Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kết Thúc

Tiểu thuyết gốc · 1043 chữ

[Mai là chủ nhật, do tuần sau mình bắt đầu kiểm tra all môn học nên có thể có ngày sẽ không có chương, các bạn thông cảm ^^]

-------------------------------------------------

[Tập Bình Nhật thầm thở phào nhẹ nhõm khi thấy hình ảnh từ rađa truyền tới, zombie hầu như toàn diệt sau vụ này]

[Vì thế Tập Bình Nhật ra chỉ thị thu hồi các đạo quân ở khắp nơi trên Trung Quốc đại lục, chờ đợi ngày thiên thạch rơi xuống]

Đúng 8h sáng, trong phòng họp tuy có đầy đủ cao tầng chính phủ Trung Quốc ở đây nhưng không ai nói một lời, tất cả đều chờ đợi hình ảnh từ vệ tinh truyền tới.

Trên màn hình lớn đặt chính giữa phòng, chỉ thấy màn đêm vô tận, vài viên đá vụn rải rác bé nhỏ tí ti đang lơ lửng trơ trọi giữa màn đêm.

Bỗng từ phía xa, một tia sáng lóe lên làm sáng cả một góc màn đêm, sau đó tia sáng lao nhanh tới địa cầu, tốc độ không đo đạc được nhưng Tập Bình Nhật dựa vào kinh nghiệm có thể đoán đại khái là 50 vạn năm ánh sáng một giây.

"Đến rồi". Tập Bình Nhật siết chặt nắm đấm, khuôn mặt đỏ bừng vì kích động, hắn thấy cả người nóng lên vì hồi hộp, chưa bao giờ hắn thấy cả người mình kích động như thế, cho dù là khi đại dịch xảy ra hắn vẫn bình tĩnh.

"Cầu mong bom nguyên tử có thể đánh vỡ nó".

"Nhân loại thành hay bại là vào giờ phút này".

"Theo tính toán thì khoảng 30 giây nữa nó sẽ tiến vào bầu khí quyển, đến lúc đó 60 quả bom nguyên tử sẽ đồng thời được kích hoạt".

Mọi người xì xào thảo luận, chỉ có Tập Bình Nhật biết hi vọng là không lớn.

Bom nguyên tử tuy mạnh nhưng dựa vào đường kính của thiên thạch thì có thể đoán sơ qua lõi của nó.

Nếu bên trong chỉ toàn đá thì bom nguyên tử có 80% hi vọng đánh vỡ nó, trong lòng nghĩ vậy nhưng Tập Bình Nhật có nỗi bất an từ trong đáy lòng.

30 giây trôi qua nhanh như chớp, thiên thạch cũng dần tiến vào bầu khí quyển của địa cầu.

Chỉ thấy một tảng đá cực lớn, mơ hồ bao phủ khắp màn hình, bề mặt của nó lồi lõm đến đáng sợ, nhìn qua màn hình thì Tập Bình Nhật thấy rõ thiên thạch thật sự được làm bằng đá.

"Không sai biệt lắm, thành hay bại là vào giờ phút này". Tập Bình Nhật trừng to mắt, cả người nóng lên.

Lúc này, một chùm lít nha lít nhít tên lửa đồng loạt lao tới thiên thạch, tất cả đều bay vào chính giữa thiên thạch nhằm đảm bảo uy lực mạnh nhất có thể.

"Thành đi". Tập Bình Nhật thầm cầu nguyện trong lòng, khi tên lửa phóng ra lòng của hắn yên tâm hơn một chút.

Những quả tên lửa này mang theo sự nghiệp cả đời hắn, mang theo khát vọng sống của nhân loại, mang theo tham vọng bá chủ của Trung Quốc, mang theo ước mơ của nhân loại và mang theo cả tương lai của địa cầu.

"Bùm".

Một âm thanh kinh thiên động địa vang lên, Tập Bình Nhật có thể nghe loáng thoáng một chút, như vậy đủ thấy sự va chạm của hai đồ vật đó kinh khủng đến thế nào.

Trên màn hình chỉ thấy bụi mù mờ mịt không thấy rõ, bụi mù dày đặc đến nỗi che lấp cả màn hình không thấy một chút gì.

"Kết quả đây?".

"Chết tiệt, sao bụi mù dữ vậy?".

"Thành hay bại?".

Đám cao tầng thầm cầu nguyện trong lòng, mắt nhìn chăm chú vào màn hình.

Sau 5 phút, bụi mù mới dần tản đi, hiện ra khung cảnh bên trong.

Chỉ thấy thiên thạch bị tàn phá vỏ ngoài một chút nhưng vẫn còn nguyên vẹn, thậm chí phần lõi bên trong vẫn chưa hiện ra đủ thấy sức rắn chắc của nó.

Tập Bình Nhật tâm tình phảng phất như rớt xuống địa ngục, khuôn mặt hắn xám như tro tàn, đôi mắt bị bao phủ bởi lớp màn đục ngầu, nét nhăn hiện ra cả khuôn mặt, cả người hắn như già nua đi vài chục tuổi, nhìn trông như người chết.

Tập Bình Nhật khuôn mặt từ tái nhợt chuyển sang vặn vẹo, sau đó là cả khuôn mặt vặn vẹo lên, cả người như muốn nổ tung.

Hắn giận dữ hét lên:"Không, không thể, địa cầu không thể bị hủy diệt như vậy được, nhất định đây là một trò đùa, đúng vậy, nhất định là vậy".

Đám cao tầng đều thở dài ngán ngẩm, số phận đất nước này đã được định đoạt, ngay cả địa cầu cũng thế, nhân loại triệt để xong.

2 phút sau, thiên thạch lao vùn vụt xuống địa cầu, một âm thanh kinh thiên động địa vang lên khắp địa cầu, sau đó là cả mặt đất đều rung chuyển dữ dội, mặt đất nứt toác ra, núi lửa phun trào, nước biển đổ ầm ầm lên đất liền như muốn nhấn chìm cả trái đất.

Chỉ trong vài phút, hơn phân nửa địa cầu đều ngập trong nước biển, zombie cũng vậy, nhân loại cũng thế, tất cả đều chết sạch không còn một ai, số ít zombie may mắn chạy ra hoang mạc thì cũng chết do mảnh vỡ thiên thạch va chạm.

Ngô Thần thầm thở dài một hơi, chẳng ai ngờ được nhân loại sẽ có kết cục thế này, đây chỉ là lần thứ hai hắn thôi diễn mà thôi.

[Nhân loại chính thức diệt vong, zombie cũng cùng chung số phận, mọi sự sống trên hành tinh đều biến mất, sau vài vạn năm thực vật sinh sôi, thủy tảo dần xuất hiện, một thời đại mới lại được bắt đầu]

[Kết thúc thôi diễn, phải chăng lưu trữ?]

"Lưu trữ đi, đặt tên là 《Thiên Thạch》"

[Đã lưu trữ, xin hỏi có trở về hay không?]

"Trở về đi". Ngô Thần nói.

Bạn đang đọc Ta Có Thể Thôi Diễn Tương Lai sáng tác bởi NgườiQuanSát
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi NgườiQuanSát
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 35

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.