Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cảnh giới chân tiên trong truyền thuyết

Tiểu thuyết gốc · 1621 chữ

Mọi người há hốc mồm bởi cảnh tượng thần kỳ trên nên không ai nói lời nào, chỉ một lúc sau, cánh tay trái của Thanh Long đã được tái tạo hoàn tất, Thanh Long lúc này thập phần kích động, vội vã quỳ xuống bái tạ.

“ Thuộc hạ đa ta Điện Chủ ban ân”

“ Chuyện nhỏ thôi, ngươi đứng lên đi” Lão già phất tay cười nói.

“ Dạ Điện chủ” Thanh Long cung kính nói.

“ Các ngươi về môn phái chấn chỉnh lại thuộc hạ, nâng cao tu vi bản thân, sáu tháng sau chúng ta sẽ xuất phát tiêu diệt Thanh Vân Môn, có nghe rõ chưa ?” Lão già lớn tiếng nói.

“ Thuộc hạ tuân lệnh” sáu người đồng thanh lên tiếng.

“ Tốt, các ngươi lui đi” Lão già nói xong phất tay một cái, sáu người lập tức biến mất không thấy đâu nữa, các đệ tử Thánh Giáo canh gác tại Thánh Điện âm thầm hít một ngụm khí lạnh.

“ Mọi chuyện bắt đầu thú vị rồi đây” Lão già ngồi trên ngai vàng âm thầm cười nói.

Lão già áo bào đen này thật ra là một phân thân của Trần Lâm khi sử dụng Găng Tay Vô Cực, chức năng này cho phép hắn có thể cùng một lúc xuất hiện tại hai vị trí khác nhau nhưng sức mạnh vẫn không thay đổi. Vào lúc này, Trần Lâm cùng lúc có mặt tại Thanh Vân Môn và Thánh Điện ở Man Hoang.

Tại Thanh Vân Sơn, Đại Trúc Phong.

“ Xin chào Đạo Huyền sư huynh, không biết huynh đến đây có việc gì ?” Điền Bất Dịch ngạc nhiên khi thấy Đạo Huyền chân nhân đích thân đi đến Đại Trúc Phong.

“ Điền Sư đệ, cũng không có chuyện gì to tát, ta chỉ muốn gặp đại công thần của chúng ta trong trận chiến với Ma giáo ở Lưu Ba Sơn thôi” Đạo Huyền chân nhân cười vui vẻ nói.

“ Ý huynh là muốn gặp tiểu Lâm ?” Tô Như đứng bên cạnh lên tiếng hỏi.

“ Đúng vậy, Tô Như sư muội, hắn hiện giờ ở đâu” Đạo Huyền nói.

“ Để đệ gọi hắn tới, chắc hắn đang đi cùng Linh Nhi” Điền Bất Dịch ôn tồn nói.

Một lúc sau, Trần Lâm cùng với Điền Linh Nhi đi tới.

“ Xin chào Trưởng Môn Sư Bá” Trần Lâm và Điền Linh Nhi đồng thanh nói.

“ Rất tốt, ta chào hai con” Đạo Huyền cười vui vẻ nói.

“ Không biết Trưởng môn sư bá tìm đệ tử có chuyện gì phân phó ?” Trần Lâm ôn tồn hướng Đạo Huyền nói.

“ Tốt, tốt, ngay cả ta hiện tại cũng nhìn không thấu tu vi của con rồi tiểu Lâm, con đã đạt đến Thái Thanh Cảnh đỉnh phong rồi có phải không ?” Đạo Huyền chân nhân nhìn Trần Lâm, vuốt râu nói.

Điền Bất Dịch đứng bên cạnh nghe Đạo Huyền nói vậy thì kích động la lên: “ Không thể nào”.

“ Đệ tử đã đột phá Thái Thanh Cảnh đỉnh phong, đến cảnh giới Chuẩn Chân Tiên” Trần Lâm nhàn nhạt nói.

Mọi người nghe Trần Lâm nói mà không tin vào tai của mình, Điền Bất Dịch cùng Tô Như, kể cả Đạo Huyền chân nhân cũng ngây người nhìn lấy Trần Lâm.

“ Không ngờ ta lại đánh giá thấp con, Tiểu Lâm, con thật đúng là kỳ tài ngàn năm có một của Thanh Vân Môn ta, con thậm chí đã vượt qua Thanh Diệp Tổ Sư” Đạo Huyền cảm khái nói.

“ Cám ơn Trưởng môn sư bá quá khen, con cũng chỉ làm hết sức mình mà thôi” Trần Lâm lễ phép nói.

“ Ta tu đạo đã mấy trăm năm nhưng nói đến cảnh giới Chân Tiên cũng còn rất mù mịt, chưa hề nắm được một tia cảm ngộ, con thì ngược lại, đã tìm được phương hướng đến cảnh giới ấy thì hãy cố gắng tu luyện, ta tin tương lai của con sẽ bất khả hạn lượng” Đạo Huyền hiền từ nói.

“ Dạ vâng, Trưởng môn sư bá có gì muốn phân phó cho con ?” Trần Lâm biết Đạo Huyền tìm hắn là có việc khác.

“ Ta gần đây xem tinh tượng, thấy rằng Thanh Vân Môn sắp tới sẽ gặp một kiếp nạn vô cùng lớn, có thể rơi vào tình cảnh diệt vong, vạn kiếp bất phục. Cho nên hôm nay ta đến đây muốn nhờ con một việc, nếu ta không may ngã xuống trong trận hạo kiếp đó, ta rất mong con sẽ tiếp quản lấy Thanh Vân Môn thay ta, nhận lấy trọng trách bảo vệ Thanh Vân Môn, bảo vệ tâm huyết của Thanh Vân tổ sư và Thanh Diệp tổ sư. Con có làm được không ?” Đạo Huyền chân nhân nghiêm mặt nói.

“ Đạo Huyền sư huynh, huynh sao lại nói như vậy ?” Điền Bất Dịch kinh hãi nói.

“ Đúng vậy, Đạo Huyền sư huynh” Tô Như nói theo.

Trần Lâm thầm ngạc nhiên khả năng tiên đoán của Đạo Huyền chân nhân, hắn cũng biết Đạo Huyền đang kiểm tra lòng trung thành của hắn đối với Thanh Vân Môn.

“ Thưa sư bá, đệ tử hứa với người” Trần Lâm nghiêm trang nói.

“ Được, rất tốt, ta có thể tin tưởng vào con, tiểu Phàm” Đaọ Huyền cười nói.

“ Tiểu Lâm, con...” Tô Như dường như muốn nói gì đó nhưng lại thôi.

“ Hai người cũng nghe rồi đó, ta sẽ chọn Tiểu Lâm nhậm chức Trưởng môn đời kế tiếp của Thanh Vân Môn” Đạo Huyền hướng Điền Bất Dịch và Tô Như nói.

“ Như thế làm sao được Đạo Huyền sư huynh, còn Dật Tài thì sao ?” Điền Bất Dịch nói.

“ Dật Tài tuy thông minh, được việc nhưng tu vi lại không cao, không thể lãnh trọng trách trong trận hạo kiếp sắp tới. Thôi, ý ta đã quyết, sư đệ, sư muội không cần khuyên can nữa” Đạo Huyền cảm khái nói.

“ Sư huynh đã quyết như vậy thì bọn chúng muội đành nghe theo” Tô Như nhẹ nhàng nói.

“ Cũng đã trễ, ta đi đây, sư đệ sư muội không cần tiễn” Đạo Huyền nói xong thì ngự kiếm bay về đỉnh Thông Thiên phong.

Điền Bất Dịch và Tô Như nhìn nhau không biết nên nói như thế nào, trong lòng bọn họ cũng bắt đầu lo lắng về trận hạo kiếp của Thanh Vân Môn như Đạo Huyền sư huynh nói lúc nãy.

“ Sư phụ, sư mẫu, con muốn bế quan một đoạn thời gian để đột phá cảnh giới Chân Tiên” Trần Lâm đến trước mặt Điền Bất Dịch và Tô Như nói ra ý định của hắn.

“ Bế quan ? Không lẽ con đã có cảm ngộ để đột phá hả Lão Thất ?” Điền Bất Dịch kinh hỉ nói.

“ Tiểu Lâm, con cũng không cần quá nóng lòng, không khéo lại ảnh hưởng đến sức khỏe thì không tốt” Tô Như lo lắng khuyên Trần Lâm.

“ Con đã cảm giác được mấu chốt để đột phá, nếu đễ lỡ cơ hội này thì không biết phải chờ đến khi nào, xin sư phụ sư mẫu cho phép” Trần Lâm quyết tâm nói.

“ Đúng vậy, đễ lỡ cảm ngộ thì rất đáng tiếc, lão Thất con phải cẩn thận nhé” Điền Bất Dịch nghiêm túc nói.

“ Con nghe sư mẫu, phải nhớ cẩn thận đó biết không” Tô Như dặn dò.

“ Dạ, con biết rồi” Trần Lâm nói xong thì bay thẳng về phía hậu sơn Thái Cực động phủ.

Lại nói về Thương Tùng Đạo nhân, từ khi ở Lưu Ba Sơn về lão lập tức đến Tổ Sư Từ Đường để gặp Vạn Kiếm Nhất, không biết lão và Vạn Kiếm Nhất đã nói với nhau những gì mà từ lần đi đó về sau lão luôn bế quan tu luyện, ít khi ra xử lý chính sự, mọi việc trong môn phái lão điều giao cho Tiêu Dật Tài và Tề Hạo đứng ra giải quyết.

Sáu tháng sau, ở dưới chân Thanh Vân Sơn, tại một địa điểm hẻo lánh, có bốn người đang đứng ngắm nhìn Thanh Vân sơn.

“ Tên khốn Thương Tùng rõ ràng đã nhận được tín hiệu của ta nhưng không phản hồi” Độc Thần giận dữ nói.

“ Có khi nào hắn bị phát hiện rồi không ?” Ngọc Dương Tử nhàn nhạt nói.

“ Không thể nào, ta vẫn cảm ứng được Thất Vĩ Ngô Công, nếu hắn chết thì ta phải biết chứ” Độc Thần nói.

“ Bây giờ vai trò của tên Thương Tùng đã không còn quan trọng, có Điện Chủ ra tay thì mười cái Thanh Vân Môn còn bị tiêu diệt nữa là” Ngọc Dương Tử cười khẩy nói.

“ Đúng vậy, Điện Chủ thần thông cái thế, không gì là ngài làm không được” Tam Diệu Tiên Tử vẻ đẹp mỹ lệ băng giá xuất trần cười lạnh nói.

“ Chúng ta được Điện Chủ dẫn dắt đúng là thập phần may mắn” Qủy Vương cảm khái nói.

“ Các ngươi không cần nói nịnh ta như vậy đâu ha ha ha” một giọng trầm đục vang lên, Vô Cực Thiên Tôn đã thình lình xuất hiện ngay trước mặt bốn người bọn họ, lão ta đang ngồi trên một cái ghế to lớn làm bằng vàng ròng lơ lửng trên không trung, trông vô cùng bá đạo.

Bạn đang đọc Ta khởi đầu liền nắm giữ Găng Tay Vô Cực sáng tác bởi VictorTran888
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi VictorTran888
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 93

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.