Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Không Biết Hiện Tại Học Tỷ Đã Thỏa Mãn Chưa?

Phiên bản Dịch · 1106 chữ

Thấy dáng vẻ vô cùng hứng thú của Viên Hiểu Ngưng, Giang Tiểu Bạch thở dài, cũng không tiếp tục khuyên can.

Thật ra trong lòng Giang Tiểu Bạch cũng rất muốn thử một lần.

Dù sao cả hai cái kỹ năng của Giang Tiểu Bạch, đều viết rõ trong phần giới thiệu, hiệu quả phụ thuộc vào thực lực địch nhân, nhưng hắn vẫn chưa biết tiêu chuẩn thực lực địch nhân như thế nào.

Bản thân Viên Hiểu Ngưng đã là Tinh Trần cảnh tầng thứ ba, không thể nghi ngờ là một đối tượng thí nghiệm rất tốt.

Nghĩ tới đây, Giang Tiểu Bạch không nói lời nào, tay phải vung lên, phóng một phát kỹ năng qua.

Lập tức, hai mũi tên màu lam bắn về về phía Viên Hiểu Ngưng.

"Đậu phộng. "

Đối với việc Giang Tiểu Bạch bỗng nhiên động thủ, trong lòng Viên Hiểu Ngưng không khỏi chửi bậy một tiếng.

Trước đó Giang Tiểu Bạch còn đang nói chuyện khá xấu hổ, rụt rè khiến cho Viên Hiểu Ngưng hơi buông lỏng cảnh giác.

Không nghĩ đến Giang Tiểu Bạch tự nhiên động thủ, mà còn không nhắc trước.

Nhưng dù sao cũng là sinh viên ưu tú của đại học Giang Nam, khi nhìn thấy hai mũi tên lướt về phía mình, Viên Hiểu Ngưng đã có phản ứng.

Nâng một chân lên, bao bọc bằng tinh lực định đá về phía hai mũi tên.

Không thể không nói, giờ khắc này Viên Hiểu Ngưng đang ở trong nhà, mặc váy ngủ vô cùng tự nhiên, mặc dù có một số chỗ vẫn cố gắng che đi.

Nhưng chung quy vẫn là mặc váy ngủ.

Bởi vậy trong nháy mắt khi Viên Hiểu Ngưng nhấc chân, ánh mắt Giang Tiểu Bạch chợt di động một chút.

Ánh mắt khi chệch hướng, chú ý tới chỗ kia, trong lòng Giang Tiểu Bạch huýt sáo.

"Ừm! Viền ren màu đen, có tư tưởng."

Cùng lúc đó, khi chân Viên Hiểu Ngưng chuẩn bị tiếp xúc với hai mũi tên ngưng tụ từ tinh lực trên không trung, đã thấy chúng tự dưng thay đổi phương hướng, rồi như cũ bắn về phía đầu gối nàng.

"Tại sao có thể như thế?"

Bỗng nhiên biến hóa khiến sắc mặt Viên Hiểu Ngưng hơi thay đổi.

Chỉ trong chút thời gian ngắn ngủi còn lại, cho dù là Viên Hiểu Ngưng cũng không kịp hành động gì nữa, chỉ có thể mặc kệ nhìn hai mũi tên bắn trên đầu gối mình.

Lập tức, Viên Hiểu Ngưng cảm giác được, lấy đầu gối là trung tâm, đau nhức trong nháy mắt lan ra toàn chân, khiến bắp chân tê rần.

Cùng lúc đó, trong nháy mắt khi mũi tên bắn trúng Viên Hiểu Ngưng, một cỗ tinh lực từ trong mũi tên lẻn ra sau lưng Viên Hiểu Ngưng, giống như Vương Chí Dương lần trước, mượn nhờ ghế sofa đằng sau bắn ngược ra, đập trên lưng nàng.

Lực đẩy mạnh mẽ khiến Viên Hiểu Ngưng phải quỳ gối trên thảm.

Đồng thời bởi vì qua đột ngột, bình sữa bò trong tay Viên Hiểu Ngưng mất thăng bằng, khiến cho sữa bò bên trong bắn tung tóe, trực tiếp giội vào mặt nàng.

Lập tức, trên khuôn mặt xinh đẹp kia đã dính đầy thứ chất lỏng màu trắng. (các đạo hữu không nên nghĩ lung tung)

Nhìn hình ảnh này, Giang Tiểu Bạch tự nhiên nhớ đến những tập phim cấm lưu trữ trong ổ E máy tính kiếp trước.

Khiến trong lòng Giang Tiểu Bạch cực kì rung động, tim đập nhanh hơn.

Đồng thời, cũng có một chút cảm giác thành tựu và thỏa mãn.

Sau khi tự mình trải nghiệm qua kĩ năng thiên phú của Giang Tiểu Bạch, Viên Hiểu Ngưng đang quỳ gối tại chỗ, cũng hơi ngốc ra.

Một ý niệm đầu tiên hiện lên trong đầu.

"Kỹ năng này là cái khỉ gì?"

"Đinh, chúc mừng túc chủ điểm thành tựu +6000."

Cảm nhận được âm thanh hệ thống nhắc nhở vang lên trong đầu, thân thể Giang Tiểu Bạch cứng đờ.

Trời, chỉ một lần mà tăng tận 6000 điểm? Không hổ là đẳng cấp Tinh Trần cảnh tầng thứ ba, hoàn toàn không thể so sánh với mấy tiểu lâu la trong trường học.

Giờ khắc này, bồn chồn lo lắng trong lòng Giang Tiểu Bạch đều đã biến mất, nhìn Viên Hiểu Ngưng đối diện, Giang Tiểu Bạch có thể cảm nhận rõ ràng cánh tay mình không ngừng run run.

Có một loại xúc động muốn bắt cóc Viên Hiểu Ngưng rồi nhốt trong phòng tối để mình muốn làm gì thì làm, thả kỹ năng khi nào thì thả.

Lúc này, Viên Hiểu Ngưng đối diện đã lấy lại tinh thần, chậm rãi chống tay đứng lên, đồng thời cầm lấy khăn tay trên bàn lau đi sữa bò trên mặt.

Thấy Viên Hiểu Ngưng vừa lau mặt vừa nhìn chằm chằm mình, khuôn mặt Giang Tiểu Bạch hơi nhăn nhó, nở nụ cười xấu hổ nói: "Chuyện đó. .. không biết học tỷ hiện tại đã thỏa mãn chưa?"

"Thỏa mãn? Sao không phải là hài lòng?" Đối với cách dùng từ trong câu nói của Giang Tiểu Bạch, Viên Hiểu Ngưng hơi nhíu nhíu mày, mơ hồ cảm giác lời này nghe hơi lạ.

Chẳng qua không suy nghĩ nhiều, chỉ cho là Giang Tiểu Bạch đang hỏi mình đánh giá thế nào về kĩ năng thiên phú của hắn.

Nàng khẽ gật đầu khuyến khích: "Kĩ năng thiên phú của Tiểu Bạch học đệ rất không tệ, nếu như sử dụng tốt, tuyệt đối là một kĩ năng thiên phú loại hình hỗ trợ rất cường đại."

Ngại ngùng trên mặt Giang Tiểu Bạch vẫn không giảm, tiếp tục mỉm cười nói: "Học tỷ hài lòng là được."

Chỉ là mấy câu nói bình thường, nhưng từ đầu đến cuối cứ khiến Viên Hiểu Ngưng không hiểu sao có cảm giác lạ.

Sau đó nàng mở miệng nói: "Chị sẽ đồng ý huấn luyện cách đấu em một thời gian, chẳng qua bây giờ chị còn có chút việc, xế chiều sẽ bắt đầu buổi học đầu tiên."

"Học phí thì tính thế nào?" Giang Tiểu Bạch hỏi.

Viên Hiểu Ngưng khoát tay: "Không cần thiết, dù sao mấy ngày chị trở về cũng định huấn luyện Tiểu Dương một chút, thêm một người cũng không sao."

Nghe thấy được miễn phí, nụ cười trên mặt Giang Tiểu Bạch càng thêm chân thành.

Bạn đang đọc Kỹ Năng Của Ta Có Chút Hung Tàn (Bản Dịch) của Nhữ Chi Thê Ngô Dưỡng Chi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi huybuilding
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 43

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.