Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kế Hoạch

Tiểu thuyết gốc · 1084 chữ

" Công tử cứu mạng tiểu nữ "

Tiếu la hét cầu cứu của Ôn Tú vang vọng không ngừng truyền vào tai Đinh Bá Long khiến hắn đau khổ gào thét.

" Đừng để ta tóm được ngươi.....

Đến lúc đó ngươi, song thân của ngươi, gia tộc của ngươi ta sẽ giết sạch.....

Gà chó không tha...."

Đinh Bá Long ánh mắt tràn ngập cừu hận.

" Vẫn còn mạnh miệng "

Thiếu niên mảy may không để ý lời uy hiếp trong lòng.

Nói đùa cái gì, chỉ cần thần công tới tay, hắn lập tức giết đối phương. Làm bản thân độc chiếm bộ công pháp này

Thời gian ước chừng 5 phút. Tên thuộc hạ đầu tiên đi ra, khuôn mặt đầy thỏa mãn. Trên tay còn kéo lấy Ôn Tú, quần áo rách nát tả tơi.

" Thế nào, giao hay không giao "

Thiếu niên lại một lần nữa hỏi lại.

" Không giao " Đinh Bá Long tiếp tục gào trong vô vọng

" Vậy tiếp tục " Thiếu niên ra lệnh

Lại một tên lâu la khác tiến tới, nhận lấy Ôn Tú từ tay tên thứ nhất.

" Công tử cứu mạng " Ôn Tú cả người như mất hết khi lực, thều thào nói ra.

Không bao lâu tên thứ hai cũng xong việc.

Tiếp theo đến tên thứ ba, thứ tư......

Mỗi lần một người xong việc, thiếu niên lại hỏi Đinh Bá Long một câu

" Giao hay không giao "

Đinh Bá Long trong lòng cảm xúc ngôn ngang, đau khổ, cừu hận, dằn vặt.... Nhưng hắn vẫn kiên định " Không giao "

Hắn lúc này cũng đã lặng người. Không còn gào thét như lúc ban đầu, trong miệng không ngừng lẩm bẩm như tụng kinh.

" Ôn Tú, xin lỗi....."

Thiếu niên lúc này cũng dần đã mất bình tĩnh.

" Tiểu tử, đừng rượu mời không uống muốn uống rượu phạt.

Con người ta kiên nhẫn có giới hạn "

" Tùy ngươi " Đinh Bá Long hữu khí vô lực đáp lời.

" Lôi tiện nhân đó vào đây " Thiếu niên ra lệnh.

Lập tức một tên lâu la kéo Ôn Tú đi vào quăng trên mặt đất.

Cả người nàng bây giờ đã bất động, khuôn mặt trắng bệch, nếu không phải nhìn thấy nàng còn thở nhẹ, có lẽ tưởng nàng đã chết.

" Ôn Tú "

Đinh Bá Long khẽ gọi, nhưng không có tiếng đáp lời.

" Tiểu tử, ta hỏi ngươi lần cuối

Giao ra công pháp hay mạng nàng "

Thiếu niên giọng điệu tức giận

Một tên lâu la cầm ra vũ khí, đè lên cổ Ôn Tú, chỉ cần thiếu niên ra lệnh, hắn lập tức một đao cắt đứt đầu nàng.

Đinh Bá Long không đáp lời thiếu niên, hắn ánh mắt lúc này không rời khỏi Ôn Tú đang nằm dưới đất.

" Ôn Tú, đừng lo...

.....Ta cũng rất nhanh đi theo ngươi...

......Nếu có kiếp sau xin nguyện bù đắp "

Nói rồi một giọt nước mắt từ khóe mắt Đinh Bá Long trào ra lăn dài trên má.

" Sư tôn ta có lỗi với hy vọng của người. Đệ tử Bá Long bất hiếu xin cáo biệt "

" Cha già, mẫu thân. Hai người hãy coi như chưa từng có nhi tử "

Đinh Bá Long ngẩng đầu, nhìn về hướng Trường Giang Quận phía xa xôi thì thào. Hắn xem ra bản thân lần này cũng không thoát khỏi cái chết.

Hắn nhắm lại mắt, yên lặng chờ đợi, không muốn chứng kiến cảnh tượng Ôn Tú chết đi trước mắt.

" Ngươi suy nghĩ cho kỹ, đây là cơ hội cuối cùng của ngươi, đừng để ta giết đi rồi mới hối hận "

Thiếu niên giọng điệu giận dữ thét vào mặt Đinh Bá Long. Nhưng vẫn không có tiếng đáp lời hắn.

" Ngươi...." Thiếu niên thở hổn hển tức tối.

" Đại ca, cần gì phải tức giận như vậy "

Một giọng nói quen thuộc truyền đến khiến Đinh Bá Long mở mắt. Đập vào mắt hắn, một bóng dáng quen thuộc

" Ôn Tú "

Giọng điệu Đinh Bá Long kinh ngạc kêu lên.

Ôn Tú trước mặt hắn lúc này dưới đất đứng dậy, trên người tổn hao không một vết thương. Khuôn mặt trắng bệch như sắp chết lúc nãy cũng được thay đổi, giờ đây trở lên hồng hào đầy sức sống, như chưa từng có chuyện.

Bộ trang phục rách nát cũng được thay đổi bằng một bộ váy xanh tinh xảo, hoa mĩ, sạch sẽ.

Đám lâu la cung kính đứng một bên. Nào còn có việc bị đao dí vào cổ.

" Đại ca. Chúng ta có thể đưa tiểu tử này về gia tộc nhờ lão tổ sưu hồn.

Như vậy vẫn có thể lấy được thần công "

Vừa nói, Ôn Tú vừa tiến lại đứng sóng vai với thiếu niên.

" Haizzz...... Chỉ còn cách này "

Thiếu niên điệu bộ thở dài tiếc nuối.

Ở hắn dự tính là độc chiếm môn công pháp này sau đó tự mình tu luyện.

Còn nếu đưa về gia tộc môn công pháp này sẽ không còn là riêng hắn nữa. Lúc đó không chừng lão tổ cũng sẽ hiện thân mà lấy đi.

Công pháp đẳng cấp khác nhau, giới hạn tu luyện cũng khác nhau. Giống như Đinh gia công pháp cũ thì dù là kỳ tài ngút trời cũng chỉ có thể tu luyện tới Nguyên Anh kỳ.

" Ôn Tú ngươi không sao ? Chuyện gì đang xảy ra ? "

Đinh Bá Long ánh mắt mang theo sự thắc mắc khó hiểu.

Ôn Tú cùng thanh niên bên cạnh phá lên cười lớn, ánh mắt mang theo sự chế nhạo nhìn Đinh Bá Long như một thằng ngu.

" Xin được giới thiệu lại...

Ta Kỷ Ngọc, bên cạnh đây là đại ca ta Kỷ Sơn

Chúng ta đến từ Kỷ gia tại Tây thành "

" Kỷ gia Tây Thành " Đinh Bá Long lẩm bẩm, hiển nhiên hắn không biết đến gia tộc này.

" Ôn Tú vậy tại sao ngươi....."

" Vì công pháp của ngươi thôi.....

Không nghĩ đến ngươi dễ mắc lừa vậy..... "

Thiếu niên Kỷ Sơn giọng điệu mang theo vẻ trào phúng. Hắn không ngại đem sự thật kể ra một lần.

Bạn đang đọc Ta Chém Gió Thành Thần sáng tác bởi HaPhong0909
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HaGiaPhong1989
Thời gian
Lượt đọc 36

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.