Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 21

Phiên bản Dịch · 882 chữ

>>Chap 21: Mặt Trái Của Sự Thật <<

An trở về phòng với niềm vui khôn tả. Đến bây giờ nhỏ vẫn còn đang ngỡ ngàng trước cái duyên của mình với Hàn Vũ Trấn Lôi, à không là hiệu trưởng trường Genius.

Thật không ngờ Hiệu trưởng- người bí ẩn luôn làm cho An phải chật vật chạy tìm thông tin, thả biết bao nhiêu là virut để dò la, làm quá trời việc mà vẫn không tìm ra một tí thông tin nào. Không ngờ người đó lại là người mà nhỏ đã gặp ở New York 2 tháng trước. Sự đời thật khó lường, có những chuyện tưởng chừng không thể lại xảy ra một cách hiển nhiên!

Đang tung tăng bước trên hành lang trở về phòng thì An bỗng rẽ hướng đi khác. Không được, chuyện lạ thế này phải nói với ông anh trai mới được. Đảm bảo ổng cũng ngồi mà lăn ra cười ầm ầm lảng xẹt như một thằng trốn viện cho coi! An tiến tới phòng Ryno để khoe.

Nó đang mường tượng ra cảnh ông anh đang ngủ say trên giường.

Ổng sẽ lăn vài vòng trên cái giường lớn rồi …”ầm”!?! Ổng lăn từ trên giường xuống đất và rên một tiếng rồi thì lại “khò khò” tiếp! ^-^ Anh em mà, ham ngủ như nhau!

========

lúc này tại phòng một người nào đó. Có một người con trai tuấn tú đang “gáy” khò khò trên giường và lăn, lăn, lăn vòng trên chiếc giường lớn. Rồi ầm! B-) chàng trai lăn thẳng xuống đất. Theo bản năng, chàng trai đưa tay xoa “đôi chảo” đang ê ẩm.

Rên vài tiếng rồi thì trong không gian lại vang lên đâu đó tiếng “khò khò” đều đều!

===========

An đi tung tăng như chạy. Mọi thứ lướt qua hai bên tuy nhanh nhưng vẫn đủ xuất hiện trong tầm mắt của An. Và một hình ảnh lướt qua khiến An phải bước lùi lại vài bước để nhìn rõ…

Đứng hình!

Vẻ mặt hồ hởi lúc nãy chạy đâu mất tiêu.

-Min! Sao mấy hôm nay không nhắn tin với My vậy?_ một cô gái trang điểm loè loẹt, nhìn vào khuôn mặt cô tổng hợp đủ ngũ sắc của tắc kè hoa chứ chẳng chơi. Cô ta nắm chặt bắp tay, tựa đầu lên Han Min, nói lời sến súa.

Han Min đang bận bấm laptop , hình như là đang chơi game nên cũng mặc kệ hành động của cô ả, mặt chúi vào màn hình còn miệng thì lảm nhảm:

-Thả anh ra! Anh đang đánh quái mà! Mấy hôm nay anh bận giữ lắm, thời gian đâu mà nhắn tin với em!

-Anh bận gì chứ? Suốt ngày đi với bọn Tử Hy. Rốt cuộc em là bạn gái anh hay Tử Hy mới là bạn gái anh hả? Anh bận đi với cô ta chứ gì? Hưm.

Cô ta tiếp tục nũng nịu.

-Anh đang bận câu một con cá cho trò chơi mới của anh thêm phần thú vị ý mà!_ Han Min cười nói, vẻ mặt tạo ra sự thú vị.

-Vậy anh câu được chưa?_ nhỏ “tắc kè” hài lòng hỏi.

-Cắn câu rồi! Con cá ấy thật ngốc!

-Con cá ấy là ai vậy?

-Ừm… Sapan! Qualy Sapan- con gái tập toàn Qualy hùng mạnh toàn thế giới.

-Vậy anh có cho em chơi cùng không? _ tắc kè tiếp tục sử dụng chiến thuật nũng nịu.

-Tất nhiên rồi! Em yên tâm đi, cuộc vui không thiếu phần của em đâu! Hjhj_ Han Min lại cười, nói tiếp về cái trò chơi mà hai người nói đến nãy giờ- một trò chơi thật lớn:

-Anh sẽ khiến cô ta say mê anh, rồi anh sẽ lại đá cô ta một cách không thương tiếc. Nhưng trước đó không thể thiếu nhiệm vụ của em làm cho con cá ngốc ấy thật đau khổ! Hihi

-Anh vẫn vậy! Thích cười trên sự đau khổ của người khác!

-Ừ! Nhưng trong đó không có em đâu, yên tâm. Hi

Tất cả cuộc đối thoại ấy đều rơi vào tai An An. Những lời nói tuyệt tình tới đốn mạc ấy lại thoát ra từ miệng của một con người luôn gây cho thiện cảm khi gặp lần đầu tiên hay sao kia chứ? Thật không thể tin được! Biết người, biết mặt, ai biết lòng. Nhìn mặt mà bắt hình dong là sai!

Con người thật vô tình, để có được cuộc vui mà người này biến người khác thành trò chơi của mình. Thật tàn nhẫn nhưng biết làm sao được khi mà mặt trái của sự thật luôn là những điều tàn nhẫn nhất!

Những điều tàn nhẫn vẫn luôn diễn ra xung quanh ta, chỉ là ta có bị cuốn vào nó hay không thôi!

Cuộc chơi này, Sapan là người bị cuốn vào sâu nhất! Lee Han Min, ngươi thật đáng khinh.

An cắn chặt môi, đi tới kéo cô gái đang đóng băng đằng sau cánh cửa mở được phân nửa của phòng Han Min đi. Cô gái ấy, không ngừng khóc trong im lặng…

Đọc tiếp Sứ Mệnh Bất Diệt – Chương 22

Bạn đang đọc Sứ Mệnh Bất Diệt của Nấm Quỷ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.