Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Người Thần Bí

2254 chữ

Chương 16 : Người Thần Bí

Tinh Trạch kéo Nhạc Nhân ra khỏi trung tâm pokemon, Tinh Trạch bị lời nói trong lòng làm phiền não

" Tinh Trạch, chúng ta đi ăn gì đây ?" Nhạc Nhân nhu nhu cổ tay bị Tinh Trạch kéo đau, ủy khuất nói

" Không ăn, chúng ta tới chợ của Khải Na thị trấn đi" Tinh Trạch nhìn về phía trước, lạnh lùng nói, khí chất lạnh lùng đã toàn bộ khai hỏa nhưng lại không thể ngăn chặn phiền ý trong lòng hắn.

" Chợ Khải Na , là nơi tụ tập rất nhiều đồ vật bên ngoài đúng không ?" Hai mắt Nhạc Nhân tỏa sáng, rất nhanh liền quên chuyện ăn cơm lên chín tầng mây

" Ừm" Tinh Trạch không giải thích nhiều, hắn không hiểu sao lại nghĩ rằng chợ Khải Na là nơi âm thanh phát ra, rất nhanh hai người đi tới chợ Khải Na, bên trong rất ồn ào náo nhiệt.

" Tìm ta đi, tìm ta" Thanh âm này ở trong đầu Tinh Trạch ngày càng kịch liệt, giống như một cái chùy sắt dùng sức gõ đầu hắn, Tinh Trạch không chút do dự lập tức vọt vào, hoàn toàn không để ý mọi người xung quanh đang kinh ngạc

" Tinh Trạch, Tinh Trạch, ngươi làm sao vậy ?" Nhạc Nhân ở đằng sau hô to ý muốn đuổi theo Tinh Trạch, nhưng mà hắn đi quá nhanh, bộ dáng Tinh Trạch giống như đang đau đầu rất quỷ dị, hèn gì gần đây hắn rất kỳ lạ, huấn luyện cũng không làm, cả ngày đi dạo bờ cát, khẳng định là có cái gì bí mật ở đây, Nhạc Nhân ở trong lòng yy.

Tinh Trạch cố gắng tìm kiếm nơi phát ra âm thanh, nhưng mà tìm kiểu gì cũng không thấy, hắn càng chạy càng nhanh, người xung quanh nhìn hắn như một kẻ điên, tiểu cô nương ở đằng sau đuổi theo cũng là một kẻ điên nốt.

Chợ Khải Na rất lớn, Tinh Trạch tìm nửa ngày tại cuối khu chợ, hắn thấy một người mặc áo choàng, phía trước bày bán rất nhiều lọ thuốc, cúi đầu, khuôn mặt bị che khuất, theo thân hình có thể đoán là một người cao gầy.

Người thần bí cười ha hả nói " Ngươi đã đến, ta chờ ngươi thật lâu"

Người thần bí ngẩng đầu dùng cặp mắt màu xanh lam ôn hòa nhìn Tinh Trạch, Tinh Trạch nhìn hắn thật lâu chậm rãi hỏi " Ngươi là ai ?"

Người thần bí khẽ cười một tiếng " Ngươi không cần biết ta là ai"

" Tinh Trạch, Tinh Trạch,...." Nhạc Nhân rốt cuộc đuổi kịp, thở hổn hển " Làm sao vậy, mua cái gì a ? để ta chọn giúp ngươi"

Người thần bí ngẩng đầu nhìn Nhạc Nhân một cái, rồi sau đó lại dùng cặp mắt màu nước biển nhìn chăm chằm Tinh Trạch hồi lâu, Tinh Trạch cũng không chịu thua, đối với một người xa lạ hắn chưa bao giờ sợ ai cả, hai ánh mắt giao nhau toát ra tia lửa, khiến cho Nhạc Nhân ở bên cạnh không hiểu gì.

Nhìn thấy bầu không khí quái dị Nhạc Nhân cũng không dám nói gì, chỉ là xung quanh bốn phía có rất nhiều người nhìn bọn họ, tình huống có hơi xấu hổ, người thần bí thu hồi ánh mắt, chậm rãi từ trong ba lô lấy ra một cái hộp ấp trứng lớn, đưa cho Tinh Trạch " Đây là trứng pokemon, hi vọng hãy chiếu cố nó"

Tinh Trạch nhìn thấy quả trứng này, âm thanh thần bí trong lòng đột nhiên hô to " Tiếp nhận đi, là ta" Tinh Trạch cũng không biết vì cái gì, rõ ràng không biết gì về đối phương nhưng hắn vẫn nhận lấy quả trứng này.

Quả trứng Pokemon tỏa ra ánh sáng nhu hòa khiến Tinh Trạch cảm thấy vui vẻ thoải mái, không biết vì sao Tinh Trạch lại chờ mong nó sẽ nở ra

" Cảm ơn, nhưng ngươi rốt cuộc là ai" Tinh Trạch vẫn nhìn người thần bí, bám riết không tha, người thần bí không trả lời hắn, ngược lại nở nụ cười nhìn Nhạc Nhân, khóe miệng hơi giơ lên, đôi mắt màu xanh lam khiến Nhạc Nhân có chút sợ hãi lùi về sau lưng Tinh Trạch

" Tiểu cô nương này cùng ta có duyên, vậy thì ta sẽ tặng cho cô bé một món quà nhỏ nữa" Người thần bí mỉm cười khiến cho da đầu người ta run lên, từ trong ba lô hắn tiếp tục lấy ra một quả trứng, dùng hộp ấp trứng bỏ nó vào trong rồi đưa cho Nhạc Nhân, nàng nhìn Tinh Trạch, hắn gật gật đầu, ý bảo nhận lấy, Nhạc Nhân lúc này mới còn chút bất an nhận hộp.

Ở giữa quả trứng có màu xanh lam khiến người ta cảm thấy nhẹ nhàng, Nhạc Nhân không khỏi thích quả trứng này, so với quả trứng đỏ như lửa của Tinh Trạch thì cái này hợp ý nàng hơn.

" Cảm ơn" Nhạc Nhân bắt đầu đối với người thần bí tốt bụng này cảm thấy tò mò, hắn ta thu hồi rạp rồi bỏ vào trong một cái bao màu vàng đất, Tinh Trạch cùng Nhạc Nhân cũng không tính cản hắn, một người xa lạ tặng pokemon, coi như thần bí thì có thể thần bí tới mức nào.

" Thiếu niên, không hổ là con của công chúa, chúc ngươi may mắn" Người thần bí quay đầu lại cười " Gặp lại"

Tinh Trạch nghe được người thần bí nói về đứa con, sửng sốt một chút muốn đuổi lấy hắn

" Gardevoir, Teleport - Thuấn di"

Nháy mắt liền biến mất, Tinh Trạch nắm lấy chỉ còn là không khí, ngay cả tàn ảnh cũng không chạm tới

" Trở về, công chúa nào cơ, mau trở về cho ta" Tinh Trạch đối với nơi người thần bí biến mất gào lên nhưng lại không ai trả lời, Tinh Trạch thống khổ nhắm hai mắt lại quỳ xuống, dùng sức đập mặt xuống đất " Trở về, trở về a , làm ơn"

Lúc này người bên cạnh xem náo nhiệt cũng rời đi, chuyện này cùng bọn họ không liên hệ, không tham gia làm gì, lần đầu tiên Nhạc Nhân nhìn thấy Tinh Trạch như vậy, nàng luôn nghĩ rằng hắn là một người cường đại, gặp phải sóng gió gì cũng không sợ hãi, không chổ nào không tốt.

Hiện tại Tinh Trạch giống như một đứa nhỏ yếu ớt, Nhạc Nhân còn có thể thấy giọt lệ tại khóe mắt của Tinh Trạch, Nhạc Nhân nhớ tới hắn lúc bảo vệ bọn họ khỏi đáy hồ kia dũng cảm thế nào, suất khí thế nào, Nhạc Nhân muốn khóc, nhưng vẫn là cường ngạnh nhịn xuống " Tinh Trạch, ngươi có ổn không ?"

Tinh Trạch cũng biết bản thân thất thố, chậm rãi đứng lên, cầm quả trứng pokemon trong tay đưa cho Nhạc Nhân " Chiếu cố cho nó thật tốt, ta muốn ra ngoài một chút"

Nhạc Nhân không biết Tinh Trạch có chuyện gì, nhưng mà trên phân nửa là có liên quan tới cha mẹ hắn, ở trong cảm nhận của Nhạc Nhân, chỉ cần có chuyện liên quan tới cha mẹ hắn thì Tinh Trạch sẽ trở nên vô cùng lạnh lùng, vậy nên hai chữ này tuyệt đối không thể nhắc trước mặt Tinh Trạch.

Xem ra có tám phần là liên quan tới cha mẹ hắn, bản thân tốt nhất là không nên quấy rầy thì tốt hơn, bản thân cũng không giúp được gì

" Vậy, ta đi về trước, ngươi cũng về sớm" Nhạc Nhân tiếp nhận hộp ấp trứng, trong lời nói có phần quan tâm, Tinh Trạch không trả lời Nhạc Nhân, chỉ là lập tức ra ngoài, bóng dáng cô đơn làm Nhạc Nhân thật đau lòng

......

Tinh Trạch đi lại không có mục đích, hai mắt trống rỗng, nếu không phải một mực đang nhấp môi, người ta còn hoài nghi không biết hắn có phải cương thi trên đường phố không, vô ý chạm vào một người qua đường nào đó, tuy rằng đụng vào người ta nhưng liền mở miệng xin lỗi cũng không nói, bất quá rất nhiều người nể tình hắn tuấn tú liền bỏ qua không so đo

" Tinh Trạch ?" Phía trước có một người rất cao mặc trang phục trắng tinh hướng về phía Tinh Trạch, hắn không có ngẩng đầu lên, thật vất vả tìm thấy tung tích cha mẹ nhưng lại bắt không được.

Lần thứ hai Tinh Trạch căm hận bản thân vô dụng, lần đầu là ở trong Hồ Trapinch, tin tức cha mẹ ở ngay trước mắt nhưng bản thân lại không thể bắt lại người kia, thật là thất bại.

Tinh Trạch liên tục mắng bản thân, Mễ Khả Lợi lại gần thấy hắn đang tự mắng chính mình làm hắn hoảng sợ, rốt cuộc là chuyện gì đã làm một thiếu niên cao ngạo lạnh lùng như vậy lộ ra vẻ mặt này ?

Mễ Khả Lợi thắc mắc không có đáp án, trong lúc hắn đang tự khỏi, Tinh Trạch đã lảo đảo nghiêng người đi về phía bờ biển, Mễ Khả Lợi nhìn vào bóng dáng cô đơn của hắn, bỗng nhiên sinh ra một loại cảm giác cô tịch làm cho trong lòng ông bịt kín một tầng sắc thái đau thương.

Vẫn là hỏi Nhạc Nhân đi, nàng chắc chắn biết chuyện gì vừa xảy ra.

...........

Tinh Trạch chậm rãi đi trên bờ cát nằm xuống, nhìn thấy trên trời mây trắng lơ lửng, trong lòng hắn vẫn vô lực, hắn nói rằng không muốn gặp ba mẹ là gạt người, hắn thật sự vô cùng khát vọng tình yêu của cha mẹ, muốn được đoàn tụ, được sống bình thường trong một gia đình mỹ mãn, đây là khát vọng hắn không thể đạt được.

" Kháp mạc ~ " Torchic cảm nhận được độ ấm mãnh liệt bên ngoài, ánh mắt trời nướng bờ cát đến cháy bỏng, Torchic thật hưởng thụ cảm giác này nên tự mình chui ra.

Bất quá giờ phút này Tinh Trạch giống như một con cá mặn nằm trên bãi cát, một bộ cha mẹ đã chết khiến Torchic hoảng sợ, nó tiến vào trong lòng ngực Tinh Trạch bắt đầu làm nũng

Chiêu này bình thường thuận lợi, chủ nhân sẽ nở một nụ cười lạnh lẽo ôn nhu vuốt nó, Torchic càng thêm hưng phấn chui vào lòng chủ nhân làm nũng, nó thuần túy là bị khuôn mặt hắn hấp dẫn sống chết không buông

Tinh Trạch không có tâm tư để ý Torchic, trong lòng vẫn còn nghĩ chuyện vừa rồi, Torchic vặn vẹo cả người cũng không được một ánh mắt từ Tinh Trạch, nó đành phải buông tha cho việc lấy lòng mà tự mình đi chơi.

Đến khi Tinh Trạch hồi phục thì từ xa đã có tiếng kêu thảm thiết của Torchic, hắn cười khổ một tiếng, con Torchic này đúng là, khắp nơi trêu chọc phiền toái, Tinh Trạch vội vàng chạy tới.

Nhìn thấy Torchic bị một con Poliwrath đuổi theo đánh, cũng may đặc tính của nó là Speed Boost, hơn nữa tốc độ của Poliwrath ở trên đất bằng cũng không nhanh, nhất thời còn chưa có đuổi kịp Torchic

" Torchic, nhảy lên, sau đó dùng Ember, tiếp tục nhào lộn, rơi xuống ở sau con Poliwrath" Tâm tình Tinh Trạch hồi phục không sai biệt lắm, dù sao tố chất tinh thần của hắn khá tốt, nhiều năm trưng mặt lạnh không phải là để không.

Torchic nghe được phân phó vội làm theo, Tinh Trạch nhìn thấy Ember đánh trúng Poliwrath, nó còn vững vàng đứng ở sau lưng đối thủ, hắn liền trầm giọng nói " Peck - Mổ nó"

Trên mỏ nổi lên một tầng quang mang màu bạc, ra sức trạc vào con ếch phía trước, Poliwrath thật không ngờ lại gặp huấn luyện gia của Torchich, còn bị nó đánh đến không kịp trở tay.

" Thật phấn khích, Poliwrath mau dừng lại" Một đại mỹ nữ mặc bikini tiến tới, dáng người siêu nóng bỏng, cô ta nhìn thấy Tinh Trạch mỉm cười nói " Tiểu dễ nhìn, ngươi là huấn luyện gia của Torchic ?"

" Ừ" Tinh Trạch lạnh lùng trả lời, mỹ nữ bikini nhìn thấy dung nhan suất khí của Tinh Trạch tiếp tục mỉm cười " Torchic của ngươi đánh gảy việc ta thu phục một con Pelipper không tồi, ngươi muốn bồi thường ta thế nào đây ?"

" Phải không ? chỉ bằng một lời của ngươi đã muốn lừa gạt ta, khờ dại"

Mỹ nữ bikini nghe vậy tươi cười càng thêm đậm " Ngươi làm bạn trai ta đi, như vậy ta liền tha lỗi cho Torchic của ngươi"

Tinh Trạch lạnh lùng liếc nàng, ôm Torchic xoay người rời đi, một câu cũng chẳng nói với nữ nhân đần độn này, cô ta cũng không hề để ý, nhìn Tinh Trạch tươi cười càng thêm mị hoặc

Tinh Trạch, ta coi trọng ngươi, chờ ta đi.

Bạn đang đọc Sủng Vật Tiểu Tinh Linh Chi Tinh Trạch của Hắc Ám Khinh Khải
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi VioletFlower98
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.