Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đây Là Trời Muốn Vong Ngã

Phiên bản Dịch · 1593 chữ

Trần Ca tập trung tinh thần nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại di động, đĩa quay càng ngày càng chậm, theo một tiếng vang nhỏ, kim đồng hồ dừng ở một hướng nào đó.

"Rút thưởng hoàn thành, chúc mừng ngươi đạt được đạo cụ đặc thù loại hi hữu: Thư Tình Bị Nguyền Rủa (Xác suất trúng thưởng ba phần ngàn)!"

"Hai mắt lồi ra ngoài, mặt mũi tái nhợt, từ một khắc đó lầu cao rơi xuống, nó liền thành cấm kỵ trong vườn trường. Giày khiêu vũ màu đỏ, đồng phục học sinh nhuốm máu, bao gồm tên kia cũng thành đề tài không thể đề cập. Mọi người làm bộ quên đi, thẳng đến có một ngày, lại có người thu được thư tình của nó..."

"Lần đầu rút thăm trúng lệ quỷ, mở khóa danh hiệu hiếm có: Người chiếu cố lệ quỷ."

"Người chiếu cố lệ quỷ: Khi đeo danh hiệu này, có tỷ lệ nhất định thu được sự trợ giúp của lệ quỷ."

Nhìn thấy nhắc nhở trên điện thoại, Trần Ca có cảm giác thiếu oxy: "Thư tình bị nguyền rủa? Xác suất ba phần ngàn? Người được lệ quỷ chiếu cố? Quái vật trong gương còn chưa biết rõ, bây giờ lại rút phải một lệ quỷ! Con mẹ nó này là trời muốn giết mình à?!"

Bây giờ anh ta có chút hối hận, không nên tự độc bản thân trước khi rút thưởng: "Bình tĩnh! Không thể tự loạn trận tuyến, chuyện còn chưa tới mức tệ nhất, rút trúng lệ quỷ không có nghĩa là nó sẽ xuất hiện ngay bây giờ, tôi còn thời gian để bổ cứu, có lẽ tôi nên đến chùa miếu gần đó xin một quẻ."

Hắn cất điện thoại di động đi, đang định bỏ vào túi thì đầu ngón tay bỗng nhiên đụng phải thứ gì đó.

Trần Ca cúi đầu nhìn xuống, phát hiện không biết từ lúc nào trong túi của mình đã bị nhét một lá thư ố vàng.

Trong lòng hắn lập tức xuất hiện dự cảm không rõ, run rẩy lấy giấy viết thư ra, phía trên dùng tóc bện thành một câu —— ta thích ngươi.

"Bình tĩnh cái rắm! Ngươi thích ta thì sao, ta đổi được không!"

Chữ trên tờ giấy viết thư xinh đẹp linh động, nếu như không phải dùng tóc bện thành, khẳng định sẽ càng thêm cảnh đẹp ý vui một chút.

Trần Ca đứng trong căn phòng phía tây, cầm lá thư, sắc mặt tái nhợt: "Thật khó tưởng tượng, bức thư tình đầu tiên mà tôi nhận được trong đời lại xuất hiện dưới dạng này."

"Lão bản! Một mình ngươi đang thì thầm cái gì chứ?" Tiểu Uyển từ ngoài phòng đi vào, nàng vừa mới bày xong người giấy trong phòng.

"Không sao, anh đang nghĩ nếu một người tự biết mình không còn sống được bao lâu nữa, có phải anh nên từ bỏ tất cả chấp niệm để làm chút chuyện có ý nghĩa không." Trần Ca ngẩng đầu nhìn Tiểu Uyển đã hóa thành khuôn mặt Liệm Dung: "Nói cách khác, làm cho con người sinh sôi nảy nở và góp một phần sức mạnh của chính mình."

Trần Ca thuận miệng nói, không ngờ Từ Uyển lại lộ ra vẻ mặt suy nghĩ, vẻ mặt cô từ từ trở nên nghiêm túc.

"Tiểu Uyển, chẳng lẽ cô muốn đồng ý với tôi? Đừng, tôi còn chưa chuẩn bị sẵn sàng, có phải là hơi quá tùy tiện không. Mặc dù hai chúng ta rất ăn ý, cũng đã làm việc chung rất lâu rồi, nếu như nhất định phải sinh sôi nảy nở thì cũng không phải là không thể..." Trần Ca không khỏi cảm thấy có chút khẩn trương.

"Không phải, ông chủ hiểu lầm rồi, lúc tôi vừa vào cửa đã nhìn thấy hai cái bóng của anh, có chút tò mò." Từ Uyển đưa tay chỉ phía sau Trần Ca: "Đây cũng là hạng mục mới của nhà ma chúng ta sao?"

"Hai cái bóng?!"

Trần Ca quay đầu nhìn lại, hai cái bóng một lớn một nhỏ phía sau anh đang từ từ đến gần, cuối cùng dung hợp lại với nhau.

"WTF!"

Anh không nói hai lời, kéo Từ Uyển chạy ra ngoài nhà ma.

Sau khi phơi nắng lần nữa, Trần Ca mới bình tĩnh lại, anh cũng không nói lý do với Từ Uyển, trực tiếp ngồi xuống bậc thang trước cửa nhà ma.

"Ông chủ, gần đây anh luôn nghi thần nghi quỷ, có phải áp lực quá lớn không?" Từ Uyển ngồi bên cạnh Trần Ca: "Anh đừng gây áp lực lớn cho mình như vậy, mọi chuyện sẽ tốt hơn, giữa trưa muốn ăn gì, em đi lấy cơm cho anh."

Nghe thấy Từ Uyển nói vậy, Trần Ca cũng không biết nên trả lời thế nào, miễn cưỡng nở nụ cười: "Giống như em là được, ngoài ra, em đi tháo lớp trang điểm trước đi, đừng dọa đầu bếp nhà ăn."

" n n."

Sau khi Từ Uyển rời đi, Trần Ca lại đưa bức thư tình kia đến trước mặt: "Tôi tận mắt nhìn thấy hai cái bóng dung hợp với nhau, điều này có nghĩa là tôi đã bị lệ quỷ quấn lấy, bây giờ nó đang trốn trong cái bóng của tôi?"

Nơi có ánh nắng thì sẽ có bóng tối, Trần Ca nhìn cái bóng của mình, không chớp mắt một cái: "Tôi có danh hiệu người được lệ quỷ chiếu cố, có tỷ lệ nhất định có thể nhận được sự trợ giúp của lệ quỷ, nếu danh hiệu này thật sự hữu dụng, vậy việc rút trúng lệ quỷ cũng không nhất định là chuyện xấu."

Hiện tại hắn chỉ có thể an ủi mình như vậy. Trên thực tế, trong lòng hắn biết rõ, lệ quỷ sở dĩ được gọi là lệ quỷ, là bởi vì trước khi chết oán niệm mười phần, toàn thân tản ra ác độc cùng nguyền rủa. Ở chung với quỷ vật như vậy, hơi không cẩn thận, kết cục sẽ thập phần thê thảm.

Ăn cơm trưa xong, Trần Ca cầm tờ rơi của nhà ma ngồi ở cửa nhà ma, có rất nhiều khách du lịch qua lại, nhưng lại không có mấy người muốn vào tham quan quỷ vật.

Trong lúc rảnh rỗi, Trần Ca mở trang cá nhân của video ngắn của mình ra, phát hiện phía sau có thêm mấy chục tin nhắn riêng.

Loại bỏ những người chửi rủa và quảng cáo, những người còn lại Trần Ca đều trả lời từng người một, anh nhanh chóng nhìn thấy tin nhắn riêng của Hạc Sơn.

Học sinh học viện Pháp y chất phác này lén lút nói chuyện riêng với Trần Ca, nói bài đăng của trường học bọn họ đã bùng nổ, sau khi một đám nam học trưởng biết tin hoa khôi khoa bị dọa khóc, ai nấy đều mài dao chuẩn bị san bằng nhà ma, thậm chí còn có người phát lệnh xuất chinh ở bài đăng, đã có mười mấy người đăng ký hưởng ứng.

"Tuổi trẻ thật tốt." Trần Ca nhếch miệng, trong đầu đã hiện ra mười mấy chàng trai cường tráng tiết ra hormone dồi dào, dáng vẻ run rẩy ôm thành một cục trong nhà ma của mình.

"Chờ hoàn thành nhiệm vụ thí luyện, để bọn họ đi thử cảnh tượng mới trước, xem cảnh tượng kinh khủng nhất tinh trên điện thoại di động đánh giá rốt cuộc dọa người cỡ nào."

Nghĩ đến nhiệm vụ tập luyện, Trần Ca nghiêm túc hơn, nhiệm vụ này chỉ có thể tiến hành một lần, nếu thất bại, cảnh tượng kinh dị tương ứng sẽ mãi mãi không thể mở khóa.

Hắn lật xem điện thoại màu đen, nhớ kỹ thông tin nhiệm vụ trong đó.

Biết người biết ta mới có thể trăm trận trăm thắng, sau khi xác định địa điểm làm nhiệm vụ, Trần Ca bắt đầu lên mạng tìm kiếm tất cả thông tin liên quan đến nơi này.

"Chung cư Bình An ở ngoại ô phía tây Hàm Giang..."

Chỉ nhập địa danh cũng không tìm được cái gì, sau khi lật vài trang, Trần Ca mới nhìn thấy những thứ liên quan đến chung cư này trên một trang web giao dịch nhà ở địa phương ở Hàm Giang.

Đó là một tin nhắn khiếu nại, nói người bán giấu diếm tình huống chân thật, tòa nhà chung cư này thật ra là một tòa nhà hung dữ, sau khi đào ra tường, bên trong lưu lại vết máu loang lổ, mỗi khi đến ban đêm còn luôn có thể ngửi thấy mùi tanh tưởi không hiểu.

khiếu nại không ai chịu trách nhiệm, sau đó cũng không giải quyết được gì, Trần Ca nhìn thoáng qua thời gian bình luận là chín tháng trước.

"Ở trong hiện thực một đêm, hơn nữa còn phải tìm ra hung thủ ẩn nấp, nhiệm vụ này hơi khó đối với mình." Đại học Trần Ca học chuyên ngành thiết kế đồ chơi, bản thân anh am hiểu chế tác thủ công, trên cơ bản thì không biết gì về trinh sát và suy luận.

"Không dễ làm, Hung trạch ta cũng không sợ, chỉ sợ hung thủ ở sát vách ta, nửa đêm, coi ta là con mồi."

Bạn đang đọc Ta Có Một Tòa Nhà Ma (Dịch) của Ngã Hội Tu Không Điều
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi yy10970131
Phiên bản Dịch
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.