Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chủng Loại Nguy Hiểm!

Phiên bản Dịch · 1856 chữ

Vì có sự hiểu ý và cộng thức khá tốt, Lý Mục rất nhanh đã cùng Hứa Đại Bằng bàn luận ổn thỏa việc di dân và hẹn ngày hôm sau cùng nhau đến cục di dân đăng ký.

Lúc trước còn lo lắng miếng cơm tháng sau, nhưng bỗng chốc đã làm ổn thỏa chỉ tiêu 6 người di dân, trong đó còn có hai người là cấp B, phía sau sẽ tìm thêm hai người cấp C là 8 người. Dựa theo tiêu chuẩn tiền thưởng của cục di dân, ít nhất trong ba tháng tiếp theo, Lý Mục cũng không cần lo lắng về vấn đề ăn nữa.

Lý Mục đã xong việc tâm trạng vô cùng tốt, cả con cự thú hệ tinh trong thiết bị giám sát cũng cảm thấy ưa nhìn hơn nhiều. Tối cũng không định ngủ, cùng Hứa Đại Bằng xem rùa biển đẻ trứng.

Xét về mặt an toàn, chính phủ liên bang nghiêm cấm nuôi cự thú hệ tinh dưới bất kỳ hình thức nào, kể cả việc làm thí nghiệm cũng chỉ được ở trong cơ địa quân sự. Nhìn cự thú đẻ trứng với cự ly gần, đây tuyệt đối là việc người thường khó có thể thấy được. Nhưng Lý Mục muốn xem rùa biển đẻ trứng lại không phải vì việc này.

“Cái này có gì hay mà xem, tỷ tỷ còn có thứ hay hơn nè, cậu có muốn xem không....” Mạnh Lâm uể oải dựa vào cạnh cửa phòng ngủ, nhìn Lý Mục ngoắc ngón tay: “Đi mà, tôi cho cậu xem...quá trình tạo ra sinh mệnh, rất kỳ diệu...”

“Còn có đàn ông nào có thể quản được không.” Lý Mục cắn răng mím môi uống một ly nước lạnh.

Lý Mục bị Mạnh Lâm trêu đến cả người như lửa đốt, nhưng đôi mắt của Hứa Đại Bằng chỉ chăm chú nhìn con rùa biển. Lý Mục thật không hiểu nỗi hai con người này có chỗ nào không bình thường nhưng tối nay thật sự không thể ngủ được rồi.

“Không đúng.” Một lát sau, Hứa Đại Bằng đột nhiên chau mày.

“Anh cũng biết là không đúng rồi sao.” Lý Mục rất kích động.

“Rùa biển không đúng.” Hứa Đại Bằng nói.

“Hả?” Lý Mục buồn bã, sao lại là con rùa nữa, không lẽ con rùa đó mới là vợ của anh sao.

Hứa Đại Bằng gọi vào trong phòng ngủ: “Vợ ơi mau ra đây, có chút kỳ lạ.”

Cho dù Lý Mục hôm nay không đến, Hứa Đại Bằng cũng không thể ngủ. Mỗi lần rùa biển đến đẻ trứng, ông ta cũng sẽ thức cả đêm để trông chừng.

Hôm nay con rùa biển này dường như không khác với mọi năm, sau khi bò lên đảo, đào một cái lỗ sâu sau đó bắt đầu đẻ trứng. Sau khi đẻ trứng sẽ lắp lỗ lại rồi từ từ bò trở về biển lớn. Cả một trình tự đều không có vấn đề gì, duy chỉ việc thờ gian đẻ trứng ngắn hơn mọi năm.

Sau khi Mạnh Lâm từ trong phòng ngủ bươc ra, Hứa Đại Bằng nói sơ qua, thần sắc Mạnh Lâm cũng nghiêm túc lên, không còn thấy được dáng vẻ khêu gợi lúc trước nữa.

Hai vợ chồng như đang gặp một đối thủ mạnh, Lý Mục không hề cảm thấy họ việc bé xé ra to. Cự thú to như núi, giá trị trứng thú khổng lồ, dù là cẩn thận mức nào cũng không phải là làm quá.

“Được rồi, rùa biển bơi xa rồi.” Mạnh Lâm nhìn vào thiết bị dò năng lượng một lúc, quay sang nói với Hứa Đại bằng.

Sinh vật càng mạng thì năng lượng sinh mệnh càng mạnh. Thiết bị dò tuy hiệu quả đối với loài người không không chính xác lắm nhưng trên cự thú hệ tinh thì luôn luôn chính xác. Mạnh Lâm là nguyên năng cấp B, phạm vi sử dụng thiết bị dò đạt đến 10km trở lên. Mỗi năm rùa biển đến đẻ trứng, họ đều đợi rùa biển rời khỏi phạm vi dò mới ra tay.

Xác nhận rùa biển rời khỏi, Hứa Đại Bằng chuẩn bị ra ngoài kiểm tra trứng thú.

“Hứa đại ca, tôi cũng muốn cùng đi xem, được không? “ Lý Mục hỏi.

Hứa Đại Bằng chần chừ một lúc rồi gật đầu.

Lúc trước Lý Mục đã từng ăn trứng thú nhưng là đã qua gia công. Lần này là vừa mới đẻ ra, nói không chừng còn đang bốc hơi nóng, Lý Mục đương nhiên rất có hứng thú.

Hơn nữa rùa biển đã rời đi, cho dù có đột nhiên trở lại, Mạnh Lâm cũng sẽ cảnh báo trước. Hôm nay nếu bỏ lỡ, về sau có muốn xem e rằng cũng không có cơ hội nữa.

Hứa Đại Bằng cùng Lý Mục rời khỏi nơi ẩn náu, đi đến chỗ rùa biển đẻ trứng.

Nơi đó bị hủy hoại hoàn toàn, thay vào đó là một vùng lớn đất cát bị đào ra.Trứng mà rùa biển đẻ ở phía dưới đất cát.

Hứa Đại Bằng lấy ra một ống tròn từ trong ba lô ra, đặt vào trên tay phải. Sau khi truyền nguyên năng vào, phun ra luồng gió cực mạnh. Đất cát dần dần bị thổi bay đi, lộ ra một lỗ lớn mà con rùa biển dùng để đẻ trứng. Theo sự xuất hiện trong lỗ lớn đó, biểu cảm của Hứa Đại Bằng cũng ngày càng kinh ngạc.

“Sao lại có thể?” Hứa Đại Bằng há hốc mồm ra.

Đợi khi đất cát bị thổi đi hoàn toàn, trong lỗ lớn đó trống không, không thấy được cái bóng nào của trứng thú.

Trong lúc kinh ngạc, Hứa Đại Bằng nhảy xuống lỗ, dùng tay đào tung lên, vẫn không thấy gì.

Lý Mục cũng nhảy xuống kiểm tra, lắc đầu: “Nhóc này mang thai giả?”

Đúng vào lúc này, thiết bị liên lạc đột nhiên truyền ra âm thanh gấp gáp của Mạnh Lâm.

“Mau quay về, mau quay về, nó chưa đi...’

“Cái gì chưa đi?” Hứa Đại Bằng nhất thời không phản ứng kịp.

“Rùa biển, con rùa biển đó!!” Mạnh Lâm vẫn tiếp tục kêu gọi, giọng nói không còn một chút quyến rũ nào nữa, gần như là đang gào thét đến vỡ giọng. “Hắn ở ngay cạnh đảo nhỏ, mọi người nhanh chóng quay về...”

“Quay về rồi.” Lý Mục kéo theo Hứa Đại Bằng vẫn còn đang mơ hồ từ trong thang máy đi ra, Mạnh Lâm suýt tí nữa không thở được.

Gần như Mạnh Lâm ngay từ lúc đầu gọi, Lý Mục đã kéo theo Hứa Đại Bằng chạy đến bán sống bán chết. Ngay lúc Mạnh Lâm gọi lần thứ hai, Lý Mục đã kéo Hứa Đại Bằng trở vào trong thang máy.

Lý Mục đối với nguy hiểm đều khá cảnh giác, vừa nãy cho dù Mạnh Lâm chỉ gọi một tiếng thôi thì vẫn sẽ kéo theo Hứa Đại Bằng chạy về.

“Sao thế?” Lý Mục hỏi.

“Thằng nhóc đấy không có rời khỏi, chỉ luôn trốn trong bùn cát dưới đáy biển.” Sắc mặt Mạnh Lâm trông khó coi, cũng không còn tâm trạng trêu chọc Lý Mục nữa.

Thiết bị dò năng lượng phần lớn đều không xảy ra sai sót, chỉ có số ít loại kim loại sẽ ảnh hưởng đến. Dưới đáy biển này vừa hay có một loại nguyên tố kim loại. Con rùa biển đó trốn trong lớp bùn cát, thậm chí cũng có khả năng rất lớn là sau khi đi xa khỏi lại chui vào trong, sau đó từ từ chui từ lớp bùn cát phía dưới mà quay trở lại.

Hành vi này rõ ràng là không phù hợp với tập tính của rùa biển mà là thể hiện của trí tuệ.

Cự thú hệ tinh không vì dung lượng não tăng trưởng mà gia tăng trí tuệ nên chúng mới trở thành vật săn của con người. Nhưng cũng có trường hợp đặc biệt, cũng có một bộ phận cự thú trở nên thông minh, sở hữu trí tuệ gần giống con người. Loại cự thú này sẽ được dán tem “chủng loại nguy hiểm”.

Thực ra chỉ đơn giản so sánh lực chiến, chủng loại nguy hiểm không nhất định lớn mạnh hơn cự thú khác. Nhưng một khi sở hữu trí tuệ, cấp độ uy hiếp đối với con người của chúng sẽ gia tăng gấp bội số nhiều lần. Rùa biển khổng lồ với cách đột kích này cũng đủ để minh chứng cho điều này.

Với cự thú bình thường, con ngừơi có thể săn giết theo lựa chọn. Thậm chí để cân bằng sinh thái sẽ ra lệnh cấm săn giết một vài loại quý hiếm. Nhưng đối với chủng loại nguy hiểm, chỉ cần phát hiện, cho dù chỉ là hoài nghi thôi, bất kỳ một quốc gia nào cũng sẽ tiến hành tiêu diệt bằng bất cứ giá nào.

“Chủng loại nguy hiểm sao?” Hứa Đại Bằng cũng hiểu được gì rồi.

“Hơn một nửa là thế.” Mạnh Lâm cười khổ: “Lần này thì phiền phức rồi.”

Lý Mục ngồi một bên không lên tiếng nhưng trong lòng lại hoảng loạn vô cùng.

Bây giờ đâu chỉ là phiền phức, đây là sắp mất mạng rồi còn gì nữa.

Trí tuệ rùa biển khổng lồ vừa mới nâng lên không bao lâu, chắc chỉ là loại nguy hại cấp 1 trong cấp nguy hại thấp nhất, chứ chưa trở thành thông minh giống loài người. Nhưng bây giờ thông minh hơn rồi sẽ khiến nó hiểu ra được những gì lúc trước nó không hiểu.

Mỗi năm đẻ trứng nhưng chưa từng thấy trứng nở bao giờ. Lúc trước việc này chắc chắn sẽ khiến rùa biển nghi hoặc chỉ là luôn không hiểu nỗi hoặc vốn không có nghĩ đến. Chỉ lo việc mỗi năm một lần đẻ trứng, cặm cụi đẻ trứng.

Rùa cũng có lòng tự trọng, đặc biệt là một con rùa có trí tuệ. Lần này nó đến đẻ trứng chỉ là muốn điều tra sự thật, lấy lại danh dự cho loài rùa.

Con rùa biển khổng lồ bò trở về trên đảo, về đến vị trí lỗ trứng giả mà tự mình xây nên. Nhìn thấy đất cát bị đào bới, nhìn những dấu chân loạn xạ đó, nó hiểu ra rồi....

Trứng đã bị lấy mất mà còn là lấy ngay lập tức, còn đang nóng đã bị lấy đi rồi.

Đây chứng minh được gì? Chứng minh rằng trong bao nhiêu năm qua, nó bị loài người xem là gà mái đẻ trứng!

Loài người chết tiệt, tên trộm trứng chết tiệt!

Cự thú rùa biển nổi giận, chuyển động thân thể gào rú lên.

Hòn đảo nhỏ đang rung chuyển, Lý Mục đang run rẩy.

Không làm nhị thế tổ được nữa rồi, giờ phải biến thành phân rùa rồi.

Lời Nhắn Chương 17
Truyện sẽ đặt VIP từ chương 20 nhé ^^!
Bạn đang đọc Ta Không Phải Là Lão Nhị (Dịch) của Tả Hữu Ngôn Tha
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi thegoodboy12
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 13

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.