Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đại Lão Trọng Sinh Truy Thê 1

Phiên bản Dịch · 1011 chữ

Diệp Minh vừa trở về không gian hệ thống, nước mắt xúc động tuôn rơi, mất đi mới biết ánh sáng đẹp đẽ tới mức nào, một ngày không nhìn thấy đều vô cùng hoang mang.

Nghĩ về những ngày gần đây, các thước phim ma từng xem chạy qua đầu một lượt, quả thật là không xong.

Diệp Minh buồn bã nói: “Em muốn xem phim.”

888 hỏi: “Cậu muốn xem gì?”

Diệp Minh: “Càng não tàn, hài hước, ngu ngốc càng tốt, miễn là không phải phim ma thôi.”

888 bình tĩnh nói: “Thực ra tôi cảm thấy, chỉ cần trong lòng không có quỷ, xem phim ma cũng chẳng sao.”

Diệp Minh: “………...” Sao cứ có cảm giác lời 888 mang hàm ý sâu xa vậy nhỉ?

Dù nói vậy, nhưng 888 vẫn mở vài bộ phim hài hước ngu ngốc cho Diệp Minh xem.

Sau đó, Diệp Minh ngồi xem phim, lúc thì ôm bụng cười nghiêng ngả, lúc thì lại đập đất cười ha hả, không còn chút hình tượng nào, 888 chỉ muốn đi tới đá cậu ấy mấy cái, tiền đề là —— nó phải có chân.

Một ngày trôi qua, 888 không nhịn được hỏi: “Rốt cuộc cậu có làm nhiệm vụ không thế?”

Diệp Minh giật mình đứng dậy, tỉnh táo, phục hồi tinh thần hăng hái, quyết tâm: “Làm chứ, đã làm nhiều như vậy sao có thể bỏ dở giữa chừng! Chúng ta xuất phát thôi!!”

888: “………….” Nó còn tưởng tên này lương tâm bất an, hoá ra chỉ là ảo giác của nó.

【Bíp, đã truyền tống xong.】

Diệp Minh cảm thấy chóng mặt, sau đó ký ức hiện lên trong đầu, xem xong ký ức, cậu cười ha hả: "Thế giới này nhỉ... cuối cùng cũng đến một thế giới đơn giản rồi! Thật vui nhỉ!"

Lần này là một thế giới hiện đại, cậu có tên là Cố Nhiên, còn mối quan hệ với mục tiêu công lược của cậu ấy, kể ra thì khá phức tạp.

Mục tiêu công lược ở thế giới này có tên là Lục Tu Văn, hắn có một người chị nuôi là Cố Tuyết Nhã, cũng chính là mẹ của Cố Nhiên.

Cố Tuyết Nhã là con mồ côi của người bạn thân của cha Lục Tu Văn. Do mất cả cha lẫn mẹ nên được nhà họ Lục nuôi nấng. Cố Tuyết Nhã dịu dàng xinh đẹp nhưng cũng không kém phần mạnh mẽ, là một người phụ nữ rất cuốn hút. Cố Tuyết Nhã lớn hơn Lục Tu Văn năm tuổi, suốt bao nhiêu năm qua như người chị gái chăm sóc, quan tâm tới Lục Tu Văn.

Cố Tuyết Nhã dịu dàng xinh đẹp thỏa mãn tất thảy ước mơ đẹp đẽ của thiếu niên, Lục Tu Văn ngày trẻ rất thích Cố Tuyết Nhã, nảy sinh tình cảm hoang đường với cô.

Nhưng Cố Tuyết Nhã không có bất cứ tình cảm nào vượt tình chị em với Lục Tu Văn, chẳng bao lâu thì có bạn trai, rồi chẳng mấy chốc bước tới hôn nhân.

Khi đó Lục Tu Văn còn bị kích động tuổi thiếu niên, hắn bất mãn vì việc Cố Tuyết Nhã kết hôn với người khác, còn làm loạn trong hôn lễ của Cố Tuyết Nhã một hồi. Chuyện này đương nhiên bị cha mẹ trách cứ, cũng bởi vì chuyện này mà Cố Tuyết Nhã tránh né Lục Tu Văn, vạch rõ giới hạn với hắn, theo chồng mình rời khỏi thành phố này.

Sau khi Lục Tu Văn bình tĩnh lại, cũng ý thức được hành vi của mình không thích hợp. Cố Tuyết Nhã đã có gia đình của mình, hắn không nên phá hoại gia đình người khác. Để không gây khó xử cho Cố Tuyết Nhã, không để chồng cô phải nghĩ nhiều, Lục Tu Văn dần dần tránh xa Cố Tuyết Nhã.

Cố Tuyết Nhã và chồng mình chuyển đến một thành phố khác, năm sau đó đã sinh con trai Cố Nhiên. Ngoại trừ dịp Tết, họ cơ bản không trở lại nhà họ Lục.

Sáu năm trôi qua như vậy, do một sự cố bất ngờ, Cố Tuyết Nhã và chồng mình đều qua đời, chỉ để lại đứa con nhỏ Cố Nhiên.

Cố Tuyết Nhã không còn người thân nào khác, còn chồng cô chỉ có vài người bà con xa.

Tất cả đều tỏ vẻ xấu xa, không muốn nhận đứa trẻ sáu tuổi, chỉ muốn chiếm đoạt tài sản của vợ chồng họ. Dưới cơn giận dữ, Lục Tu Văn quyết định nhận Cố Nhiên về bên cạnh chăm sóc.

Thực ra trong lòng Lục Tu Văn vẫn luôn tự trách vì cái chết của vợ chồng Cố Tuyết Nhã. Nếu không phải do hắn không hiểu chuyện hồi còn trẻ, Cố Tuyết Nhã sẽ không rời đi, người thân gần gũi cuối cùng lại trở nên xa cách.

Trước khi chết, còn không thể tạm biệt, chuyện này vẫn luôn khiến Lục Tu Văn cảm thấy ân hận trong lòng.

Bởi vì sự ân hận và tình cảm, Lục Tu Văn đối xử rất tốt với Cố Nhiên, coi như con trai của chính mình.

Lúc Diệp Minh xuyên tới, Cố Nhiên mới mười hai tuổi.

Lúc này, Lục Tu Văn gần ba mươi tuổi, đã quản lý gia tộc họ Lục từ lâu. Năm tháng mài dũa đã làm hắn trở nên chín chắn, quyết đoán và lạnh lùng trong công việc, trở thành nhân vật hô phong hoán vũ trong giới thương trường. Không còn là đứa trẻ kích động năm xưa, hắn đã trở thành Lục tiên sinh mà mọi người kính nể.

Với người ngoài, Lục Tu Văn có vẻ lạnh lùng, khó gần gũi, chỉ khi đối mặt với Cố Nhiên mới lộ vẻ mặt ân cần. Diệp Minh hưởng ánh sáng của nguyên chủ, ở nhà họ Lục làm đại thiếu gia, tận hưởng những ngày tháng êm đềm, hạnh phúc vô cùng.

Bạn đang đọc Sứ Mệnh Vượt Thời Gian Của Diệp Minh (Dịch) của Tức Mặc Dao
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi LANGTIENHUYETPHONG
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.