Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sau Này Sẽ.........

Tiểu thuyết gốc · 1235 chữ

" Ta không đói, ngươi ăn đi "

Bạch Võ Nam mỉm cười nhìn Đậu Đậu

Nhưng nàng lại lắc đầu " Mẫu thân nói, làm người không được tham lam "

Bạch Võ Nam phì cười. Cuối cùng vẫn nhận màn thầu từ tay nàng, kiếm một chỗ cùng ngồi xuống ăn.

" Đậu Đậu phụ thân ngươi đâu " Vừa ăn Bạch Võ Nam vừa ăn vừa gợi chuyện.

" Đậu Đậu không có phụ thân " Đậu Đậu thật thà trả lời.

Chắc là loại tình tiết nhà nghèo cha bỏ đi ấy mà.

Bạch Võ Nam thầm nghĩ trong lòng.

" Đại ca ca, ngươi là người tốt "

Lời Đậu Đậu khiến Bạch Võ Nam ngạc nhiên. Bởi vậy hắn hỏi lại

" Tại sao lại nghĩ ta là người tốt "

" Đại ca ca cứu mẫu thân ta, lại còn cho chúng ta thức ăn. Nên là người tốt "

" Thì ra là vậy " Bạch Võ Nam một bộ dáng hiểu ra. Định nghĩa của trẻ con cũng vô cùng đơn giản ha.

" Thế ngươi định bao đáp ta thế nào " Bạch Võ Nam giọng điệu trêu ghẹo nói.

Đậu Đậu lúc này như suy nghĩ. Sau một lúc mắt nàng sáng lên.

" Đại ca ca, đợi Đậu Đậu lớn lên sẽ làm vợ ngài, được không "

" Hả ? " nghe Đậu Đậu nói, miếng màn thầu trong miệng suýt chút thì Bạch Võ Nam phun ra ngoài.

Cô nương chúng ta cách nhau hơn 20 tuổi đó. Để ngươi gọi ta là đại ca ca là quá lắm rồi. Chứ nếu không người phải gọi một tiếng thúc.

" Đậu Đậu cái cũng là mẫu thân dạy ngươi "

" Không có a, cái này Đậu Đậu tự nghĩ "

Nhìn vào đôi mắt trong veo, hồn nhiên của Đậu Đậu, Bạch Võ Nam muốn nói gì lại thôi. Dù sao cũng là trẻ con. Hắn không muốn nàng cụt hứng.

" Sao vậy đại ca ca. Có phải do Đậu Đậu xấu xí đại ca ca không thích " Đậu Đậu khuôn mặt méo xệch. Bởi nàng nghĩ vết bớt trên mặt mới khiến Bạch Võ Nam không ưa thích nàng.

" Được được, chờ ngươi lớn. Ta sẽ đến hỏi cưới "

Thấy Đậu Đậu sắp khóc, Bạch Võ Nam dỗ dành. Dù sao cũng chỉ là trẻ con có khi mai ngủ dậy quên hết mọi việc. Hắn cũng không ngại.

" Đại ca ca nói thật " Đậu Đại liền nín khóc, khuôn mặt tươi tỉnh.

" Thật, đây ta tặng ngươi sợi dây chuyền này làm tin "

Bạch Võ Nam liền lấy ra sợi dây chuyền trong nhẫn chữ vật. Là sợi dây mà lúc nãy đã cứu mạng A Ngưu. Nãy chạy ra khỏi Thiên Bảo Lâu hắn tiện tay vớ luôn.

Dù sao cũng không biết tác dụng gì. Thôi cho nàng.

Có lẽ sợ Đậu Đậu không biết mang. Bạch Võ Nam cũng tiện tay mang lên cổ giúp.

Nhìn sợi dây óng ánh trên cổ Đậu Đậu thích lắm. Nàng đứng dậy chạy một mạch ra sau nhà khiến Bạch Võ Nam thắc mắc.

Lúc sau quay chở lại trên tay đã cầm một con rùa đen cùng một con mèo.

" Đại ca ca, đây là 2 vật nuôi ta quý nhất. Ngươi chọn một con đi "

Nhìn 2 con vật trên tay, Bạch Võ Nam ngạc nhiên.

" Ở đâu ngươi có nó "

" Ta ra ngoài đi chơi, thấy bọn chúng bị thương nằm trên vệ đường nên nhặt về á "

Đậu Đậu thành thật trả lời.

" Ra vậy, vậy ta chọn con mèo trắng này đi. Con rùa đen này xấu quá " Bạch Võ Nam không suy nghĩ nhiều mà chọn đại

Dù sao về núi bồi dưỡng tốt cũng có khả năng thành yêu thú. Mèo còn có khả năng chiến đấu chứ rùa hắn nghĩ không ra con này chiến đấu kiểu gì.

Với lại kiếp trước hắn cũng thích mèo. Thường ôm mèo ngủ.

Làm rùa đen trên tay Đậu Đậu nghe thấy hắn không ngừng chửi rùa " Ngươi mới là rùa đen, cả nhà ngươi là rùa đen. Lão tử là thánh thú Huyền Vũ "

" Haha ta đã bảo ngươi là rùa đen mà ngươi không tin, giờ bọn họ cũng gọi ngươi là rùa đen " Mèo nhỏ trong tay Đậu Đậu lên tiếng chế giễu.

" Im miệng đi con mèo con "

" Lão tử là Bạch Hổ "

" Mèo con "

" Rùa đen "

" ......."

Hai con vật cãi cọ liên tục, chỉ đáng tiếc không ai nghe hiểu lời bọn nó nói. Chỉ thấy ngao ngao, khè khè lại tưởng bình thường.

" Vậy đại ca cầm mèo nhỏ này. Đậu Đậu nuôi rùa đen. Đây coi như vật đính ước của Đậu Đậu "

Bạch Võ Nam bất đắc dĩ. Rất muốn hỏi một câu " Bé con, có phải ngươi coi phim Hàn Quốc quá 180 phút "

Tuy vậy hắn vẫn đưa tay đón nhận.

" Đúng, tên ngươi là Đậu Đậu sao " Bạch Võ Nam thắc mắc. Trước nay chưa từng thấy ai đặt cái tên này.

" Tiểu nữ từ nhỏ chữ nghĩa không tốt. Nên cũng không biết đặt tên cho huynh muội bọn chúng.

Đậu Đậu là do mọi người gọi nàng "

Nữ phụ trong nhà bước ra. Bên cạnh nàng A Ngưu đang dìu dắt sợ nàng té ngã.

" Mẫu thân " Đậu Đậu vội chạy lại chỗ mẫu thân.

Nữ phụ sau nhìn đậu đậu mỉm cười. Sau đó kéo nàng lại gần rồi quỳ xuống.

" Tiểu nữ Thúy Hoa, bái tạ ân công ơn cứu mạng cả nhà "

Bạch Võ Nam trong một ngày giúp gia đình nàng 3 lần. Ơn này đã không thể nào diễn tả

" Ầy đứng lên đi " Bạch Võ Nam dùng linh lực nâng lên ba người. Hắn không hiểu sao cái thế giới này thích quỳ vậy.

" Mẫu thân, đại ca ca nói lớn lên, hắn sẽ cưới ta làm vợ " Đậu Đậu đứng bên cạnh khoe.

Thúy Hoa trợn mắt há hốc.

" Đậu Đậu không được nói linh tinh " Nàng vội vàng bịt lại miệng nhỏ nữ nhi. Sợ Bạch Võ Nam không vui.

" Không sao, trẻ con thích vui đùa " Bạch Võ Nam cười cười.

" Đúng rồi, nếu ngươi đã không có tên để ta đặt lại tên cho các ngươi....

....Thế nào ? "

Bạch Võ Nam chuyển chủ đề. Tránh cho mọi người ngại ngùng.

" Được á " Khuôn mặt Đậu Đậu sáng lên.

Thúy Hoa đại hỉ gật đầu đồng ý. Tiên nhân ban tên. Đây là vô cùng lớn lao vinh dự a.

A Ngưu đứng bên cạnh không nói gì. Nhưng ánh mắt đầy chờ mong.

Bạch Võ Nam thoáng chốc suy nghĩ. A Ngưu cùng Đẩu Đầu là huynh đệ ruột thịt. Cho nên lấy tên nào cho cặp đôi này. Hàng loạt cái tên trong tiểu thuyết Kim Dung lướt qua trong đầu hắn.

Cuối cùng hắn cũng nghĩ đến một cặp đôi nổi tiếng. Cho nên cất tiếng nói.

Chi bằng gọi các ngươi là......

Bạn đang đọc Ta Chém Gió Thành Thần sáng tác bởi HaPhong0909
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HaGiaPhong1989
Thời gian
Lượt đọc 35

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.