Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Eastin Kinh Ngạc!

Tiểu thuyết gốc · 3500 chữ

Glen cùng Eastin nắm tay nhau, tình nồng thắm đi dọc con đường......à chết cha nhầm thể loại truyện rồi!

Cả hai cùng đi theo chỉ dẫn có trên tờ giấy nhiệm vụ, sau vài lần hỏi đường thì Glen và Eastin cũng tới trước một căn nhà nhỏ.

Cộc! Cộc! Cộc...

Đưa tay lên cửa gỗ gõ vài cái, một lúc sau thì từ cánh cửa mở ra, một người thanh niên bước ra.

"Có chuyện gì không?" - Người thanh niên liếc nhìn Glen và Eastin một cái rồi lên tiếng hỏi.

"Tôi đến lấy món hàng của cái nhiệm vụ này!" - Glen giơ tờ nhiệm vụ lên đáp lại.

"Hả? Lại nữa, cái thứ này được gửi trả ở đây không biết bao lần rồi đó!" - Nghe Glen nói vậy thì người thanh niên uể oải đáp lại.

Nói xong thì quay vào trong nhà lục lọi cái thứ gì đó, một lúc sau thì quay ra với một gói hàng hình chữ nhật được bọc kỹ càng với nhiều lớp giấy.

"Đây, cầm đi! Mong lần này mấy người đừng có khiến nó được lần nữa gửi về đây!" - Đưa món hàng ra trước mặt Glen mà nói với giọng có chút phiền.

"Được thôi!" - Glen nhận lấy gói hàng rồi nhàn nhạt đáp lại.

Cạch!

Dứt câu, người thanh niên kia đã đóng luôn cửa mà không nói câu nào.

"Hửm? Bên trong này....chỉ là một cái hộp gỗ trống trơn!"

Nhìn cái gói hàng trên tay, ánh mắt Glen lóe lên một tia sáng, lập tức nhìn xuyên thấu hàng đống lớp giấy mà nhìn vào bên trong.

"Hả? Như vậy....cái nhiệm vụ này thực sự chỉ là một mồi nhử để dụ người ta vào một cái bẫy?" - Eastin có chút sửng sốt khi nghe Glen nói vậy.

"Đúng vậy!

"Được rồi! Chúng ta xuất phát tới cái khu rừng kia nào!" - Không chú ý tiểu tiết, Glen hướng phía Eastin mà lên tiếng.

"Vậy ngươi định vác ta mà chạy tới đó như hôm qua hả?" - Eastin khoanh tay bĩu môi nhìn Glen mà hỏi, nhớ tới việc hôm qua hắn vác cô chạy như điên khiến cô nôn thốc nôn tháo, cô vẫn chưa quên việc đó đâu.

"Không, lần này chúng ta sẽ ngồi xe ngựa! Coi như khoảng thời gian tới đó thư giãn chút, xử lý mọi thứ quá nhanh sẽ không còn thú vị nữa!" - Glen nghe vậy thì như không có gì mà lắc đầu đáp lại.

"Xe ngựa à! Với tốc độ của xe ngựa thì chúng ta tốn ít nhất hai ngày mới có thể đi tới rìa khu rừng kia đó!" - Eastin suy nghĩ chút rồi nói.

"Hai ngày thì hai ngày, dù sao thì cái nhiệm vụ này nó cũng không có giới hạn thời gian hoàn thành!" - Glen nhún vai đáp.

Nói xong, cả hai cùng lần mò, tìm đường hỏi xem chỗ nào cho thuê xe ngựa. Trước khi đi xa, Glen tự dưng đảo mắt về một vài chỗ rồi như không có gì rời đi. Mất một lúc hỏi đường thì hai người cũng tìm được một tiệm cho thuê xe ngựa.

Lại mất thêm một lúc để làm thủ tục cùng tiền đặt cọc thì cuối cùng cũng thuê được một cỗ xe ngựa khá là trang trọng. Cỗ xe với hai con ngựa to khỏe với bộ lông cùng cái bờm đều ngả sang màu nâu đỏ.

Phần khoang chở thì nội thất khá tiện nghi với hai bên ghế ngồi đối diện nhau, ở giữa là một cái bàn cùng bộ ấm chén. Hai bên là hai cái cửa sổ để nhìn ra bên ngoài và một góc bên trong có cái đệm vô cùng êm ái. Khoang chở nó còn được yểm thêm một ma thuật cơ bản đó là giảm độ xóc, đi đường dường như không rung lắc một chút nào.

Khoang chở nó thậm chí còn cách âm với bên ngoài, ngươi có abcxyz bên trong thì người điều khiển xe ngựa cũng không nghe được gì.

...........

"Ai dà, êm vãi! Quả không lãng phí của ta hơn 100 đồng bạc, rất thoải mái!"

Bên trong xe ngựa, Glen nhảy thẳng lên cái đệm bồng bềnh được đặt phía sau hai hàng ghế, cảm nhận độ mềm mại mà cảm thán nói.

"Được rồi! Lại đây nằm đi, chúng ta cùng âu yếm nhau chút nào haha!"

Đột nhiên Glen bày ra một vẻ mặt cực độ vô liêm sỉ mà hướng phía Eastin đang ngồi trên ghế cạnh cửa sổ mà cười nói.

"Cút! Nằm mơ đi tên biến thái, ai cùng ngươi âu yếm chứ."

Eastin đang ngồi nhâm nhi tách trà mới được pha xong, nghe được lời vô sỉ của Glen thì trán cô nổi gân xanh, ngay lập tức ném thẳng tách trà về phía hắn mà quát lên một tiếng.

Pặp!

"Ấy, gì căng! Ta nói sai đâu, thời gian đi đường cũng phải mất hai ngày liền, trong lúc đó tranh thủ âu yếm nhau giết thời gian chút haha!"

Bắt lấy cốc trà mà không đổ giọt nào, Glen nhâm nhi một ngụm rồi vẫn cái giọng vô sỉ đó mà liếc nhìn Eastin mà nhếch mép cười nói.

"Chết cái ý tưởng đó đi tên dâm tặc nhà ngươi! Đừng tưởng ta là món đồ chơi cho ngươi thỏa mãn cái thú tính của ngươi!" - Eastin lườm Glen mà nói với một giọng lạnh lùng.

"Hừ, ta chưa từng có cái ý nghĩ đó! Ngươi lần sau còn có cái ý nghĩ đó thì liệu hồn chổng mông lên để ta tét coi như trừng phạt đi!"

Nghe được lời của Eastin thì Glen có chút không vui, hắn bất thình lình xuất hiện trước mặt Eastin mà hơi lườm cô lên tiếng nói.

"......" - Nhìn một vẻ mặt nghiêm túc này của Glen, dù cho lời vừa rồi vẫn không chút đúng đắn nào, nhưng Eastin vẫn không dám lên tiếng cãi lại.

Dường như từ người Glen lúc này vô hình chung tỏa ra một khí thế khiến cho Eastin không thể mở lời cãi lại được. Cô chỉ đành "hừ" một tiếng rồi quay đầu về phía cửa sổ mà nhìn ra bên ngoài, tránh nhìn vào ánh mắt lúc này của Glen.

"Được rồi! Thôi thì chúng ta trò chuyện chút nhỉ, trước giờ chúng ta chưa có cuộc trò chuyện nào hẳn hoi rồi!"

Thấy bộ dạng có chút bối rối này của Eastin, Glen thở ra một hơi rồi ngồi xuống phía đối diện, tay rót một tách trà cho mình. Nhâm nhi một ngụm rồi hắn liền từ tốn nói với Eastin.

Nói xong thì hắn cũng tiện tay rót một tách trà đẩy về phía Eastin. Eastin thấy vậy thì cũng từ tốn tiếp lấy tách trà, đưa lên miệng nhấp một ngụm.

"Hiện giờ ngươi đã là người của ta, cũng sẽ là một phần trong gia đình ta! Có bất cứ thứ gì thắc về bản thân ta hay mọi thứ xung quanh ta thì cứ hỏi, ta sẽ không giấu diếm điều gì với người thân của ta!" - Nhâm nhi tách trà, Glen ung dung hướng phía Eastin mà nói.

"Hừ, ta là người của ngươi từ bao giờ hả?" - Eastin vẫn câu quen thuộc ném thẳng mặt Glen.

"Phủ nhận vô ích! Dù cho không muốn thì ngươi cũng là người của ta rồi! Không có lằng nhằng nữa, thắc mắc gì thì hỏi đi, ta sẽ giải đáp hết!" - Glen mặt dày thản nhiên đáp lại.

"Hừ!" - Eastin nghe vậy thì hừ một tiếng, rồi một lúc sau cô nhìn thẳng mặt hắn mà đặt câu hỏi:

"Nếu vậy ta cũng không khách sáo! Vậy rốt cuộc ngươi mạnh đến mức nào?"

"Nói ra thì đoán chắc là ngươi không tin rồi, nhưng mà ta cứ nói thôi! Cứ coi như ta là kẻ mạnh nhất đi!" - Glen khoanh tay dựa lưng vào ghế, một mắt dưỡng thần một mắt khẽ nhìn Eastin mà đáp.

À quên hắn quên không nói nốt một điều là hiện hắn ăn cả tấn cái phong ấn nên giờ chưa thể mạnh nhất được, gặp vài thằng pro vjp quá cũng chỉ có nước giải phong ấn thôi nếu như không muốn hồi sinh ở bệ đá cổ.

"Hả? Đương nhiên là không tin rồi! Ngươi cũng quá tự cao tự đại rồi đó!" - Eastin ánh mắt nhìn Glen như thằng bốc phét mà lên tiếng.

"Ta không tự cao cũng không tự đại, mà đó là điều hiển nhiên! Đã không tin thì đổi câu hỏi đi!" - Glen phất tay đáp.

"Hừ, rõ ngông cuồng! Cho dù ngươi có mạnh hơn những người đứng đầu liên minh thì cũng không thể là người mạnh nhất được!" - Eastin hừ một tiếng rồi phản bác lại.

"Hửm? Tại sao lại vậy?" - Glen nghe vậy thì có chút hứng thú hỏi lại.

"Bởi vì vẫn còn bảy người từng đồng hành cùng Anh Hùng Gray 500 năm trước! Bọn họ đều mạnh hơn những người đứng đầu liên minh." - Eastin thao thao bất tuyệt nói.

"Ồ!" - Glen chỉ khẽ cảm thán một tiếng.

"Thậm chí còn sự tồn tại đỉnh cao là chính bản thân Anh Hùng Gray vĩ đại nữa! Vậy nên lời ngươi nói thì ai tin được cho nổi!" - Eastin bổ sung thêm.

"Khục! Không biết con nhóc này biết sự thật thì còn nói được câu này không nhỉ?" - Glen nghe vậy thì cố gắng nhịn cười mà thầm nghĩ.

"Rồi rồi, coi như ngươi nói phải, là ta ngông cuồng! Giờ thì còn gì muốn hỏi thì hỏi tiếp đi!" - Glen vừa nhâm nhi tách trà vừa xua tay nói.

"Hừ!" - Eastin chỉ hừ một tiếng rồi tiếp tục đặt câu hỏi:

"Rốt cuộc, ngươi là ai?"

Cô cũng đã muốn biết tên này thực sự là ai rồi, bởi vì kẻ có thể dễ dàng đánh bại Ma Vật rank S+ một cách dễ dàng thì chắc chắn ít nhất phải đạt tới rank SS- rồi. Mà ở đẳng cấp như vậy thì đều là nhân vật có tiếng tăm toàn đại lục rồi, bởi khi đó sẽ được cai tầng liên minh chú ý và công bố ra toàn thế giới.

Không thể nào giấu diếm được thực lực của mình!

Về Glen, dù không tin lời của hắn nhưng cô không thể không công nhận hắn rất mạnh. Vậy mà cô hay tất cả mọi người xung quanh đều không có nhận biết hắn.

Thế nên cô mới có cái câu hỏi này!

"Hừm!! Vậy mà lại hỏi ngay câu này luôn à!" - Nghe Eastin hỏi vậy thì Glen vuốt cằm khẽ nói.

"Sao? Không trả lời được?" - Eastin khẽ nhướng mày hỏi.

"Không, không! Chỉ sợ ngươi biết được thân phận thật của ta thì lại sốc thôi!" - Glen lắc đầu cười nói.

"Hả? Thân phận ngươi có gì mà khiến ta sốc được? Trừ khi ngươi là Anh Hùng Gray thì may ra ta sốc được thật! Mà một tên vô sỉ như ngươi thì làm sao mà là người mà toàn thế giới ngưỡng mộ cơ chứ!" - Eastin nhìn Glen mà nói với một giọng châm biếm.

"Ồ vậy thì để xem nhé!" - Glen nghe vậy thì nhếch mép cười nói.

Glen cũng thầm nghĩ rằng, quanh đi quẩn lại thì thằng tác cũng cho hắn rơi vào cái tình tiết máu chó không thể máu chó hơn được. Cái tình tiết điển hình trong hàng tá bộ truyện trang bức khác.

Bản thân hắn cũng mong là thằng tác ngu xuẩn đừng có lặp lại cái tình tiết ngu ngục này lên hắn. Ấy vậy mà cuối cùng vẫn quẳng hắn vào cái tình tiết đần độn này.

Mà thôi, đã như này rồi thì cứ tiếp diễn cho hết cái cảnh ngu ngục này thôi.

"Nếu ngươi đã thành tâm muốn biết, vậy thì ta cũng không ngại cho ngươi biết!" - Glen cười cười nói.

Dứt câu, hắn búng tay một cái, một cái màn chắn bao bọc xung quanh hai người hiện lên. Mọi tiếng động hay bất cứ khí tức gì từ bên ngoài đều không thể lọt vào bên trong cũng như bên trong không lọt ra được bên ngoài.

Dù cho cái khoang chở này có cách âm rồi nhưng vẫn chưa đủ!

"Hả? Ngươi làm vậy để làm gì?" - Eastin nhìn cái màn chắn vòm xung quanh thì lên tiếng hỏi.

"Cứ bình tĩnh nào gái!" - Glen ung dung đáp lại.

Xoạt!

"Ngươi biết đây là cái gì không?"

Đột nhiên Glen lấy ra một tờ giấy, trên nó là hình vẽ chi tiết đầy đủ màu sắc của một thanh kiếm kỳ lạ. Thanh kiếm thuần một màu sắc đen, với lưỡi kiếm có vố số đường nét màu đỏ đan xen nhau tưởng chừng như thanh kiếm sắp tan thành ngàn mảnh vậy.

Không sai, đây chính là một trong những thanh kiếm của Glen - Ma Đao Ngàn Lưỡi!

Còn về lý do tại sao hắn lại có bức vẽ kiếm của hắn thì đừng quan tâm làm cái gì!

"Hả? Ngươi hỏi gì kỳ vậy, đương nhiên là biết rồi! Cái này là Ma Đao Ngàn Lưỡi, thanh kiếm mà Anh Hùng Gray dùng để tiêu diệt Ma Vương Alexis chứ còn gì nữa!" - Eastin khó hiểu nhìn Glen mà trả lời.

"Đúng vậy! Và giờ nhìn xem đây là cái gì!" - Glen vứt tờ giấy đi rồi khẽ cười nhìn Eastin mà nói.

Vừa nói, Glen vừa dọn bộ ấm chén trà đi rồi đưa tay lên phía mặt bàn. Từ lòng bàn tay của hắn xuất hiện một quang cầu màu đỏ chói.

"Cái....." - Eastin đưa tay khẽ che mắt bởi ánh sáng tỏa ra khá chói mắt.

Và cô còn cảm nhận được từ cái quang cầu này tỏa ra một sức mạnh mạnh đến kinh hồn. Cô không biết rốt cuộc Glen đang định làm gì nữa.

Quang cầu vừa hiện, Glen nhếch mép khẽ cười rồi nắm lấy nó. Bàn tay vừa nắm vào, quang cầu biến dạng dài ra rồi lập tức lóe lên một cái và biến mất.

Ánh sáng tan biến, thay vào đó trên tay Glen là một thanh kiếm và nó chính là thanh Ma Đao Ngàn Lưỡi được vẽ trên bức tranh vừa rồi.

Keng!

"Được rồi, mở mắt ra và xem thứ này quen không!" - Đặt thanh kiếm lên trên bàn, Glen nhìn Eastin cười nói.

Eastin đang nhắm mắt do ánh sáng ban nãy, nghe Glen nói vậy thì cũng từ từ mở mắt ra. Ngay khi hé mở đôi mắt nhìn xuống bàn thì hai mắt cô chợt mở to ra, đôi môi không nhịn được mà há to hết cỡ bởi vì kinh ngạc.

Đập vào mắt là một thanh kiếm quen thuộc với chính bản thân cô và tất cả mọi người trên thế giới này!

Ma Đao Ngàn Lưỡi!

Dù cho có quên đi một ai đó từng thân với mình nhưng có chết chắc mọi người cũng không thể quên được thanh kiếm đã đem lại hòa bình cho toàn đại lục.

Thanh kiếm đã biến mất suốt 500 năm cùng với chủ nhân nó. Ấy vậy mà hiện tại Eastin không thể tin nổi là bản thân đang được tận mắt chứng kiến nó.

"Khoan đã....nếu như vậy không phải là..." - Đột nhiên Eastin như nhận ra điều gì đó mà khẽ liếc cái khuôn mặt đểu cáng của Glen thầm nghĩ.

"Không không không! Không thể nào là thật được, chắc chắn hắn chỉ đang lừa mình thôi!" - Eastin lại lắc lắc đầu phủ nhận suy nghĩ vừa rồi của mình.

"Ực! Như là sao hả? Ngươi định lấy một thanh kiếm nhái ra để giả danh thành Anh Hùng Gray mà lừa ta à?" - Cố nén sự kinh ngạc của bản thân lại, Eastin đánh một ánh mắt lạnh lùng nhìn Glen mà nói.

Cô không tin Glen là Anh Hùng Gray, người hùng của toàn thế giới. Cô cho rằng Glen cố tình lấy ra một thanh kiếm với ngoại hình giống Ma Đao Ngàn Lưỡi để mà giả danh làm Anh Hùng Gray và lừa cô mà thôi.

Một điều nữa, Anh Hùng Gray chính là người mà cô ngưỡng mộ nhất từ lúc sinh ra đến giờ. Việc ai đó mạo danh người cô ngưỡng mộ thì cô cực kỳ căm ghét, đó là lý do Eastin mới dùng ánh mắt đó mà nhìn Glen.

"Hàng nhái? Hahaha, suy nghĩ cũng thú vị đó gái!" - Nghe Eastin nói vậy thì Glen cười phá lên.

"Vậy thì để chứng minh nó không phải hàng nhái thì ngươi thử kể một số khả năng của nó được ghi lại trong sách đi, ta sẽ thực hiện điều đó!" - Glen bình thản nhìn Eastin mà đưa ra ý kiến.

"Hừ, được thôi! Ngươi sẽ hối hận vì dám mạo danh Anh Hùng Gray!" - Eastin lạnh nhạt đáp lại rồi thầm nhớ đến những gì được ghi lại trong sách.

"Được rồi, khả năng thứ nhất của Ma Đao Ngàn Lưỡi chính là phân tách thành hàng ngàn mảnh!" - Sau một lúc thì Eastin liếc nhìn Glen mà nói.

Tách!

Không có mở miệng trả lời, Glen chỉ đưa tay búng một tiếng. Ngay lập tức, thanh kiếm khẽ rung lên một cái, các đường nét đan xen trên thân kiếm lóe lên rồi tách rời ra thành hàng ngàn mảnh nhỏ lơ lửng giữa không trung.

"Cái này......" - Eastin khẽ nhíu mày khi thấy điều này.

"Rồi sao nữa, tiếp tục liệt kê đi!" - Glen bày ra một vẻ tự tin nhìn Eastin mà cười nói.

"Hừ, đừng vội mừng! Thứ hai, nó hoàn toàn không thể bị nhấc lên bởi ai ngoài chủ nhân nó!" - Eastin chưa có bỏ cuộc mà tiếp tục nói.

Tách!

"Được rồi, vậy thì vận dụng hết sức để nâng nó đi!"

Búng tay một lần nữa khiến thanh kiếm trở lại như cũ, Glen hướng Eastin mà cười cười nói.

"Hừ! - Không trả lời Glen, Eastin vươn tay nắm lấy chuôi kiếm.

Tay nắm chuôi kiếm, Eastin thở ra một hơi rồi vận dụng hết sức mà bản thân có thể phát ra. Cô biết là nếu như nó có là hàng nhái thì chắc chắn nó cũng sẽ rất nặng bởi vì tên biến thái trước mặt sẽ không dễ dàng để cô nâng lên đâu.

Chắc chắn hắn có xài phép gì đó lên nó rồi.

"Hự ư~!!!!"

Vận dụng đến toàn lực, Eastin có thể kéo xê dịch cả một tòa nhà cao tầng đó. Thế nhưng hiện tại đến một milimet cô cũng không thể khiến cái kiếm xê dịch được.

"Thế nào? Chịu tin vào sự thật trước mắt chưa hehe?" - Glen cười đểu nhìn Eastin.

"Hộc, hộc! Đừng vội mừng, điều đó vẫn chưa chứng minh được đâu! Có thể ngươi đã xài phép gì đó lên thanh kiếm thì sao!" - Eastin thở dốc lườm Glen mà đáp lại.

"Haha, đúng là trong mấy cảnh này thì mấy đứa như ngươi có trí tưởng tượng phong phú thật đó! Được thôi, nếu chưa tin thì cứ việc liệt kê tiếp những thứ ghi trong sách ra!" - Glen cười phá lên mà nói.

"Hừ! Vậy thì điều cuối cùng, cũng là điều mà mọi người dùng mọi cách cũng không thể làm nhái được thanh kiếm!"

"Ồ, nói đi xem nào!"

"Nó là thanh kiếm có sự sống riêng của nó! Nó có thể chuyển đổi giữa hình thái là kiếm và hình dạng nhân loại!" - Eastin nhấn mạnh từng chữ nói.

"Haha, tưởng gì! Hóa ra là cái này! Ê, ngươi nghe rồi đó, còn không mau biến đổi đi! Định cho ta quê trước mặt con nhóc này à?" - Nghe Eastin nói vậy thì Glen cười lớn một tiếng rồi khẽ chí nhìn thanh kiếm mà nói.

"Hừ, ngay từ đầu không làm vậy cho nhanh! Ngươi biết câu chữ với câu chương thật đó!"

"Hả? Cái quái?"

Đột nhiên một giọng nói của khác ngoài hai người Glen và Eastin vang lên khiến Eastin trợn tròn mắt kinh ngạc nhìn xung quanh.

Ngay sau đó, thanh kiếm chợt lóe lên một luồng ánh sáng chói lóa bao phủ toàn bộ khoang chở của xe ngựa. Eastin không chịu được phải nhắm chặt đôi mắt lại, còn Glen thì không biết từ bao giờ đã đeo cái kính râm trên mặt rồi.

Một lúc sau, ánh sáng dần biến mất, Eastin đôi mắt khẽ giật giật, từ từ mở ra. Ngay khi nhìn được điều trước mắt, Eastin lần này thật sự kinh ngạc không thôi, đôi mắt trợn to, miệng há như đủ để nhét quả táo vô rồi.

Bạn đang đọc Ta? Kẻ Mạnh Nhất! sáng tác bởi huy1102zxc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi huy1102zxc
Thời gian
Lượt thích 8
Lượt đọc 49

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.