Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trong phòng

Tiểu thuyết gốc · 1005 chữ

Tối hôm đó , hắn tính đến phòng của Tiên Lâm Nhi ngủ vì hắn sợ Vương Đông đánh nhưng nghỉ lại mình ở được vài hôm nữa rồi cũng chuyển vào nội viện nên hắn cũng lấy hết cam đảm trở về .

Lúc này hắn đang đứng trước cửa , hắn tính như mọi lần đẩy cửa vào thì nhớ tới khi chuyện khi chiều nên rút kinh nghiệm mà gõ cửa . Tiếng gõ cửa vừa vang lên thì thấy cửa mở rồi Vương Đông thò đầu ra nhìn hắn trừng mắt .

Cả hai nhìn nhau không nói gì làm không khí càng trở nên ngột ngạt . Thấy đã qua một phút mà vẫn không thấy nàng nói gì nên hắn đành phải mở miệng trước " có thể cho ta vào rồi cùng nói chuyện được không ".

Nàng nghe vậy thì đẩy cửa ra cho hắn đi vào . Hắn vừa bước vào đi được vài bước thì phía sau đã nghe tiếng đóng cửa rồi tiếng khoá chốt , hắn nghi hoặc quay đầu lại thì thấy trên tay nàng đã xuất hiện một cây gậy sắt hằm hằm nhìn hắn .

Nhìn thấy quả này hắn giật bắn tim chạy leo lên giường lấy sâu làm kiếm , lấy gối làm khiêng cùng với khuôn mặt đầy vẽ đề phòng nhìn mỗi hành động của nàng .

Nàng nhìn hắn như vậy mà không nhịn được mà phải ôm bụng cười . Hắn thấy cảnh này thì mặt đen lại nhưng vẫn không giám buông lỏng , nhở đâu nàng làm quả dương đông kích tây cho một gậy thì có mà lên bàn thờ ngắm gà khoả thân à .

Cười một lúc thì nàng nghiêm túc hỏi hắn " hồi chiều ngươi vì sao vào phòng không gõ cửa ?". Hắn đáp " phòng của ta a ".

Nghe vậy thì nàng biết mình không thể phản bác rồi nghĩ đến cái gì đó mà hai má đỏ lên , được một lúc thì nàng cố gắng đè lại sự ngượng ngùng của mình rồi hỏi hắn " vậy ngươi lúc đó đã nhìn thấy những gì ".

Hắn nghe vậy thì một mặt quân tử đầy vẽ hào hùng nói " ta thề , ta không nhìn thấy ngươi đang quấn ngực " vừa nói xong thì không nhìn được mà bật cười ha ha .

Vừa nghe xong thì nàng xấu hổ hét ầm lên " Ngươi , tên hổn đãn " rồi cầm cây gậy sắt trên tay ném về phía hắn . Hắn thấy cây gậy sắt thì nhẹ nhàng lách người tránh được nhưng khổ nỗi lại dẩm phải cái chăn trượt ngã cái rầm xuống giường . Còn chưa đợi hắn lấy lại tinh thần thì nàng đã nhào lên người hắn , dùng nắm tay nhỏ nhắn của mình hướng về mặt hắn đánh tới .

Khuôn mặt truyền đến cảm giác đau nhức làm cho Tiêu Phong hắn tĩnh lại , sau đó hắn ngồi dậy đè nàng xuống giường rồi nhìn nàng nói " ngươi không nghe câu đánh người không đánh mặt à " như đáp lại hắn lại là một tiếng ưm mê người phát ra từ cổ họng nàng làm hắn ngẩn ra . Lúc này hai bàn tay truyền đến cảm giác mềm mại thì hắn không tự chủ được bóp thêm vài cái sau đó cúi đầu xuống nhìn thì khuôn mặt hắn cứng đờ , chỉ thấy lúc này hai tay hắn đang bóp lấy đôi bồng đào bị gò bó của nàng . Hắn rất nhanh thì rút tay trở về sau đó tách ra khỏi người nàng vì tư thế lúc này rất giống với tư thế truyền thống mà hắn hay cùng các nữ nhân của mình hay làm .

Vương Đông sau khi tách ra thì lui vào gốc tường cúi đầu rúc vào gối khóc thút thít . Hắn thấy vậy thì lại gần ân cần xin lỗi " xin lỗi mà , ta không cố ý ". Vương Đông nghe vậy thì càng khóc to hơn khiến hắn cũng hoảng , đành phải hỏi " vậy ngươi muốn như thế nào ".

Nàng nghe vậy thì ngững đầu lên với khuôn mặt đầy nước mắt nhìn hắn sau đó nói " ngươi phải chịu trách nhiệm ". Nghe nàng nói thì hắn mộng bức không tự chủ được mà từ trong miệng phát ra " Ta..." . Còn chưa đợi hắn nói hết thì nàng đã như oán phụ mà nắm lấy cổ áo hắn nói " ngươi cái gì mà ngươi ,nhìn thấy hết thân thể của ta chiếm hết tiện nghi của cô nãi nãi rồi tính không chịu trách nhiệm hả " .

Hắn nghe vậy cũng chỉ biết gãi đầu trả lời " Ách , nếu ngươi không chê ta thì ta sẽ chịu " . Nàng nghe vậy thì hừ một rồi giang hai tay ra mặt hơi đỏ nói " còn ở đó làm gì , mau lại ôm ta a ". Rồi hắn ôm lấy nàng tắt điện nằm xuống , tiếp đó nàng bắt đầu hỏi hắn trong thời gian mà hắn mất tích , hắn cũng đại khái giảng sơ qua cho nàng nghe rồi cả hai cứ thế ôm nhau ngủ .

....

Thần giới !

Đường Tam lúc đầy đang nhìn về phía Nhật Nguyệt đế quốc thì hài lòng gật đầu sau đó nhìn về phía Sử Lai Khắc học viện thì thấy cảnh Vương Đông cùng Tiêu Phong thì mặt đen lại rồi hô " Moá , thằng ranh con nào đây ,giám ôm bảo bối nữ nhi của lão tử như vậy . Ta mà không đánh chết ngươi không làm người ".

Một bên đang ngồi Tiểu Vũ nghe vậy thì lấy tay che miệng cười nói .

" Tam Ca , chuyện của bọn nhỏ cứ kệ nó a . Chúng ta không nên nhúng tay vào ".

Đường Tam nghe vậy thì chỉ hừ một tiếng rồi đi vào cung điện.

Bạn đang đọc Ta .Cầm Tiêu . Phang Cả Đấu La sáng tác bởi nhan331651
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nhan331651
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 8
Lượt đọc 604

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.