Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

“ Cô dám làm (…) bị thương.” : …

Tiểu thuyết gốc · 908 chữ

Khi cậu về bàn sau giờ thể dục. Cậu thấy lá thư dưới ngăn bàn, nó đề tên của cậu, nên cậu mở ra xem. Anh đứng bên cạnh cậu nên cũng đọc được. Hai người nhìn nhau, gật đầu. (Au: Gian tình)

Giờ ra về.

Cậu xuống sau trường gặp ả. Ả đứng đó, đằng sau là một đám cô đồ được ả thuê. Bọn chúng nhìn rất dữ tợm. Ả ta nhìn cậu nói:

- HAHAHA, mày lần này chắc chắn sẽ chết. Đến lúc đó Dekisugi-kun sẽ thuộc về tao, HAHAHA.

Ả ta nhìn như người vừa mới trốn trại, cười như điên. Cậu nhìn ả nói:

- Để xem cô làm gì được tôi đã.

Ả ta ra lệnh cả đám người kia xông lên đánh cậu. Cậu có thể đánh lại được hết, nhưng… không ngờ ả lại kêu người ám sát cậu. Vì quá bất ngờ nên cậu đã bị thương, lúc đấy anh vừa tới đó. Chứng kiến mọi chuyện, vội chạy tới đỡ lấy cậu, cô cũng chạy lại xem xét tình hình cho cậu. Anh tức giận, tay nắm thành quyền, để cậu chỗ cô rồi tiến lên đánh hết đám còn lại.

- Cô dám làm vợ tôi bị thương? – Anh.

Và … ả bị anh đập cho… người không ra người quỷ không ra quỷ. Ả ta chạy nhanh, cố lết thân về nhà, trên đường về ả ta bị mọi người nhìn như một kẻ điên.

Phía cậu và anh, anh lại gần cậu, nhìn cô hỏi:

- Nee-san, Nobita sao rồi?

- Đây là tên độc… Nhưng đừng lo, chị đã ép hết độc ra ngoài rồi. cũng đã cho Nobita uống thuốc rồi, êm đừng lo quá. Chỉ là… - Cô ngập ngừng.

- Chỉ là? – Anh.

- Chị không thể phá luật đã được quy định để chữa trị khỏi hẳn cho Nobita được. – Cô nói, trong lời nói có chút áy náy.

- Không… sao đâu nee-san. Em… không trách chị việc gì cả. Chị đừng cảm thấy… áy náy. – Cậu cố ngượng nói với cô rồi ngất đi do tác dụng phụ của thuốc cô chế.

Cô chỉ cười nhẹ. Anh đưa tay ra bế cậu lên kiểu… công chúa và bước ra ngoài, tất cả mọi người nhìn gương mặt của anh đều sợ hãi, và khi họ nhìn thấy cậu đang bất tỉnh trên tay anh họ liền hiểu ra tại sao anh lại tực giận. Với tình hình này, những người trong trường thề rằng sẽ không bao giờ đụng đến cậu nữa.

Quay về phía cậu và anh. Anh đưa cậu lên xe rồi lái với tốc độ 300 km/h về nhà. Cảnh sát khi nhìn thấy có xe chạy quá tốc độ định đuổi theo, nhưng họ kịp thời nhận ra ký hiệu trên biển số xe, nên… họ không đuổi theo nữa.

Đến… nhà, anh bế cậu lên phòng để cậu nghỉ ngơi. Anh xuống bếp nấu ít cháo cho cậu.

Cứ như vậy, cậu thì nằm ‘ngủ’, anh thì ngồi nhìn cậu, lòng vẫn tự oán trách.

- “Đáng ra mình lên đi theo em ấy.”

- “Đáng ra mình phải ngăn em ấy lại, không cho em ấy tới đó.”

- “Tại sao mình lại vô dụng đến vậy. Không thể cứu được người mình yêu thương nhất.”

Anh cứ ngồi đó dằn vặt chính mình. Và có một điều mà cả anh và cậu không thể ngờ sau vụ việc này, đó chính là…

Phía cô.

Sau khi sắp xếp ổn thỏa mọi thứ ở trường. Khi đang ở ngoài vườn hoa, cô bỗng nhiên ho ra một ngụm máu, trong ngụm máu đó, nó lại lẫn lộn một ít máu đen. Cô thầm nghĩ: “ Không ngờ nó lại đến nhanh như vậy… Chắc do chất kịch độc lúc nãy chăng.” Cô nhanh chóng thu dọn nó, đi xúc miệng và sau đó trở về nhà. Chuyện này cô không nói cho bất cứ ai biết cả, và cũng không ai biết được cô đang bị bệnh gì.

Tại biệt thự Devil.

7:00 giờ tối. Cậu cựa mình tỉnh dậy. Nhận thấy cậu đã tỉnh, anh lập tức ôm chầm cậu vào lòng, nói:

- Nobita… Nobita, em tỉnh rồi. Anh… anh xin lỗi vì không thể bảo vệ em lúc đấy.

Anh nói như sắp khóc rồi. Cậu hơi giật mình, nhưng rồi cũng rất nhanh lấy lại tinh thần, ôm lấy anh, vỗ nhẹ lưng an ủi:

- Không sao, em đã không bị gì nữa rồi mà.

Cô đứng ngoài cửa nãy giờ, nghe được hết tất cả. Nhẹ thở phào nhẹ nhõm, cô nghĩ: “Thân thể này chỉ còn chịu được nổi 1 tuần nữa thôi. Mình phải cố gắng hoàn thiện công việc đang còn danh dở thôi.”

Nói rồi cô đi xuống phòng khách. Ông quản gia khi nhìn thấy cô liền cúi đầu nói:

- Cô chủ đã dậy. Mời cô chủ vào dùng bữa. Tôi lên trên gọi hai cậu chủ.

Cô nhìn quản gia và nói:

- Gọi hai người đó xuống ăn đi, tôi không ăn đâu. Tôi đi có việc, tối nay sẽ không về.

-Vâng. Tôi sẽ nói lại với hai cậu chủ. – Quản gia.

Cô rời đi làm việc của mình.

Cứ như vậy, một tuần dần dần trôi đi trong cuộc sống yên ổn. Ả ta cũng xin nghỉ học do gương mặt của ả.

Bỗng…

Bạn đang đọc Sự Thay Đổi Ngoạn Mục sáng tác bởi DiệpNgọcTịnhNhi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi DiệpNgọcTịnhNhi
Thời gian
Lượt đọc 22

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.