Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lê!

Phiên bản Dịch · 1465 chữ

Phía trên Thần Đế!

Lại có người đã vượt qua Thần Đế Cảnh xuất hiện, loại khí tức đó vô cùng đáng sợ và mạnh mẽ, mang theo uy năng sôi trào mãnh liệt, nó làm cho cả Vị Ương thiên đều vang lên tiếng nổ "ầm ầm" không dứt, giống như Đại Thiên Địa đều không chứa nổi cấp độ kia!

“Ho khan!”

Ngay khi loại khí tức đó vừa xuất hiện, sắc mặt Tiếu Nhiên hơi thay đổi, sau đó hắn khẽ động thân hình rồi xuất hiện ở bầu trời Lăng Tiêu điện!

Tiếu Nhiên ngẩng đầu nhìn về phương hướng bóng người kia!

Đó là một bóng người vô cùng cao lớn, khí tức của hắn rất cuồng dã, ánh mắt thì sáng chói vô ngần, đầu có hình ong bướm gì đấy giống như đúc bằng đồng thiết vậy, trên người hắn có tám cánh tay không ngừng ngo ngoe động đậy, mỗi cánh tay đều giống như một con Nộ Long liên tục dâng trào ra khí tức hung lệ!

“Trời ạ, đây là yêu quái gì?”

“Vì sao ta cảm nhận được một loại uy áp vượt xa cả Thần đế, cảm giác nguyên thần mình giống như sắp rụng rơi vậy!”

“Đáng sợ, thật đáng sợ!”

Toàn bộ tu sĩ Vị Ương thiên đều bị đánh động!

Dưới uy thế mạnh mẽ như vậy thì những tu sĩ kia đứng cũng không vững, bọn họ đều không tự chủ được quỳ sát trên mặt đất, nguyên thần thì liên tục nhảy lên giống như sau một khắc sẽ bị cỗ uy thế này chấn vỡ thành phấn vụn!

“Ha ha ha! Không nghĩ tới đã nhiều năm như vậy mà thế giới này vẫn yếu đuối như thế, chỉ là không cần lo lắng, sau khi ta sống lại các ngươi cũng sẽ trở thành trợ lực mạnh mẽ nhất của ta, đến lúc đó tất nhiên ta sẽ ban cho các ngươi lực lượng mạnh nhất!”

Tên kia lớn tiếng cười to giống như không xem ai ra gì vậy, lúc này hắn chợt nhận ra gì đó, chỉ thấy tám bàn tay của hắn vươn ra rồi cách ức vạn dặm hư không kéo tới đám người Quan Lan Thần Đế đang bị thương nặng!

“Ngươi… ngươi là ai?”

Lúc này đám người Quan Lan Thần Đế đều ngẩn ra!

Lúc trước Bàn Cổ Thiên Vương xuất hiện rồi để bọn họ quỳ hát chinh phục, sau đó bị đánh thiếu chút nữa thần hồn câu diệt, bây giờ lại xuất hiện một nhân vật đáng sợ như vậy!

Dù sao tên kia và Tiếu Nhiên hoàn toàn khác nhau!

Trên người Tiếu Nhiên không có uy áp đáng sợ, ở trong mắt bọn họ hắn giống người bình thường vậy, nhưng lại sở hữu đủ loại thủ đoạn vô cùng mạnh mẽ!

Nhưng người khổng lồ trước mắt này lại khác!

Loại uy áp để người ta cảm nhận được sợ hãi từ nội tâm này khiến bọn họ có ảo giác muốn cúi đầu thần phục, đó là lực lượng mà bọn họ tuyệt đối không thể chống lại!

“Bản tôn, Lê!”

Người khổng lồ tám tay lớn tiếng cười, ánh mắt hắn sáng chói nhìn sáu vị Thần Đế còn sống trước mắt mà mang theo vẻ khinh thường rất nồng nặc.

“Bây giờ bản tôn giao cho các ngươi một nhiệm vụ, thu gom Huyết dịch của thiên kiêu giao cho bản tôn!”

Lúc này trong lòng Lê rất vui sướng!

“Thiên kiêu?”

Quan Lan Thần Đế giật mình!

“Có vấn đề sao?”

Ánh mắt Lê chợt lạnh lẻo, chẳng lẽ đám kiến hôi này còn dám vi phạm mệnh lệnh của mình?

Trong mắt hắn thì cái gọi là Thần Đế chả khác kiến hôi chút nào cả!

“Chúng ta… chúng ta là thuộc hạ của Bàn Cổ Thiên Vương!”

Quan Lan Thần Đế giãy giụa nói!

Mặc dù hắn cũng rất sợ Lê, nhưng hắn lại càng sợ Tiếu Nhiên hơn, dù sao khí tức người ngày mặc dù đáng sợ, nhưng ít nhất vẫn có dấu vết mà lần theo, còn sự mạnh mẽ của Tiếu Nhiên thì hắn lại không thể nhìn thấu!

Lúc này không được Tiếu Nhiên cho phép cho nên trên căn bản hắn cũng không dám manh động!

“Cái gì? Bàn Cổ Thiên Vương?”

Lê trừng mắt tròn xoe giống như gặp quỷ!

Thậm chí trong mơ hồ ánh mắt hắn còn mang theo một chút sợ hãi.

“Thả rắm mẹ ngươi, làm sao mà Bàn Cổ Thiên Vương có thể còn sống?”

Đám người Quan Lan không biết bốn chữ này đại biểu cái gì, nhưng Lê lại quá rõ!

“Ngươi biết Bàn Cổ Thiên Vương? Chúng ta thật sự là thuộc hạ của hắn!”

Mấy người Quan Lan Thần Đế đều là cáo già đã sống không biết bao nhiêu năm, dĩ nhiên sắc mặt Lê biến hóa đã bị bọn họ nhìn thấy!

Lúc này trong lòng bọn họ mơ hồ cảm giác người khổng lồ tự xưng là Lê này giống như cực kỳ sợ hãi Bàn Cổ Thiên Vương!

“Không thể nào! Bàn Cổ Thiên Vương tuyệt đối không thể còn sống!”

Lê lạnh lùng mở miệng, ánh mắt của hắn trở nên vô cùng băng lãnh.

“Nói, các ngươi nghe được cái tên này từ nơi nào, các ngươi muốn hù dọa bản tôn sao?”

“Không, chúng ta thật sự không lừa ngươi!”

Đám người Quan Lan Thần Đế sợ hãi mở miệng!

“Còn dám nói láo, cho dù không nói thì bản tôn cũng có biện pháp dò xét suy nghĩ của các ngươi!”

Lê dữ tợn mở miệng, đồng thời hắn nâng lên một cánh tay muốn điểm xuống Quan Lan Thần Đế!

“Không, chúng ta nói đều là sự thật!”

“Bàn Cổ Thiên Vương, nếu ngươi không xuất hiện thì chúng ta thật sự sẽ chết đó!”

Đám người Quan Lan Thần Đế đều vô cùng sợ hãi, đồng thời trong lòng bọn họ chợt dâng lên cảm giác vô lực sâu sắc!

Bọn họ đã từng vô địch vô số kỷ nguyên, vẫn luôn dùng tư thái bề trên ở Vị Ương Thiên, nhưng đoạn thời gian này bọn họ luôn khủng hoảng như gặp quỷ!

Đầu tiên là xuất hiện Bàn Cổ Thiên Vương, một người có thể khiến bọn họ quỳ hát chinh phục dễ như trở bàn tay liền, mà sau đó thì đám người Độc Cô Bại Thiên ra tay đánh bọn họ, thậm chí đã chết nhiều người!

Mà bây giờ lại xuất hiện tên Lê này, một lời không hợp liền muốn lục soát linh hồn bọn họ!

“Ha ha, nếu như ta là ngươi, ta tuyệt đối sẽ không động thủ!”

Bỗng nhiên một giọng nói nhẹ nhõm chợt vang lên, sau đó hư không vang lên tiếng nổ "ầm ầm" không dứt, chỉ thấy bóng người Tiếu Nhiên đã xuất hiện ở trước mặt Lê!”

“Ho khan!”

Lê kinh ngạc, sau đó hơi khó tin mà nhìn chằm chằm Tiếu Nhiên: “Thần thông thật là thần kì, lại không có bất kỳ dao động nào?”

“Bàn Cổ Thiên Vương! Nhanh cứu chúng ta với, dù sao không công lao thì chúng ta cũng có khổ lao!”

“Thiên Vương, cứu mạng, chúng ta không phản bội ngươi!”

Trên mặt đám người Quan Lan Thần Đế lộ ra hi vọng!

“Bàn Cổ Thiên Vương?”

Lê khẽ nhăn mày, sau đó chợt cất tiếng cười to: “Ha ha ha! Buồn cười chết bản tôn! Ngươi lại dám tự gọi là Bàn Cổ Thiên Vương?”

Tiếng cười của Lê giống như sấm rền vang vọng ra, một cỗ ba động kinh khủng trong chớp mắt cuốn sạch bốn phương, không biết bao nhiêu Tinh Hệ bị tiếng cười của hắn chấn vỡ!

Lê cười xong thì sắc mặt hắn chợt trở nên lạnh lẻo, hắn nhìn chòng chọc Tiếu Nhiên mà nói: “Ngươi có biết bốn chữ Bàn Cổ Thiên Vương đại biểu cái gì không?”

“Ta tự nhiên biết!”

Đối mặt một kẻ vô cùng nguy hiểm như Lê mà Tiếu Nhiên chỉ thờ ơ nói!

“Biết?”

Thái độ xem thường của Tiếu Nhiên để Lê hơi nheo mắt lại!

“Được! Bản tôn phải nhìn xem ngươi có tư cách gì tự gọi Bàn Cổ Thiên Vương!”

Lê vừa nói vừa vươn tám cánh tay lấy ra tám kiện thần binh!

Tám kiện thần binh có đao, có kiếm, mỗi kiện đều rất kì dị, chúng lóe lên ánh sáng chói lóa mà lạnh lùng, mang theo uy năng vô cùng đáng sợ, chỉ cần một kiện khẽ run lên cũng đủ để đánh nát cả bầu trời!

Bạn đang đọc Ta Có Vô Tận Thọ Nguyên (Dịch) của Tiếu Nhiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi maupro010
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 83

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.