Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tình tiết vở kịch này có chút quen thuộc a!

Phiên bản Dịch · 1512 chữ

TA CHÍNH LÀ CON TRAI THIÊN ĐẾ

Tác giả: Mộ Vũ Thần Thiên

Chương 6: Tình tiết vở kịch này có chút quen thuộc a!

"Không có ông lão, thay vào đó là Âm Dương Châu sao? Âm Dương Châu hoàn chỉnh có thể xây dựng không gian âm dương, là chí bảo hỗ trợ tu luyện! Tên nhóc này có được kỳ ngộ thật lớn!"

Cơ Thiên có chút kinh ngạc, âm thầm suy nghĩ.

"Sư tôn, ngài muốn làm gì?"

Giọng nói của Tiêu Thần hơi run rẩy, hắn cảm thấy vị sư tôn này dù không có tu vi nhưng ánh mắt cũng rất đáng sợ. Nhất là khi ánh mắt đó nhìn hắn, khiến chân hắn cũng phải run.

"Không có gì, chỉ là kiểm tra một chút nguyên nhân tại sao tu vi của ngươi bị tụt xuống mà thôi!"

Cơ Thiên mỉm cười nói.

Muốn chữa trị Âm Dương Châu, chỉ dựa vào nội khí thuần dương của Tiêu Thần thì cho dù hắn có tu luyện 100 năm cũng không đủ. Nhất định phải tìm được thiên tài địa bảo có thuộc tính dương mới được.

Cơ Thiên đã tìm được phương pháp xử lý giúp Tiêu Thần khôi phục ti vi.

"Ngay cả Đan đạo tông sư của Đan Hà Tông cũng không nhìn ra được nguyên nhân tu vi của ta bị tụt xuống. Sư tôn đừng nên lãng phí sức lực."

Khóe miệng Tiêu Thần hiện lên nụ cười khổ sở.

Rõ ràng là hắn không tin một phàm nhân không có chút tu vi gì như Cơ Thiên có thể nhìn ra được.

Cơ Thiên cười nhạt một cái: "Ba năm trước, ngươi đã nhận được một hạt châu. Từ đó về sau tu vi của ngươi không ngừng tụt xuống!"

Tiêu Thần giật mình, trong con ngươi hiện lên vẻ khó tin.

"Làm sao ngài biết?"

Cơ Thiên đứng chắp tay, ngửa mặt lên bầu trời một góc đúng 45 độ, ánh mắt thâm thúy, lạnh nhạt nói: "Ta là con trai Thiên Đế. Đọc hết hơn ba nghìn kho tàng, nguyên thần chiếu rọi mọi vật. Đây chỉ là một chuyện nhỏ, làm sao có thể qua được mắt vi sư?"

Tiêu Thần đang muốn mở miệng hỏi cho rõ ràng.

Nhưng đúng lúc này, có một vị trung niên mặc áo xám chạy đến từ phía xa. Sau khi thấy Tiêu Thần, ánh mắt lộ ra vẻ lo lắng.

"Thiếu gia, sao người lại ở chỗ này? Mau về nhà cùng ta?"

"Vương thúc, sao ngươi lại ở đây?"

Tiêu Thần hơi sững sờ, trung niên áo xám tên là Vương Hồng, chính là đại quản gia của Tiêu Gia, là thân tín của phụ thân Tiêu Thần.

Vương Hồng có vẻ muốn nói, sau lại thôi: "Trình tiểu thư đến nhà, còn có trưởng lão của Xuân Thu Tông."

"Trình Dao? Nàng tới để làm gì?"

Nhà họ Tiêu với nhà họ Trình đều là đại gia tộc ở thành thị Lâm Hà. Trình Dao nhỏ hơn Tiêu Thần hai tuổi, từ nhỏ đã được lão gia hai nhà quyết định hôn sự.

Nhưng kể từ khi tu vi Tiêu Thần tụt xuống vào ba năm trước, Trình Dao đã không đến nhà họ Tiêu nữa. Hai nhà cũng xa lánh dần dần, nhất là sau khi Trình Dao gia nhập Xuân Thu Tông, hai nhà không còn liên lạc nữa.

Nguyên nhân ở trong đó, tất cả mọi người đều rõ ràng.

Trình Dao của ngày hôm nay, đã là ngôi sao mới nổi ở Xuân Thu Tông, thiên phú siêu việt, mới 16 tuổi đã phá bỏ rào cản bước vào cảnh giới Võ sĩ.

Cho nên cả hai nhà Trình, Tiêu đều rất thông minh không nhắc lại chuyện hôn ước giữa hai người nữa.

Nhưng thật không ngờ, ba năm sau, Trình Dao lại đến nhà họ Tiêu.

"Không biết! Nhưng nhìn qua thì có vẻ không mang theo ý tốt. Hơn nữa còn có trưởng lão Xuân Thu Tông! Trình Dao chỉ mặt gọi tên muốn gặp thiếu gia. Gia chủ sai ta đi tìm người trở về."

Vương Hồng nói nhỏ.

"Được! Giờ ta về."

Tiêu Thần gật đầu.

"Sư tôn. Ta cần trở về nhà một chuyến, hai người đang ở đâu? Chờ ta xử lý xong việc nhà, sẽ đi tìm hai người."

Tiêu Thần nhìn Cơ Thiên.

"Sao vậy? Có chuyện gì sao?"

Vẻ mặt của Cơ Thiên có chút kỳ lạ.

Nhưng mà sao Xuân Thu Tông lại tham gia chuyện này?

Thú vị.

"Không sao."

"Ta có thể giải quyết."

Tiêu Thần hít sâu một hơi.

Cơ Thiên nhìn chằm chằm Tiêu Thần, nói: "Là đệ tử của vi sư, trừ ta ra, ai cũng không có quyền bắt nạt! Đi, về nhà cùng ngươi."

Tiều Thần hơi sững sờ, ngay sau đó nói: "Vậy...xin mời sư tôn."

...

Phủ đệ nhà họ Tiêu. Thành thị Lâm Hà.

Trên chánh đường, tộc trưởng Tiêu gia - Tiêu Chấn ngồi ở vị trí đầu. Bên phải là ba vị trưởng lão của Tiêu gia, bên trái là hai vị khách ngồi, một ông lão mặc áo bào đen cùng một thiếu nữ mặc bộ quần áo màu xanh lục.

Thiếu nữ áo xanh lục có vóc dáng cao gầy, da thịt trắng tuyết như ngọc, dung mạo xinh đẹp, một đôi mắt sáng ngời mà trong trẻo lạnh lùng động lòng người, hấp dẫn ánh mắt của mọi người.

"Nha đầu Trình Dao! Ba năm không gặp, ngươi càng lớn càng xinh đẹp."

Tiêu Chấn cười cởi mở.

Tiêu Chấn nhìn qua khoảng 30 tuổi, mặt mũi cứng rắn nghiêm nghị, thân thình cao lớn, chính là cường giả số một nhà họ Tiêu, tu vi đã đạt đến cảnh giới Võ sư.

"Đa tạ Tiêu thúc thúc, phong thái Tiêu thúc thúc vẫn như xưa."

Trình Dao cười nhẹ nhàng nói.

"Nha đầu Trình Dao, nghe nói ngươi gia nhập Xuân Thu Tông. Tại sao hôm nay có thể rảnh rỗi đến thăm ta?"

Tiêu Chấn khẽ mĩm cười.

Nhưng trong lòng hắn đang âm thầm sợ hãi thán phục, quanh người Trình Dao trước mặt tràn ngập chân khí mờ ảo, rất rõ ràng là đã đột phá vào cảnh giới Võ sĩ.

Võ sĩ 16 tuổi, quả nhiên thiên phú bất phàm, chỉ sợ Xuân Thu Tông cũng rất coi trọng. Bằng không mà nói, làm sao khiến Thất trưởng lão - Tằng Nghiễm đi cùng.

Nếu như Thần nhi không gặp biến cố vào ba năm trước, có khi hôm nay cũng đã đạt đến cảnh giới Võ sĩ, sánh vai với Trình Dao thì chính là một đôi do ông trời tác hợp.

Thật đáng tiếc!

"Thật sự không dấu diếm Tiêu gia chủ, lần này chúng ta đến đây là có một chuyện muốn nhờ, cần Tiêu gia chủ đồng ý.

Tằng Nghiễm nhìn Trình Dao, sau đó khẽ mỉm cười với Tiêu Chấn.

"Hử? Chuyện gì?"

Tiêu Chấn ngạc nhiên.

"Phụ thân, con đã về."

Nhưng ngay lúc này, Tiêu Thần đi vào phòng khách, đi cùng tất nhiên là hai người Cơ Thiên và Kiếm Sinh.

Tiêu Thần sau khi đi vào đại sảnh, ánh mắt của tất cả mọi người đều nhìn vào hắn.

Trong ánh mắt của Trình Dao càng lộ vẻ phức tạp.

"Thần nhi, con về thật đúng lúc! Vị này chính là Tằng trưởng lão của Xuân Thu Tông, nha đầu Trình Dao chắc không cần ta giới thiệu chứ."

Tiêu Chấn cười nói.

Về phần Cơ Thiên và Kiếm Sinh ở đằng sau Tiêu Thần, nhìn có vẻ xa lạ. Mặc dù Tiêu Chấn có chút nghi ngờ nhưng cũng không hỏi nhiều.

"Bái kiến Tằng trưởng lão!"

Tiêu Thần chắp tay thi lễ với Tằng Nghiễm, Tằng Nghiễm cười cười.

Sau đó ánh mắt Tiêu Thần nhìn về phía Trình Dao.

"Trình Dao muội muội, đã lâu không gặp."

Tiêu Thần bình tĩnh nói.

Trình Dao gật nhẹ đầu, quay đầu nhìn về phía Tằng Nghiễm.

Tằng Nghiễm hiểu ý, lấy một hộp ngọc tinh sảo trong tay áo ra. Sau khi mở, lấy một viên đan dược cỡ quả nhãn, cả viên đều một màu xanh biếc, ánh quang lưu động, tỏa ra mùi thuốc tràn ngập bao trùm cả đại sảnh.

"Đây là...Khí Hải đan."

Trong con ngươi của Đại trưởng lão ngồi bên cạnh lóe lên, hô lên một tiếng kinh ngạc.

"Đan dược Hoàng giai trung phẩm, Khí Hải đan? Tằng trưởng lão, đây là ý gì?"

Tiêu Chấn cũng có chút kinh ngạc.

"Không sai. Đây là Khí Hải đan, phẩm chất đạt đến Hoàng giai trung phẩm. Đây là do tông chủ Xuân Thu Tông của chúng ta tự mình luyện chế! Về phần giá trị của viên Khí Hải đan này, chắc không cần lão phu nói chứ?"

Tằng Nghiễm rất hài lòng với phản ứng của Tiêu Chấn cũng như mọi người ở đây, khẽ mỉm cười.

Bạn đang đọc Ta Chính Là Con Trai Thiên Đế (Bản Dịch) của Mộ Vũ Thần Thiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi diepgiaquan.1212
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 40

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.