Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Một bước lên trời

Phiên bản Dịch · 1923 chữ

Cố Minh Triều là bế tử quan, chỉ cần Hạo Thiên tông không gặp phải chuyện mà nếu không có hắn thì không thể giải quyết được, thì hắn nhất định sẽ không đi ra.

Cho dù là trước đó hồng chung vang lên chín lần, Cố Minh Triều cũng không có để ý nhiều đến như vậy.

Nhưng hôm nay Cố Minh Triều lại đi ra.

Có thể khiến cho Thần Kiếm cũng phải triều bái, Cố Minh Triều biết, trong toàn bộ Hạo Thiên tông cũng chỉ có Hạo Thiên kiếm hạp trong truyền thuyết mới có thể làm được.

Có điều khi chứng kiến tận mắt những gì đang xảy ra thông qua Hạo Thiên kính, cho dù trước đó Cố Minh Triều đã chuẩn bị tâm lý đầy đủ nhưng vẫn bị làm cho kinh ngạc.

Hạo Thiên Kiếm Hạp trong truyền thuyết đến ngay cả Hạo Thiên Đại đế cũng không thể thu phục được, nhưng hôm nay lại chủ động nhận chủ, hơn nữa vị chủ nhân này cũng không phải là tuyệt thế Cường giả gì, mà chỉ là một cái đệ tử vừa mới nhập môn.

Dù sao thì dựa theo môn quy, người có thể tiến vào Linh mộ đều là những đệ tử mới nhập môn mà thôi.

Nhưng rất nhanh Cố Minh Triều đã phát hiện ra có chỗ không thích hợp.

Người đệ tử đạt được Hạo Thiên Kiếm hạp vậy mà đang mặc trên người đồng phục của đệ tử hạch tâm!

Cho nên... Hắn là đệ tử hạch tâm?

Cố Minh Triều nhớ kỹ nhóm đệ tử mới tiến vào trong tông này, mặc dù cũng có mấy cái ưu tú, nhưng cùng lắm thì cũng chỉ là đưa vào hàng ngũ dự bị để trở thành đệ tử tinh anh mà thôi, vậy thì từ lúc nào mà trong nhóm này đã xuất hiện đệ tử hạch tâm rồi?

Phải biết rằng đệ tử hạch tâm và đệ tử tinh anh là hoàn toàn khác nhau, đệ tử tinh anh có thể do các trưởng lão trực tiếp bổ nhiệm lên, nhưng nếu muốn trở thành đệ tử hạch tâm, trong toàn bộ Hạo Thiên tông người có đủ quyền lực để làm điều này cũng chỉ có hai người, một trong số đó chính là hắn, Cố Minh Triều, và người còn lại chính là đại trưởng lão.

Cho nên Cố Minh Triều liền đưa anh mắt nhìn về phía Đại trưởng lão, hắn muốn biết trong khoảng thời gian mình bế quan rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

"Chúc mừng tông chủ xuất Quan..." Nhìn thấy ánh mắt có chút sững sờ của Cố Minh Triều, làm sao đại trưởng lão có thể không biết trong đầu của tông chủ đang suy nghĩ cái gì được chứ, mà khi nhìn về phía Sở Tinh Hà đang hiện ra ở bên trong Hạo Thiên kính, đại trưởng lão không nhịn được mà tỏ ra kiêu ngạo, tự hào.

Tiếp đó đại trưởng lão một năm một mười kể ra tất cả sự việc đã xảy ra trong khoảng thời gian này cho tông chủ nghe.

Bắt đầu từ sự việc hồng chung vang lên chín lần, Sở Tinh Hà tình nguyện vì tình đồng hương mà đứng ra gánh chịu trách nhiệm, đến việc Chu Tước Linh hoả xuất thế sau 400 năm qua.

Sau đó là việc Chu tước lô đốt cháy Dược Vương cung, Chu Tước Thông Linh truyền thừa Dược Thánh, cùng với việc hiện tại là Hạo Thiên Kiếm hạp chủ động nhận chủ.

Nghe xong những gì mà đại trưởng lão vừa nói, Cố Minh Triều cảm thấy đầu óc ong ong, mình chỉ bế quan có một chút thời gian, bên trong Tông môn lại phát sinh nhiều sự tình như vậy?

Lại còn xuất hiện ra một vị đệ tử nghịch Thiên như thế?

Có điều càng khiến cho Cố Minh Triều cảm thấy khó tin chính là, Sở Tinh Hà chính là đệ tử của Linh hạc cung nơi đại trưởng lão cai quản, nên việc đại trưởng lão khen Sở Tinh Hà lên tận trời xanh cũng có thể lý giải được, nhưng sau khi đại trưởng lão nói xong, thì các trưởng lão khác cũng nhao nhao gật đầu tán dương, khen không dứt lời khiến cho Cố Minh Triều cảm thấy giật mình.

Từ trong miệng của những trưởng lão khác, Cố Minh Triều đối với Sở Tinh Hà càng hiểu rõ khắc sâu hơn.

Thiên Phú tuyệt luân, thân có Chu Tước Linh hoả lại có được truyền thừa của Dược Thánh, hiện tại lại thu phục được Hạo Thiên kiếm hạp, không tính đến thiên phú của đứa trẻ này, chỉ riêng bản tính nhân phẩm cũng đã được đông đảo các vị trưởng lão gật đầu tán thành.

Cho tới bây giờ Hạo Thiên tông chưa từng thiếu Thiên Chi kiêu tử, thế nhưng người có thể được đông đảo các vị trưởng lão đều nhất trí tán thành, quả thật là việc cực kỳ hiếm thấy bên trong Hạo Thiên tông.

Trong lúc nhất thời, Cố Minh Triều cảm thấy cực kỳ hứng thú đối với vị đệ tử Sở Tinh Hà này, đây rốt cuộc là đứa trẻ như thế nào?

Bên trong linh mộ, trong nháy mắt khi Hạo Thiên Kiếm hạp dung nhập vào trong cơ thể của Sở Tinh Hà, gông cùm xiềng xích vây nhốt ở nhất phẩm võ giả bấy lâu nay rốt cuộc cũng đã bị đánh phá, trong nháy mắt Linh lực tăng vọt, Sở Tinh Hà thành công bước vào cảnh giới nhị phẩm võ sư, đến đây mới được tính là chân chính bước vào con đường tu luyện.

Mà bước vào nhị phẩm võ sư cũng không chỉ có một mình Sở Tinh Hà, những đệ tử đã tin tưởng hắn lựa chọn linh binh, không chỉ có được linh binh dung hợp với Linh Hồn, mà còn từ trong đốn ngộ đột phá lên nhị phẩm võ sư.

"Ân tình này của Tinh Hà sư huynh, cả đời Vạn Lâm cũng sẽ không quên!" Lúc này Vạn Lâm kích động đến ngực thở chập trùng, hướng Sở Tinh Hà cúi người một góc 90 độ.

"Ân tình của Tinh Hà sư huynh, chúng ta cả đời cũng sẽ không quên!" Sau lưng Vạn Lâm, càng nhiều đệ tử tỏ ra cảm kích hướng Sở Tinh Hà hành lễ.

Thế nhưng đối với nhiều người cảm kích mình như vậy, Sở Tinh Hà cũng không biết mình nên khóc hay nên cười nữa a.

Thật ra...ta chỉ muốn hố các người một đợt a...

Quỷ mới biết làm sao đang hố các ngươi lại có thể khiến cho Hạo Thiên Kiếm hạp đi ra a...

Lúc đầu nghỉ hố được nhiều người như vậy, đợi cho đến lúc bọn hắn kịp phản ứng lại, thì cũng đã quá muộn rồi, đến lúc đó còn sợ bọn họ không náo đến tận trời sao, nhiều đệ tử bị mình hối như vậy, cho dù là đại trưởng lão cũng không thể gánh nổi mình nữa a.

Dù không thể bị trục xuất tông môn, nhưng phạt nặng lên điều khó mà tránh khỏi.

Nhưng bây giờ, Hạo Thiên kiếm hạp cũng bị mình hố cho đi ra, bởi vì nguyên nhân Hạo Thiên Kiếm hạp ân trạch chúng sinh, nhưng những người bị mình hố lại là nhóm người được hưởng lợi nhiều nhất trong Linh mộ này.

Có điều nói đi cũng phải nói lại, lần này có được Hạo Thiên kiếm hạp, mình ít nhiều cũng cảm thấy tương đối hài lòng.

"Tinh Hà sư huynh, xin giúp chúng ta một chút..." Lúc này lại có người lên tiếng, mà những người này lại là nhóm người chưa bị Sở Tinh Hà lừa dối thành công.

Bởi vì bọn họ còn do dự nên chưa có đi lựa chọn linh binh, cho nên khi thời điểm Hạo Thiên kiếm hạp ân trạch chúng sinh, bọn họ bị loại ra ngoài.

Vốn là dự định quan sát một chút, thế nhưng điều này lại khiến cho bọn họ lỡ mất thiên đại cơ duyên, lúc này từng cái đều đang hối hận đến xanh cả ruột.

"Hừ! Các ngươi còn có mặt mũi để lên tiếng sao? Tinh Hà sư huynh đã vì bọn ta dẫn đường, đã mở ra kỳ ngộ lớn lao cho bọn ta, thế mà các người lại dám hoài nghi Tinh Hà sư huynh có ý đồ khác, bây giờ tự rước lấy nhục lại vẫn còn dám mở miệng cầu xin sự giúp đỡ?"

Vạn Lâm không nhịn được, Tinh Hà sư huynh đã vì mọi người mà sáng tạo cơ hội,

Những người này đã bỏ lỡ vậy mà còn không biết điều vẫn tiếp tục ở đây miệng cầu xin, thật sự là không biết xấu hổ!

Thật ra ban đầu Vạn Lâm cũng đã từng nghi ngờ Tinh Hà sư huynh có ý đồ khác, nhưng kết quả bây giờ đã nói lên tất cả.

Với lại vừa rồi khi lựa chọn Linh binh, nhìn vào biểu hiện của huynh ấy, căn bản là không hề biết đến sự tồn tại của Hạo Thiên Kiếm hạp, hắn lựa chọn linh binh đồng dạng cũng bình thường giống như những người khác, chỉ là lời nói và hành động của Tinh Hà sư huynh đã lay động được Hạo Thiên kiếm hạp, khiến cho nó chủ động đi ra nhận chủ, từ những điều đó đã có thể chứng minh Tinh Hà sư huynh không hề có ý lừa dối mọi người, mà hoàn toàn là chân tâm thật phách, nhưng những người này lại vẫn còn dám nghi ngờ, bây giờ lại còn không biết xấu hổ mở miệng cậu xin giúp đỡ, Vạn Lâm hận không thể cho mỗi người một cái tát.

Mà những người này bây giờ lại đang vô cùng hối hận a,

Mình tại sao lại không tin tưởng Tinh Hà sư huynh chứ... Nhân phẩm của Tinh Hà sư huynh toàn bộ tông môn đều đã biết, chỉ cần mình tin tưởng Tinh Hà sư huynh, thì khẳng định cũng có thể cầm tới linh binh có thể dùng hợp với Linh Hồn a.

Bọn hắn cũng biết trên đời này không có thuốc chữa hối hận, giờ này phút này bọn họ chỉ có thể âm thầm phát thề, ngày sau nếu Tinh Hà sư huynh chỉ bọn họ đánh đâu, bọn họ tuyệt đối sẽ đánh đấy, sẽ không có một chút sự hoài nghi nào đối với Tinh Hà sư huynh nữa.

"Các vị sư đệ, đây là do Hạo Thiên Kiếm Hạp ân trạch chúng sinh, không phải ta có thể khống chế được, chuyện đến lúc này ta cũng chỉ có thể nói một câu là xin lỗi mọi người, có điều bây giờ vẫn còn một ít thời gian, mọi người vẫn có thể tiếp tục hướng về phía trước tìm kiếm Linh binh thuộc về mình, vẫn là câu nói cũ, con đường tu luyện tràn đầy chông gai, chúng ta có lẽ từng có do dự, nhưng ta tin tưởng chúng ta chưa bao giờ lùi bước!"

Một phen lời nói của Sở Tinh Hà, khiến cho bốn phía vang lên tiếng vỗ tay đầy nhiệt liệt.

Bạn đang đọc Ta Chỉ Muốn Hủy Diệt Tông Môn, Thế Nào Nghịch Thiên Thành Thần. của Minh Nguyệt Dạ Sắc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi longtaiuy
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.