Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lớp học

Tiểu thuyết gốc · 1277 chữ

Sáng sớm !

Tiêu Phong theo thói quen với tay sang một bên ôm mỹ nhân vào lòng thì không bắt được gì . Cảm nhận không có ai nên hắn từ từ mở ra hai cặp mắt đầu đen nhìn xung quanh rồi vươn người ngáp một cái , đưa tay lên dụi dụi mắt rồi đứng dậy rời giường .

Mở ra cửa phòng ngủ thì tử xa hương thơm của đồ ăn làm cho cái bụng đói của ăn cũng phải biểu tình kêu lên ùng ục , hắn cũng chỉ cười cười vổ vổ cái bụng đói của mình rồi tiến vào nhà bếp.

Bên này Tiên Lâm Nhi như một hiền thê lương mẫu đang làm bữa ăn sáng cho cả hai người . Món ăn hôm nay rất giản dị hamburger và một cốc sữa milô . Nàng lúc này đang ốm hai miếng thịt bò trên chiếc chảo nóng còn mình thì đang cắt cà chua thành những lát thật mỏng sau đó lấy bỏ lên võ bánh .

Còn Tiêu Phong sau khi đi vào theo mùi thơm từ chiếc chảo đang ốp hai miếng thịt bò thì thấy nàng mặc tạp dề đang chăm chú trang trí thì tiến lại gần sau lưng nàng rồi vòng tay qua eo ôm lấy , cái đầu thì tựa vào bờ vai trắng bóng . Vì hắn lúc này rất hạnh phúc vì có được một người vợ , một lão sư , hắn cũng cảm thán các cụ ngày sư nói đúng , muốn học giỏi thì phải ngủ cùng lão sư .

Nàng đang làm thì cảm nhận được lòng ngực rắn chắc và đôi tay hữu lực ôm lấy mình thì vui vẽ cười tươi , nhưng lại có một thứ nóng hổi đang đâm đâm giữa hai chân của mình khiến nàng hơi ngường ngùng phải bỏ chiếc dao xuống , hai má hồng hồng quay lại trừng mắt nhìn hắn cười nói " tên sắc lang này , còn không mau đi đánh răng rửa mặt ở đây làm phiền ta " rồi không đợi hắn nói mà dùng hai tay đẩy hắn vào phòng vệ sinh .

Hắn thấy vậy cũng chỉ cười hắc hắc làm theo ý của nàng .

Cách đó không xa có một cặp mắt đang nhìn hai người tình chàng ý thiếp mà đậu đen rau muống không ai khác chính là độc thân cẩu tác . Hắn nhìn hai người ngược cẩu mà chỉ biết than thở mình thân đã bước qua cái tuổi bẽ gảy sừng trâu rồi mà con chưa biết nắm tay con gái nó có cảm giác như thế nào . Lâu lâu cũng chỉ nhờ Ngũ Cô Nương an ủi thôi .

...

Đánh răng rửa mặt xong , hắn thay đồng phục của trường tiếp đó cùng phụ nàng bưng bê đồ ăn rồi cả hai ngồi xuống vừa ăn vừa nói chuyện . Tiếp đó hai người ngồi âu yếm cho đến tám giờ thì hai người tách ra . Hắn thì hướng về phía lớp học , còn nàng thì hướng về khu chế tạo hồn đạo khí mà đi .

Đến lớp học hắn ngồi vào chổ của mình bắt đầu bắt chuyện tán gẫu với mấy nữ sinh trong lớp , bọn con trai thấy cảnh này cũng chỉ trợn mắt nhìn hắn rồi hậm hực , vì họ biết có cay cú như thế nào thì cũng có làm được gì đâu . Chỉ mong rằng tên này đi đêm có này gặp ma , ba hoa có ngày chết yểu .

Ngồi cũng không lâu thì Mộng lão sư bước vào lớp học , và thế cả lướp bắt đầu nghe giảng còn Tiêu Phong hắn thì ngồi ngắm phong cảnh ngoài cửa sổ chán thì ngắm Mộng lão sư bắt đầu đánh giá , ngắm một lúc thì cũng chỉ kết luận được bảy chữ ngược nở , eo thong , mông căng tròn mà cảm thán .

Vì kiếp trước , lúc mới bước vào lớp 9 hắn đã từng ước rằng nếu có thể thì đè cô dưới thân mà chà đạp thử nhưng đó cũng chỉ là mơ mộng mà thôi còn thực tế hắn học lực kém lại hay đánh nhau , cuối tuần lại được cô mời uống nước trà nghe cải lương .

Hắn nghĩ lại mà cảm thấy mình tuổi trẻ chưa trải sự đời , nếu như lúc này hắn vẫn đang ở thế giới củ thì cho một điều ước hắn ước rằng nếu có thể gì cho hắn trở lại thời lớp 1 bắt đầu lại từ đầu . Còn hiện tại thì hắn lại không cần vì hắn đã tìm được gia đình chân chính của mình .

Linh hồn đang trôi nỗi trên mây thì từ nơi xa một viên phần bắn tới , theo bản năng hắn lách người lùi ra sau tiếp đó hai chân như đạp mây dẩm lên tường rồi cánh tay bao lọc Busoshoku Haki rồi cúi người nên thẳng vào viên phấn . Ầm , viên phấn cùng cái bàn hắn đang ngồi biến thành những mảnh vụn vung vãi khắp nơi .

Trên bục giảng Trần Như Mộng thấy cảnh nàng cũng giật thót tim , mà những học sinh đang chờ cảnh Tiêu Phong bị viên phấn bắn trúng đầu mà giật mình để cười nhưng lại thấy cảnh hoành tráng của hắn mà nuốt một ngụm nước miếng . Bọn con trai thấy cảnh này thì sắc mặt thay đổi nhất là mấy thằng hay nhằm ý kiêu khích Tiêu Phong , nhóm nữ nhân thì mai mắt nổi ánh sao nhìn hắn không chớp mắt còn ba nàng Mã Tiêu Đào , Giang Nam Nam và Đường Nhã khì khỏi cần nói .

Tiêu Phong sau khi lấy lại tinh thần , tiếp đó nhìn cái bàn của mình thì không thấy rôi nhìn xung quanh thấy những khuôn mặt đầy cảm xúc thì gãi đầu cười vì hắn đã hiểu ra chuyện gì tiếp đó nhìn về phía bục giảng Trần Như Mộng cúi người xin lỗi " Xin lỗi lão sư do em không để ý nên lở phá mất cái bàn của trường nên ngày mai em sẽ mua cái mới " .

Trần Như Mộng cũng chỉ gật đầu nói tốt sau đó sắp xếp hắn ngồi gần một tên nam sinh đeo mắt kính tên là Minh Quang . Ngồi không được bao lâu thì hắn lại tiếp tục bay bổng , Mộng lão sử của chúng ta thấy vậy chỉ thở dài làm như không để ý rồi tiếp tục giảng bài cho đến hết giờ .

...

Tiếng chuông reo cũng báo hiệu cho giờ tan học , cả lớp bắt đầu ra về . Còn Tiêu Phong của chúng ta thì hồn mới trở về xác , sau đó vươn người một cái cũng sắp sách vở đi ra .

Hắn vừa ra khỏi cửa lớp thì đã có ba thân ảnh như tiên nữ chạy lại , họ không ai khác chính là ba nữ Tiểu Đào , Tiểu Nhã , Nam Nam . Cứ thế bốn người vừa đi vừa nói rất vui vẽ , họ còn khen hắn hôm nay làm quả rất đẹp trai rồi còn giơ lên ngón cái để chứng minh . Tiêu Phong thấy vậy cũng chỉ ngượng ngùng gải đầu .

Cứ thế thời gian trải qua rất nhanh , cuộc sống của hắn trong một tháng cũng không khác gì ngoài bốn chử ăn , ngủ , đ- , ẻ .

P/s : viết hơi thô tục tý , các bác thông cảm . Ta cũng chỉ muốn lời văn đúng sự thật....hắc hắc .

Bạn đang đọc Ta .Cầm Tiêu . Phang Cả Đấu La sáng tác bởi nhan331651
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nhan331651
Thời gian
Lượt thích 12
Lượt đọc 459

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.