Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ác Ma?

Tiểu thuyết gốc · 2868 chữ

Vài giờ trước, trong khi Glen và Eastin vừa rời đi từ chỗ nhận hàng.

Tại một góc khuất cách đó không xa, một bóng đen sau khi thấy Glen và Eastin rời đi thì liền đưa cổ tay đang đeo một chiếc vòng lên gần miệng rồi nói gì đó.

Ngay sau khi nói xong, bóng đen đó lập tức tiến vào khe hẻm tối om không có ánh sáng lọt vào rồi mất dạng luôn.

Tại một địa điểm nào đó!

Nơi đây bao trùm bởi một bầu không khí âm u, dù đang là ban ngày nhưng bầu trời vẫn mang một sắc màu tối sầm. Xung quanh toàn là cây cối mang sắc màu xám xịt đã trụi hết lá, chỉ còn cành đâm ra tứ phía trông rất ghê rợn.

Thi thoảng xung quanh còn có những tiếng kêu kỳ quái vang vọng trong không gian âm u, yên tĩnh này, nghe vô cùng rùng rợn.

Tại đây có một kiến trúc thiết kế hệt như một cái nhà thờ mang phong cách phương Tây. Thế nhưng nhìn vào không có chút nào là an lành cả, trái lại còn mang đến một vẻ rùng rợn.

Tiến vào bên trong, đằng sau cửa chính là một cái đại sảnh được bài trí hệt như giáo đường của nhà thờ Thiên Chúa Giáo. Hai bên là những hàng ghế hướng thẳng về phía trước, tạo thành ở giữa là đường dẫn từ cửa lên thẳng cái bục phía trước như giáo đường khác. Thế nhưng bầu không khí trong này sặc mùi u ám và chết chóc thay vì trang trọng mang vẻ thánh thần như những chỗ kia.

Thậm chí ở cuối con đường trong đại sảnh này là một bức tượng, không phải là tượng của Chúa hay Thần nào đó mà là một con Ác Ma*!

[(*) Nói sơ qua một chút nha! Trong truyện này thì nên nhớ vài điều là Ma Vật có chút khác biệt với Ma Tộc chân chính, đồng thời chúng khác biệt với Ma Thú luôn nhé. Và cuối cùng Ma Tộc khác biệt hoàn toàn so với Ác Ma!

+) Ma Vật như đã nói là một dạng ma tộc nhưng không hề có tư duy cao như ma tộc chân chính dù cho chúng có sức mạnh lớn như nào.

+) Ma Tộc thì khỏi nói rồi, tự biết!

+) Ma Thú là những động vật hấp thụ ma thuật xung quanh mà phát triển sức mạnh cũng như trí khôn. 100% Ma Thú thông minh hơn Ma Vật, nhưng lại không mạnh bằng Ma Vật.

+) Ác Ma thì lại khác Ma Tộc, Ác Ma là những tồn tại sinh ra và phát triển ở dưới Địa Ngục. Sức mạnh thiên bẩm của Ác Ma và Ma Tộc ngang nhau nên sau đừng có ai so sánh Ma Tộc hay Ác Ma mạnh hơn. Do ở một nơi hoàn toàn tách biệt với thế giới bên trên, nên là Ác Ma thường hay thông qua nghi lễ thì mới có thể lên được thế giới bên trên với điều kiện thực hiện 1 nguyện vọng của kẻ thực hiện nghi lễ. Và đương nhiên rồi, cái giá phải trả của kẻ triệu hồi sẽ là một thứ gì đó cực kỳ đắt giá rồi.

À mà trừ một số thành phần như Harves thì hắn vẫn thản nhiên đi lại giữa Địa Ngục và Dương Gian]

Rồi, lảm nhảm vậy đủ rồi, quay lại mạch truyện nào!

Hiện tại ở cái giáo đường này, các hàng ghế hai bên đều trống trơn, không có bất cứ ai ở đó. Chỉ duy nhất phía trước mắt, dưới bức tượng Ác Ma, có một kẻ mặc một cái áo choàng chùm kín từ đầu đến chân đang đứng đó và chỉ khẽ nhìn chăm chú vào bức tượng.

Đột nhiên kẻ này khẽ cử động, từ bên trong áo choàng, một cánh tay đưa ra, trên bàn tay là một mặt dây chuyền không dây đang lóe sáng.

Bỗng từ mặt dây chuyền phát ra âm thanh gì đó.

"Đã có hai kẻ tiến vào khu rừng, một kẻ rank B+ và một kẻ chưa xác định được thực lực!"

"Không xác định? Vậy để cho chắc chắn không xảy ra sơ suất, ta sẽ cử một tên rank A+ đi!"

Kẻ mặc áo choàng nghe được lời nói phát ra từ mặt dây chuyền thì liền khàn giọng đáp lại.

"Bằng không thì ngài hãy cử hẳn một trong năm người kia đi để cho chắc ăn! Không được để xảy ra bất cứ biến cố nào khiến đám trong Guild cảm nhận được!" - Đầu bên kia lập tức đưa ra ý kiến.

"Được rồi! Tiếp tục theo dõi hai kẻ đó, tuyệt đối không được để chúng phát hiện có kẻ theo dõi chúng! Đến đúng địa điểm thì liên lạc với số 5, ta sẽ cử hắn đi cho chắc chắn! " - Tên áo choàng đáp lại.

"Rõ!" - Từ mặt dây chuyền đáp lại một chữ

Dứt câu, mặt dây chuyền ánh sáng ảm đạm đi rồi vụt tắt. Tên áo choàng thu lại nó rồi lại khẽ hướng nhìn bức tượng mà gằn giọng lẩm bẩm:

"Hai kẻ ở đây và một vài tên nữa là sẽ đủ số lượng để triệu hồi một Ác Ma chân chính rồi! Đến lúc đó 'các ngươi' sẽ chết với ta lũ súc sinh!"

Hóa ra theo lời của kẻ này, thì không chỉ Glen và Eastin tiến vào cái bẫy nhiệm vụ này mà còn không ít người khác ở chi nhánh guild khác cũng bị lùa vào.

........

Quay lại hiện tại!

Cỗ xe của Glen và Eastin đã gần đến được rìa của khu rừng cắt ngang lộ trình từ Vanya đến Netherlow!

Do trời đã ngả tối nên là đã dừng xe, dựng trại cho người cầm cương và ngựa nghỉ ngơi, đợi trời sáng rồi tiếp tục đi. Bọn họ hiện tại đang ở một vùng thảo nguyên xanh mơn mởn cách khu rừng một khoảng không xa, chỉ khoảng hơn nửa giờ là đến.

Cộc! Cộc! Cộc!

"Granbell-dono! Chúng ta sẽ phải dừng chân qua đêm tại chỗ này, tôi sẽ dẫn lũ ngựa đi cho chúng ăn và nghỉ ngơi! Hai người hãy tự chăm sóc bản thân nhé!" - Người cầm cương tiến đến gõ vài cái vào khoang chở mà lên tiếng nói.

"Được rồi! Ông cứ làm việc của mình đi!" - Giọng Glen vọng ra từ bên trong đáp lại.

Nghe vậy thì người cầm cương liền quay người dẫn mấy con ngựa đi ra xa để cho chúng ăn rồi mới nghỉ ngơi.

Bên trong khoang chở!

Glen ngoái người trả lời người cầm cương xong thì quay đầu lại nhìn Eastin đang mềm nhũn nằm quay lưng áp sát với lồng ngực hắn. Tóc tai rũ rượi, cơ thể trần trụi ướt đẫm mồ hôi, bộ ngực căng tròn phập phồng theo từng nhịp thở của Eastin.

Bên dưới là cái bụng căng tròn như mang thai do chứa đựng cả đống tinh binh của Glen. Bên dưới nữa là khe suối vẫn một mực bị côn thịt nong ra và bịt kín lại khiến cho không một giọt tinh hoa nào chảy ra được khỏi tử cung của Eastin.

Dù cho bị Glen hành hạ suốt mấy giờ đồng hồ, nhưng bên trong âm đạo Eastin vẫn rất chi là bót, từng nếp thịt mềm vẫn một mực ép chặt côn thịt Glen đến cùng cực. Thành ra là Glen thậm chí không muốn rút côn thịt ra khỏi người Eastin mà chỉ muốn đút sâu vào trong đó mãi thôi.

Thế nhưng không thể để ai đó chết mệt thậm chí chết đói được, nên là Glen đành tiếc nuối dừng cuộc chơi.

"Tỉnh lại nào gái! Đến lúc dựng trại ăn tối rồi đó!" - Glen đưa tay xoa xoa cái bụng căng tròn của Eastin với vẻ đầy thích thú, vừa xoa vừa lên tiếng nói.

"Hộc.....hừ! Tên chết bầm, hành hạ ta cho đã rồi giờ kêu ta đứng dậy sao đây hả?" - Eastin hơi thở nặng nề lườm Glen mà hậm hực nói.

"Haha, cho chừa cái tội cứ mở miệng là chửi ta đi! Lần sau còn tiếp tục là ta cho chịu hình phạt vài ngày đấy kaka!" - Glen nhếch mép không chút xấu hổ cười đáp.

"Hừ! Biến thái!" - Nghe vậy thì Eastin cũng rùng mình, nếu bị hắn làm vài ngày chắc cô nằm liệt giường mất nên chỉ phụng phịu phun ra hai chữ đáp lại.

"Mà ngươi làm ta ra nông nỗi này thì ta ra khỏi đây kiểu gì hả?" - Eastin đột nhiên lườm Glen mà lên tiếng.

Bị hắn hành hạ mấy tiếng đồng hồ, chỗ đó của cô vẫn còn ê ẩm sưng tấy lên rồi. Hai chân mềm nhũn đứng còn không đứng nổi, mà không chỉ đôi chân mà toàn cơ thể cô không còn chút sức lực nào luôn.

"Hừm!! Vậy thì ở trong này và tiếp tục chiến đến sáng khỏi phải ra ngoài dựng trại làm chi nha!" - Glen giả vờ nghĩ rồi toe toét vô sỉ cười nói.

"Cút! Có chết ta cũng không để ngươi hành hạ ta thêm đâu, mau giúp ta xử lý cái đống chết tiệt ngươi để lại trong người ta đi!" - Eastin nghe vậy thì nổi đóa mà hung hăng quát Glen.

"Rồi, rồi thưa mẹ trẻ!" - Glen nhún vai đáp.

Dứt câu, hắn dùng phép hồi phục lên người Eastin cho cô lấy lại sức, còn cái đống tinh binh bên trong bụng thì Eastin chỉ có cách té ra xa khỏi cỗ xe ngựa để mà tìm chỗ không người mà xử lý thôi.

Glen thì mặc quần áo lại, bước xuống khỏi xe, nhìn ra xa thấy người cầm cương đang cho ngựa ăn cỏ còn ông ta thì đang ăn bữa tối tự chuẩn bị trước.

Glen vặn vẹo một chút rồi búng tay một cái, trước mặt xuất hiện một cái hố nhỏ, Glen kiếm tý củi quăng vào đó rồi phóng hỏa làm lửa trại.

Thậm chí hắn còn lôi từ trong không gian chứa đồ ra một bộ bàn ghế đặt bên cạnh đống lửa. Xong xuôi thì Glen liền nhún chân một cái và biến mất khỏi chỗ này, mà hắn không phải biến mất mà là di chuyển với tốc độ quá nhanh.

Glen dạo một vòng quanh cái thảo nguyên nhỏ này để kiếm con ma thú nào đó về nướng. Cuối cùng một con Thỏ Ba Sừng - Ma Thú rank F- rơi vào tầm ngắm của hắn. Con thỏ này có kích thước khá lớn đủ để ba người ăn không hết, bắt thêm hai con nữa thì Glen mới quay về vì hắn và Eastin ăn không có ít.

Cả đi cả về không quá một phút, Eastin vẫn đang ở đâu đó quanh đanh xử lý 'công việc' của mình. Glen liền bắt đầu xử lý ba con thỏ kia, cạo lông, lọc nội tạng, rửa thịt rồi lôi đống gia vị trong không gian chứa đồ ra tẩm ướp xong thì cho lên nướng.

Dù rằng hắn có đủ cả đống đồ bếp núc như xoong, nồi, chảo, v..v..nhưng mà hắn vẫn thích kiểu này hơn, đơn giản vì nó thú vị.

Nướng được một lúc thì Eastin cũng lon ton từ một phía chạy về này. Dù cho đã được Glen loại bỏ ấn nô lệ nhưng Eastin vẫn không có nhân cơ hội bỏ trốn làm gì.

Đơn giản vì có chạy đi cũng bị tóm lại ngay mà thôi và một phần cũng là vì đã bị tên chết dẫm trước mặt cướp đi đời con gái của mình rồi. Hắn nói chịu trách nhiệm thì đành phải theo hắn làm người của hắn mà thôi, dù sao hắn không hẳn là một thằng khốn.

Glen mà đọc được suy nghĩ này của Eastin thì kiểu gì cũng cười cười thầm nghĩ là

"Sai rồi gái à, ta đích thị là một thằng khốn hiếp gái đẩy bà già xuống biển đó!"

.......

"Quay lại r à? Ngồi xuống mà ăn đi!"

Thấy Eastin quay lại thì Glen liền lên tiếng nói. Eastin nghe vậy thì cũng không nói gì chỉ theo lời hắn mà ngồi xuống một bên.

Chỉ thấy lúc này Glen đã xẻ thịt của ba con thỏ ra thành nhiều đĩa lớn. Eastin cũng chả khách khí làm gì, trực tiếp vớ lấy một đĩa thịt lớn mà dùng nĩa xiên lên ăn.

"Ưm!?!? Ngon.....Ngon quá!"

Ngay khi nếm thử miếng đầu tiên, Eastin hai mắt mở to kinh ngạc, không nhịn được mà thầm nghĩ trong đầu. Cô không ngờ tên biến thái này lại có kỹ thuật nấu nướng ngon như này.

Chỉ là thịt nướng thôi mà lại có thể ngon như này, nó thực sự ngon hơn tất cả các món cô từng nếm trước nay. Thế nhưng, ngon thì ngon thật, với tính cách hiện giờ của Eastin thì cô chỉ kinh ngạc ra mặt một lúc rồi lại như không có gì ngồi ăn tiếp.

Nhưng biểu cảm vừa rồi của Eastin làm sao qua được mắt của Glen. Hắn biết là Eastin thấy ngon nhưng không có biểu lộ ra cho hắn thấy thôi. Chứ hắn thực sự tin tưởng vào kỹ thuật bếp núc của mình, cho dù đầu bếp chuyên nghiệp lâu năm cũng không thể bằng hắn được.

Đơn giản là số năm tháng hắn tự thân nấu nướng không hề ít, nó có thể lên tới hàng ngàn, hàng trăm ngàn năm. Với quãng thời gian đó không có chuyên nghiệp được thì thôi hắn đi đập mặt vào ngực gái mà chết đi cho rồi.

Glen và Eastin ngồi ăn một lúc, Glen cũng làm người tốt ra mời người lái xe, ông ta ăn xong mà khen tới tấp. Glen cũng chỉ cười trừ không đáp lại, mất một lúc lâu thì ba con thỏ cũng bị đánh chén sạch.

Ăn xong, ngồi buôn dưa lê chém dưa chuột một lúc lâu. Chủ yếu Glen hỏi Eastin trả lời, xong xuôi là đã gần nửa đêm rồi. Người lái xe cũng đã dựng lều lên đề ngủ nghỉ rồi, còn Glen thì liền vác Eastin lên khoang chở mà tiếp tục quá trình tạo em bé cả đêm mặc cho Eastin chống cự như nào đi chăng nữa.

Tiếng rên rỉ của cả hai vang khắp khoang chở đến gần sáng mới dừng lại. Và tất nhiên rồi, Glen hắn rót tinh binh vào tử cung Eastin tới khi nào bụng cô căng cứng lên như mang thai mới tha cho mà đi ngủ trong khi côn thịt vẫn bịt kín âm đạo không cho giọt tinh binh nào chảy ra.

À tất nhiên là Glen phong tỏa không gian xung quanh khoang chở để không một ai nhìn lén được cũng như nghe được gì bên trong.

Một tối trôi qua không có biến cố gì!

......

Sáng hôm sau!

"Mẹ kiếp! Tên chết bầm này, lần sau thì làm nhanh nhanh dùm ta cái! Lần nào cũng vài giờ đồng hồ, ngươi muốn ta nằm liệt giường luôn hả?"

Bên trong khoang chở, tiếng quát của Eastin vang lớn. Eastin cơ thể trần truồng một tay dùng cái chăn mỏng che đi bộ ngực cùng vùng bí ẩn của mình, nhưng không che đậy được cái bụng đang căng tròn như mang thai vậy.

Còn tác phẩm của ai ngoài thằng Glen ra cơ chứ!

Eastin một mặt tức giận dùng chân đạp đầu Glen xuống mà hô hấp dồn dập quát tháo. Bị Glen đè xuống làm nguyên đêm khiến Eastin rã rời, mệt không chịu nổi. Sáng dậy cô không tức giận mới là chuyện lạ đó, đã thế tên khốn này không một lần nào ra bên ngoài.

Một mực là ra hết bên trong không sót một giọt, làm cho lần nào bụng cô cũng nặng nề và xử lý rất mất thời gian.

(Glen: Ra bên ngoài á? Chỉ có lũ thua cuộc mới chọn ra bên ngoài để không phải chịu trách nhiệm thôi!)

"Rồi, rồi! Gì căng thế gái, không phải ngươi cũng sướng thấy bà cố sao? Chả phải đêm qua cứ luôn miệng kêu ta 'nhanh hơn, mạnh hơn' sao?"

Glen mặc kệ bàn chân Eastin vẫn đang trên mặt mình mà không chút xấu hổ nói ra.

Ruỳnh! Ruỳnh!

"Ặc!!!"

"Câm miệng ngay cho ta!!!!!!!"

Nghe Glen nói vậy, Eastin không nhịn được mà đỏ mặt dẫm mạnh cho hai phát vào mặt hắn. Sự thật đúng là đêm qua trong lúc làm tình với hắn, đầu óc cô mụ mị nên vô thức thốt ra những câu như vậy thật.

Oánh lộn mất một lúc rồi lại như cũ, Eastin chạy đi xử lý đống chất lỏng Glen gieo vào tử cung mình.

Xong xuôi rồi cả hai lại tiếp tục lên đường!

Bạn đang đọc Ta? Kẻ Mạnh Nhất! sáng tác bởi huy1102zxc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi huy1102zxc
Thời gian
Lượt thích 8
Lượt đọc 69

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.