Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tạm Biệt Sư Phụ! Ta Đi Đây!

Tiểu thuyết gốc · 2779 chữ

Chương 16: Tạm biệt sư phụ! Ta đi đây!

Phù, phù, từng làn gió nhẹ thổi qua khiến quần áo tả tơi của thiếu niên phiêu phiêu trong gió.

Trước một gò đất nhỏ, không cao lắm, bên cạnh đấy còn có trồng lấy một nhánh cây con, tại lúc này một thiếu niên áo thì không có, quần thì tả tơi đang quỳ lạy trước gò đất đó.

Vái vái vài cái xong Long nhìn gò đất với một khuôn mặt tang thương, u buồn, nói nhẹ:

- Sư phụ! Tuy ta với người chỉ kết duyên sư đồ được vài giờ nhưng mà đối với ta điều đó là quá đủ rồi.

- Người có biết chăng đối với ta thì điều đó là một bước ngoặt, nó làm xoay chuyển cả cuộc đời ta. Ân của người ta sẽ mãi không quên, chính vì vậy người hãy an tâm yên nghỉ, thù của người ta nhất định giúp người báo.

- Vì điều kiện vật chất hạn hẹp nên ta chỉ làm cho người một ngôi mộ sơ sài, mong người đừng trách, còn cái cây con này ta trồng, tuy không biết nó cây gì nhưng ta mong nó sẽ ở bên người cùng người là bạn!

- Tạm biệt sư phụ! Ta đi đây! Có rảnh ta sẽ trở lại thăm người!

Đứng dậy, rũ bỏ bụi bẩn cũng như rũ bỏ những ưu phiền lại phía sau, Long chạy về phía cây to, đứng trước thân cây, hắn vận công hội tụ một luồng linh khí ở hai tay, hình thành hai lưỡi dao sắc bén, hướng vào thân cây sọc mạnh, dùng lực thật mạnh bửa ra vỏ ngoài của cây. Tách được vỏ ngoài, hắn khoét lấy hai lỗ, xỏ tay xuyên qua, khoác vỏ cây nên người, rồi lại tự ngắm mình một lượt tấm tắc khen hay.

- Thế này mới được chứ, làm sao có thể ở trần đi lại đâu, haizz chỉ tiếc vỏ cây không dẻo, không thể làm quần được.

- Hừm!!! Tiếp theo, điều quan trọng, là hiện tại ta thật không biết giờ nên chủ tu công pháp nào đây. Haizz, sư phụ truyền cho nhiều công pháp quá, thật là khó nghĩ.

Chính đang trong lúc Long loay hoay không biết nên chọn tu luyện công pháp nào thì đằng xa tiếng lợn kêu éc éc truyền lại, hắn hiếu kỳ ngoảnh mặt ra nhìn thì thấy một con Lợn yêu đang bị một con Rắn yêu rượt đuổi, thấy cảnh này Long lập tức nhớ tới thảm trạng của mình khi vừa mới xuyên qua vài hôm trước, hắn trong lòng lập tức tức giận không thôi, dẫm chân phi thân về phía hai con yêu thú.

Cảm ứng nhẹ lấy tu vi của hai con yêu thú, Long nhếch môi mỉm cười nói thầm:

- Lợn Béo Cấp một, Rắn Đuôi Chuông cấp hai, gặp phải ta chứng tỏ hai ngươi hôm nay tận số, thù cũ nợ mới hôm nay nên chấm dứt tại đây. Đúng lúc ta đang có vài bộ vũ kỹ cần luyện tập, hai ngươi đến thật là đúng lúc, vậy thì ở lại giúp ta luyện tập đi.

- Tiếp quyền! Một Quyền Phá Núi!

Đúng như tên gọi, một quyền tu đến đỉnh phong thật sự có thể lấy tu sĩ Khí Mạch cảnh một quyền phá núi. Long lao ra trước mặt Lợn Béo, tay tụ linh khí quấn quanh thành một vòng xoáy nhỏ, một đấm xuất ra nện ngay thẳng mặt nó, Lợn Béo bị đấm, mặt nó hơi lõm lại, cả người nó cũng lập tức bị lực đấm đập bay ra sau nện trực tiếp vào con Rắn yêu đằng sau, rồi lăn quay ra đất.

- Chưa xong đâu, tiếp thêm ta một đấm.

Vừa đấm một quyền, Long không dừng lại mà lập tức dẫm chân lao tiếp lên, muốn bồi thêm một đấm. Lần này mục tiêu của hắn không phải lợn yêu mà là con rắn yêu này.

Rắn Đuôi Chuông tự dưng thấy tu sĩ nhảy ra đấm bay con mồi của mình, lại còn đấm bay vào mình, bị bất ngờ va đập nên nó chưa làm ra phản ứng nên bị lợn yêu bay đập phải, tuy không gây thương tổn đến nó nhưng điều này khiến nó tức giận không thôi.

Nào chỉ có vậy là xong, nhìn đối phương khí thế trông như đang muốn xông lên đấm cho mình một đấm, thân là “Đại yêu” nó làm sao có thể chịu được, nó lập tức quất đuôi hất văng con Lợn Béo đang lăn quay cạnh nó về phía Long, bản thân nó tự quấn người thành như cái lò xo, bật mạnh lên không, phi thân theo.

Lợn Béo thì thảm rồi, nó khóc không ra nước mắt, trong lòng đang điên cuồng kêu gào “các ngươi tự đánh nhau đi là được rồi, sao kẻ nào cũng muốn dùng ta làm vũ khí vậy, có biết ta tuy béo nhưng mà xương rất mềm không”

- Éc éc - Tiếng Lợn Béo kêu trong thảm thiết.

Long thấy Lợn Béo lại từ xa bay đến, thuận tay lại cho một đấm lên Lợn Béo, mất đà, cả người cũng rơi xuống đất.

Nhưng hắn chưa kịp để hắn đắc ý, thì ngay lập tức một cái đuôi rắn to vật vã xuất hiện, quất mạnh vào hắn khiến hắn chở tay không kịp, lập tức bị quất bay đi. Lợn Béo cũng thảm không kém, ăn thêm một đấm lại được bay thêm phát nữa, lần này không còn rắn yêu làm đệm, nó bị đập thẳng vào thân cây.

- Bùm! Bùm!

Cái áo vỏ cây vừa mới làm đã bị đập tan hoang, Long cũng bị nện lún xuống đất, Rắn yêu há miệng từ trên không trung lao xuống, nó muốn nuốt tên tu sĩ dám khiêu khích lấy chính mình.

Trong khi đó Long đang choáng, đúng vậy choáng, hắn không ngờ tới Yêu thú cấp lại có chiến thuật cấp cao như vậy, theo như kiến thức sư phụ truyền lại, yêu thú cấp thấp chỉ có thể chiến đấu theo bản năng, trí tuệ không cao, nhưng mà nhìn lại con rắn này, mé nó ở đâu mà trí tuệ không cao, có ai thấy thấy ‘rắn thường’ biết bay chưa.

Đang trong mơ màng thì một cái đầu rắn to đang há miệng lao xuống chỗ hắn, thấy vậy hắn hoảng hốt trừng to mắt, không ngờ tới con rắn này lại nhanh như vậy.

Thời gian không đợi người, Long lập tức làm ra phản ứng, hai tay hội tụ linh khí, dùng lực vỗ xuống đất, hắn cố ý dùng lực tay trái mạnh hơn tay phải, điều này làm cả người hắn bật nên trên không xoay tròn né qua phải.

Vừa kịp lúc, một pha bật ra này của hắn có thể nói hà hoàn mỹ không có chỗ chê, Răn yêu lao xuống với tốc độ nhanh cắn xoẹt qua Long, cắm thẳng đầu xuống đất.

Thấy vậy, Long cực kỳ đắc ý, hắn lại muốn tụ lực trùy cho con súc sinh này một trận để hả giận, nhưng chưa kịp làm gì lại một lần nữa chiếc đuôi to vật vã đã hướng thẳng hắn mà quật.

- Bụp!

Cứ như vậy Long lại bị quật bay một lần nữa, nện thẳng vào cây to mới dừng lại, ngã xuống đất. Hắn một tay ôm ngực, một tay chống đất, chật vật quỳ gối, miệng khụ khụ vài cái ho ra máu, đúng vậy bây giờ hắn đã bị trọng thương.

Long lúc này cảm xúc thật đúng là như dẫm phải cứt, tự mình thật muốn cho mình một bạt tai, “Mé! Sao sao ta lại ngu như vậy, tự dưng đang yên đang lạnh lại đi dây dưa với con súc sinh này, vả lại yêu quái ở đây trâu bò vậy, thật không khoa học, đây không phải chỉ là yêu thú cấp thấp thôi à, vậy mà ta chưa đánh được phát nào đã bị quật bay hai lần”.

Vừa quật bay Long một cái, Rắn yêu cũng đâm đầu xuống đất, nhưng mà cũng chẳng ảnh hưởng gì tới nó, ngay lập tức nó đã trườn nhanh hướng thẳng phía Long mà đến.

Thấy con Rắn yêu đang trườn nhanh hướng về phía mình, biết không thể đánh lại nó Long dứt khoát quay đầu chạy, đúng vậy ba mươi sáu kế chạy là thượng sách.

Không chần chờ, đạp đất bay lên, đạp cây phi thân, cứ lao bừa một hướng mà đi, lúc này hắn lại nhớ đến mớ kiến thức ở trái đất, theo như tiểu thuyết gặp yêu quái dài như rắn phải chơi chạy vòng vèo để cho nó tự quấn lấy bản thân mình, cứ như thế Long cố ý chạy vòng vèo, phi từ cây nọ qua cây kia, Rắn Đuôi Chuông từ đằng sau đuổi theo Long đúng thật mắc mưu hắn, chỉ đi được một quãng, cả người nó đã tự mình buộc mình.

Cũng phải gọi vật may của hắn là quá hên, đây chỉ là yêu thú cấp thấp, xung quanh lại là cây cổ thụ, chỉ với sức mạnh của một con yêu thú cấp thấp thì không thể nào đánh gãy được, chính vì vậy mà kế hoạch nửa mùa của hắn đã thành công. Nếu mà là yêu thú cấp cao thì bộ truyện này cũng nên chấm hết.

Thấy yêu thú đã tự mình buộc mình, Long đắc ý dừng lại, đứng ở trước mặt nó, ngoe nguẩy ngón giữa làm động tác khiêu khích, hắn dùng vẻ mặt chế giễu nói:

- Haha! Lại đây! Lại đây! Lại quất ta nữa đi nào! Nào tiếp tục, chúng ta tiếp tục chơi!

Cứ như vậy Long cứ trêu đùa con rắn, thi thoảng lại sử dụng vũ kỹ nện nó để rèn luyện.

- Khè zz khè z!

Rắn yêu kêu trong giận giữ nhìn hắn, Long ngoảnh mặt làm ngơ đắc ý tiếp tục khiêu khích. Đắm chìm trong chiến thắng mà hắn không để ý đến một mối nguy hiểm hơn đang cần kề lại gần, trên trái đất có thể rắn chỉ sống một mình, nhưng hắn lại đâu biết rằng rắn ở đây nó sống theo đôi, tiếng kêu của con rắn vừa rồi không phải là chỉ tức giận không thôi đâu, mà nó còn là tiếng kêu gọi bạn đời của nó.

Từ đằng xa, một con Rắn Đuôi Chuông cái, hình thể còn to hơn một chút so với con mà Long đang đối đầu, nó đang trườn với tốc độ cực nhanh về phía này.

Chẳng mấy chốc nó đã sắp tiếp cận Long, Lợn Béo nhìn thấy lại một con yêu thú khủng bố tới, sợ hãi éc éc kêu lên.

Tại sao Lợn Béo vẫn còn ở đây mà vẫn chưa chạy đi? Cái này thì phải quay lại lúc nãy hai đấm, cộng thêm một cái quật kia, chính nó đã khiến Lọn Béo bị thương nặng không thể chạy được mà chỉ có thể nằm ỳ ở đó.

Nghe thấy tiếng Lợn éc éc kiêu, Long ngoảnh đầu nhìn ra, không nhìn thì không sao nhìn thì rợn cả người, một con rắn to đang cực tốc hướng về bên này.

Hắn vã mồ hôi lạnh, đâu còn tâm trạng trêu đùa con rắn kia nữa, hắn lập tức đạp đất phi thân mà chạy, trong lòng lúc này thì khổ sở không thôi, một con đã khó đối phó, giờ lại thêm một con, mà nhìn khí tức do con kia tỏa ra, mé nó chứ cấp 4, yêu thú cấp 4, không chạy nhanh chỉ có nước lại được “xuyên không” lần nữa.

Rắn cái thấy rắn đực bị trói như vậy làm nó tức giận không thôi, nó làm sao để cho Long thoát đi, quẫy đuôi một cái, một làn sóng xung kích lưỡi hái chém ra, lưỡi hái chém đứt vài thân cây hướng thẳng Long mà bay.

Long chỉ kịp cô đọng linh khí ở hai tay tạo thành hộ thuẫn chắn trước người, chắn lại lưỡi hái. May cho hắn, lưỡi hái sóng xung kích này đã chém qua vài lớp cây mới chạm tới hắn lên độ sắc bén và linh lực đã giảm, sát thương không lớn, hộ thuẫn của hắn đã chặn được chỉ bị lực xung kích đẩy bắn hắn bay đi, thuận nước đẩy thuyền hắn cũng lao theo mà đi.

Rắn cái thấy vậy tức giận lập tức lại phát động hai ba sóng xung kích xuất ra, xong người thì tăng tốc trườn về phía Long.

Tuy được tăng thêm lực đẩy nhưng Long lúc này trên trán đã không ngừng vã mồ hôi hột, trong lòng không có tự một tí tự tin nào, đây là yêu thú cấp 4 không phải là thứ mà tu sĩ Khí Mạch cảnh có thể đối hoặc có thể chạy thoát.

Tốc độ, sức mạnh, độ nguy hiểm của nó cao gấp nhiều lần con vừa rồi, nếu bị nó quật một phát thì chắc chắn toi mạng.

Đang trong lúc tuyệt vọng, một tiếng kêu đằng xa khiến Long lấy lại được tinh thần, đó chính là tiếng kêu của mẹ Lợn Béo, một con yêu thú khổng lồ to gấp rưỡi con rắn cái kia. Nó đến không phải vì tần công Long mà là vì tìm kiếm con nó.

Lợn Béo thấy mẹ của mình đã tới, sung sướng éc éc kêu nên, Lợn mẹ thấy con mình đang bẹp dưới đất, hai mắt phẫn nộ, lại nhìn thấy con rắn cái đang hướng lại gần con mình, tức giận tăng tốc tấn công con rắn cái. Bảo sao nó lại không tức giận, nhìn con mình bị đánh thảm như thế kia cơ mà, bọn yêu thú này tấn công con nó mà không nhìn mặt nó thì nó nổi điên nên là đúng rồi.

Mà lại, con Lợn Béo mẹ này cũng không phải dạng vừa, nó là một trong các bá chủ rìa ngoài rừng Thiên Sơn nay, là một đầu yêu thú cấp năm.

Rắn yêu thấy có một luồng yêu khí hùng hậu đang tiến về phía mình, thấy vậy nó cũng cũng buông tha truy đuổi Long, Rắn cái thấy lợn mẹ đang hùng hổ xông lên, tuy nó là yêu thú cấp bốn đối đầu với yêu thú cấp năm nó cũng không sợ, lập tức quay mình tấn công lợn mẹ, hai Yêu thú cứ thế quấn lấy nhau, huých hỏng cả góc rừng.

Long thấy cảnh này cũng không đứng lại xem mà lập tức phủi mông chạy, có ngu thì mới ở lại, đây là hai yêu thú chứ không phải yêu thú cấp thấp, cho dù bọn chúng lưỡng bại câu thương thì với tu vi này của hắn cũng không vớ được chỗ tốt, lạc đà gầy con to hơn ngựa béo.

Rời khá xa chỗ trận chiến đấu của hai con yêu thú, Long tìm đại một gốc cây ngồi xuống vận công trị thương, điều tức hơn nửa ngày mới trị xong vết thương. Nghĩ lại tình cảnh vừa rồi Long vẫn còn thấy run sợ, may mắn trời không tuyệt đường, vẫn cho hắn một con đường sống.

- Không hổ là thế giới của kẻ tu luyện, đúng là chỉ toàn quái vật. Ở lại lâu trong rừng thật là không ổn, chẳng biết lúc nào có yêu thú tấn công, với thực lực yếu gà này của ta nếu lại gặp được loại quái vật kia thì không chắc sẽ được may mắn như bây giờ, không cẩn thận là mất mạng như chơi.

- Vẫn là trước tiên phải tăng thêm thực lực, nhưng lang thang trong rừng thật không ổn, trước tiên phải kiếm hang động chui vào mới là hợp lý.

Cứ như vậy Long nhảy nhót từ cây này qua cây nọ, vừa di chuyển vừa cẩn thận quan sát xung quanh xem có yêu thú nào không, cũng như thử vật may xem có tìm được cái gì thiên địa dị bảo, hoặc xem trong rừng có cô nương nào trúng xuân dược cần hắn đến trợ giúp không.

ui buồn ngủ quá! Chắc đạt 150 view tắc mới đăng chương tiếp quá, ít người đọc quá, chẳng lẽ lại phải đi quảng cáo :) Cảm thấy hơi thất vọng....@@
Bạn đang đọc Hoá Ra Ta Không Phải Phàm Nhân sáng tác bởi dkaizz
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi dkaizz
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 13

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.