Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Diệt Phỉ

Tiểu thuyết gốc · 1063 chữ

Thành Thành Sơn, một ngọn núi nhỏ nằm cạnh thành Tương Dương. Nơi đây tiếp giáp với giao lộ thông hướng các thành trì nên được đám cướp chọn làm căn cứ.

Với địa thế 2 mặt là vách núi thẳng đứng, 1 mặt là thắc nước chảy xiết quanh năm. Thanh Thành Sơn chỉ có 1 con đường mòn lên núi. Là một nơi dễ thủ khó công.

Để bảo đảm thêm cho tuyến phòng thủ. Trên đường dân lên núi, đám sơn phỉ còn bố trí rất nhiều trạm gác. Mỗi trạm cách nhau khoảng vài trăm mét, khoảng 10 người, luân phiên nhau canh gác. Cứ khoảng 1 giờ đồng hồ sẽ phải phát tín hiệu một lần nhằm đảm bảo an toàn.

Các trạm gác nối tiếp nhau thành một đoàn dẫn đến trại chính trên đỉnh núi.

Chỉ cần quan binh tập trung dưới núi đám sơn phỉ liền có thể phát hiện, liên tiếp truyền tín hiệu cho tới đỉnh núi, báo cáo.

Nửa ngày sau, Đinh Bá Long cùng toàn bộ bộ khoái nha môn đi tới gần chân núi Thanh Thành.

Lúc này tất cả đều xuống ngựa, giấu tại một nơi xa, sau đó lặng lẽ không tiếng động tiến lên núi theo hướng thác nước.

Thác nước chảy xiết khó có thể vượt qua đối với võ giả từ trúc cơ đổ xuống. Nhưng sơn phỉ lại không biết vào mùa nóng cao điểm tháng 7 ngọn nguồn đầu nước giảm đáng kể cho nên nước trong thác chảy yếu hơn.

Tin tức không phải ai cũng biết. Chỉ những người sống cạnh Thanh Thành sơn bằng nghề nông mới nắm rõ.

Trương Hạo thủa nhỏ đói há mồm, phải đi phụ giúp việc vặt. Cho nên hắn biết và căn chuẩn nhất thời gian mới xuất động.

" Tổ trưởng, đã tới vùng thác nước " một bộ khoái tiến lên bẩm bảo.

Nghe vậy Trương Hạo tiến lên xem xét. Đúng như dự đoán, thắc nước chảy vô cùng yếu. Đủ cho võ giả cấp thấp có thể qua.

" Toàn đội nghe lệnh, nối đuôi nhau từng người tiến lên ".

Trong trại, sơn phỉ vẫn không hề hay biết. Với niềm tin phòng thủ kiến cố, cả bọn buông thả bản thân. Kẻ nằm thì nằm, kẻ ngồi thì ngồi. Không ai quản lý.

Ngoài cổng sơn trại. 2 tên thổ phỉ canh gác đang cùng nhau chè chén vui vẻ.

Bỗng một đám người xuất hiện từ xa làm một tên nhíu mày. Hắn không nhận ra đây là quần áo của trại nào cho nên đứng lên tiến tới ngăn cản.

" Đứng lại, các ngươi là người của trại nào ? "

Không có người trả lời khiến tên sơn phỉ này có chút khó chịu, lại thêm hơi men trong người. Hắn hung hăng tiến tới, khoảng cách mỗi lúc một gần.

Cho tới khi nhìn rõ được quan phục đám người đến, tên sơn phỉ lúc này mới giật mình muốn kinh hô.

Một bóng đen tốc độ cực nhanh lao vút tới trước mặt hắn,tên sơn phỉ tiếng nói chưa kịp cất lên thì một cú đá mạnh vào thằng ngực khiến hắn bay ngược về sau, chết ngay tại chỗ.

Nhìn đồng bạn bị giết , tên sơn phỉ còn lại biết có chuyện không ổn. Không nói hai lời hắn quay người lập tức chạy vào trại, điên cuồng hô lớn.

" Người đâu mau tới đây. Địch tập, địch tập "

Mà trong phòng lớn, giờ phút này ngũ đại đương gia đang tổ chức ăn nhậu.

Bọn chúng trong tay ly rượu chốc chốc lại dơ lên cạn 1 tiếng, sau đó ngửa cổ tu ừng ực.

Trong lòng mỗi tên đều ngồi đó một phụ nữ trẻ đẹp với bàn tay không ngừng đi loạn

Không biết làm gì trong áo mà đôi lúc người phụ nữ kia đỏ mặt vì ngại ngùng, bọn hắn thì cười lên khoái chí

Đúng là rượu tay trái, gái tay phải. Quả là biết hưởng thụ

Đang sung sướng, một tên lâu la cuống quít chạy vào

" Chuyện gì " ngũ đương gia lạnh lùng hỏi, giọng điệu rất chi là bất mãn.

" Ngũ đại đương gia. Quan binh tấn công vào sơn trại " tên lâu la thở hổn hển nói.

" Ngươi đùa vui cái gì, quan binh sao có thể tấn công vào đây " tam đương gia lắc đầu tỏ vẻ không tin

Sơn trại phòng thủ tầng tầng lớp lớp cực kì kiến cố, bọn hắn tự tin quan binh không thể lặng yên không tiếng động đánh vào. Cho nên tên lâu la kia báo cáo xong, đầu tiên suy nghĩ của bọn hắn là không tin.

" Là sự thật, đám quan binh đã đánh vào tới trong sơn trại " lâu la âm thanh run rẩy nói

" Không thể có chuyện đó. Khoan hãy nói có thể tiến vào hay không. Riêng việc đám quan binh vượt qua trạm gác chúng ta lặng yên không tiếng động đã là điều không thể rồi.

Ta thấy tên này có thể là nội gián, cố ý làm loạn.

Người đâu đưa ra ngoài chém " Nhị đương gia lúc này mới lên tiếng.

Chưa đợi tên lâu lạ bị lôi ra, đột nhiên tiếng binh khí va chạm lúc này vang đến làm cả bọn nhíu mày.

" Chúng ta ra ngoài xem có chuyện gì " đại đương gia sắc mặt âm trầm cực kì đáng sợ nói ra.

Mấy người còn lại đồng tình lục tục nối đuôi nhau theo đại đương gia đi ra ngoài

Ra đến cửa nhìn cảnh tượng khắp nói hỗn loạn, Bộ Khoái không ngừng tàn sát sơn phỉ, ngũ đại đương gia lúc này nổi giận.

Bọn hắn không còn quan tâm đám Bộ Khoái này vào đây bằng cách nào. Nhưng việc đầu tiên cần làm là bình ổn lại tình cảnh.

" Dám tấn công vào sơn trại.....

.......Chết "

Nói rồi ngũ đương gia xuất ra vũ khí lao lên. Hắn nhắm hướng Đinh Bá Long đánh tới.

" Bá Long, cẩn thận " đang chiến đấu phía xa, thấy ngũ đương gia tấn công. Trương Hạo vội vàng hô lên

Bạn đang đọc Ta Chém Gió Thành Thần sáng tác bởi HaPhong0909
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HaGiaPhong1989
Thời gian
Lượt đọc 33

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.