Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Luyện đan dọa địch

Phiên bản Dịch · 1775 chữ

Dịch giả: Tĩnh Triều.

Dương Tình gật đầu đáp lời Cầm Cơ, nhớ tới Lâm Việt vẫn còn việc chưa xong với mình, lúc này đề xuất:

- Tông chủ, không bằng để thánh tử tạm thời ở chỗ ta, cũng tiện ở gần Tông Chủ điện luôn, thế nào?

Cầm Cơ đồng ý, giao mọi sự cho Dương Tình làm chủ, người sau liền dẫn theo Lâm Việt rời đi, dọc đường cả hai không nói với nhau lời nào.

Lâm Việt thủ đoạn và tính cách nàng đều hiểu vài phần, bây giờ địa vị tên này lại ngang hàng thánh nữ, chỉ thấp hơn thái thượng trưởng lão và tông chủ mà thôi, đương nhiên ăn nói cũng phải cẩn thận hơn nhiều.

Đến trước một tòa lầu các thanh nhã, Dương Tình cung kính khom lưng:

- Thánh tử ở tạm nơi này đi, ta đã phái đệ tử đến dọn dẹp rồi.

Lâm Việt hài lòng gật đầu:

- Việc của trưởng lão, Lâm Việt sẽ để tâm tới.

Dương Tình ngập ngừng giây lát, sau vẫn cáo lui mà đi.

Kiếm Si Nhi vẫn đứng yên tại chỗ, nàng biết Lâm Việt từng chỉ điểm qua nữ đồ đệ này của mình, cũng không tiện can thiệp vào đành một mình rời khỏi đó.

- Ngươi còn có chuyện gì không?

Lâm Việt nhẹ nhàng hỏi.

Kiếm Si Nhi đột nhiên quỳ một chân xuống:

- Thánh tử thứ tội... một ngày là thầy cả đời là cha, ta...

- Đứng lên.

Lâm Việt đỡ Kiếm Si Nhi đứng dậy, giảng giải:

- Ta dạy cho ngươi phương pháp rồi, ngươi nếu học được thì nó là của ngươi, dù có chỉ điểm hay truyền dạy cho ai ta cũng không bận tâm đâu, đừng lo.

Kiếm Si Nhi nghe vậy mới thở phào, cúi đầu:

- Si Nhi cảm tạ thánh tử!

Xong sau đó... nàng vẫn không rời đi.

Lâm Việt cũng không đuổi, mà một bộ tò mò nhìn lấy, đầy hứng thú.

Kiếm Si Nhi ngập ngừng, hơi thở bất giác mà gấp gáp hơn, cuối cùng nàng dốc hết can đảm:

- Ta... ta còn có nhiều vấn đề Kiếm đạo muốn thỉnh giáo thánh tử...

- Ha ha, ngươi đây là muốn lưu lại bên cạnh ta đấy à?

Lâm Việt bật cười.

Kiếm Si Nhi không ngờ đối phương trực tiếp vậy, lập tức gương mặt có chút phiếm hồng, chỉ là sau cùng nàng vẫn gật gật đầu, cũng khó trách, tuy nàng đơn giản là muốn tu tập Kiếm đạo, cơ mà về bản chất đây cũng là chuyện thiếu nữ chủ động muốn ở cùng một nam nhân, lại thêm xưa nay nàng chưa từng chung đụng thân thiết người khác giới, không ngượng ngùng mới là lạ đấy.

- Cũng tốt thôi, nhưng ta không có chỉ dạy không công cho ngươi đâu.

Lâm Việt khoanh tay nhìn nàng.

- Ngươi chắc cũng biết một chút Y đạo nhỉ?

Kiếm Si Nhi lập tức gật đầu:

- Ta có hiểu một chút tri thức Y đạo cơ bản.

Lâm Việt nói:

- Vậy là đủ rồi, ngươi giúp ta chuẩn bị một gốc Thực Tâm thảo, hai viên Vô Lượng đan với hai đóa Khuynh Nhan hoa nữa.

Kiếm Si Nhi không dám hỏi nhiều nghe vậy liền đi tới Dược các Vong Tiên tông, chẳng bao lâu đã tìm đủ đồ vật mà quay về.

- Rất tốt.

Lâm Việt hài lòng hỏi:

- Ngươi ở ngay cạnh đây đúng không?

Kiếm Si Nhi gật đầu:

- Vâng, rất gần chỗ này thôi.

- Được, về sau có vấn đề có thể đến đây hỏi ta.

Lâm Việt vừa nói vừa điều khiển diệu khí tràn ra bóp nát Vô Lượng đan thành phấn vụn, lại vo lại thành mấy cục bột phấn to to nhỏ nhỏ.

Kiếm Si Nhi nhìn thấy có chút đau lòng, dù sao đây là nàng dùng công huân tích lũy suốt ba năm ròng mới đổi được a, ai biết một giây sau đã bị hủy hoại như vậy.

Lâm Việt nhìn sắc mặt nàng thì biết thừa nhưng không nói gì, bột phấn lơ lửng trên bàn tay hắn, Khuynh Nhan hoa và Thực Tâm thảo đồng thời bị diệu khí ép ra bã lấy nước, Lâm Việt lại khẽ cắn ngón tay, một giọt máu nhỏ ra, cuối cùng nước hoa thảo, bột phấn cùng máu tươi của hắn trộn lẫn với nhau, ở lòng bàn tay hắn, diệu khí hóa hỏa bốc cháy lên!

- Luyện đan? Thánh tử cẩn thận đấy, Đan đạo biển học không bờ, chỉ thoáng sơ sót cũng sẽ bị phản phệ...

Kiếm Si Nhi muốn khuyên Lâm Việt, bởi sư phụ từng nói với nàng, không có mười mấy hai mươi năm khổ công học hành, căn bản luyện không nổi.

Chỉ là thủ pháp Lâm Việt quá nhanh, Kiếm Si Nhi nhìn đến hoa mắt chóng mặt, đợi đến lúc định thần lại, một viên đan dược đã nằm gọn trong tay hắn.

Đan hương nội liễm không phát, tuy không biết luyện đan nhưng chỉ nhìn Kiếm Si Nhi cũng biết đan này phẩm giai không thấp chút nào!

- Sao có thể?!

Thật là lợi hại!

Tay không luyện đan, còn luyện nhanh như vậy?!

Lâm Việt cùng nàng tuổi tác xêm xêm lại khiến nàng cảm thấy đối phương cực kỳ thâm sâu khó lường.

Chỉ bằng ngón nghề luyện đan này, sư phụ nàng cũng phải cam bái hạ phong rồi.

- Thánh tử, đây là đan gì?

Kiếm Si Nhi tò mò hỏi.

Lâm Việt cất đi, thuận miệng trả lời:

- Độc đan a.

Kiếm Si Nhi kinh sợ.

Lâm Việt lại cười:

- Đùa thôi... Đúng rồi, Hồng Mông đấu chiến ngươi cũng tham gia chứ?

Kiếm Si Nhi gật đầu:

- Nhờ sư phụ đề cử nên lần này ta cùng nàng sẽ tham gia.

Lâm Việt nghĩ đến tám Đại bí mật của thế giới này, bây giờ nếu đã tự do, vậy đương nhiên muốn đạt được thành tựu cao nhất.

Còn có mấy thứ không chịu yên ổn ngo ngoe rục rịch trên tinh không vũ trụ nữa, Lâm Việt cũng muốn bắt bọn chúng tới đùa nghịch giải sầu đây.

- Hồng Mông đấu chiến giải thưởng hậu hĩnh sẽ đem lại rất nhiều trợ lực cho ngươi, bây giờ hãy ở đây luyện thêm mấy lần Thiên Diễn kiếm quyết đi, lát nữa ta quay về sẽ xem cho.

- Tốt!

Có Lâm Việt hỗ trợ, Kiếm Si Nhi thấy tự tin hơn nhiều.

...

Tề Tiên điện.

Tư Đồ Quyết được Huyền U đưa vào trong mật thất tu dưỡng, hắn bực tức than phiền:

- Tên súc sinh kia chắc chắn cùng tông chủ dan díu, nếu không chỉ là phế vật Phàm cảnh, lấy cái gì mà phong là thánh tử, phụ thân, ta không cam tâm a!

Huyền U nhíu mày:

- Chuyện này có gì đó không đúng, hắn không phải Phàm cảnh, có thể dễ dàng tránh né ta một kích toàn lực, người này chỉ sợ không dưới Chuyển Luân cảnh đâu.

- Không thể nào!

Tư Đồ Quyết kiên quyết phủ nhận.

- Không... không đúng, là Tần Y Y! Mẹ kiếp, nàng thất thân trong tay hắn, thầm nào tên khốn này lại mạnh lên đột ngột như vậy!

Huyền U giật mình:

- Ra là vậy, thật to gan, được rồi, có được nhược điểm này còn sợ không chơi chết tiểu tặc tử đó hay sao?

Vừa dứt lời, bên ngoài mật thất đột nhiên vọng vào tiếng cười thiếu niên:

- Ây da, ai lại muốn ta chết vậy?

- Là ngươi?!

Huyền U ngẩn người, lập tức đi ra ngoài, thật sự nhìn thấy Lâm Việt, hắn cười lạnh lùng:

- To gan, đây là chỗ bản tọa tu luyện mà ngươi lại dám loạn nhập, dù có là thánh tử cũng không ai cứu được ngươi rồi...

Thiên đường có lối không đi, địa ngục không cửa cứ chui đầu vào, Huyền U bây giờ đang phân vân xem mình nên một chưởng chụp chết tên này cho xong luôn không.

Nhưng lúc này, Lâm Việt bước từ từ đến trước mặt hắn, cả giận quát lên:

- Hừ, Huyền U lão cẩu, xem ra giải dược của năm nay ngươi không cần nữa đúng không?

Đoàng!

Một tiếng nổ vang dội trong tâm trí Huyền U, hắn nào có dám muốn hại Lâm Việt, giơ ngón tay chỉ thẳng Lâm Việt, giọng run rẩy:

- Ngươi... Ngươi là...?

Lâm Việt khoanh tay cười khẩy:

- Thân phận bản tọa cũng cần phải thông báo cho ngươi? Phái ngươi nằm vùng Vong Tiên tông ba mươi năm, Quy Khư Đại Mộng công trộm không được, Thái Thượng thanh trì bí mật cũng giải không xong, vậy mà vẫn còn thời gian dung túng nhi tử động tới hôn thê Thất Nghiệt ma hoàng cơ à?

- Ngươi... Ngươi...

Huyền U bị dọa không nói nên lời, vốn vừa nghĩ rằng nắm được nhược điểm của Lâm Việt, đang định đi chơi chết hắn, ai ngờ đâu tên này liền tới trước cửa nhà, một năm một mười phanh phui toàn bộ bí mật cả đời của mình.

Lâm Việt giơ tay lên, viên đan dược vừa nãy xuất hiện, đan hương chỉ thoảng qua đã khiến Huyền U cảm giác độc tính trong cơ thể bị áp chế không ít!

"Giải dược?! Thật sự là sứ giả!"

Huyền U chẳng mảy may nghi ngờ gì nữa, lập tức quỳ xuống, người có thể là giả nhưng thuốc nhất định là thật a.

- Lão nô Huyền U, tham kiến sứ giả!

Lâm Việt bình thản nói:

- Nhi tử ngươi đâu? Kêu tên đấy cút ra đây.

Tư Đồ Quyết lúc này sợ hãi bò lết từ giường xuống, thất tha thất thểu quỳ lạy, trong lòng gào thét không phải phụ thân nói Lâm Việt là đồ giả à? Thế này là thế nào?

- Bản tọa để ngươi chỉ tự đoạn một tay đã là khai ân rồi, nào ngờ mấy phụ tử các người chẳng những không hối hận, lại suýt nữa phá hỏng đại sự của ta, nếu hôm nay lão cẩu ngươi mà để Cầm Cơ phát giác ra không đúng, các ngươi lại chết mười lần cũng không đủ bù lại đâu.

Lâm Việt đem hai người mắng xối xả, Tư Đồ Quyết nghe mà sợ không dám nhúc nhích, Huyền U thì không ngừng dập đầu nhận tội, trong lòng chỉ lo Lâm Việt kích động một cái bóp nát giải dược...

Vậy hắn thật muốn xong đời a.

Bạn đang đọc Ta Bị Kẹt Tại Cùng Một Ngày 10 Vạn Năm (Dịch) của Hoàng Thiên Tại Thượng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HCTver2
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 9
Lượt đọc 414

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.