Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thao Thiết đáng thương!

Phiên bản Dịch · 1524 chữ

Những người khác cũng lộ ra thần sắc khác thường, mặc dù bọn họ không biết dòng sông Thời Gian là cái gì, nhưng đều biết muốn đi vào lối đi này khó khăn đến mức nào!

Nhưng bây giờ ở đây lại xuất hiện nhiều lối đi như vậy.

“Ha ha ha, đồ ăn ngon, rất nhiều đồ ăn ngon!”

Bỗng nhiên đầu Thao Thiết cách đám người Tiếu Nhiên gần nhất chợt phát ra tiếng gầm gừ, khí tức hung lệ làm chấn động cả lối đi, sau đó cái đầu to lớn của hắn chợt phóng to hơn nữa, miệng rộng như chậu máu mở rộng cắn về phía đám người Tiếu Nhiên!

Lúc này Thao Thiết đã xem đám người Tiếu Nhiên là thức ăn của mình, hắn muốn nuốt vào miệng tất cả những người này!

Đây là một đầu Thao Thiết đã trưởng thành, huyết khí của hắn quả thực rất tràn đầy, miệng rộng của hắn như chứa đựng một cái không gian vô tận vậy, ngay cả hư không cũng có thể thôn phệ!

Đôi mắt của hắn sáng lên một cách hung tợn, phóng thích uy áp nặng nề như cả bầu trời, sợ rằng Như Lai Phật Tổ giả kia đến cũng sẽ bị hắn dùng một ngụm nuốt vào!

“Tự tìm chết!”

Bỗng nhiên ánh mắt Vô Thiên trở nên lạnh lẻo, sau đó hắn chợt xuất thủ!

“Đùng!”

Vô Thiên đấm ra một quyền, chỉ thấy ma khí tán loạn ngập trời, cả hư không vang lên tiếng nổ "ầm ầm" không dứt, chỉ trong chớp mắt mà thôi, vô tận ma khí hung hăng quét về phía miệng rộng của Thao Thiết!

“A!”

Tiếng gào thét bi thương chợt vang lên, thân thể Thao Thiết khẽ run lên rồi nhanh chóng lui về phía sau!

Đồng thời lúc này sắc mặt Vô Thiên cũng chợt biến hóa!

Hắn cảm thấy không tưởng tượng nổi nhìn nắm đấm của mình, lúc này ma khí trên bàn tay hắn đã bị thôn phệ không còn một mống!

Thao Thiết!

Chúng am hiểu nhất là thôn phệ, trong mắt bọn chúng, trên thế giới này không có đồ vật gì không thể thôn phệ, đương nhiên điều kiện tiên quyết là thực lực của chúng phải đủ mạnh mẽ!

Sau khi Vô Thiên chuyển sang trạng thái hắc hóa thì tu vi cũng tương đối với Tam Thanh, bây giờ hắn đánh ra quyền mặc dù có thể bức lui Thao Thiết nhưng lại khiến ma khí của bản thân bị cắn nuốt không ít!

“Lực lượng thật là tinh thuần, chỉ cần có thể nuốt ngươi thì ta lại có thể hoàn thành một lần tiến hóa!”

Vẻ đau khổ trên mặt Thao Thiết đã biến mất, thay vào đó là vẻ sảng khoái, ánh mắt nó khi nhìn về đám người Tiếu Nhiên cũng trở nên vô cùng nóng bỏng, giống như đang nhìn một bàn thức ăn ngon vậy!

“Dám dùng thứ ánh mắt này nhìn ta?”

Tiếu Nhiên cười nhạt, bàn tay hắn chợt vươn ra rồi chụp lấy miệng Thao Thiết!

“Nuốt cho ta!”

Thao Thiết không hề sợ hãi, hắn mở ra miệng rộng như chậu máu cắn lấy bàn tay Tiếu Nhiên!

“A!”

Bỗng nhiên đầu hắn chợt run lên bần bật!

Rắc rắc!

Tiếng xương gãy từ trong miệng Thao Thiết vang vọng ra!

Vỡ nát!

Cả hàm răng nhọn hoắt của Thao Thiết được coi là có thể cắn nát tất cả mọi thứ lại trong chớp mắt gãy mất không biết bao nhiêu cái, máu tươi đỏ thẫm rơi xuống, cả lối đi đều vang lên tiếng nổ "ầm ầm" không dứt!

“Làm sao sẽ cứng như thế, đau chết ta…!”

Thao Thiết hét lên một cách thảm thiết, trong đôi mắt hung lệ của hắn lóe lên vẻ đau đớn tột độ, vừa rồi hắn cảm giác mình không phải cắn lấy bàn tay đối phương, mà là một tấm thần kim bất hủ!

“Tới đây cho ta!”

Càng làm cho Thao Thiết cảm thấy kinh khủng là bàn tay Tiếu Nhiên cứ kẹt trong miệng hắn như vậy rồi bắt đầu phóng đại, bàn tay khổng lồ kia trực tiếp cạy mở hàm trên và hàm dưới của nó, sau đó Tiếu Nhiên chợt thu hồi bàn tay mình rồi kéo Thao Thiết đến trước mặt!

Ầm!

Tiếu Nhiên chợt đảo cổ tay một vòng, chỉ thấy Thao Thiết quay tròn 360 độ rồi trực tiếp đập mạnh trên lối đi, trong lúc nhất thời đạo tắc tung tóe khắp nơi, cả lối đi lại vang lên tiếng nổ "ầm ầm" không dứt!

“Ô ô ô ô!”

Lúc này miệng Thao Thiết bị bàn tay của Tiếu Nhiên chắn lại, đầu lưỡi hắn thì bị Tiếu Nhiên cầm lấy, nó chỉ có thể phát ra tiếng kêu rên “ô ô” mang theo đau khổ, ngay cả một câu đều không nói được!

Híz-khà Zz Hí-zzz!

Mà lúc này những sinh linh khác trên lối đi đều lộ ra ánh mắt kinh dị, đầu Thao Thiết kia tuyệt đối rất mạnh mẽ, nhưng bây giờ ở trong tay Tiếu Nhiên nó lại giống như một đầu cún con vậy, bị người ta tùy ý xử trí, rốt cuộc thì người này đáng sợ đến mức nào?

“Ta hỏi ngươi mấy vấn đề, nếu ngươi trả lời tốt thì ta sẽ tha cho ngươi một mạng, nếu ngươi trả lời khiến ta không hài lòng, vậy thì ta liền đánh nổ ngươi!”

Bỗng nhiên giọng nói Tiếu Nhiên vang dội ở bên tai Thao Thiết!

Thao Thiết nghe vậy thì con ngươi nó chợt trừng tròn xoe!

Người trước mắt này có ý gì?

Đánh nổ mình?

Trời ạ, ngươi chỉ là một tên Tiên Nhân cỏn con mà thôi, cho tới bây giờ đều là lão tử nuốt sống người khác, từ lúc nào có người dám nói đánh nổ lão tử?

Tuy nhiên khi Thao Thiết cúi đầu nhìn thấy bàn tay đối phương vẫn chắn trong miệng mình, còn có ngón tay kia thì nắm đầu lưỡi, nó rất biết điều nuốt xuống lòng bất mãn của mình, sau đó hắn gật đầu một cái.

“Ngươi tới nơi này như thế nào?”

Tiếu Nhiên hỏi.

“Ô ô ô!”

Thao Thiết đáng thương ô ô hai tiếng, sau đó hắn gật đầu muốn nói Tiếu Nhiên buông ra đầu lưỡi của mình!

Mới vừa rồi hắn vẫn còn vô cùng hung lệ nhưng mà bây giờ bị Tiếu Nhiên hù dọa liền trở nên nhu thuận giống như một con mèo vậy!

“Quét!”

Tiếu Nhiên thu hồi bàn tay của mình, Thao Thiết nhất thời thở phào nhẹ nhõm, nhưng mà ngay sau đó nó liền tỏ ra điềm đạm đáng yêu vô cùng.

Con hàng này cũng thật là cực phẩm!

“Ta cũng không biết làm thế nào mà xuất hiện ở nơi này, sau khi ra đời thì ta cảm giác khắp nơi đều là đồ ăn, sau đó ta sẽ ăn không ngừng nghỉ, đến cuối cùng tất cả đồ vật ở đó đều bị ta ăn sạch, lúc ta cảm giác mình sắp chết đói thì bị truyền tống tới đây!”

Thao Thiết kể lại với vẻ đáng thương.

Những gì hắn nói đều là sự thật, hầu như hắn đã ăn hết tất cả những thứ có thể xem là đồ ăn ở thế giới kia, cho nên sau đó hắn mới đói bụng, cũng chính vì vậy mà khi hắn thấy đám người Tiếu Nhiên mới lao tới không chút do dự!

Chỉ là hắn không nghĩ tới Tiếu Nhiên lại đáng sợ như vậy, trên căn bản không thể so sánh với những người hắn đã từng ăn trước đó, kết quả là cả hàm răng rắn chắc của hắn trực tiếp bị vỡ nát!

“Chỉ đơn giản như vậy?”

Sắc mặt Tiếu Nhiên cổ quái hỏi lại.

“Đúng vậy, chỉ là đơn giản như vậy!”

Thao Thiết khẳng định lại một cách chắc chắn.

“Vậy ngươi có biết thế giới của ngươi gọi là gì hay không?”

Tiếu Nhiên hỏi thêm.

“Biết biết! Nơi đó giống như được gọi là Cực Thiên bí cảnh, trừ ta ra còn có rất nhiều linh dược, yêu thú, mùi vị của chúng cực kì ngon miệng!”

Thao Thiết vừa nói vừa bắt đầu chảy nước miếng!

“Yêu Thú? Linh dược? Thế giới kia không có Nhân Tộc sao?”

Tiếu Nhiên hỏi.

“Nhân tộc? Đó là cái gì?”

Thao Thiết hiếu kỳ hỏi.

“Chính là giống như ta vậy!”

Tiếu Nhiên nói.

“Nếu khuôn mặt giống ngươi thì thật sự không có, ngươi muốn hỏi thứ có khuôn mặt giống ngươi hay là bàn tay cũng cứng như thế?”

Thao Thiết không nhịn được hỏi lại, lúc này nó vẫn còn vì việc Tiếu Nhiên làm răng hắn vỡ nát mà canh cánh trong lòng, đồng thời hắn cũng đang nghĩ sau này gặp phải loại thức ăn giống thế thì có nên xa lánh hay không đây?

Bạn đang đọc Ta Có Vô Tận Thọ Nguyên (Dịch) của Tiếu Nhiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi maupro010
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 59

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.