Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chó nhà có tang

Tiểu thuyết gốc · 2011 chữ

Chu Tịch lao về hướng Sở Hằng,trong nháy mắt đã tiếp cận hắn,một tay vung sẵn bảo kiếm,định phế đi Sở Hằng.

Vốn tưởng rằng họ Sở như cá nằm trong chậu,sẽ hoảng hồn mà van xin y,nhưng hắn lại hết sức bình thản,dửng dưng như không có gì.Chỉ thấy Sở Hằng không biết từ bao giờ đã điểm một đầu ngón tay vào trán của Chu Tịch,trên mặt sớm mang nụ cười nham hiểm.

Chu Tịch thân là đệ tử tinh anh trong đám ngoại môn,từng trải qua nhiều chuyện,đã từng thấy qua người chết,giết qua người sống,khi thấy Sở Hằng đưa một ngón tay vào trên trán mình thì bản năng đột nhiên sợ hãi,như thúc dục hắn chạy đi.

" Không xong. " - Chu Tịch thu kiếm lại,toan dùng thân pháp để lùi về sau.Nhưng hắn chưa kịp làm vậy,thì đầu hắn đã bị một luồng ánh sáng bắn xuyên qua,chỉ thấy não của Chu Tịch bị vỡ thành nhiều mảnh,văng ra tung toé,trên khuân mặt còn lộ rõ vẻ ngạc nhiên cùng đau đớn,một hồi lâu thì thân thể mất thăng bằng,ngã xuống đất,mùi máu tanh từ não hắn cứ như vậy chảy ra.

Sở Hằng thấy cảnh này thì hơi nhíu máy,tuy hắn không đến mức nôn oẹ,nhưng cũng cảm thấy hình ảnh này rất khó chịu.

" Aaaa ! " - Nhìn thấy Chu Tịch trong nháy mắt bị Sở Hằng bắn cho nổ tung cả não,Triệu Tiểu Tình cùng mấy nữ đệ tử đằng sau hét lên một tiếng hoảng sợ.Nên nhớ Chu Tịch có tu vi Võ Sư Cảnh,trong Ngoại Môn Bảng có thể đứng vào mười vị trí đầu,ngoài ra sư phụ còn là trưởng lão ngoại môn,thực lực không phải đệ tử ngoại môn tầm thường có thể sánh bằng.

Ấy thế mà Chu Tịch đứng trước Sở Hằng thì giống như con kiến,bị một chỉ đánh chết,hơn nữa còn là máu me be bét,chết rất thảm thương.Triệu Tiểu Tình chỉ là con nhà khuê các,hàng ngày sống trong bảo bọc của ca ca mình,đương nhiên nhìn thấy cảnh tượng này thì sợ hãi không ngừng.

" Gào ! " - Hắc Nha Xích Hầu phía sau dường như ngửi được mùi máu tanh phát ra từ Chu Tịch,vốn đã điên cuồng này còn càng điên cuồng hơn,nó lao thân lên trên bầu trời,sau đó đáp xuống phía dưới đất,cách đám người Triệu Tiểu Tình không xa,cú nhảy làm cho đại địa rung động,Sở Hằng đứng ở xa cũng bị kình phong làm cho áo quần bay phấp phới.

" Triệu sư muội,mau chạy thôi." - Trong tổ đội của đám người Triệu Tiểu Tình có một tên nam đệ tử,khi thấy yêu hầu sắp điên cuồng thì nhanh giục Triệu Tiểu Tình chạy trốn,tu vi của tên này đã là Võ Đồ Cảnh thập nhất đoạn,trong ngoại môn được xem là khá.

Triệu Tiểu Tình dù cho buồn nôn cũng gắng sức mà chạy,giống như chó nhà có tang,dùng hết chân khí chạy về phía Sở Hằng.Nàng vẫn không cho rằng Sở Hằng mạnh đến mức không sợ tam giai Yêu Thú như Hắc Nha Xích Hầu,đứng trước mối hiểm hoạ là Hắc Nha Xích Hầu,Sở Hằng sẽ không có thì giờ đối phó bọn họ.

Nhưng Triệu Tiểu Tình không biết,Sở Hằng lúc này có được 10% sức mạnh của Frieza,sức chiến đấu đã đạt tới một nửa Võ Quân cảnh,Hắc Nha Xích Hầu chỉ là yêu thú tam giai,thực lực chỉ ngang với Đại Võ Sư,đứng trước Sở Hằng chính là tiểu vu gặp đại vu.

Sở Hẳng cũng mặc kệ đám người Triệu Tiểu Tình chạy qua hắn,hắn không sợ không đuổi kịp,trước mắt hắn muốn giải quyết Hắc Nha Xích Hầu.

" Tên tiểu tử này không chạy còn ở lại,chẳng lẽ muốn đối đầu với tam giai yêu thú ! " - Tên nam đệ tử kia thấy Sở Hằng bình chân như vại thì ngoái đầu lại nhìn,vẻ mặt lộ vẻ khiếp sợ.

" Hắn muốn chết thì cho hắn chết,chỉ tiếc hắn không chết dưới tay ta." - Triệu Tiểu Tình trong thời gian này vẫn còn rất hận Sở Hằng,một phần là vì chuyện của Lục Tuyết Hình,một phần là vì vừa rồi bị Sở Hẳng doạ sợ,thẹn quá hoá giận.

Sở Hằng mặc dù nghe được những lời kia nhưng hắn để mặc,trực tiếp triệu hồi Phản Lực Yêu Tinh đang nấp trong bụi.Dù cho bản thân năng lực của Frieza có thể ngự không phi hành,nhưng Sở Hằng vẫn lựa chọn Phản Lực Yêu Tinh ! Lý do rất đơn giản ,vì nó rất ngầu.

Sở Hằng đạp lên Phản Lực Yêu Tinh,trực tiếp lao về phía Hắc Nha Xích Hầu.Hắc Nha Xích Hầu là loại yêu thú cuồng loạn,thấy Sở Hằng khiêu khích mình thì giận dữ vồ lấy hắn.

Sở Hằng lần này quyết định không dùng Tia Cực Quang để giải quyết kẻ địch nữa,mà là hắn muốn nâng cao thực chiến của bản thân.

" Năm đó Frieza diệt cả tộc người Saiyan,giết hàng ngàn con khỉ,một con yêu hầu như ngươi tính là cái gì ? " - Sở Hằng hét lớn,vung một quyền đấm vào bàn tay của Hắc Nha Xích Hầu.Chỉ thấy tay của Hắc Nha Xích Hầu lập tức mềm nhũn,âm thanh rắc rắc kêu lên,nó đau đớn bị đẩy về phía sau.

Đám người Triệu Tiểu Tình thân là võ giả,thị lực hơn xa người phàm,dù đứng không gần nhưng cũng chứng kiến được cảnh tượng này,không khỏi trợn mắt há mồm.

" Tiểu tử này lại mạnh như vậy ... " - Triệu Tiểu Tình cắn chặt môi,theo như ấn tượng của nàng thì ca ca Triệu Tử Văn cũng không mạnh đến thế.

Hắc Nha Xích Hầu dù bị thương những vẫn không có xu hướng chạy trốn,ngược lại nó càng điên cuồng hơn,muốn cắn xé Sở Hằng cho hả cơn giận,lập tức lao tới,há to hàm răng định nuốt gọn Sở Hằng.Sở Hằng cao một mét tám nhưng đứng trước miệng của Hắc Nha Xích Hầu thì như là con kiến,tùy tiện cũng có thể bị nó nuốt vào.

Nhưng hắn còn có Phản Lực Yêu Tinh,trong chốc lát đã bay ra khỏi tầm với của Hắc Nha Xích Hầu.Sở Hằng chờ nó cắn hụt mình một cái,lập tức xoay người đá một đá vào mõm nó,làm cho Hắc Nha Xích Hầu miệng phun ra máu,thân thể lao đảo,khiến cho cả một dặm rừng phía dưới đổ gãy hàng loạt.

Hắc Nha Xích Hầu còn chưa kịp hồi sức trở lại,đã thấy Sở Hằng dùng Phản Lực Yêu Tinh bây đến,cắt đi cái đuôi cùng gân chân của nó.Trong Spiderman,Green Golbin không chỉ dùng món đĩa bay này để di chuyển,mà còn là để công kích kẻ địch,về độ sắc bén thì hơn xa so với dao kéo bình thường.

Hắc Nha Xích Hầu bị cắt đi gân chân thì ngã khụy xuống,bấy giờ nó rất thống khổ,đau đớn mà rú lên một tiếng,làm cho đám người Triêụ Tiểu Tình cùng yêu thú lân cận sợ tái mặt.

Về phần Sở Hằng,hắn chỉ dùng một ngón tay bịt tai lại,sau đó giơ ra một chỉ,nói - " Ồn ào quá ! "

Không sai,Sở Hằng đã thích nghi hơn với khả năng thực chiến của bản thân,giờ hắn như một Frieza phiên bản thu nhỏ vậy,có thể vận dụng sức mạnh hết sức đơn giản.

Tia Cực Quang của Sở Hằng phóng ra nhanh như lôi điện,hơn nữa nhìn vào uy lực thì hơn hẳn lúc trước.Nó vừa phóng ra làm cho Hắc Nha Xích Hầu trực tiếp hôi phi yên diệt,chỉ kịp gào lên một tiếng đau đớn.Dưới nhiệt đôi của Tia Cực Quang,Hắc Nha Xích Hầu bấy giờ đã bị cháy thành đen xì,đến hai con ngươi cũng bị nung chảy ra,thân thể nó cũng theo đó mà bị gió đẩy ngã,nằm uỳnh xuống khu rừng,khiến cho toàn bộ phạm vị xung quanh bị rung động.

Triệu Tiểu Tình từ xa nhìn thấy cảnh tượng kia thì rung động không gì sánh được.Sở Hằng trong mắt nàng bấy giờ giống như một tôn thần ma,có thể quyết định sinh tử trong ý niệm,thực lực này nàng chỉ có thể thấy ở gia gia của nàng,là nhị trưởng lão Vũ Hoá Tông,Triệu Bình.

" Chạy,mau chạy." - Tên nam đệ tử kia lúc này đã không còn quan tâm Triệu sư muội hay Triệu sư tỷ nữa,hắn chỉ nhắc nhở đám người một câu,sau đó dùng hết toàn bộ chân khí bên trong người mà chạy đi.

Đám người đang thất thần thấy thế cũng sợ hãi mà chạy theo.Bọn họ hận không thể giết Triệu Tiểu Tình,vì tư thù cá nhân mà đem bọn hắn chọc vào một tôn hùng thần ác sát như thế.

Triệu Tiểu Tình cũng nhận thấy mọi sự không tốt,xoay người lập tức bỏ chạy,nàng lúc này vừa hận vừa sợ Sở Hằng,ấy thế lại không dám chửi hắn một câu,dù là đã đi xa cũng không dám chửi.

Bất quá đám người chưa chạy được bao lâu,đã thấy Sở Hằng trên chân đạp Phản Lực Yêu Tinh,lấy tốc độ của Đại Võ Sư mà bay đến tiếp cận đám người Triệu Tiểu Tình.Sở Hằng lúc này dùng thân đáp xuống đất,khiến cả bọn nhìn thấy thì kinh hồn bạt vía,sợ hãi lui về sau.

[ +1 Cừu Hận Trị ]

[ +1 Cừu Hận Trị ]

[ +1 Cừu Hận Trị ]

.....

Vũ Hoá Tông được sáng lập bởi Vũ Hoá Chân Nhân,ở nội tông chia làm bảy ngọn núi lớn,xưng là Thất Đại Phong,mỗi ngọn núi do một vị trưởng lão Vũ Hoá Tông trấn thủ,lấy Thất Đại Phong làm trung tâm chính là Nhất Vũ Điện,là nơi tu hành của chưởng môn Vũ Hoá Tông,cũng là nơi nghị sự của cao tầng Vũ Hoá Tông.

Bên trong Nhất Vũ Điện,chưởng môn Vũ Hoá Tông,Tiểu Vũ Diễn Tử - Hạ Chính Ân đang ngồi xếp bằng nhắm mắt.Y thân mang một bộ thanh y cao quý,bề ngoài là lão trung niên đã sáu mươi,râu tóc đã bạc,bên trên trán có một ấn ký,chính là dấu hiệu của cường giả Võ Vương Cảnh.

Tiểu Vũ Diễn Tử - Hạ Chính Ân chính là một trong mười đệ tử của Vũ Hoá Chân Nhân,là đệ tử thiên phú cao nhất,cũng là người nhỏ tuổi nhất,cái tên Tiểu Vũ Diễn Tử cũng từ đó mà ra,y nổi tiếng là kẻ công chính liêm minh,rất tôn trọng Vũ Hoá Chân Nhân,được tu sĩ chính đạo của Thiên Vũ Đại Lục lấy làm tôn trọng.

Đang lúc Hạ Chính Ân tu luyện,từ bên ngoài Nhất Vũ Điện,một thân ảnh trực tiếp lao tới.Chỉ thấy người này mang y phục màu tím,là trung niên hán tử,khuân mặt chữ điền trước sau như một,gã mang theo một tên nam nhân khác trên tay,theo y phục có lẽ là Chấp Pháp Giả của khảo hạch Vũ Hoá tông lần này.

Hạ Chính Ân thân là Võ Vương cảnh cường giả,dĩ nhiên nhận ra sự hiện diện của hai kẻ này.Y chậm rãi mở mắt,hướng hán tử áo tím nói - " Tiêu Chấp Sự,có chuyện gì mà xông vào không báo trước ? "

Chỉ thấy Tiêu Dương cùng tên Chấp Pháp Giả kia quỳ nửa gối,ôm quyền nói - " Bẩm Chưởng Môn,bên trong khảo hạch của đệ tử ngoại môn phát sinh vấn đề."

Hạ Chính Ân thấy Tiêu Dương nói thế thì nảy sinh tò mò,hắn không rõ là vì vấn đề gì mà Tiêu Dương phải đích thân tìm hắn như vậy,mặc cho hắn đang tu luyện trong Nhất Vũ Điện - " Có chuyện gì ngươi nói đi."

Tiêu Dương lúc này liếc mắt nhìn tên Chấp Pháp Giả.Chỉ thấy tên Chấp Pháp giả mang bộ dạng hoảng hốt,trên người nhễ nhại mồ hôi,lập tức cúi đầu nói - " Bẩm Chưởng Môn,đệ tử phát hiện bên trong Vũ Hoá tiểu thế giới xuất hiện rất nhiều yêu thú tam giai,thậm chí có một con yêu thú tứ giai."

Hạ Chính Ân nhíu mày.

Bạn đang đọc Sử Thượng Mạnh Nhất Ác Nhân sáng tác bởi ThitKhoHotVit
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ThitKhoHotVit
Thời gian
Lượt thích 6
Lượt đọc 82

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.