng sẽ không hỏi, cũng như bí mật của hắn vậy, trên đời ai mà không có bí mật chứ, không cần thiết phải cứ moi móc ra hết làm gì.

Quay người đi vào trong phòng, nếu luyện tập vũ kỹ đã không có tiến triển gì, vậy cũng không cần lãng phí thời gian cho nó nữa. Có lẽ luyện thêm nhiều lần sẽ có, nhưng không cần thiết phải làm như vậy, quá tốn thời gian. Để thời gian đó cho việc cần làm thì tốt hơn.

Mở túi mà nhị thúc vừa đưa, bên trong là một đống dược liệu được chia sẵn và gói riêng theo từng phần. Âm thầm mặc niệm, mở bảng hệ thống ra, bắt đầu luyện dược.

[Hệ Thống: Đinh! Bắt đầu tu luyện Cường thể dịch, số lượng 20 lò, thời gian còn lại: 4:59:59, mời ký chủ kiên nhẫn chờ đợi.]

Chứng kiến thông báo của hệ thống xong, Lê Khiếu Long đóng lại giao diện luyện đan, thoáng kiểm tra qua những chỗ khác, đầu tiên là chuyển qua luyện khí.

Nói mới nhớ, từ khi sử dụng hệ thống luyện khí để huyết luyện Vạn Hóa Thiên Kim, Lê Khiếu Long không còn để ý đến đó nữa, ngoài việc mỗi ngày hệ thống sẽ định kỳ rút một giọt tinh huyết của hắn để tế luyện ra thì không còn gì khác. Ban đầu hắn còn lo lắng, nhưng sau đó không thấy ảnh hưởng gì, mà mỗi lần rút tinh huyết, hệ thống cũng không thông báo nên hắn quên mất.

Hiện tại, nhân lúc rảnh rỗi, Lê Khiếu Long mở bảng luyện khí, kiểm tra thử xem tiến độ của nó đến mức độ nào rồi. Nhìn xuống phía dưới, thoáng kiểm tra tiến độ, Lê Khiếu Long lập tức hiện ra vẻ bất ngờ.

Nếu hắn nhớ không nhầm thì trước kia, khi hắn còn đang ở luyện khí tầng 4, thời gian huyết luyện là 3 năm, tức là 1095 ngày, còn hiện tại, chỉ còn lại 905 ngày 09:05:32, tức là thời gian đã rút ngắn lại chừng nửa năm. Đây là một khoảng cách không hề nhỏ. Hiện tại, tu vi của hắn chỉ mới tăng từ tầng thứ 4 lên tầng thứ 8, thực sự không tăng nhiều, bởi vì đây chỉ là luyện khí kỳ, mà thời gian đã giảm nhiều như vậy. Không biết một khi hắn thành công trúc cơ thì thời gian sẽ còn lại bao nhiêu. Điều này khiến cho hắn không thể không háo hức, bởi vì thứ này chính là nguyên liệu thần cấp. Điều khiển được một thứ có thể biến hóa như vậy, chỉ tưởng tượng thôi hắn đã cảm thấy sung sướng rồi.

Nhưng hắn nào biết, nguyên nhân của chuyện này không phải chỉ là tu vi của hắn tăng từ tầng thứ 4 lên tầng thứ 8, mà trong quãng thời gian này, hắn đã dùng rất nhiều cường thể dịch, tăng lên thể chất và căn cơ của hắn, cho nên chất lượng tinh huyết hiện tại của hắn và lúc trước đã không chỉ là nhiêu đó thôi đâu.

Bạn đang đọc Ta Làm Công Cho Thiên Đạo sáng tác bởi NhiGia
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi NhiGia
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 16

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.