Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đối xử như vậy

Phiên bản Dịch · 743 chữ

Giờ cô không còn ôm hy vọng gì với người đàn ông này nữa.

Kết hôn được mấy năm nay, anh ta đối xử tệ bạc với cô, suốt ngày ngoại tình, không ngừng tổn thương cô. Ngày cô bị bắt cóc, còn coi anh như tia cứu mạng mỏng manh mà gọi điện cho anh, kết quả là bị đối xử như vậy.

Cô suýt chút nữa thì sống không bằng chết.

Bây giờ Lâm Hoàn Nhĩ đối với Cố Thiệu Khuynh chỉ có hận. Cô muốn rời khỏi người đàn ông này, chỉ cần nhìn thấy anh ta là cô muốn ói.

-Lâm Hoàn Nhĩ, cô lại dám ăn nói kiểu đó?

Đương nhiên, thái độ phách lối của cô đã khiến anh tức giận.

Lâm Hoàn Nhĩ dùng lực đẩy ra, người đàn ông lại nắm chặt tay cô không rời, cô không cách nào thở hắt ra:

-Cố Thiệu Khuynh, rốt cuộc anh muốn cái gì? Vì anh mong tôi chết mà tôi lại chẳng có chuyện gì nên anh tức giận à?

Lâm Hoàn Nhĩ cười lạnh,"

-Thật ngại quá, anh muốn tôi chết, tôi lại càng không chết đó! Cho dù tôi chết thì cũng phải làm anh chết trước!

-LÂM HOÀN NHĨ!!!

Người đàn ông hét lớn:

-Cô muốn chết đúng không?

-Cố Thiệu Khuynh, anh phát điên cái gì hả? Bỏ tôi ra!

Trên trán Lâm Hoàn Nhĩ lấm tấm mồ hôi khi phải giằng co với anh ta.

Cố Mỹ Nhã đi dạo phố về, nhìn thấy Lâm Hoàn Nhĩ và Cố Thiệu Khuynh giằng co trong phòng khách. Lập tức buông đồ trong tay xuống, bước tới trước mặt Lâm Hoàn Nhĩ, chỉ tay mắng:

-Lâm Hoàn Nhĩ, cô buông tay anh tôi ra! Cô muốn làm gì anh ấy? Anh tôi là thiếu gia họ Cố, cô mà làm tổn thương anh tôi thì chạy không thoát đâu!

Lâm Hoàn Nhĩ không biết phải nói sao.

-Cố Mỹ Nhã, mắt cô sao vậy? Rõ ràng là anh ta kéo tay tôi không buông, cô bảo anh cô đi mà buông tay ra! Nếu không tôi sẽ hiểu lần là anh ta để ý tôi đấy!

Lâm Hoàn Nhĩ mỉm cười, ánh mắt gian xảo.

Cố Thiệu Khuynh như bị dội một gáo nước lạnh. Tất cả phẫn nộ đều bị dập tắt, trong lòng anh có một cảm giác bất thường, càng khiến anh ảo não.

Anh đột nhiên buông cô ra:

-Cô đừng tự mình đa tình, ai để ý cô? Cô chính là rác rưởi không ai cần!

-Đúng! Cố thiếu gia, anh nói không sai! Tôi chính là rác rưởi, mà nhà họ Cố anh, chính là một cái thùng rác đi thu nạp loại rác rưởi như tôi.

Lâm Hoàn Nhĩ ngáp dài

-Mệt quá, tôi về phòng nghỉ ngơi trước. Các người từ từ dọn rác đi nhé!

Đáy mắt Lâm Hoàn Nhĩ trần đầy lạnh lẽo, cả nhà họ Cố đối với cô mà nói chính là một thùng rác, cả ngày tỏa ra mùi hôi thối.

Lâm Hoàn Nhĩ vừa lên tầng, đột nhiên nhớ ra điều gì liền quay đầu lại nói với Cố Thiệu Khuynh:

-Đúng rồi, Cố tổng. Tôi sẽ soạn một bản ly hôn, không phải anh đã sớm đã muốn bỏ tôi sao? Tôi thành toán ý anh, chúng ta li hôn đi!

Nói xong, cô không thèm ngoái đầu lại đi lên tầng.

Suy nghĩ ly hôn đã ở trong đầu cô khá lâu rồi. Hai năm kết hôn với người đàn ông này, cô rất cố gắng bảo vệ cuộc hôn nhân, hy vọng Cố Thiệu Khuynh sẽ hồi tâm chuyển ý.

Nhưng sự thật tàn nhẫn nói cho cô biết… Tất cả đều là vô ích, người đàn ông này căn bản không có lương tâm.

Cô không muốn tiếp tục cố gắng nữa, cũng không muốn níu kéo nữa. Lúc này người đàn ông mà cô từng yêu chỉ khiến cô thấy ghê tởm, ly hôn có lẽ là lối thoát duy nhất.

Cô muốn thoát khỏi cái nơi ghê tởm này, thoát khỏi đám người ghê tởm này.

Người đàn ông quay lưng về phía cô, toàn thân toát ra khí lạnh. Cả phòng khách dường như biến thành mùa đông, rét tận xương tủy.

--------------

Dịch: Chi Chi

Proof - read: Mưa

Team: Con rơi

Bản dịch được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com ngày 02/04/18

Bạn đang đọc Sủng Hôn Triền Miên: Chồng À, Chậm Một Chút! của Lăng Nhất Cảnh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi RainyRuan
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 99

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.