Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phiền não của anh [2]

Phiên bản Dịch · 705 chữ

CHAP 40: Phiền não của anh [2]

Cuối cùng cô chỉ nói đầy miễn cưỡng:

-Lãnh tổng… tôi không có. Anh nghĩ nhiều rồi, mời anh buông tôi ra!

-Lâm Hoàn Nhĩ, em quyết tâm tìm đường chết như vậy… thì tôi thành toàn cho em.

Bỗng người đàn ông thả cổ tay cô ra, lại giữ chặt lấy eo cô, cúi đầu trực tiếp hôn cô.

-Ưm ưm…

Hô hấp như bị tắc nghẽn. Lâm Hoàn Nhĩ vươn tay ra, dùng toàn bộ sức lực để phản kháng, chống tay lên vai, dùng lực đẩy anh ra sau.

Tất cả chỉ công cốc, động tác phản kháng của cô ngược lại càng khiến anh hành động mạnh mẽ hơn. Ôm chặt cô không rời, đôi môi quấn lấy nhau, bỗng nhiên anh cắn vào môi cô như để trả thù.

Lâm Hoàn Nhĩ sửng sốt, cô dường như không phân biệt được đây là cắn vào môi cô hay trái tim cô vậy.

Trong lòng cô bỗng nảy sinh một cảm giác kì lạ. Lâm Hoàn Nhĩ ghét bản thân mình bây giờ, bị anh ta hôn như vậy nhưng lại chẳng còn muốn đẩy anh ra nữa.

Nhưng còn một tia lý trí còn sót lại đang nhắc nhở cô, cô không thể trầm luân như vậy được.

Cô định thần lại, cắn mạnh vào môi người đàn ông.

Lãnh Hách Thành nhẹ mở mắt, khuôn mặt ánh lên ý cười.

Người phụ nữ này giống như một con mèo hoang vậy.

Khoang miệng đầy vị tanh nồng của máu nhưng không rõ là của Lâm Hoàn Nhĩ hay là của Lãnh Hách Thành nhưng dù sao hương vị này khiến hai người càng thêm mãnh liệt hôn môi.

“Roẹt” một tiếng. Lãnh Hách Thành xé quần áo của cô ra.

Lâm Hoàn Nhĩ hoảng sợ. Da thịt trắng trẻo nơi bả vai cứ thế lộ ra hết, cô càng phản kháng mãnh liệt hơn thì anh càng ôm chặt cô hơn.

Tay còn lại kéo soạt, anh xé rơi cả nội y của Lâm Hoàn Nhĩ. Nửa thân trên của cô trong nháy mắt đã không còn một mảnh vải.

Cô thấy vô cùng xấu hổ, mặt ửng đỏ lên. Các tế bào trên cơ thể cũng nóng ran, hai tay cô nắm chặt lấy bộ ngủ của anh, không biết nên làm thế nào. Cả người cô như cánh hoa vô lực vậy, bị mưa gió thổi mạnh, lung lay sắp đổ.

Nụ hôn của anh… như cuồng phong, như dã thú.

Hai chân cô nhũn ra, đầu cô trống rỗng, ngã ngửa về sau.

Người đàn ông ôm chặt cô, giữ cô trong lòng. Tiếp tục hôn…

Lâm Hoàn Nhĩ không phản kháng nữa. Ngoan ngoãn trong lòng anh, mặc anh hôn cô.

Bàn tay anh trêu chọc nửa thân trên trần trụi của cô.

Không biết do tâm tình cô quá kích động hay do nụ hôn kịch kiệt của anh khiến cô như nghẹt thở mà ngất đi.

Lãnh Hách Thành phát hiện không ổn liền buông cô ra.

Lâm Hoàn Nhĩ tỉnh lại, cả người mềm oặt ngã vào lòng anh.

Lãnh Hách Thành nhíu mày, lập tức bế cô ra ngoài phòng tắm. Đặt cô xuống giường, ấn vào lồng ngực cô làm hô hấp nhân tạo.

-Phụ nữ như em sao lại không có sức chịu đựng như vậy?

Xem ra cô chưa từng được hôn, nên mới ngất đi như vậy.

Nhưng quả thật anh hôn cũng có hơi kịch liệt.

Nhìn thấy sắc mặt và đôi môi cô có hơi trắng bệch, đáy mắt anh có chút áy náy nhưng cũng có cả tức giận.

Anh đẩy nhanh tốc độ hô hấp nhân tạo cho cô. Chẳng bao lâu sau, cô dần mở mắt, hơi thở bình ổn trở lại.

Thấy cô tỉnh lại, Lãnh Hách Thành thở phào một hơi ngồi sang một bên, đôi mắt lạnh lẽo nhìn cô.

Lâm Hoàn Nhĩ nhẹ rung đôi hàng mi. Dần dần mở mắt, cả người cô như vừa trải qua một giấc mộng.

------

Dịch: Chi Chi

Proof - read: Mưa

Team: Con rơi

Bản dịch được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com ngày 24/03/18

Bạn đang đọc Sủng Hôn Triền Miên: Chồng À, Chậm Một Chút! của Lăng Nhất Cảnh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi RainyRuan
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 124

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.