Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vẫn là phải nghĩ biện pháp kiếm tiền!

Phiên bản Dịch · 1072 chữ

Một phục vụ viên lấy ra cái cân, hai người phải cật lực mới đem được cái thùng cá lên, cân xong, lại lấy cá ra ngoài, cân lại một lần nữa là xong.

Cuối cùng, các loại cá khác được một trăm năm mươi cân, cá mè hai cân, Tần Phi thu hoạch 3100.

Mặc dù so ra kém rượu thuốc, động một tí một ngày thu nhập mấy trăm ngàn, nhưng cái đồ chơi này bền vững hơn, mà lại về sau còn có thể gia tăng sản lượng.

Vưu Phong Nhã dứt khoát đưa tiền mặt cho Tần Phi, Tần Phi nhận lấy tiền mặt, nói: "Hợp tác vui vẻ! Về sau buổi sáng mỗi ngày tôi sẽ tới đưa cá a! Các người tới kéo cũng được."

"Tốt!"

Tần Phi một tay mang theo cá thùng rời khỏi Phong Nhã Ngư Trang.

"Soái ca này rất khỏe a, cái thùng kkia thêm nước vào phải khoảng trăm cân a, cứ như vậy một tay mang đi?"

"Ngươi không nhìn trước đó hắn cũng là một người ôm đến sao, lúc đó phải lên tới hơn hai trăm cân đi."

Nghe phục vụ viên thảo luận, hồi tưởng lại hương vị cá vừa rồi, lại nhìn xem bóng lưng Tần Phi rời đi, Vưu Phong Nhã cảm thấy, thanh niên này, cũng không đơn giản.

"Chỉ là ánh mắt hay nhìn lung tung."Vưu Phong Nhã cũng không nhịn được nói thầm.

Vưu Phong Nhã tự nhiên chú ý tới Tần Phi đã nghiêng mắt nhìn trộm mình, mặc dù những người nhìn trộm mình không nhiều, nhưng là tần suất cao giống người trẻ tuổi này, thì thật sự là lần đầu đụng phải.

"Nhanh nhanh nhanh! Liên hệ khách hàng trước đó, để cho bọn họ tới ăn cá!"Có cá ở đập chứa nước của Thôn Tần Gia, Vưu Phong Nhã nhiệt tình mười phần.

Đóng cửa?

Không tồn tại!

Không chừng còn có thể trở về a!

Thành phố Hưng Yên, ta sẽ còn trở lại!

Tần Phi trở lại cửa thôn, liếc mắt liền thấy Tần Tứ Hải vẫn còn đang câu cá, cần câu đã cong vút, đoán chừng cá không nhỏ.

Vừa xuống xe, Tần Phi liền đạp Tần Tứ Hải một cước: "Đầy Đặn Ngư Trang đúng không! Ngươi mẹ nó mới đầy đặn a!"

"Ha ha, cậu lại nói bà chủ kia không đầy đặn đi."Tần Tứ Hải cười ha ha nói.

Cái này, Tần Phi cũng không cách nào phản đối.

"Chiến tích hôm nay thế nào?"Tần Phi hỏi.

"Tạm được, được một con cá mè, còn cá khác khoảng bảy tám chục cân đi."

"Không nhiều a!"Tần Phi nhíu mày.

"Không phải sao, mụ nội nó, thường xuyên có người tới câu cá, lão tử vừa phải đi đuổi người vừa phải câu, quá tốn thời gian."

Tần Phi nghĩ nghĩ, xác thực một người là không đủ.

Một ngày bán đi hơn ba ngàn, nửa tháng tiền lương của Tần Tứ Hải tới tay, tựa hồ lại chiêu thêm một người cũng không sao.

"Hải Thần, nếu không cậu tìm thêm người đi, cùng nhau câu cá, qua một thời gian ngắn tôi sẽ mua thêm cho cậu chiếc thuyền, ai mẹ nó dám ở chỗ này câu cá, cậu liền đem cần câu của hắn ném vào đập chứa nước!"

"Mua chiếc thuyền thì có thể, nhưng chiêu người thì không cần thiết đi."Tần Tứ Hải sợ tiền lương mình chịu ảnh hưởng.

"Khẳng định không ảnh hưởng tiền lương của cậu, lương của người mới cũng sẽ giống như của cậu bây giờ, hơn nữa tiền lương cơ bản của cậu sẽ cộng thêm năm trăm!"

"Được, buổi chiều tôi liền đi tìm cho cậu, tôi có một người em họ, ở thôn bên cạnh, câu cá rất tốt, nhưng phải qua mấy ngày nữa mới có thể trở về."

"Được, nghe cậu, chỉ cần nhân phẩm tốt là được."

"Vậy cậu yên tâm, không nghe lời lão tử trực tiếp đánh chết hắn."

Câu một cân cá, tiền lương mới một khối, Tần Phi có thể bán hai mươi khối, kiếm thỏa thích.

Về phần cá ở trong đập chứa nước có thể bị bắt hết hay không?

Đập chứa nước lớn như vậy, mấy năm gần đây đã không có ai nhắc đến vấn đề này.

Mà lại sau mấy ngày nữa Tần Phi còn dự định thả xuống một lượng lớn cá bột nữa, lần trước mới chỉ có thả mấy trăm ngàn thôi, đối với đập chứa nước lớn như thế, sâu như vậy tới nói, đó chính là mưa bụi.

Thả mấy chục triệu con cũng không có gì vấn đề.

Đừng hỏi vì cái gì không thả nhiều một chút?

Bởi vì câu trả lời là hắn không có tiền.

Mồi câu đến nhanh mà đi cũng nhanh, hiện tại mỗi ngày đều đi mất mấy trăm ngàn cái mồi câu, kèm theo đó là tiền cũng đi càng nhanh a.

Thuê đập chứa nước, mua máy móc, còn phải mướn người, đều là tiêu tiền của chủ.

Có Linh Tuyền, Tần Phi tự nhiên dự định phát triển mạnh về nông nghiệp, muốn phát triển, liền phải thuê đất, còn phải mướn người, đều là tiền.

Hắn còn có rất nhiều kế hoạch khác, cái nào cũng phải cần tiền.

Muốn kiếm tiền thì phải có mồi câu.

Lấy điện thoại di động ra, Tần Phi gọi một cú điện thoại cho Tô Kiến.

Tô Kiến còn đang phát sóng trực tiếp, xem xét điện thoại là điện báo Tần Phi, vội vàng rời khỏi ống kính trực tiếp, nhận nghe điện thoại.

"Phi ca!"Tô Kiến rất là cung kính kêu lên, hắn biết, hiện tại mình có được như này, đều là Tần Phi cho.

"Mấy ngày nay thế nào? Lượng người theo dõi mỗi ngày tăng trưởng lớn không?"Tần Phi cười hì hì hỏi.

"Mỗi ngày chí ít phải tăng ba đến bốn mươi ngàn người theo dõi!"Tô Kiến hưng phấn trả lời.

Đây đối với hắn tới nói, đã vượt quá tưởng tượng.

"Hiện tại một ngày không sai biệt lắm có thể bán hơn năm ngàn bình rượu thuốc, tôi cảm giác vẫn là không quá đủ a."Tần Phi nói.

Còn không quá đủ?

Một ngày thế nhưng là kiếm được khoảng hai trăm vạn a.

Bạn đang đọc Ta Chỉ Là Một Người Trồng Trọt của Chi Ma
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi gietkochet
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.