Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Gian phu không hại cô

Phiên bản Dịch · 897 chữ

CHAP 4: Gian phu không hại cô

Hôm nay rốt cuộc là cái ngày gì vậy, mỗi tin tức tung ra đều chấn động như vậy!

Đám phóng viên nhao nhao lên, thu hết can đảm đưa máy ghi âm: “Lãnh tổng, xin hỏi cô ấy thật sự là em họ của ngài sao?”

“Em họ của ngài lại là tình nhân của Cố tổng?”

Lúc phải nói chuyện với Lãnh Hách Thành, đám phóng viên như phản ứng tự nhiên phải dùng kính ngữ “ngài” để xưng hô.

Người đàn ông đó nhìn cô gái ngồi trên giường đang bị rơi vào thế khó khăn, giữa hai hàng lông mày tỏa ra hàn khí.

Cả người Lâm Hoàn Nhĩ cuộn trong chăn, hai tay nắm chặt lấy chăn, trong lòng càng lúc càng trở nên hoảng loạn.

Người đàn ông này, sao lại quen thuộc đến vậy?

Ánh mắt người đàn ông dừng ở trên người cô, dừng không quá hai giây liền chuyển ánh nhìn đi hướng khác.

Đối mặt với đám phóng viên lúc này, con ngươi đen láy của anh ta trở nên thâm trầm hơn, âm thanh lạnh phát ra: “Thứ nhất, tôi đối với chuyện bát quái của các người không có hứng thú lắm. Thứ hai, tôi mới vừa xuống máy bay chưa tới hai tiếng đồng hồ, đang nghỉ ngơi ở phòng đối diện. Các người tranh cãi ầm ĩ như vậy, ảnh hưởng nghiêm trọng đến giờ nghỉ ngơi của tôi.”

“Cạch” – một tiếng động vang lên, đèn pha máy ảnh của đám phóng viên nháy lên lần cuối, rồi trả lại sự yên tĩnh cho căn phòng.

Tất cả mọi người đều đứng ngẩn ra.

Người đàn ông mặt lạnh đó tiếp tục nói: “Trước đó không lâu, tôi mới vừa cùng cục trưởng cục cảnh sát ăn tối xong, ông ta nói với tôi, tội quẫy nhiễu lại tăng hình phạt lên rồi!”

Lời này, rõ ràng là đang cảnh cáo bọn họ.

Đám phóng viên sao mà nghe không hiểu được, cũng biết người đàn ông trước mặt này, không ai có thể đắc tội được với anh ta.

Vì vậy mọi người nháo nhào thu dọn các thiết bị rồi nói: “Vậy chúng tôi đi trước đây, không quấy rầy ngài nghỉ ngơi.”

Bọn họ đều rất thức thời, từng người từng người một liền rời khỏi phòng.

Dù sao cũng đã đào được một số tin tức đáng quý, trở về tăng ca để thêm mắm dặm muối một tý, nhiều tin tức như vậy lượng tiêu thụ tạp chí sẽ không còn là vấn đề nữa.

Trên mặt Hách Diễm Diễm lộ ra vẻ không cam lòng, lập tức tiến lên, không vui mà nói: “Anh họ, em ở đây bắt kẻ thông dâm, vì sao anh lại phá đám chứ?”

Đối với người anh họ này, Hách Diễm Diễm cũng có chút sợ hãi cho nên giọng nói không quá nặng.

“Em ở đây bắt gian người khác hay là đang bắt gian chính mình?” – Người đàn ông lên tiếng, ý tứ đều rõ ràng.

Trong nháy mắt, sắc mặt Hách Diễm Diễm cứng đơ, càng lúc càng khó chịu.

Cố Thiệu Khuynh vẫn không lên tiếng, đứng ở đó, sắc mặt trở nên âm trầm hơn.

Lãnh Hách Thành quay đầu đi, liếc nhìn cô gái trên giường, ánh mắt thoáng qua thâm ý gì đó mà người khác khó lòng đoán được, rồi anh lại xoay người rời khỏi phòng.

Bên trong phòng rơi vào tĩnh lặng, chỉ còn lại ba người.

Sau một lát, Lâm Hoàn Nhĩ mở miệng nói: “Bắt gian xong rồi, phóng viên cũng đi rồi, hai người còn ở lại làm gì?”

Cố Thiệu Khuynh lạnh lùng liếc cô một cái, trong mắt ánh lên sự chán ghét, sau đó xoay người rời đi.

Trong lòng Hách Diễm Diễm tuy không bằng lòng, nhưng cũng phải đi theo anh ta rời khỏi.

Có lẽ Lâm Hoàn Nhĩ còn muốn khen Cố Thiệu Khuynh vẫn còn chút nhân tính cuối cùng. Khi anh ta bước ra khỏi cửa, còn cố ý đóng cửa lại.

Lúc này trong phòng chỉ còn lại một mình cô, cuối cùng Lâm Hoàn Nhĩ cảm nhận được cả người như bị hút hết khí lực, nằm xụi lơ ở trên giường.

Vừa rồi chỉ có ông Trời mới biết cô sợ hãi đến mức nào, nhưng phải cố gắng gượng, không để cho đôi cẩu nam nữ đó chế giễu.

Mặc dù đối với Cố Thiệu Khuynh hết sức thất vọng, nhưng mà, nước mắt vẫn không kìm được mà rơi xuống.

Cái tên Cố Thiệu Khuynh này, từ lúc cô 16 tuổi, đã luôn khắc ghi trong lòng của cô, nhưng thời gian như cát bụi, mang đi không biết bao nhiều hồi ức đẹp đẽ, tất cả đều đã thay đổi rồi!

Cô kéo chăn ra, khắp người đều là dấu hôn, trên giường còn có vết máu nhìn đến chói mắt.

Rốt cuộc người đàn ông hôm qua là ai?

Nếu như Cố Thiệu Khuynh và Hách Diễm Diễm đến để tìm gian phu. Như vậy,… tại sao hôm nay người gian phu kia không cùng bọn họ xuất hiện để hãm hại cô?

--------

Dịch bởi: Mưa - Cập nhật độc quyền tại truyenyy.com ngày 25/12/2017

Bạn đang đọc Sủng Hôn Triền Miên: Chồng À, Chậm Một Chút! của Lăng Nhất Cảnh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi RainyRuan
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 395

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.