Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

'Cẩu' đạo lý!

Phiên bản Dịch · 1056 chữ

Nửa tháng sau, đại hội Ngoại Môn Vân Thủy Tông vang dội đã qua.

Trong bữa tiệc cuồng hoan ba năm một lần này, Trương Thanh Nguyên tuy rằng đã cố gắng hết sức để thể hiện tốt, cũng được một số người xem khen ngợi, coi như là có chút danh tiếng.

Tuy nhiên, hắn đã dừng bước ở bán kết, chung quy chỉ là một đệ tử hơi có chút danh tiếng của Vân Thủy Tông mà thôi.

Ngoại trừ một số nhóm ít người, đối với càng nhiều người mà nói, Trương Thanh Nguyên vẫn là kẻ vô danh không nổi bật gì.

Không có gì để nói.

Tổng cộng có hai trăm người lọt vào bán kết.

Trong hai trăm người này, thực lực của Trương Thanh Nguyên không phải mạnh nhất, cũng không phải nhóm tu vi linh nguyên lục trọng viên mãn yếu đuối nhất dựa vào may mắn để tiến vào.

Xếp hạng ở giữa, luôn luôn là "công chúng" dễ bị bỏ qua nhất.

Nếu không phải hắn đem Vân Thủy thập tam lộ kiếm thức cùng Cửu Luyện Đoán Cốt Quyền tu luyện đến viên mãn, ở Linh Nguyên bát trọng liền có thể cùng Linh Nguyên Cửu Trọng sơ kỳ tu sĩ tranh phong, chỉ sợ đã sớm là người vô danh trong hai trăm người ở vòng bán kết.

Ngay cả trận chung kết cũng không thể tiến vào, đương nhiên không có khả năng tạo ra sóng gió lớn nào.

Bất quá đối với chuyện không thể tiến vào trận chung kết, Trương Thanh Nguyên cũng đã sớm có dự liệu, cho nên cũng không có quá nhiều tiếc hận.

Ngay từ đầu, mục đích của hắn đều chỉ là vì có thể thông qua đại hội Ngoại Môn tiến vào nội môn mà thôi, có thứ hạng hay không, hoặc là danh tiếng không vang dội thì Trương Thanh Nguyên cũng không có bao nhiêu quan tâm.

Nếu như không tham gia đại hội Ngoại Môn lần này.

Đợi đến đại hội ba năm sau, sau khi gia tăng thực lực lên rồi tham gia, nói không chừng khi đó Trương Thanh Nguyên đã có thực lực rất lớn để tranh đoạt vị trí đệ nhất.

Trên thực tế cũng có người làm như vậy.

Tỷ như ngoại môn thập tú của kỳ này, có mấy vị tử đệ của biệt viện khác là đã nhập môn sáu năm, thậm chí chín năm.

Cũng không biết là chân chính hậu tích bạc phát, hay là cố tình chỉ chờ cảnh giới tu vi của bản thân tăng lên, để giành lấy danh hiệu tốt nhất tiến vào nội môn.

Về vấn đề này, Trương Thanh Nguyên từ chối cho ý kiến.

Nhưng nếu đến phiên hắn, hắn tự nhiên là không chịu.

Dù sao vì một hư danh hắn sẽ không làm như vậy, tốn thời gian chậm trễ mấy năm tiến vào nội môn, cho dù mỗi lần đại hội Ngoại Môn đều có thêm phần thưởng cho top mười người đứng đầu, nhưng phần thưởng kia cũng tuyệt đối kém xa so với tổn thất mấy năm thời gian!

Hơn nữa có thể lấy một thân phận không bắt mắt tiến vào nội môn.

Điều này thực sự là tốt.

Ai biết được Vân Thủy tông có mấy thứ như môn phái thù địch không, đừng nhìn vẻ ngoài chói lọi của ngoại môn thập tú, ở trận chung kết cuối cùng của đại hội đã thể hiện ra thực lực vượt qua tu sĩ linh nguyên cửu trọng bình thường.

Nhất là Yến Cuồng Đồ kia, đã đánh bại hết tất cả đối thủ dự thi chung kết, hơn nữa trong trận đại chiến cuối cùng, sau khi làm trọng thương Lãnh Thiến tiên tử Băng Ngọc Dao với cái giá là bị thương nhẹ, lấy vô thượng đại thế thăng tiến Chân Nguyên Cảnh.

Hoàn thành lời nói ngông cuồng ngày xưa của mình ở ngoại môn.

Oai phong lừng lẫy, hào quang tỏa sáng.

Nhưng Trương Thanh Nguyên cảm thấy, đối phương như vậy cũng hoàn toàn đặt mình vào nguy hiểm cực độ.

Nếu mà hắn là nắm quyền nhân sĩ của tông môn địch nhân, như vậy Yến Cuồng Đồ này nhất định phải là một trong những sát thủ hàng đầu trong tay tông môn của mình và các môn phái dưới trướng!

Ý nghĩ này tuy rằng có chút hiềm nghi chua xót, nhưng Trương Thanh Nguyên quả thật là cho rằng như vậy.

Trước khi bản thân còn chưa đủ cường đại, thanh danh, ngược lại có thể là một cái bùa đòi mạng.

Cho dù trận chung kết ngoại môn của Vân Thủy Tông năm nay, hoàn toàn biến thành đấu trường của ngoại môn thập tú, Trương Thanh Nguyên cũng không có hâm mộ bao nhiêu.

Trở thành một nhân vật phụ trên con đường của trận chung kết, không có gì xấu.

Kiên trì sống, im lặng phát tài, đừng để quá nhiều người chú ý!

Đây mới là triết lý tu hành của Trương Thanh Nguyên ở thế giới này.

......

Đương! Đương! Đương!

Mấy hôm sau, tiếng chuông du dương, giữa trời và đất, truyền ra thật lâu.

Núi xanh mênh mông, núi non xuyên rừng, mấy đạo lưu quang đang mang theo hơn mười trăm đệ tử mặc trang phục ngoại môn Vân Thủy tông từ trên cao xẹt qua, hướng về phía thâm sơn đi tới.

Trương Thanh Nguyên đứng ở trên thân kiếm khổng lồ do Minh Thủy đạo nhân biến hóa phía trước, giống như đang cưỡi thuyền bay, phi nước đại giữa không trung.

Vào buổi sáng sớm, bình minh hé rạng giữa những đám mây ở phía đông, rộ lên với một mặt trời rực rỡ.

Hào quang vạn trượng!

Cho dù là lấy tâm tính Trương Thanh Nguyên, mắt thấy cảnh tượng to lớn vô biên này, tâm thần cũng nhịn không được một trận kích động mênh mông.

Bốn phía, có từng đạo lưu quang từ ngọn núi cao lớn xa xa chạy tới, lúc đi qua bọn họ đều đồng loạt thả chậm tốc độ, hướng phía thân ảnh đứng ở đầu đoạn kiếm ảnh kia nhao nhao hành lễ.

Lời Nhắn Chương 182
Nay Haloween, các đh đi chơi cả, dịch giả ko thấy view, dịch giả buồn a!
Bạn đang đọc Bắt Đầu Tu Chân Sau Ba Năm Xuyên Việt (Dịch) của Hành Vi Kim Dung
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi T-Rng
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật Ivy_Lu
Lượt đọc 47

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.