Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phương Pháp Tu Luyện

Phiên bản Dịch · 1215 chữ

Tiêu Hàn như kẻ mất hồn trở về phòng của mình, nhìn vào chiếc nhẫn trong tay, u oán nói:

- Sư phụ, tại sao ngươi nói nàng sẽ đến từ hôn, làm ta tin là thật, cuối cùng ta còn mắng nàng tới nổi bỏ chạy, ngài nói thử xem bây giờ ta phải làm gì đây?

- Khụ khụ….

Lâm Bắc Phàm tại xuất hiện, khuôn mặt hắn lúc này có chút không tự nhiên.

Hắn cũng không ngờ rằng nữ nhân kia không phải tới từ hôn!

Đúng là không nên đọc tiểu thuyết nhiều quá mà!

Lâm Bắc Phàm ra vẻ nghiêm túc nói:

- Đồ nhi, đừng buồn, đây chỉ là ngoài ý muốn! Thế gian này còn biết bao đóa hoa tươi đẹp, tại sao lại phải chọn một cành hoa nhài ? Từ bỏ một gốc cây cổ thụ, ngươi vẫn còn có cả một cánh rừng ! Cổ nhân cũng có câu cái cũ không đi cái mới không đến, chờ tới lúc ngươi trở thành thiên kiêu chi tử, mỹ nữ sẽ kéo đến ầm ầm, sợ gì không lấy được vợ?

Tiêu Hàn nghĩ lại, cảm thấy cũng đúng.

Hắn và Bạch Thanh Liên tuy đã có hôn ước nhưng nhiều năm rồi hai người họ không gặp mặt nhau lần nào , cho dù có tình cảm hay không thì bây giờ cũng không còn nữa rồi.

Điều quan trọng nhất với hắn bây giờ là tu luyện, hắn cần trở nên mạnh mẽ, tới lúc đó hắn muốn có mỹ nữ, muốn tôn nghiêm có tôn nghiêm!

- Sư phụ, bây giờ chúng ta tu luyện đi, ta đã không thể chờ đợi thêm được nữa!

Tiêu Hàn háo hức nói.

- Trẻ nhỏ dễ dạy!

Lâm Bắc Phàm gật đầu hài lòng, sau đó tiếp tục nhấn tại trên trán Tiêu Hàn, nói:

- Đây là [ Phần Quyết] mà vi sư chuẩn bị dành riêng cho ngươi, ta hy vọng ngươi có thể lĩnh ngộ được nó!

- Đa tạ sư phụ!

Tiêu Hàn háo hức nhắm mắt lại, cẩn thận cảm ngộ cuốn công pháp này.

Nửa giờ sau, hắn mở mắt ra, sắc mặt quái dị :

- Sư phụ, đây có vẻ như là một bộ công pháp Phàm Nhân cảnh?

Việc phân cấp công pháp rất đơn giản, tu luyện đến cảnh giới nào thì công pháp tu luyện gọi tên theo cảnh giới đó. Tu luyện công pháp Phàm Nhân cảnh có nghĩa là ngươi chỉ có thể tu luyện tới Phàm Nhân cảnh cửu giai, nó là một loại công pháp cấp thấp nhất.

Trên thực thế , công pháp này là Lâm Bắc Phàm tạo đại, cấp bậc hiển nhiên thấp, chủ yếu để hấp thụ các loại Dị hỏa.

Tuy nhiên, phải tin tưởng vào các nhân vật chính, ngay cả công pháp rác rưởi nhất qua tay nhân vật chính cũng có thể trở thành Thần công.

Phải tin tưởng vào vận khí của bọn hắn, sẽ nhân họa đắc phúc, khổ tận cam lai.

Lâm Bắc Phàm vẻ mặt nghiêm túc tiếp tục lừa dối :

- Không sai, đây chỉ là một bộ công pháp Phàm Nhân cảnh thế nhưng là bộ công pháp có thể tiến hóa. Thông qua việc không ngừng hấp thu dị Hỏa, công pháp này sẽ không ngừng tiến hóa, trở thành Siêu Phàm công

pháp, Ngự Không công pháp…thậm chí đạt tới Thần Thánh công pháp! Đây là một bộ công pháp không có giới hạn!

- Hóa ra là như thế!

Tiêu Hàn gật mình.

- Bây giờ chúng ta bắt đầu tu luyện đi, đây là dị Hỏa đầu tiên mà vi sư đã chuẩn bị cho ngươi. Nó đến từ đuôi của một con yêu thú hỏa hệ, nhiệt độ cao hơn ngọn lửa bình thường, trước tiên hãy thử nó một lần đi!

Từ trên tay Lâm Bắc Phàm xuất hiện một đóa lam sắc hỏa diễm.

Đạo lý bỏ con tép bắt con tôm Lâm Bắc Phàm tự nhiên hiểu, thứ này là do Lâm Bắc Phàm lấy ra từ trong kho riêng của mình, hắn muốn thúc đẩy nhanh quá trình trưởng thành của nhân vật chính.

- Vâng, sư phụ!

Tiêu Hàn phấn khích.

Hằn ngồi xuống khoanh chân,dựa theo chỉ dẫn của [ Phần Quyết] vận chuyển linh khí bên trong cơ thể, sau đó thôn phệ lam sắc hỏa diễm vào bên trong cơ thể , lập tức cảm nhận được lửa cháy toàn thân, toàn bộ cơ thể bốc lên hơi nóng, đỏ bừng lên.

- Khó chịu quá sư phụ ơi!

Tiêu Hàn hét lên.

- Ráng chịu đựng đi , đến khi nào dị Hỏa dung hợp hoàn toàn vào trong cơ thể ngươi, thực lực của ngươi sẽ được tăng vọt!

Lâm Bắc Phàm nói.

Tiêu Hàn đành phải cắn răng kiên trì.

Nhân vật chính đúng là nhân vât chính, thiên phú dị bẩm, được trời ưi ái, bị dị Hỏa đốt cháy đã hơn một giờ mà vẫn chưa chết trong khi nếu là người bình thường bây giờ chắc là đã thánh đống than, hắn lại kiên trì tiếp tục đến khi kết thúc,mệt mỏi bò lên, nói một cách yếu ớt:

-Sư phụ, ta…..ta thành công rồi!

- Ngươi thực sự thành công rồi, hãy nhìn xem sức mạnh hiện tại của ngươi đi!

Lâm Bắc Phàm cười nói.

- Sức mạnh hiện tại của ta…

Tiêu Hàn nắm chặt nắm đấm, dùng sức chưởng về cái bàn bên cạnh,..rắc..rắc.. vỡ nát. Hắn đã đập vỡ nó.

- Bây giờ ta….bây giờ ta đã đật đến Phàm Nhân cảnh ngũ giai. Bị lửa đốt cả một giờ, ,vậy mà đột phá tận hai giai….chuyện này..

Tiêu Hàn vô cùng phấn khích.

Lúc trước dù hắn có cố gắng thế nào cũng không tăng lên được nhất giai thế mà bây giờ bị hỏa thiêu một giờ có thể tăng lên tới hai giai, tốc độ này quá nhanh để hắn xúc động nước mắt trào dâng.

Bây giờ hắn có thể chắc chắn rắn hắn đã thoát khỏi cái nhãn hiệu phế vật.

Từ bây giờ trở đi, biển rộng mặc cá bơi, trời cao mặc chim bay.

Tiêu Hàn quỳ xuống, liên tục dập đầu lạy ba cái về phía Lâm Bắc Phàm, chân thành nói:

- Đa tạ sư phụ!

- Nam nhi dưới đầu gối là vàng, đừng cứ một tí lại quỳ ! Sau này ngươi cứ cảm tạ ta trong lòng là được, làm đồ đệ của ta, không cần phải chú ý nhiều với mấy cái lễ nghi phiền phức này!

Lâm Bắc Phàm đỡ hắn dậy.

- Vâng, sư phụ!

Tiêu Hàn ngẩng đầu lên, tự tin nói.

- Đồ nhi ngoan của ta, ta vẫn còn mấy loại nhỏ dị Hỏa ở đây, ngươi có muốn thử tiếp không?

Lâm Bắc Phàm mở trộng vòng tay, trên tay hắn xuất hiện thêm mấy cái dị hỏa nữa.

Tiêu Hàn nhìn thấy mà da gà , những dị Hỏa này càng mãnh liệt hơn so với lúc nãy, nếu dùng nó đốt thì….

Cảm giác hỏa diễm đốt, khó có thể quên được!

Nhưng vì tương lai của mình, hắn khẽ cắn răng, nói :

- Sư phụ, tới đi, ta không sợ đau!

Bạn đang đọc Ta Chính Là Ngón Tay Vàng Nhân Vật Chính ( Dịch ) của Thủy Chử
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Henrycobi
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 3
Lượt đọc 74

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.