Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sổ tay ra ngoài đệ tử tông môn

Phiên bản Dịch · 1675 chữ

Ở trong trò chơi Từ Phàm quan sát một lúc, phát hiện một vài đồ vật kết nối với hiện thực trong trò chơi đều rẻ hơn một nửa linh thạch so với bên ngoài, cho nên mới dẫn tới việc hỏi ý của Từ Phàm.

Lúc này phía trước Từ Phàm xuất hiện một bảng danh sách, bên trên chính là suy diễn quá trình sử dụng một khung con rối cấp bậc Nguyên Anh kỳ giai đoạn bốn mà một vị Thiên Khôi Sư mua.

Từ Phàm xem một lúc, càng xem cảm giác con đường càng quen thuộc.

“Ngươi, đây có phải có chút đen tối hay không.” Sắc mặt Từ Phàm mất tự nhiên nói.

Hóa ra sau khi mua xong con rối, làm nhiệm vụ bằng con rối tự mua, đến lúc đó sẽ có sự hao tổn linh lực.

Cách giải quyết hoặc là đi thúc đẩy 驱动 con rối bằng linh thạch, nhưng mà như vậy khẳng định là không đền bù được tổn thất.

Cho nên con rối thông thường sẽ lựa chọn loại thứ hai, cung cấp khu động linh lực từ Tự Linh Trận Tiên Môn, như vậy có thể tiết kiệm hơn một nửa so với linh thạch.

“Cung cấp, sửa chữa, bảo dưỡng, đổi thành linh lực con rối, ngươi đây không phải là sáu kiểu thông thường à.” Từ Phàm cười nói.

Từ Phàm tính toán một chút, một khung con rối sau khi hoàn thành nhiệm vụ dựa theo chiến tích bình quân, chí ít có 30% linh thạch nhiệm vụ sẽ tiêu phí con rối hậu kỳ bảo vệ ở đằng trên.

“Bỏ đi, tiêu hao việc cung cấp linh lực xuống tới giá vốn, tim của ngươi còn đen tối hơn cả ta.” Từ Phàm có chút không đành lòng nói.

“Chắc chắn không, như vậy sau ba mươi năm, chủ nhân chí ít tổn thất tính đến hàng nghìn tỷ linh thạch, nhiều ít quyết định ở số lượng Thiên Khôi Sư.” Bồ Đào nói.

“Về cơ sở giá thành cung cấp linh lực chọn 30%.” Từ Phàm nghiêm mặt nói.

“Rõ.” Bồ Đào nói.

Lúc này, một vệt huyết quang xuất hiện ở bên cạnh Từ Phàm, hóa thành Trảm Linh.

“Đại trưởng lão, ở trong trò chơi tông môn các ngươi ta, đã phát hiện một thiên tài.” Trảm Linh nói.

“Thiên tài nào mà ta còn chưa phát hiện.” Từ Phàm tò mò hỏi.

“Khà khà, lúc ta nhàm chán, thì đi ........”

Trảm Linh nói một lượt chuyện hắn gặp được đồ tể trung niên.

“Đại trưởng lão, tên Lý đồ tể này khẳng định là một vị Thánh thể có liên quan ngầm tới Lôi Đình, thiên phú đó tuyệt đối không thấp, có lẽ là vậy.” Âm thanh của Trảm Linh càng ngày càng nhỏ, nói cuối cùng còn chỉ chỉ lên trời.

“Cảm ơn Trảm Linh trưởng lão chỉ điểm,”

Ta biết hắn, vị này thuận theo tự nhiên là được, loại chuyện nhân quả này, cho dù là tốt hay xấu, đều cần tránh xa một chút.” Từ Phàm nghĩ ngẫm nói.

“Đã hiểu.” Trảm Linh gật đầu nói.

“Cũng đúng, loại người có nhân quả lớn này, tránh xa là cách tốt nhất.” Trảm Linh gật đầu nói.

Thời gian mấy nghìn năm này hắn ở Tu Tiên Giới nghe qua hoặc là nhìn thấy qua rất nhiều bí văn, kiểu người đại nhân quả này là một con dao hai lưỡi, đánh cược đúng thì gà chó lên trời.

Cược không đúng, nhìn chung đều là một cái kết cục thân tử đạo tiêu.

“Tiền bối hiểu ra thì tốt.” Từ Phàm dẫn đầu nói.

Lúc này, Trảm Linh đột nhiên cười hỏi: “Đại trưởng lão, trò chơi giả lập này có phải là thứ Bồ Đào khống chế vận chuyển không.”

“Đúng vậy, sao thế.” Từ Phàm hỏi.

“Vậy có thể ở trong trò chơi làm món pháp bảo cực phẩm cho ta hay không, cự yêu Sơn Hành đó quá khó đối phó.”

“Nếu ở Tu Tiên Giới, loại tiểu yêu Nguyên Anh kỳ này, ta có thể chém chết mấy chục nghìn con bằng một đao.” Trảm Linh cắn răng nói, ở trong trò chơi hắn thế mà bị con cự yêu Sơn Hành kia ngược đến thảm.”

“Trảm Linh trưởng lão, nếu ta thật sự cho ngươi một món pháp bảo cực phẩm, như vậy sau khi ngươi đánh hạ xong cự yêu Sơn Hành kia, vẫn còn hứng thú sao.” Từ Phàm hỏi.

Trảm Linh sững sờ, sau đó cười ha ha nói: “Cứ vậy đã, cảm ơn đại trưởng lão chỉ điểm.”

“Khách sáo”.

Từ Phàm nhìn độn quang rời đi của Trảm Linh, có chút kỳ lạ nói: “Cảm giác vị Tôn giả này sau khi đi vào Ẩn Linh môn đã giải phóng thuộc tính kỳ lạ gì đó.”

“...”

Vực Cực Bắc, Tiên thành Noãn Ngọc, Hàn Phi Vũ lúc này đang tham gia hôn lễ của Thiết Tháp, giản dị mà lại đơn sơ, thứ chiêu đãi khách khứa đều là đủ loại cá khô đông lạnh, còn có mỗi bàn chỉ có một đĩa rau xanh.

“Đã ba tháng rồi, vẫn không tìm được biện pháp chắc chắn để rời khỏi nơi này.” Hàn Phi Vũ nuốt một hơi nói.

“Hàn đại ca, ngươi vẫn chưa có từ bỏ sao.” Thiết Lam hiếm khi trang điểm ở bên cạnh đang u oán nói với Hàn Phi Vũ bên cạnh.

“Nơi này không phải nhà của ta.” Hàn Phi Vũ lắc đầu nói.

“Về sau sẽ phải thôi.” Thiết Lam nói.

Buổi tối, nơi cách Tiên thành Noãn Ngọc không xa, có một tòa Bảo Khí Hành Cung ẩn nấp ở phía dưới mặt băng, đây chính là nơi Hàn Phi Vũ đang ở hiện tại.

Trong căn phòng đèn đuốc sáng trưng, Hàn Phi Vũ lấy tất cả mọi thứ trong nhẫn không gian của mình ra, bắt đầu xem xét từng món một.

“Sư tổ từng nói, vạn sự vạn vật luôn có một tia hi vọng sống sót, cho nên nhất định có cách thoát khỏi nơi này.” Hàn Phi Vũ nói.

Đầu tiên Hàn Phi Vũ lướt qua một lượt Linh Bảo, Linh Thạch, Linh Khoáng đã cường hóa, phát hiện không có một chút tác dụng gì đối với việc bản thân rời khỏi nơi này.

Lúc này, có một cái Ngọc Giản giống đĩa ngọc hấp dẫn sự chú ý của Hàn Phi Vũ.

“Đây là sổ tay chú ý ra ngoài tông môn.” Hàn Phi Vũ nói.

Lúc trước khi Hàn Phi Vũ có được sổ tay ra ngoài của đệ tử tông môn này, càng kinh ngạc, nội dung bên trong phong phú như biển sao mênh mông, chỉ là nội dung hắn du lịch qua đã có tới hàng triệu chữ.

Cuối cùng bởi vì nội dung sổ tay ra ngoài của đệ tử tông môn này thật sự là quá nhiều, làm cho Hàn Phi Vũ không thể không gặp khó khăn, chờ khi hữu dụng lấy ra lần nữa.

“Cái sổ tay ra ngoài của đệ tử tông môn này, không biết có nói ta gặp được loại tình huống này nên làm gì hay không.” Hàn Phi Vũ đột nhiên cảm thấy hứng thú cầm Ngọc Giản lên bắt đầu xem xét.

Thần niệm của Hàn Phi Vũ thăm dò vào trong Ngọc Giản, xong nhìn cái mục lục khổng lồ này rồi bị hoa mắt.

“Không gian hỗn loạn bao quanh bởi dị địa thiên!!”

“Không nghĩ tới thật sự có!” Hàn Phi Vũ vui mừng khôn xiết đạo, sau đó tìm được nội dung phân loại thuộc hạ.

“Đồng giới, dị giới, có linh thiên, không linh thiên, khoa học kỹ thuật thiên, lực lượng dị chủng thiên, có ...”

Giờ này khắc này. Hàn Phi Vũ chỉ cảm thấy có một cỗ ý lạnh bay thẳng vào lồng ngực, đó là biểu tình khiếp sợ và khâm phục cực độ của một người.

“Đồng giới, có linh thiên, thế giới hàn băng, có di chỉ Truyền Tống Trận.........”

Hàn Phi Vũ kích động căn cứ vào tình hình của mình bắt đầu tìm kiếm hạng mục tương ứng.

Giờ khắc này, Hàn Phi Vũ chỉ muốn hô to một tiếng, sư tổ ngầu quá!

Từ Phàm ở Ẩn Linh đảo xa xôi đột nhiên hắt hơi một cái.

“Móe, ai đang nhớ đến ta vậy.” Từ Phàm nói.

Lúc này Từ Phàm rảnh rỗi đến nhàm chán cũng bắt đầu tiến vào trò chơi điều khiển con rối đánh giết Yêu tộc bằng ý thức.

Một con rối Luyện Hư kỳ cầm trong tay một thanh cự cung, cài mũi tên trăng tròn nhắm chuẩn con Yêu tộc Hợp Thể kỳ cách mấy chục dặm đó, đây là con thứ tám hắn bắn hôm nay.

Nhưng chính vì cái hắt xì vừa rồi đó, trực tiếp khiến cho Từ Phàm khống chế con rối rồi bắn chệch.

Từ Phàm nhắm mắt lại một lúc, sau khi phát hiện cái hắt xì kia không truy tìm, thì từ bỏ rồi.

Lúc này vừa rồi vị Yêu tộc Hợp Thể kỳ kia, dẫn theo tiểu đệ thủ hạ đã tìm được vị trí của con rối.

“Xem ra tiễn pháp không thể luyện được.”

Sau lưng con rối Luyện Hư nhắm vào hai bóng ảo ảnh cự kiếm một sáng một tối, sau đó bị con rối nắm trong tay.

“Nhìn Song Kiếm Lưu của ta.” Từ Phàm nói.

Trong lúc nhất thời, ánh kiếm vô tận bao phủ đất trời nơi đây.

Không bao lâu, chiến đấu kết thúc, một chiếc linh thuyền cỡ lớn xuất hiện ở trên đầu con rối, đi tới một đám con rối công cụ, chuyển một đống nguyên vật liệu phân hóa học đến phía trên linh thuyền.

“Cứ phải để cho mình chết không toàn thây sao.”

Bạn đang đọc Sư Phụ Ta Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Bản Dịch) của Trư Nhục 200 Cân
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Snowagle90
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 10

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.