Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Dị Hỏa Kết Hợp Kiếm Mang

Phiên bản Dịch · 1181 chữ

Tiêu Hàn bị tra tấn tận hai canh giờ mới có thể dung hợp Thanh Liên Đế hỏa.

Bất quá thu hoạch vô cùng to lớn, Thanh Liên Đế hỏa đã giúp hắn một đại cảnh giới, bây giờ hắn đã đạt tới Ngự Không cảnh.

Đồng thời sau khi có được dị hỏa, trình độ luyện đan của Tiêu Hàn sẽ nâng lên rất nhiều , sau này việc luyện đan đối với hắn sẽ vô cùng dễ dàng.

- Sư phó. . . Sư phó ta thành công rồi!

Tiêu Hàn vừa thở hổn hển vừa cưới rất vui vẻ.

- Chúc mừng ngươi, đồ nhi ngoan!

Lâm Bắc Phàm cười nói.

- Tất cả đều nhờ vào sư phó, nếu như không có sư phó luôn ở bên cạnh ta, ta sẽ không thể thuận lợi như vậy!

Tiêu Hàn lấy lòng Lâm Bắc Phàm, sau đó bò dậy, sùng bái nói:

- Sư phó, vừa rồi ngươi thật lợi hại! Chỉ cần một kiếm đã miểu sát mấy vị cao thủ Thiên Nhân cảnh, ngươi thật sự quá

mạnh mẽ, chỉ cần ngươi phất tay thôi cũng vô cùng phong độ!

Mặc dù Tiêu Hàn đang dung hợp Dị hỏa, nhưng hắn rất tỉnh táo, ở bên ngoài xảy ra việc gì hắn đều biết.

Hắn nhìn thấy sư phó dùng kiếm khí miểu sát Thiên Nhân, phong hoa cái thế, uy phong lẫm liệt, cường đại không thể

địch, làm hắn vô cùng ngưỡng mộ.

Tới khi nào hắn mới có thể trang bức như sư phó được đây?

- Chỉ cần ngươi cố gắng học tập, chắc chắn sẽ có ngày ngươi vượt qua ta!

Lâm Bắc Phàm cười cười, nhưng lại mang một nét ưu buồn:

- Đáng tiếc bây giờ ta chỉ là một cái tàn hồn, không thể phát huy được một phần vạn thực lực!

Tiêu Hàn tắc lưỡi, không đến 1/ 10000 thực lực, đã mạnh như vậy rồi sao?

Vậy thời kì đỉnh phong sư phó mạnh tới bao nhiêu?

Nhưng chắc là đã vượt qua sự tưởng tượng của hắn!

- Sư phó, nếu như sau này có cơ hội, ta nhất định tái tạo nhục thân cho ngươi !

Tiêu Hàn kiên định nói.

- Đồ nhi có lòng rồi!

Lâm Bắc Phàm cười.

Tiêu Hàn lại nghỉ ngơi một hồi, sau đó đứng lên chỉnh lý hành trang chuẩn bị rời đi.

Lâm Bắc Phàm nói:

- Đồ nhi, hiện tại ngươi đã là một tên Ngự Không cảnh, có thể bay ra ngoài rồi. Trận đại chiến vừa rồi, Xà Nhân tộc cơ

hồ đều chết hết, bây giờ ngươi cũng đã an toàn!

- Được sư phó, vậy bây giờ ta bay ra ngoài!

Tiêu Hàn hết sức kích động.

Chỉ mới hơn hai tháng, hắn đã từ một tên võ giả bình thường, bay thẳng tới Ngự Không Cảnh, có thể ngự không phi

hành, muốn bay chỗ nào thì bay.

Nếu là trước kia đây cũng chỉ là giấc mơ của hắn nhưng bây giờ đã khác!

Mặc dù qua trình này muôn ngàn đau khổ, nhưng tất cả đều rất đáng giá.

Tiêu Hàn tập trung tinh thần lại, hắn chuẩn bị thử bay lần đầu tiên.

Lần đầu tiên bay vô cùng quan trọng, nếu hắn không giữ được thăng bằng, thì chắc chắn sẽ bơi trong biển dung

nham kia.

Tiêu Hàn thở ra một hơi, rồi hắn nhìn về Na Tháp, còn có Mỹ Đỗ Toa đang hôn mê, Tiêu Hàn tắc lưỡi:

- Sư phó, người đẹp như vậy, ngươi cũng muốn giết sao?

- Nữ nhân chỉ là gánh nặng mà thôi, tuy đẹp nhưng có lợi ích gì? Với lại hiện tại ta là một cái tàn hồn, cần nữ nhân để làm gì?

Lâm Bắc Phàm ân cần khuyên bảo:

- Đồ nhi, bây giờ ngươi còn yếu lắm, mặc dù huyết khí phương cương, nhưng không nên trầm mê nữ sắc, lưu luyến

hồng trần. Ngươi nên dùng hết sức để tu hành. Đợi đến khi ngươi trở nên mạnh mẽ, muốn bao nhiêu mỹ nữ thì có bấy

nhiêu biết không.

"Sư phó, ta biết!"

Tiêu Hàn kiên định nói.

Hắn đã sống trong nhục nhã lâu lắm rồi, hắn hiểu được nổi khổ của nó, nên hắn càng quyết tâm tu hành hơn nữa.

Sau khi hai người rời núi lửa, Lâm Bắc Phàm hỏi:

- Đồ nhi, sau này ngươi muốn làm gì?

- Sư phó, tiếp theo ta dự định đi Già Nam học viện!

- Vì sao?

- Bởi vì ta nghe nói, ở trong học viện cũng có một đóa Dị hỏa, ta muốn thử xem có lấy được hay không. Với lại, Già

Nam học viện là học viện rất nổi danh, bồi dưỡng được rất nhiều cường giả, ta muốn đến đó học tập võ đạo.

- Muốn học tập, vì sao ngươi không đi Thái Sơ thánh địa nó gần nhà ngươi nhất mà? Cường giả ở đó còn đông hơn, tu luyện cũng bài bản hơn, bọn hắn sẽ giúp ngươi được nhiều hơn mà!

- Sư phó, ngươi biết mà còn hỏi sao?

Tiêu Hàn u oán.

Bạch Thanh Liên đang ở đó, hắn còn tới để mang nhục à?

Nếu không phải sư phó hố hắn hắn đâu cần phải thế!

Lúc này hắn vô cùng hối hận, nàng biết hắn tu luyện không được, cũng không hủy bỏ hôn ước, mà tìm đan dược để

giúp hắn, nàng đúng là một người con gái tốt, đáng tiếc hắn nghe lời sư phó đá nàng ra khỏi cửa !

- Tốt tốt tốt, ta không nói, không nói!

Lâm Bắc Phàm xấu hổ cười.

Tiếp đó, Tiêu Hàn dùng toàn lực chạy thẳng tới Già Nam học viện.

Lâm Bắc Phàm cũng hồi phục tâm thần, hắn mở bàn tay ra, bỗng có một đóa ngọn lửa màu xanh, như là một đóa

Thanh Liên xuất hiện, đây chính là Thanh Liên Đế Hỏa mà hắn đồng bộ từ trên người Tiêu Hàn.

- Dị hỏa phối hợp với chiêu thứ nhất của Khai Thiên Ích Địa kiếm, hẳn là vô cùng bá đạo?

Nói xong, Lâm Bắc Phàm liền bắt đầu thử nghiệm.

Một tay hắn ngưng tụ Thanh Liên Đế Hỏa, tay kia xuất ra kiếm khí.

Rồi hắn hợp hai thứ lại với nhau.

Sau đó Lâm Bắc Phàm phất tay, luồng kiếm khí màu xanh này đánh vào một ngọn núi cao ngàn mét, kiếm khí vừa xuất

ra thì ngọn núi nổ sầm.

Nếu kiểm tra kĩ, sẽ thấy bên trong ngọn núi còn rất nhiều đốm lửa, tản ra hơi nóng.

- Chiêu này thật uy lực, chỉ sợ đã đạt tới Niết Bàn cấp!

Lâm Bắc Phàm hết sức kinh ngạc, hắn không nghĩ tới kiếm mang kết hợp với Dị hỏa lại cuồng bạo hung mãnh như

thế, uy lực của nó còn vượt qua một cái đại cảnh giới.

- Sau này chiêu này gọi là Thanh Liên kiếm đi, xem ra ta đã có lá bài tẩy đầu tiên!

Lâm Bắc Phàm vô cùng vui vẻ.

Bạn đang đọc Ta Chính Là Ngón Tay Vàng Nhân Vật Chính ( Dịch ) của Thủy Chử
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Henrycobi
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 28

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.