Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Người già lại càng thêm nóng nảy

Phiên bản Dịch · 1068 chữ

"Vương bát đản, đừng chen chúc a!"

Bất chấp những lời chửi rủa của các tu sĩ qua đường xung quanh, Trương Thường Dương trực tiếp chen lên, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm vào lôi đài.

Nguyên bản có chút chật vật khi chen vao trong đám khán giả đứng dưới lôi đài, vuốt vuốt râu theo thói quen, định giả vờ thờ ơ giữa đám người đang phẫn nộ chửi rủa xung quanh như không có chuyện gì xảy ra.

Kết quả chiến đấu trên lôi đài trong nháy mắt bộc phát, Trương Thanh Nguyên dùng tốc độ cực nhanh bắn ra, chỉ lưu lại một loạt tàn ảnh giữa không trung, tốc độ thanh thế kia, không hề thua kém tu sĩ mới vào Linh Nguyên Cửu Trọng!

Dưới sự kích động, tay Trương Thường Dương dưới đài đột nhiên dừng lại, một nắm râu đều kéo xuống.

Nhưng còn chưa đợi hắn từ trong đau đớn phản ứng lại, thế cục biến hóa trên chiến trường, Dương Văn Thiến sử dụng nhân giai phù lục phòng ngự, sau đó phóng ra từng đợt bùa lục.

Tình huống lại trở nên nguy cấp chưa từng có!

Dưới lúc khẩn trương, tay lại túm lấy, lần nữa túm một nhúm râu xuống.

Nhưng trận chiến khốc liệt trên sân khiến cho sự căng thẳng của Trương Trường Dương đã chiếm hết tâm trí của Trương Trường Dương, cả trái tim đều vọt lên cổ họng, chỉ đau đớn căn bản không khiến hắn chú ý chút nào!

Trong đại chiến, sức mạnh mà Trương Thanh Nguyên thể hiện ra, sớm đã vượt trội hơn Trương Hoài Ngọc không biết mấy bậc!

Sao có thể như thế!

Trương Thường Dương không dám tin, ánh mắt cũng lộ ra hy vọng trước nay chưa từng có!

Hy vọng!

Đó là hy vọng!

Có lẽ năm nay danh ngạch Hoài Nam Trương gia tiến vào nội môn chưa chắc sẽ lại thất bại lần nữa!

Trương Thường Dương gắt gao nhìn chằm chằm vào chiến trường, khi Dương Văn Thiến liên tiếp sử dụng thuật pháp phù lục, từng tấm bùa lục giống như cuồng phong bão táp hướng Trương Thanh Nguyên oanh kích, Trương Thường Dương liền nhịn không được thầm mắng một tiếng đại cẩu, đồng thời khẩn trương nhìn chằm chằm Trương Thanh Nguyên ứng phó, bất tri bất giác lại túm lấy một xới râu nhỏ.

Khi Trương Thanh Nguyên thi triển ra từng đạo thủ đoạn, chính diện mạnh mẽ ngăn cản công kích của thuật pháp phong bạo kia, hơn nữa lông tóc vô thương chỉ là hơi có chút chật vật, Trương Thường Dương cũng thở phào nhẹ nhõm, lại vô thức túm lấy một xấp râu nhỏ.

Khi Diệp Văn Thiến hư không sinh phù, huy động khí của trời đất tụ lại, hóa thành một đòn sấm sét kinh hoàng với sức mạnh của gió và sấm sét trong trời đất hạ xuống, cảm nhận được sự dao động đáng sợ trong linh lực kia, trái tim Trương Thường Dương cũng là một lần nữa dâng lên đến cổ họng, mấy sợi râu còn sót lại lần nữa bị nhổ ra.

Nhưng mà sau đó Trương Thanh Nguyên đã thể hiện ra Bạt Kiếm thuật vô cùng cường hãn, một kiếm giống như mọc lên trong ánh nắng ban mai, hào quang như sao băng phóng lên trời, va chạm với Tứ Tượng Thiên Lôi đáng sợ, một trái tim Trương Thường Dương cũng một lần nữa rơi xuống.

Trong khoảng thời gian một khắc ngắn ngủi này, nội tâm Trương Thường Dương gần như thăng trầm như tàu lượn siêu tốc!

Sự phấn khích chưa từng có!

Theo Trương Thanh Nguyên tiếp theo một kiếm chém nứt lớp lá chắn bảo vệ của Dương Văn Thiến, dùng phá khí châm vòng qua sau lưng đối phương làm đối thủ bị thương nặng, sau đó một kiếm đặt trên cổ Dương Văn Thiến, rốt cục thắng được trận này.

Nội tâm Trương Thường Dương cũng trở nên kích động hơn bao giờ hết.

Thắng rồi!

Cưỡng chế xúc động hô to một tiếng, còn lại một nhúm râu cuối cùng rốt cục bị nhổ ra toàn bộ!

Trương Thường Dương thật vất vả mới tỉnh táo lại mới phát hiện, sau lưng đã ướt đẫm mồ hôi lạnh!

"A, người già ngược lại trở nên nóng nảy, tĩnh tâm, tĩnh tâm..."

Hít vài hơi thật sâu.

Những thăng trầm của tâm trạng trước đó đã dịu bớt, và trở nên bình tĩnh trở lại.

Bất quá lại nói tiếp, ai gặp phải loại chuyện này, có lẽ phản ứng cũng so với Trương Thường Dương y không tốt hơn bao nhiêu.

Thời gian mười mấy năm, Hoài Nam Trương gia cũng không có đệ tử đời sau có thể lần nữa tiến vào nội môn, lần này có hy vọng nhất, toàn bộ trưởng tử thiên tài Trương thị tốn nhiều khí lực bồi dưỡng đều tiếc bại ở bước cuối cùng.

Kết quả vừa mới thất vọng không bao lâu, liền đột nhiên ngoài ý muốn phát hiện, một cái đệ tử nhà mình lưu lạc ở ngoài tầm mắt gia tộc, không chỉ bày ra thực lực vô cùng cường đại, mà còn thành công vượt qua một tầng khó khăn kia, tiến vào nội môn.

Hắn đã làm được chuyện ngay cả trưởng tử mà gia tộc tài trợ rất nhiều cũng không thể làm được, làm sao người ta không kích động cho được?

Trương Thường Dương có phản ứng như vậy, cũng không ngoài ý muốn.

Chẳng qua, sau khi trong đầu Trương Thường Dương tỉnh táo lại, phát hiện tựa hồ mình vui vẻ quá sớm.

Chân vốn định tiến lên, cũng ngừng lại.

"Nhưng mà, ta nên nói gì với hắn?"

Mắt thấy Trương Thanh Nguyên trên lôi đài đi xuống, Thập Tam trưởng lão Trương gia Trương Thường Dương chần chờ.

Trương Thường Dương vốn cho rằng Trương Thanh Nguyên là loại tiểu tử có thiên tư không cao trong ngoại môn biệt viện, trong lòng có ngạo khí nhưng thực tế lại sống không tốt, trong lòng tràn ngập tự ti, ngay cả người trong gia tộc cũng không muốn thân cận, tính cách quái gở đáng thương đơn độc.

Bạn đang đọc Bắt Đầu Tu Chân Sau Ba Năm Xuyên Việt (Dịch) của Hành Vi Kim Dung
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi T-Rng
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật Ivy_Lu
Lượt đọc 47

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.