Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nhiệm vụ mới

Phiên bản Dịch · 1840 chữ

Khi Nhâm Hòa trở về nhà và chuẩn bị đi tắm, người bỗng dưng cứng đơ lại. Bởi vì, khi hắn mở cửa, chính mắt hắn thấy cha của hắn đang ngồi trên chiếc ghế salon và xem tin tức đêm. Hắn biết rằng, chắc chắn chú Hoàng đã báo về sự tình ở trường cho cha hắn, trong ký ức hắn, vào thời điểm này cha hắn đang thị sát công việc tại huyện, vậy mà sao lại trở về đột ngột như vậy.

Ở thế giới song song này, lịch trình lịch sử của cha mẹ Nhâm Hòa không có sự thay đổi quá lớn, vì thế, vào khoảnh khắc này, hắn có cảm giác như đã trở lại thời còn nhỏ, đã phạm lỗi và đang chờ đợi sự xử phạt, cảm giác kỳ lạ mà hắn đã không cảm nhận được sau nhiều năm.

Bố Nhâm Hòa quay đầu nhìn hắn một cái: “Lúc ta trở về, ta nghe hàng xóm nói rằng ngươi gần đây đang rèn luyện thân thể? Mỗi ngày đều chạy bộ dưới tòa nhà?”

“Vâng, đúng vậy, để cường thân kiện thể…” Nhâm Hòa đáp lại một câu một cách vô tâm, biết rằng đây chỉ là mở đầu mà thôi, sau đây sẽ là phần quan trọng.

“Không nên lại tiếp tục những hành vi nguy hiểm, lúc đi học thì nên tập trung vào học, lúc đi làm thì cần chăm chỉ làm việc. Làm gì đúng với thời điểm của nó, như thế mới giúp cuộc sống của ngươi tránh được những sai lầm, không có điều gì đáng tiếc,” Bố Nhâm Hòa nói một cách bình tĩnh.

"Vâng, con biết rồi,” Nhâm Hòa hiểu rằng tại thời điểm này, tuyệt đối không thể tranh cãi. Những việc hắn muốn làm cần phải làm một cách lén lút, bởi nếu không, những gì đợi chờ hắn sẽ là một cảnh tượng thảm khốc… Với người cha này, không thể nào thuyết phục được.

Bố Nhâm Hòa nhân quay đầu nhìn hắn một cái: “Đi đi, đi tắm rồi đi ngủ, luyện tập thì tốt nhưng cũng phải biết đúng mực," ông Nhâm đã kết thúc cuộc trò chuyện ngày hôm nay bằng một câu kết.

Nhâm Hòa vội vã quay trở lại phòng, thở ra một hơi dài, không ngờ rằng khi đối diện với lão Nhâm, hắn vẫn cảm thấy căng thẳng như thế. Hắn biết ngay từ đầu, nhiệm vụ của hệ thống và việc viết tiểu thuyết nên giữ kín, tốt nhất không để lão Nhâm biết, vì đối với những cha mạ như lão Nhâm, việc đi ngược đạo lý và phản bội truyền thống là không thể chấp nhận được.

Nhâm Hòa tận hưởng giây phút ngắn ngủi yên lặng khi không có nhiệm vụ áp lực. Ít nhất là cho đến cuối tháng này, khi tiền từ việc viết bài sẽ được trả, có lẽ hắn sẽ phải nhận một nhiệm vụ khác.

Nhưng mà thời điểm lúc Nhâm Hòa thư giãn, trong đầu hắn bỗng nhiên vang lên tiếng của thiên phạt hệ thống: "Tuyên bố nhiệm vụ, trong vòng ba ngày sáng tác một tác phẩm mới, nội dung ký chủ tự quyết định, khen thưởng 0.5 điểm thể chất."

Nhâm Hòa ngây ngẩn cả người, sau đó trong lòng hắn ta điên cuồng mắng: "Mẹ nó, có phải ngươi không thể cho ta rảnh rỗi một chút sao? Hóa ra ta đã đoán đúng, hệ thống thiên phạt này thực sự đang khích lệ văn hóa của thế giới song song tiến vào. Có lẽ, thế giới này đã đi sai đường trong hành trình phát triển văn hóa giải trí, giống như Chu Vô Mộng đã nói, Trung Quốc trong thế giới này đã trải qua quá nhiều sự kiện như đốt sách chôn nho, văn tự ngục... do đó, trình độ giải trí văn hóa vẫn chưa tiến bộ mấy, vì thế mà hệ thống thiên phạt này giờ đây muốn dần dần bù đắp lại sao?"

Nhưng vấn đề là, khi sáng tác tác phẩm mới, có thêm nhiệm vụ trừng phạt mới theo sau nữa a!

Nhâm Hòa hỏi: "Nếu ta tiếp nhận nhiệm vụ và sáng tác tác phẩm, liệu có bị trừng phạt không? Nên là không có chứ? Rốt cuộc đây là việc mà ngươi yêu cầu ta sáng tác mà."

Có trừng phạt

"Ta điên mất! Thật mẹ nó vô liêm sỉ!" Nhâm Hòa tiếp tục hỏi: "Nếu ta từ chối nhiệm vụ sáng tác này thì sao?"

"Tiêu diệt!"

"Ngươi thắng," Nhâm Hòa trực tiếp lăn ra trên giường, trong đầu quay cuồng, dường như nhiệm vụ sau này của mình sẽ liên tục cái sau tiếp nối cái trước đến, và như những nhiệm vụ sáng tác được công bố trực tiếp này, sẽ trực tiếp thông báo cho Nhâm Hòa nội dung phần thưởng, khác biệt với nhiệm vụ trừng phạt.

0.5 điểm thể chất, nghĩa là nếu hoàn thành nhiệm vụ lần này, có lẽ bản thân hắn sẽ đạt được sức mạnh thể chất sau khi trưởng thành trước mọi người.

Được, vậy nếu lại là nhiệm vụ tiêu diệt, thì còn cần phải nói gì nữa. Bây giờ ta nên suy nghĩ xem, cái gì mới là công việc quan trọng, có cái gì mà trong vòng 3 ngày có thể hoàn thành không, chắc chắn phải là một tác phẩm ngắn.

Lại viết thêm một tác phẩm kinh điển giống như Tam Tự Kinh? Cũng thôi đi, những tác phẩm như thế này, nếu chỉ sáng tác một cái thì không ai nghi ngờ gì, nhưng nếu nhiều hơn thì là không ổn, việc này không giống như viết nhạc hay viết văn chất lượng thấp, để viết ra một tác phẩm kinh điển cần phải có bản lĩnh.

Ấy, ta có thể viết nhạc mà, dù ta chưa từng dự định theo con đường ngôi sao ca nhạc, cũng không muốn bước vào vòng xoáy đó,

Nhưng ta có thể bán nhạc mà, thu nhập từ việc bán nhạc thực sự cũng không tầm thường. Lý do Nhâm Hòa không muốn tham gia vào vòng xoáy đó, là vì hắn đã nghe quá nhiều chuyện về giới giải trí trong kiếp trước, bạn thân của hắn chính là phó đạo diễn của một đạo diễn lớn họ Trương trong nước, vì vậy hắn biết nhiều chuyện hậu trường.

Trong giới giải trí rối loạn chứ không như vẻ bề ngoài, chứa đầy người bị chứng trầm cảm, một chút việc nhỏ cũng có thể gây ra cuộc tranh cãi. Cuộc sống như thế, không phải là điều hắn mong muốn.

Đương nhiên, cũng có một loại người, bẩm sinh khác thường, chưa từng để bụng những lời đồn đại vô căn cứ, cũng không hề muốn tham gia bất cứ hoạt động xã giao nào, chỉ muốn hát. Nhưng điều đó dựa trên nền tảng của những tác phẩm tốt không ngừng đổ về, tuy nhiên, ai dám khẳng định rằng ý tưởng sáng tạo và nguồn cảm hứng của chính mình sẽ không bao giờ cạn kiệt?

Nếu làm không được, cũng chỉ có thể xem như giãy giụa ở biên giới giới giải trí, thậm chí chưa được xem là đã tiếp cận được giới giải trí, thì có ý nghĩa gì chứ?...

Nhâm Hòa cân nhắc một hồi, quyết định sử dụng tài năng viết nhạc của mình để hoàn thành nhiệm vụ lần này. Dù sao viết nhạc cũng nhanh, và ta vừa nhận được phần thưởng kiến thức âm nhạc từ nhiệm vụ.

Hắn lấy tờ giấy nháp từ trên bàn, trực tiếp vẽ lên đó khuông nhạc mà không cần công cụ, sau đó hắn bắt đầu viết toàn bộ bản nhạc dựa trên bài hát kinh điển trong ký ức của mình. Khi nhạc phổ hoàn tất, hắn bắt đầu lấp đầy nó bằng lời. Việc này đối với Nhâm Hòa hiện tại quả thực dễ như trở bàn tay.

Khi viết xong, hắn đánh dấu tên bài hát ở đầu trang: "Chói mắt Nhất Trong Trời Đêm"

Mặc dù Nhâm Hòa đã trải qua hai kiếp mà giọng hát vẫn chẳng khá lên nổi, nhưng hắn vẫn rất thích nghe nhạc, bất cứ thể loại nhạc nào, miễn là hay, hắn đều nghe. Trong số đó, nhạc dân ca và rock là những thể loại mà hắn yêu thích nhất.

Nhưng dù đã viết xong bản nhạc, song Nhâm Hòa không có ý định đưa ra mắt ngay lập tức. Quả thật, hắn vẫn chưa hiểu rõ về giới giải trí của thế giới này, cũng chưa biết nên gửi cho ai là thích hợp nhất. Thôi, cứ giữ lại trước đã. Nhâm Hòa lập tức cất giấy viết nhạc vào ngăn kéo.

Sau khi hoàn thành việc sáng tác, hắn cứ ngồi chờ đợi Hệ Thống Thiên Phạt công bố phần thưởng, cũng như nhiệm vụ trừng phạt tương ứng...

Đúng như dự đoán, Hệ Thống Thiên Phạt đến đúng hẹn: "Chúc mừng việc hoàn thành nhiệm vụ sáng tác, phần thưởng là 0.5 điểm thể chất."

Ngay sau đó là việc công bố nhiệm vụ: "Nhiệm vụ trừng phạt: Hoàn thành 90 lần hít đất trong vòng một phút, thời hạn nhiệm vụ là 20 ngày, không hoàn thành sẽ bị tiêu diệt."

"Ồ, nhiệm vụ lần này thế mà không có nguy hiểm đến tính mạng, thật có chút thú vị. Xem ra, hệ thống Thiên Phạt sau khi tự phát ra nhiệm vụ sáng tác, còn có chút lương tâm, độ khó đã giảm không ít."

Nhưng vấn đề đã đến, Nhâm Hòa đã từng nghe nói, trong Kỷ Lục Guinness, số hít đất tối đa trong 1 phút là 110 lần. Dù cho nhiệm vụ của ta thiếu 20 lần, nhưng việc hoàn thành cũng không hề dễ dàng. Thể chất của ta sau khi nhận thưởng đã biến thành 3.11, chỉ thuộc phạm vi bình thường của người trưởng thành. Kẻ hoàn thành Kỷ Lục Guinness kia đều là những người tồn tại siêu việt hơn hẳn người thường! Ta đã thử nghiệm một phút hít đất của mình: 76 lần.

Hắn ta biết mình đã chiếm ưu thế: Lực lượng của mình dù đã sánh ngang với những kẻ trưởng thành, nhưng thân hình mình vẫn còn như thiếu niên, bởi vậy dù chưa hề luyện tập, hắn vẫn có thể hoàn thành 76 cái hít đất. Lý do chỗ này rất đơn giản, sức mạnh của người trưởng thành lớn, có thể phát động tức thì tới 480 cân, nhưng thân thể họ cũng nặng, do đó việc luyện hít đất sẽ tiêu hao nhiều thể lực hơn. Trong khi đó, cân nặng của Nhâm Hòa bây giờ chẳng qua chỉ 100 cân, với cùng một lực lượng, tất nhiên hắn sẽ nhẹ nhàng hơn một chút.

Bạn đang đọc Ta Là Cao Thủ (Ta Là Đại Người Chơi) - Dịch của Hội Thuyết Thoại Trửu Tử
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi VọngThiên
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 134

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.