Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thiên địch?

Phiên bản Dịch · 1122 chữ

Editor: Linh Tống

Phụ trách: Vô Tà Team

"Nếu không Bùi Hồng Niên còn có thể bị loại mặt hàng như Tôn Ánh Lan nắm bắt sao?!"

"Sao Bùi Lăng này có thể thoát khỏi trận của ta?"

Tiêu Đạp Toa không nhịn được nghi ngờ Tầm Tung Phong, "Không phải Tầm Tung Phong của ngươi đang đi lung tung chứ?"

"Ngươi không hiểu thì đừng nói bậy." Tu vi của Trần Mị không cao, hơn phân nửa giá trị đều nằm trên Tầm Tung Phong này, nghe vậy không khỏi thay đổi sắc mặt, nói, "Nhà ta đã tốn rất nhiều sức lực vì Tầm Tung Phong này... Chưa từng xuất hiện sơ suất gì!"

Tiêu Đạp Toa còn muốn nói gì nữa, lại bị Trần Hoàn đè cánh tay lại.

Sắc mặt Trần Hoàn âm trầm, quát: "Đừng cãi cọ nữa. Hoàng sư đệ, làm phiền ngươi và Mị Nhi đi xuống xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"

Hắn ta từ tốn nói, "Đúng là Tầm Tung Phong chưa từng xuất hiện sơ suất gì, chúng ta cũng tận mắt nhìn thấy năng lực bày trận của Tiêu sư muội, với tình huống hiện tại, chưa chắc đã là Bùi Lăng chạy thoát, biết đâu hắn đã ném áo ngoài ra khỏi trận trong cơn tuyệt vọng, bị dã thú đi ngang qua mang tới phía nam thì sao?"

"Vẫn nên đi xuống xem một chút thì tốt hơn."

Nói thì nói như vậy, trong lòng Trần Hoàn lại nhảy lên thình thịch, luôn có dự cảm không may.

Loại dự cảm này nhanh chóng được chứng thực: Hoàng Hiển dẫn theo Trần Mị đi xuống hẻm núi một chuyến, chẳng mấy chốc khuôn mặt tối tăm trở về: "Trần sư huynh, đúng là Bùi Lăng kia đã không còn trong trận nữa. Hơn nữa ta thấy dấu chấn rất mới ở bên dòng suối nhỏ ngoài trận, so sánh lớn nhỏ, hơn phân nửa là hắn."

Còn chưa dứt lời, Trương Trọng Cầm đã đột nhiên thay đổi sắc mặt, nổi giận nói với Tiêu Đạp Toa: "Không phải trước đó ngươi luôn miệng nói Bùi Lăng tuyệt đối không thể thoát thân sao?! Vì vậy chúng ta mới yên tâm đi bày trận này, kết quả thì sao?!"

Hai mắt Tiêu Đạp Toa trợn trừng, thất thần một lát, mới nghẹn ngào kêu lên: "Cái này... Cái này sao có thể?!"

"Sao không thể?" Hoàng Hiển lạnh lùng, "Chẳng lẽ ngươi cảm thấy ta và Trần sư muội sẽ lấy chuyện này ra để nói đùa?"

"Được, nói ít vài câu đi!" Vào lúc mấu chốt, vẫn là Trần Hoàn đứng ra giảng hòa, trầm giọng nói, "Mặc dù tiểu tử kia mới vào tông môn, trên người lại có khá nhiều bí mật, không nói đến những thứ khác, chỉ nói đến bộ đao pháp mà trước đó hắn dùng ở trong trận, chúng ta đều nhìn thấy rõ ràng, đừng nói dòng dõi Bùi gia như thế, ngay cả Chư Pháp các ở ngoại môn, chỉ sợ cũng không tìm được mấy bộ giống thế."

"Chỉ sợ trước khi tiến tông đã nhận được chút cơ duyên."

"Nếu không một tên Luyện Khí tầng bốn, còn là Luyện Khí tầng bốn ở nơi thâm sơn cùng cốc như Lộc Tuyền thành, sao có thể có nhục thân cường hãn đến mức đó?"

"Mặc dù việc chạy ra Tử Trận khiến người ta khá bất ngờ, nhưng cũng chưa chắc không thể..."

Hắn ta ngửa đầu nhìn sắc trời một chút, "Cũng may bây giờ còn mấy canh giờ nữa mới đến nửa đêm, để Tầm Tung Phong dẫn đường, chúng ta đi bắt hắn về là được."

"Trần sư huynh, tiểu tử kia đã bị chúng ta dọa sợ vỡ mật." Hoàng Hiển lại nói, "Nhìn phương hướng là không dám về Loa Sơn thành, thà rằng chạy vào trong núi sâu, chúng ta phải nhanh chạy tới, tránh để hắn chạy lung tung vào địa bàn yêu thú, tự nhiên xảy ra sơ suất."

Thế là sau thời gian bàn bạc ngắn ngủi, quyết định để Hoàng Hiển, Trương Trọng Cầm dẫn theo Trần Mị đi đuổi bắt Bùi Lăng, Trần Hoàn và Tiêu Đạp Toa ở lại khôi phục. Đôi bên đều cầm một tấm Truyền Âm Phù, có biến cố gì lại dùng Truyền Âm Phù liên hệ.

Dù có vội vã bắt Bùi Lăng trở lại như thế nào, đến nửa đêm phát động trận pháp, Trần Hoàn và Tiêu Đạp Toa là chủ lực, một khi hao tổn quá độ ngay lúc này, chẳng may đến lúc đó không chèn ép được Chiêu Hồn Phiên, vậy sẽ vui quá hóa buồn.

Hoàng Hiển và Trương Trọng Cầm không dám sơ suất, để Trần Mị kết nối với Tầm Tung Phong, vội vàng truy tìm về phía của Bùi Lăng.

Cũng may trước đó bọn họ vì lý do an toàn, đã sớm giải quyết rắc rối ở xung quanh, vì dụ như đã diệt trừ tất cả mấy thứ Hỏa Nhãn Thanh Viên, lúc này không có yêu thú không có mắt gì đó đến làm phiền, không làm cản trở tốc độ tiến lên.

Thứ duy nhất cản trở là Trần Mị, vấn đề là cần nàng khống chế Tầm Tung Phong, đây cũng là người thân của Trần Hoàn, mất kiên nhẫn cũng chỉ có thể nhẫn nhịn.

Trong lòng Trần Mị cũng rất nóng nảy, nhưng dù sao nàng cũng chỉ là Luyện Khí tầng bốn, dù dùng hết tất cả vốn liếng, cuối cùng vẫn tụt lại đằng sau.

Đi đường cả nửa ngày như thế, Tầm Tung Phong vẫn tiếp tục bay về phía trước, Hoàng Hiển không nhịn được mắng: "Tiêu Đạp Toa thật sự không đáng tin. Nếu tiểu tử kia bị hao tổn trong lúc phá trận, cũng không thể chạy xa như vậy."

"Năng lực bày trận của Tiêu Đạp Toa vẫn được." Trương Trọng Cầm lại khẽ lắc đầu, "Nàng cũng là nhân tài được coi trọng ở Trận phong, trước đó ta tự mình thử thoát ra khỏi mê trận do nàng bố trí, kết quả ngươi cũng biết, ta đi ba ngày ba đêm, thử đủ loại phương pháp, cuối cùng vẫn nhận thua... Vì Trần sư huynh, nàng không thể không tận lực, vẫn là tiểu tử Bùi Lăng kia có vấn đề, đợi lát nữa nhìn thấy hắn, chắc chắn không được nương tay."

"Chuyện cho tới bây giờ, dù không thể mang về hoàn hảo không chút tổn hại, chỉ cần giữ lại một hơi, dù sao cũng tốt hơn để hắn chạy mất."

Bạn đang đọc Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Trong Cẩu Đạo (Dịch) của Bạo Tạc Tiểu Nã Thiết
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi vânkhinh
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 7
Lượt đọc 1164

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.