Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vô Tình Xuyên Không

Tiểu thuyết gốc · 1123 chữ

Hắn đi về, thuê một căn phòng nhỏ đủ tiện nghi rồi đắc chí vì lấy được một hệ thống nghịch thiên. Hắn đặt đầu xuống gối, tay đặt lên trán, rung đùi. Từ khi nào hắn đã ngủ thiếp đi. Khi tỉnh lại, hắn đã xuyên không rồi. "Ngươi là ai?" Một kẻ đứng kế hắn hỏi. Hắn đang nằm thì bật dậy, ngẩn ngơ một hồi rồi hỏi "Ta là Thiên. Đây là đâu đây?

Tên kia thở dài rồi nói "Đây là sảnh chờ của di tích. Chẳng lẽ ngươi vào di tích mà còn không biết ư?" hắn nhìn xung quanh mà nối với Thiên "Mà Linh sủng ngươi đâu sao không đem bên mình?" Thiên bất ngờ "Linh sủng..?" Hắn tự bịa một lý do "A, bên ngoài, ta bị một đám cướp vây quanh. May mắn ta nhanh trí vào đây nhưng Linh sủng ta lại bị chúng bắt."

Tên kia gãi đầu "Ừm, ta xin lỗi, ta không nên nhắc đến. Vậy ngươi mau quay về đi, Linh sủng cấp Bản ngã đỉnh phong như ta thì mới vô lo vô nghĩ, ta đi trước, ở đây nguy hiểm lắm!" Hắn nói rồi đi vào cổng. Thiên cũng chẳng biết đường ra đành đi vào. Khi hắn đi vào thì hắn đã bị truyền tống tới một khu rừng, nơi đó linh khí ngập tràn. Hắn thừ cơ ngồi xuống tu luyện. Một ít linh khí đi vào cơ thể thúc đẩy quá trình khai thác năng lượng cơ thể, rèn luyện căn cốt.

Chỉ vừa tu luyện vài phút đã đạt Nhất phẩm, người khác cần cù cả một tuần mới có thể lên được, hắn vui mừng không kể siết "Ở đây tu luyện thật đã nhưng đầu tiên cần để tâm xung quanh đã, lỡ may đang tu luyện gặp bất trắc là đi tong." Hắn đi xung quanh thì thấy một con rắn to lớn, chỉ tính phần vươn lên đã là hai trượng.

Những kẻ xung quanh đó là hét, chạy tứ phía "Là Thôn Thiên Mãng Xà." Hắn núp gần đó suy nghĩ "Thôn Thiên Mãng Xà có tấm da điều khiển không gian chi lực ép nhỏ không gian, da nó có thể làm túi trữ vật, khác ở túi trữ vật bình thường là nó còn có thể chứa vật sống. Bảo vật quý báu này không thể bỏ qua. Nhưng với tu vi hiện tại, ta khó có thể thu thập nó." Hắn đang suy tính thì bị nó phát hiện, con rắn khổng lồ ấy vươn lên rồi lao xuống "Chết rồi" hắn nói hai chữ rồi tưởng hai chữ ấy là những chữ cuối cùng hắn được thốt ra nhưng hắn không ngờ con rắn ấy đang lao tới thì bị bổ ngang làm hai bởi một thanh kiếm sắc bén.

Một kẻ lạ mặt tiến tới "Ta là Kenta, hân hạnh gặp mặt." Thiên bất ngờ vì trên tay hắn la một thanh kiếm, từ khi hắn tỉnh dậy, mọi người đều dùng Linh sủng, duy hắn dùng vũ khí lạnh "Linh sủng ngươi đâu mà lại dủng kiếm." hắn thở dài " Là do kiếm của ta cũng chính là Linh sủng, càng giết nhiều Linh sủng thì kiếm ta càng mạnh mẽ. Thiên lạ lẫm vì chưa bao giờ nghe, hắn đờ ra một lúc thì tên đó nói tiếp "Nhìn ngươi có vẻ chưa nghe qua, cũng phải thôi vì những Linh sủng kiểu này cực kì hiếm. Những người biết điều này đều bị ta giết cả rồi." hắn đang nói thì dừng lại "Ay, ta lỡ nói cho ngươi rồi, đành phải giết người bịt đầu mối mới được."

Thiên hắn lại tự tìm đường chết "Người mới gặp, không nên làm vậy a." gã lập tức lao đến Thiên. Gã chém vài nhát, nhưng với tốc độ của Nhất phẩm thì né khá dễ dàng. Nhưng dù nhanh đến mấy thì cũng bị dồn vào thế bí bởi gã Kenta cũng là một bậc thầy dùng kiếm. Chỉ còn một chút nữa là lưỡi kiếm đã chạm vào da thịt Thiên nhưng bỗng có một tiếng ồn rất lớn phát ra làm gã dừng tay. Gã ngó qua thì một giọng nói lớn phát ra "Mọi người nghe rõ không! Ta là tàn hồn còn sót lại chút ít của chủ nhân cũ di tích này. Tới vòng đầu để loại ra người không phù hợp lãnh nhận truyền thừa tầng đầu. Thể lệ là ba người gần nhau nhất sẽ gộp lại chung với nhau, có một sợi dây nối cả ba lại tạm thời, một trong ba người chết sẽ loại cả ba. Tìm thấy đủ bảy viên châu thì tất cả những người còn lại qua tầng."

Bỗng một sợi dây màu hồng nối tay Kenta và Thiên lại rồi lại dẫn vào một bụi cây. Họ tách bụi cây ra và thấy một tên ngồi chui bên trong chuẩn bị phóng ra và cầm một con dao định Kenta giết Thiên thì lao ra đánh lén. Cả hai tức giận "Kenta, ta và ngươi hợp tác, đánh chết hắn." gã." Kenta lắc đầu "Được, nhưng đánh chết thì bị loại mất, đánh cho hấp hối thôi." mặt cả hai bỗng ác lên. Tên kia thấy vậy liền quỳ xuống van xin nhưng vẫn bị đánh cho rất thê thảm.

Tên kia bị đánh thê thảm xong mới có thể mở miệng nói "Ngươi biết ta là ai không? Là Kim gia của Kim phủ. Khi ra ngoài ta đánh chết các ngươi." Thiên quay qua nhìn Kenta "Ngươi biết Kim phủ ở đâu không." Kenta lắc đầu "Ai biết, chắc là một đại gia tộc nào đó rồi." thế rồi cả hai tiếp tục lao vào đánh tên họ Kim đấy. Thiên thiết nghĩ hắn cũng đâu gặp tên Kim này đâu mà sợ.

Bỗng từ đâu chui ra một tên cao tới nửa trượng, thân hình săn chắc nhưng chỉ mặc một chiếc khổ và trên thân, trên mặt còn quệt vài vệt mực nhìn như thổ dân. Từng người đánh không lại hắn nên phải liên thủ, vừa liên thủ thì hắn chạy mất. Họ chạy theo. Từ từ theo lối mòn đến sa mạc. Hắn vừa bước đến sa mạc thì nhếch môi cười, hắn dừng lại và quay đầu. Cả ba nhận ra đó là bẫy "Mắc bẫy rồi.. Quay lại nhanh." hắn vươn tay lên, cát tràn ra phía rừng, nhanh hơn cả tốc độ của ba người họ rồi cứng lại thành một bức tường dài sau lưng họ khiến họ không thể chạy thoát

Hết chương 3

Bạn đang đọc Ta Là Bang Chủ sáng tác bởi QuanCaYY

Truyện Ta Là Bang Chủ tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi QuanCaYY
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.