Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vô tận Phật quang trong U Minh Giới!

Phiên bản Dịch · 1503 chữ

Tiếu Nhiên cũng mặc kệ thần binh này là của ai, nếu bây giờ bị hắn phát hiện thì phải thật tốt lợi dụng nó một phen!

“Tất nhiên có thể!”

Đối với thương thành thì trên căn bản không thành vấn đề, chỉ cần Tiếu Nhiên có đủ tuổi thọ thì khống chế một kiện thần binh đang hình thành cũng không khó gì!

“Đã như vậy thì thu thần binh này lại đi!”

Tiếu Nhiên vừa nói xong, tuổi thọ của hắn lại bị đốt cháy lần nữa.

“Ùng ục!”

Ngay khi ngọn lửa màu vàng vừa cháy lên, toàn bộ sông Vong Xuyên đều chợt sôi trào, từng cơn sóng lớn ngập trời bốc lên trăm vạn trượng, cầu Nại Hà bắc ngang sông Vong Xuyên trong chớp mắt bị nước ngập bao phủ!

“A! Chuyện gì xảy ra!”

“Không, tại sao sông Vong Xuyên lại tràn nước bao phủ cầu Nại Hà?”

“Không! Ta không muốn thần hồn câu diệt…”

“Chúng ta còn chưa tiến vào Diêm La điện, chưa bị thẩm phán, vì sao muốn để sông Vong Xuyên mạt sát chúng ta…!”

Cầu Nại Hà bị nước Vong Xuyên tràn ngập, âm linh đang đi qua cầu lúc này nhất thời gặp nạn!

Nước Vong Xuyên ẩn chứa Đại Đạo kinh khủng, có lực lượng áp chế vô cùng mạnh mẽ đối với nguyên thần, nó trực tiếp kéo âm linh trên cầu Nại Hà xuống sông!

Mà giữa sông càng có vô tận thi thể nổi lên, những thi thể này trông rất kinh người, chúng vừa mới xuất hiện liền bộc phát ra khí tức thôn phệ, sau đó gắng gượng xé rách những âm linh kia rồi cắn nuốt sạch sẽ!

Những thứ kia chính là oán linh không thể thông qua cầu Nại Hà để Luân Hồi chuyển thế.

Bọn hắn gặp phải âm linh liền lập tức thôn phệ, bộ dáng của chúng vừa hung lệ vừa đáng sợ khiến cho người ta nhìn vào sẽ cảm thấy hãi hùng khiếp vía!

Đối với việc này trên căn bản Tiếu Nhiên không có chút cảm tình nào!

Những âm linh kia đều từ chân linh của cùng một người biến thành, chúng thuộc về người bố trí sau màn, cho nên khi Tiếu Nhiên hủy diệt những âm linh này cũng sẽ không nương tay chút nào!

“Ùng ục!”

Một tiếng nổ kinh khủng theo sông Vong Xuyên một đường truyền đi, trong chớp mắt đã cuốn sạch toàn bộ U Minh Giới!

“Chuyện gì xảy ra? Rốt cuộc là người nào lại khiến sông Vong Xuyên bạo động?”

Nhưng vào lúc này, một nữ tử vô cùng xinh đẹp ở bờ bên kia của cầu Nại Hà chợt đứng dậy!

Nàng mặc một chiếc quần dài trắng như tuyết, dung nhan tuyệt mỹ, khí chất thì yêu mị đến tận xương tủy!

Trước người đối phương đặt một cái đỉnh lớn cổ xưa, một mùi thơm nồng nặc từ trong đỉnh khuếch tán ra khắp nơi, có ngàn tỉ vệt sáng xuôi ngược quấn quanh đỉnh bay lượn!

Nữ tử nhìn chằm chằm bờ bên kia của cầu Nại Hà với vẻ mặt khó mà tin nổi!

“Bất kể ngươi là người phương nào, Hoàng Tuyền còn không phải là nơi mà ngươi có thể càn rỡ!”

Nữ tử quần trắng nở nụ cười yêu mị rồi khẽ động thân hình mà xông về sông Vong Xuyên!

Mạnh Bà!

Nàng chính là người trông coi sông Vong Xuyên - Mạnh Bà!

Mạnh Bà đạp sóng mà đi, mỗi bước ra một bước thì dưới chân nàng đều có một đóa hoa nhuốm máu nở rộ!

Bỉ Ngạn hoa!

Đó chính là Bỉ Ngạn hoa, được mệnh danh mỗi đóa hoa một chốn Bỉ Ngạn; trên sông Vong Xuyên có sóng lớn ngút trời, trong mơ hồ còn có vô số âm linh gào thét bi thương, càng có vô tận khí tức hung lệ phiêu đãng xông về phía Mạnh Bà.

Nhưng mà căn bản vô dụng!

Những thi thể kia vừa mới đụng vào Bỉ Ngạn Hoa dưới chân Mạnh Bà thì không ngừng tiêu tan!

Thậm chí nước sông Vong Xuyên vốn áp chế nguyên thần vô cùng kinh khủng nhưng cũng khó ảnh hưởng đến Mạnh Bà chút nào, đối phương cứ một đường đạp sóng như vậy mà tiến về phía trước!

“Rốt cuộc thì ngày này đã đến sao!”

Mà lúc này một tên Phật Đà tại Tầng 18 Địa Ngục chợt mở ra hai mắt!

Mà ở bên người Phật Đà có một con thú lớn, hình dáng của nó giống như một con sư tử bờm vàng vậy, toàn thân phủ kín bởi bộ lông màu vàng rạng ngời rực rỡ, trên người nó có từng tia huyết khí kinh người đang gầm thét, vô tận đạo tắc chen chúc tới!

Địa Tàng Vương!

Đó chính là Địa Tàng Vương Bồ Tát và thú cưỡi của hắn!

“Đúng vậy, chúng ta đã đợi nhiều năm như vậy, có lẽ hôm nay cũng nên rời đi!”

Thú cưỡi miệng nói tiếng người, ánh mắt của nó cũng vô cùng kì dị.

“Nếu vậy thì hôm nay chúng ta liền rời đi tầng mười tám Địa Ngục, nhìn xem lần này có thể vượt qua kiếp nạn hay không!”

Trên mặt Địa Tàng Vương Bồ Tát lộ ra ôn hòa nụ cười, sau đó hắn chậm rãi đứng dậy, trong chớp mắt tỏa ra vạn trượng Phật quang chiếu sáng cả U Minh Giới!

Vô tận Phật Đạo bao phủ Minh Giới, còn có vô tận Phật Âm không ngừng vang dội chư thiên.

Tu vi của Địa Tàng Vương trong bất tri bất giác đã đạt tới cấp độ giống Như Lai Phật Tổ!

“Quét!”

Địa Tàng Vương Bồ Tát bước lên lưng thú cưỡi, sau đó nó khẽ động thân hình rồi lao ra Tầng mười tám Địa Ngục mà chạy tới sông Vong Xuyên!

“Đến cùng thì sông Vong Xuyên bên kia đã phát sinh chuyện gì?”

Mà lúc này từng bóng người vô cùng to lớn hiện lên trên Diêm La điện, đó là mười vị cường giả, trên thân mỗi người đều có âm khí lượn quanh xuôi ngược, nhưng loại âm khí này cũng không âm trầm kinh khủng như âm linh mà cảm giác như Hạo Nhiên Khí đang lưu động!

Đó là Thập Đại Diêm La!

“Nhưng mà Vong Xuyên chính là lãnh thổ của Mạnh Bà, lấy thực lực của nàng thì nên có thể ứng phó dị động kia mới đúng!”

Thập đại Diêm La gần như nhìn về phía sông Vong Xuyên cùng lúc, tất cả đều khẽ mấp máy mí mắt, sau đó bọn hắn đồng thời lao ra rồi chạy về hướng kia.

Ùng ục!

Vào lúc này toàn bộ U Minh Giới đều vang lên tiếng nổ “ầm ầm” không dứt, vô tận đạo tắc đang tung bay, chỉ thấy có một bóng mờ đáng sợ hiện lên trên bầu trời!

Đó là một tòa cung điện nằm ngang ở trong hư không, không ngừng có khí tức Đại Đạo cuồn cuộn lưu động xung quanh nó, còn có đầy trời Tiên Phật ngồi ngay ngắn trong đó, vô tận Đại Đạo Thiên Âm vang lên tiếng nổ "ầm ầm" không dứt!

Loại Đại Đạo Thiên Âm này vang dội khiến toàn bộ âm linh ở U Minh Giới đều chợt kịch liệt run rẩy tâm thần!

“Thu!”

Bỗng nhiên giọng nói của thương thành vang vọng ra, chỉ thấy tòa cung điện kia kịch liệt rung lên, chỉ trong chớp mắt nó đã tiến vào U Minh Giới rồi chui vào lòng đất!

“Kí chủ, đã thành công!”

Sau khi tòa cung điện kia dung hợp với U Minh Giới thì giọng nói của thương thành lại vang lên lần nữa!

“Kí chủ, thương thành đã xóa đi Đại Đạo ấn ký bên trong thần binh kia, đồng thời đánh dấu lên Đại Đạo ấn ký của ngài, hơn nữa thương thành còn tận lực lưu lại một ít gì đó, một khi có người muốn liên hệ thần binh kia thì ngay lập tức thương thành liền có thể truy lùng đến đối phương!”

Thương thành nói.

“Làm không tệ!”

Tiếu Nhiên cảm thấy rất hài lòng với biện pháp xử lý của thương thành!

“Ngoài ra thương thành còn có phát hiện mới!”

Thương thành nói.

“Phát hiện gì?”

Tiếu Nhiên giật mình nói.

“Thương thành phát hiện người thứ 4 mang tọa độ thời gian cũng ở trong Minh Giới!”

Thương thành nói.

“Là ai?”

“Kí chủ, nàng đã đến!”

“Rốt cuộc các ngươi là người nào lại dám càn rỡ tại sông Vong Xuyên của ta?”

Thương thành vừa mới nói xong thì giọng nói của Mạnh Bà đã vang lên, đồng thời có một loại khí tức Đại Đạo đáng sợ chợt cuốn về phía Tiếu Nhiên!

Bạn đang đọc Ta Có Vô Tận Thọ Nguyên (Dịch) của Tiếu Nhiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi maupro010
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 67

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.