Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nữ đế trở lại

Tiểu thuyết gốc · 2384 chữ

Từ hỗn độn trung sơ khai, thiên đạo sinh thành, sinh vật vạn hoá, sinh sôi nảy nở.

                                 ****

Trái Đất.

Màn đêm nhuộm đen, trong căn phòng nhỏ, một bóng người thiếu nữ đang ngồi trước magn hình máy tính, hai bàn tay không ngừng gõ xuống, cả không gian vắng lặng chỉ nghe đến tiếng gõ máy tính.

Bỗng bóng người đứng phất dậy, reo lên: “Bản tiểu thư cuối cũng thành công thăng cấp lên level 100!!!”

Ánh sáng chiếu đến khuôn mặt thiếu nữ, khuôn mặt nhỏ nhắn cân đối, đôi mặt đen sâu thẳm cùng hàng mi cong trời sinh, có lẽ vì thức khuya mà có phần mệt mỏi, sống mỗi cao thẳng thắp, xuống đến là đôi môi hồng nhuận khép mở như những cánh hoa sen mềm mại, mái tóc đen xoã ngang lưng, thân mặc một bộ áo ngủ.

Hạ Tư Giai vương người, tay phải che miệng đánh cái ngáp ngủ, đôi mắt liếc đến chiếc đồng hồ đặt bên cành máy tính, giật mình thốt: “Đã 3h sáng rồi a. Phải đi ngủ thôi mai còn có buổi lên khai giảng đâu.”

Đúng vậy, qua ngày mai Hạ Tư Giai cuối cùng cũng trở thành một tân sinh viên a, cuối sống sinh viên thật đáng mong đợi!!

Hạ Tư Giai vương tay đến hổ cắm định rút dây sạc máy tính, một tia điện loé lên, cảm giác tre nhức truyền đến khắp thân, Hạ Tư Giai liền ngất đi.

Màn hình máy tính lập loè sáng bừng lên, bao chọn cả Hạ Tư Giai, sau ánh sáng căn phòng trở lại như ban đầu nhưng đã không còn bóng người.

Màn hình máy tính hiện lên một khu rừng rậm rạp, ánh trăng len lỏi qua từng khe lá roi sáng một mảnh khu rừng.

Hạ Tư Giai từ mê man tỉnh lại, hang mi cong khẽ động dần dần mở mắt, đập vào mắt là một mảnh cay cối .

Hạ Tư Giai áo não nghĩ: “ Mơ gì không mơ, này mảnh rừng là gì đến?”

Hạ Tư Giai muốn mở miệng nhưng chỉ phát ra tiếng “oe..oe..oe..”

What?

Hạ Tư Giai giật mình liền cựa quậy cơ thể, nhưng cơ thể này liền rất nặng không thể di chuyển, hai tay luống cuống phe phẩy.

Trước mặt là hai ống tay áo dài kia chỉ hai tay nhỏ bị bao trọn trong hai ốnh tay áo, Hạ Tư Giai duỗi thẳng tay, hai tay áo liền trượt xuống lộ ra hai chỉ tay.

Ánh trăng chiếu xuống Hạ Tư Giai liền nhìn đến khia hai chỉ tay mũm mỉm nhỏ nhỏ, trong đầu ong lên một tiếng: “Đây là bàn tay trẻ sơ sinh a!”

Hạ Tư Giai thoáng chốc ngây người, bản thân trong mơ thế nhưng lại hoá thành một đứa trẻ sơ sinh?? Wtf?

Hạ Tư Giai nhắm mắt cua cua hai chỉ tay nhỏ đập lên mặt mình: Này giấc mơ ta muốn tỉnh?

Sau một hồi vật vả, Hạ Tư Giai mở mắt vẫn là mảnh rừng này vẫn là hai bàn tay nhỏ.

Hạ Tư Giai:…

Không trung bỗng lay động một ánh sáng loé lên, ánh sáng qua đi hiện ra một khóm lửa xanh chấp chờn, ánh khóm bay đến trước mắt Hạ Tư Giai.

Hạ Tư Giai hai mắt mở to nhìn chằm chằm khi ánh lửa trong đầu hiện lên suy nghĩ: “Lửa ma trơi?”

Kia ảnh khóm dường như đọc được suy nghĩ đáp lời: “Chủ nhân.”

Hạ Tư Giai không lên tiếng đôi mắt tròn xoe nhìn khóm lửa.

Khóm lửa thấy Hạ Tư Giai không đáp liền có chút sốt ruột bay qua bay lại trước mặt nàng.

Hạ Tư Giai chóng mặt trong đầu liền hiện lên thanh âm: “Stop.”

Khóm lửa vậy mà hiểu ý nàng liền dừng giữa không trung.

Hạ Tư Giai trong lòng như có viên gạch rơi xuống vũng nước thoáng cái sóng lan ra khắp mặt nước.

Hạ Tư Giai cho mình cái trấn an: “Đây chỉ là giấc mơ, giấc mơ, ngủ cái liền tỉnh.”

Khóm lửa đọc được nàng suy tư liền lên tiếng dập tắt Hạ Tư Giai hi vọng: “ Chủ nhân đây không phải là mơ.”

Hạ Tư Giai:…

Một mảnh yên ắng trước cơn bão.

“A..a..a” trong đầu vang lên tiếng thét, Hạ Tư Giai cuối cùng cũng chấp nhận này hiện thực.

Hạ Tư Giai cố gắng bình tĩnh, bình tĩnh cái khỉ khô, cố một thiếu nữ trưởng thành cư nhiên biến thành cái tre sơ sinh còn ở trong này một mảnh rưtng hoang vu.

Trong rừng không ngừng truyền đến thanh âm quỷ khóc sói gào, u lãnh cực kì.

Hạ Tư Giai khuôn mặt nhỏ tái mét, nhìn đến khóm lửa ma trơi bồng bềnh trước mắt, thanh âm gằn từng chữ: “Đưa ta trở về!” Ta muốn về nhà, muốn về nhà!!

Khóm lửa ma trơi lúng túng đáp: “Chủ nhân, không thể được.”

Hạ Tư Giai bình tĩnh hỏi: “Vì sao?”

Khóm lửa ma trơi giọng lí nhí: “Ta cũng không biết.”

Hạ Tư Giai im lặng, có lẽ cũng không hi vọng nhiều nên cũng không có quá nhiều thất vọng.

Hạ Tư Giai trong đầu tiếp tục nghĩ thanh âm hỏi: “Tại sao ta lại ở đây? Này sự ngươi hẳn biết đi.”

Khóm lửa ma trơi lắc lư, đây là cảm giá của Hạ Tư Giai, nói: “Chủ nhân người bị điện dật sau đó bị teo nhỏ đến đây.”

Hạ Tư Giai hồi ức: “Hình như có này sự. Vậy ta không phải xuyên không?”

Khóm lửa ma trơi: “Chủ nhân, đúng vậy.”

Hạ Tư Giai nghĩ đến những tiểu thuyết xuyên không mình từng đọc, kia các nữ chính không ohải là bị xe tông mới xuyên a, ta đây bị giật điện cũng xuyên được?

Hạ Tư Giai trong lòng gào thét: “Người ta xuyên không không phải đều mà tiểu thư, công chúa?? Xuất thân quý tộc? Ta như thế nào liền cái trẻ sơ sinh? Còn bị bỏ giữa rừng? Không gia không thế?Quá bất công ta muốn kiện!!”

Khón lửa ma trơi như hiểu Hạ Tư Giai lòng gào thét, lên tiếng: “Chủ nhân muốn bình tĩnh a.”

Hạ Tư Giai: “Như thế nào bình tĩnh?? Kia lão thiên thật bất công, ta chửi cả tổ tông!!”

Như hưởng ứng Hạ Tư Giai lời, giữa bầu trời hiện ra tia sét đánh xuống cái cây phía đối diện, cháu đen thui.

Hạ Tư Giai: “Lão thiên ngươi chờ đó!!”

Hạ Tư Giai liên tưởng đến mình mộ phần tại Trái Đất: “ Hạ Tư Giai chi mộ- hưởng thọ 18t.”

Nghĩ đến liền muốn hộc máu, cuộc sống sinh viên tự do tự tại, các đàn anh mĩ nam đang chờ, huhuu…

Hạ Tư Giai nén cõi lòng tan nát, suy nghĩ đến mình làm thế nào tồn tại trong cái này thế giới.

Lần này cô quyết sống thọ, ăn no, ngủ kĩ, ngắm mĩ nam!!!

Hạ Tư Giai thở phì phò, nhìn khóm lửa ma trơi, hỏi: “Ngươi là thứ gì? Ta xuyên đến nào địa phương?”

Khóm lửa ma trơi như chỉ chờ nàng hỏi, bắt đầu thuyết trình: “Chủ nhân đây là Thương kì đại lục, vùng đất tu chân, được cai quản bởi năm quốc gia lớn là Bắc quốc, Nam quốc, Đông quốc, Tặy quốc, ở giữa là Tâm quốc, mà nơi người xuyên đến là rừng U Linh là ranh giới giữa Bắc quốc cùng Tâm quốc.”

Hạ Tư Giai: “Rừng U Linh là nơi như thế nào?”

Khóm lửa ma trơi: “ Rừng U Linh là nơi các tu chân giả đến rèn luyện, được xem là mọt trong bốn nơi cấm địa của Thương Kì đại lục, ma thúc cùng yêu thú đều rất cường hãn không nhuẽng vậy còn có rất nhiều thực linh độc. Người đi vào liền khó trở lại, là mồ chôn của các tu chân giả.”

Hạ Tư Giai cảm giác được một luồng khí lạnh chạy ngang sống lưng: “Thật đáng sợ a. Ta thế nào xuyên đến quỷ quái này??!”

Khóm lửa ma trơi bay bay trước mặt Hạ Tư Giai, Hạ Tư Giai liền nhớ đến một chuyện, hỏi: “Lửa ma trơi người vẫn chưa nói ta ngươi là thứ gì? Ta như thế nào là ngươi chủ nhân?”

Khóm lửa ma trơi lập túc trả lời: “Chủ nhân ta là người phần thưởng khi đạt đến level 100.”

Hạ Tư Giai: Level 100? Phần thưởng?

Hạ Tư Giai trong đầu loé lên ý nghĩ: “Đây là game “Ngạo Cuồng Thiên Hạ” mà mình đã cày?”

Nghĩ lại trước khi xuyên bản thân đang cày game a, không lẽ là xuyên vào game? Nhưng có điểm kì quái a.

Một game thủ phong thần như cô dao chưa từng nghe đến trong game có Thương Kì đại lục? Còn kia mấy quốc gia? Rừng U linh? Không lẽ là bản đồ ẩn chỉ người đạt level 100 mới có thể mở?

Hạ Tư Giai nghĩ nghĩ gọi: “Hệ thống.”

Trước mắt liền hiện ra một màn hình hệ thống, màn hình hiên lên pháo hoa , cùng hàng chữ: [ Chúc mừng tân thủ đạt level 100, mở ra bản đồ ẩn Thương Kì đại lục] [ Tân thủ hãy tiếp tục cố gắng]

Hạ Tư Giai nhìn màn hình hệ thống dòng chữ, mọi vẫn đề dường như đã rõ, đây là thế giới game.

Như vậy có nghĩa vẫn có thể trở về?

Hạ Tú Giai cua cua tay ấn ấn, màn hình thông tin nhân vật hiện ra:

Tên: Hạ Tư Giai

Level: 100

Giới tính: nữ

Chủng tộc: nhân tộc

Tuổi: 1 tháng trẻ sơ sinh

phòng ngự: 999999999

Kĩ năng: 0

Kinh nghiệm: 0

Công kích: 999999999

Danh vọng: 0

Wtf? Level 100 đến phải là số liệu đều đạt Max a. Kĩ năng, kinh nghiệm và danh vọng như thế nào là 0?

Hạ Tư Giai nuốt nước mặt vào trong: “Vẫn may level giữ nguyên.”

Hệ thống ngưoi ra đây!! Ta muốn tố cáo!

Trước hết vẫn là thoát đăng nhập, Hạ Tư Giai ấn vào [thoát đăng nhập], vẫn như cũ, lại tiếp tục ấn, vẫn như cũ.

Hạ Tư Giai: “Hệ thống mau ra đây.”

Màn hình hệ thống hiên lên dònh chữ: [Thao tác vô hiệu] [Tân thủ hãy tiếp tục cố gắng]

Hạ Tư Giai chửi thề: “Cái Đ.M. Vẫn là không thể trở về sao?”

Hạ Tư Giai nhìn khóm lửa ấn vào biểu tương thông tin:

Sủng vật: Tâm chi hoả

Tên: ?

Level: 100

Công kích: 100000

Phòng ngự: 100000

Kĩ năng: [Thiêu đốt thần hồn]

Hạ Tư Giai nhìn đến thông tin, liền kinh ngạc: “Mạnh như vậy?” Cô nhớ hệ thống sủng vật mạnh nhât của chỉ đến 4 con số nhưng này sủng vậy lại đến 6 con số.

Hạ Tư Giai vui mừng: “Bảo vậy a!”

Lại nhìn mục tên dấu ? nghĩ nghĩ liền đặt “ tiểu hoả”.

Hạ Tư Giai kiểm tra túi trữ vật, mọi thứ đều còn ở. Nếu là game tu chân vậy hẳn có chia ra cấp bậc.

Hạ Tự Giai ấn vào mục thông tin sơ lược: “Mọi thứ đều như tiểu hoả nói. Thế giới này phân ra các cấp bậc từ thấp đến cao bao gồm: Tu khí kì, Trúc cơ kì, kim đan kì, nguyên anh kì, phân thần kì, tạo hoá kì, hoá thần kì. Mỗi kì đều chia 3 giai đoạn là sơ kì, trung kì, hậu kì.” Dựa vào này thông tin, level 100 là bào cái cấp nào kì a?

Hạ Tư Giai hỏi hệ thống: “Ta là cái nào cấp bậc?”

Hệ thống màn hình hiên lên dòng chữ: [Không thể xác định]

Hạ Tư Giai: “Vậy là thế nào?”

Hệ thống: [Chính là mạnh quá không phân đến cấp bậc]

Hạ Tư Giai: “ what? Vậy là nó ta ở đây thế giới mạnh nhất? Không có đối thủ!”

Hệ thống: [Có thể hiểu như vậy]

Hạ Tư Giai: “Quá đỉnh!”

Không để Hạ Tư Giai hết vui mừng hệ thống lại hiện dòng chữ: [Nhiệm vụ mở] [Thoát khỏi rừng U Linh]

Hạ Tư Giai: !!!

Làm sao thoát a? Dù cô có rất rất mạnh thì này cớ thể sơ sinh cũng không thể tự di chuyển!! Kĩ năng [Phi hành] cũng mất, như thế nào đi?

Hạ Tư Giai đang rối rắm liền nghe tiểu hoả thanh âm: “Chủ nhân có người đến.”

Hạ Tư Giai nghĩ nghĩ vẫn là đem bản thân số liệu giấu đi, đồng thời đem tiểu hoả vào túi sủng vật.

Tiếng bước chân ngày càng gần, bóng người từ phía xa dần xuất hiện.

Hạ Tư Giai cố mở to mắt nhìn, là một cái nam nhân.

Nhìn đến kia nam nhân mặt, Hạ Tư Giai liền hiện lên nét kinh diễm, nam nhân một thân bạch y, khuôn mặt như ngọc, từng góc cạnh hoàn mĩ, đôi mắt hoàng kim sáng rực, mái tóc bạch kim dùng bạch ngọc trâm cài lại, khí tức trong trẻo, ấp áp không nhuốm khói bụi nhân gian.

Nam nhân đi đến đứng trước Hạ Tư Giai, từ trên cao nhìn xuống, thanh âm trong trẻo: “Này địa phương lại có đứa trẻ? Kì quái.”

Nam nhân đưa tay lên nhắm mắt tính, chợt mở mắt, đôi mắt hoàng kim lập loè sâu thêm vài phần.

Hạ Tư Giai vẫn một mặt ngây người nhìn nam nhân, bốn mắt đối diện nhau.

Nam nhân lại lên tiếng: “Nếu đã là bị bỏ lại liền để trời định tự sinh tự diện đi.” Nam nhân quay đầu định rời đi.

Hạ Tư Giai giật mình thanh tỉnh: “Ngươi chờ đã, mang ta theo với a.”

Giữa rừng vang lên tiếng khóc của trẻ nhỏ: “oe…oe…”

Nam nhân vốn định quay đầu bước đi lại quay lại, đứa trẻ nhìn đến hắn quay lại liền dừng khóc, mặt tươi cười rạng rỡ.

Nam nhân thanh âm ảo não: “Vẫn là đem đi.”

Hà Tư Giai bị nam nhân bế lên, ngự kiếm mà bay đi.

Bạn đang đọc Ta Là Thiên Đạo sáng tác bởi TiênHưCô

Truyện Ta Là Thiên Đạo tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TiênHưCô
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.