Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tấn tấn tấn tấn tấn (2)

Phiên bản Dịch · 1423 chữ

Chương 81: Tấn tấn tấn tấn tấn (2)

Hôm đó trong đại hội lịch luyện, gần đây ở trong danh môn đại đệ tử thủ tịch Hữu Cầm Huyền Nhã danh vọng ngày càng cao cũng đeo đại kiếm sau lưng, mặc bộ váy dài màu lửa đỏ kia đúng giờ xuất hiện.

Nhưng nàng chờ tất cả mọi người chia xong đội lại không tham gia lịch luyện lần này, xoay người trở về động phủ bế quan.

Vì vậy, hai đệ tử đi Bắc Câu lô châu nhận được đãi ngộ siêu cao một đối một Chân Tiên chuyên môn âm thầm làm hộ vệ...

Bắc Câu lô châu vừa đi vừa về hết hơn hai tháng, cộng thêm mấy tháng sau khi trở về, Tửu Cửu vẫn luôn ở suy nghĩ những lời nói trước đó của Tứ sư tỷ.

Dần dần, vốn dĩ cảm thấy mình và Lý Trường Thọ không có tình cảm gì khác, chỉ là đơn thuần tới chơi, Tửu Cửu cũng bắt đầu rơi vào tự hoài nghi.

Chẳng lẽ nàng thật sự động tâm tư với Tiểu Trường Thọ mà không biết?

Chuyện này không thể nào đâu, mặc dù loại quan hệ sư thúc sư điệt này có kích thích một chút nhưng nàng vẫn đối đãi với Tiểu Trường Thọ như vãn bối, chỉ là không cẩn thận bị tiểu Trường Thọ cho ăn ở...

Chuyện này, nàng càng nghĩ càng xoắn xuýt đến mức ngồi tĩnh tọa cũng không thể tĩnh tâm.

Lại qua mấy tháng như thế cho đến lúc hạc giấy mang theo tin tức Lý Trường Thọ xuất quan rơi xuống tay nàng, Tửu Cửu lập tức vui vẻ nhảy lên.

Sau đó Tửu Cửu lại sững sờ một lúc...

Phản ứng của mình...

"Chẳng lẽ ta thật sự động tâm với một tiểu sư điệt mới có hơn một trăm tuổi?"

'Có mấy lời, chỉ có hỏi qua mới biết được'

Tiếng cười của Tứ sư tỷ vẫn còn vang vọng bên tai, Tửu Cửu ngồi ở trên giường nhỏ trầm ngâm một hồi cuối cùng giơ tay lên đập xuống mặt giường.

Sợ cái gì, đến hỏi!

Ngay sau đó, Tửu Cửu đổi một bộ áo gai sạch sẽ, ngồi hồ lô lớn phóng đến núi Tiểu Quỳnh.

Lần này Lý Trường Thọ muốn luyện chế đan độc để chuẩn bị nhiều một chút cho việc ra ngoài độ kiếp.

Lúc Tửu Cửu chạy tới Lý Trường Thọ đã chuẩn bị kỹ càng các loại độc thảo, bọc cả một tầng lại một tầng đồ phòng hộ lên người mình.

Tửu Cửu lần đầu nhiên nhìn thấy loại 'Trang phục phòng hộ' cồng kệnh như vậy, sau đó rốt cuộc vẫn không nghe Lý Trường Thọ lần thứ hai khuyên mặc, điều này làm Lý Trường Thọ mỗi lần luyện độc đan đều phải cẩn thận gấp bội khống chế độc tố chuyển động, miễn cho ngộ thương tiểu sư thúc cung cấp tiên lực duy trì.

Lúc luyện đan, hai người thỉnh thoảng trò chuyện câu được câu không giống như ngày thường.

Nhưng trong lòng Tửu Cửu vẫn luôn vòng quanh những lời kia của Tứ sư tỷ, trong mười sáu canh giờ luyện đan mấy chục lần muốn mở miệng lại không tìm được tình huống thích hợp.

'Một câu hỏi mà thôi, sao khó nói ra khỏi miệng như vậy?'

'Chẳng lẽ chính mình...'

'Sao có thể! Ta là loại người trâu già gặm cỏ non này sao!

Hỏi!

Hỏi ra sẽ không sao!'

Tửu Cửu hít vào một hơi, đưa tay sửa sang lại lọn tóc bên tai mình, nhìn Lý Trường Thọ đang chuyên tâm thành đan ở bên cạnh;

Nàng lấy dũng khí lớn nhất, nói ra giọng nói yếu ớt nhất:

"Ta... Lần này luyện đan, biểu hiện... Thế nào?"

"Vẫn giống như trước đây, vô cùng tốt." Lý Trường Thọ bọc ở trong cái lồng, cười đáp: "Sư thúc tiên lực của người đúng là đã giúp được một việc lớn."

Độc đan khẽ rung, Lý Trường Thọ lập tức ra tay điều vận dược lực.

Tửu Cửu nháy mắt mấy cái, âm lượng lại tiếp tục hạ xuống thấp hơn...

"Vậy, Trường Thọ sư điệt... Ngươi cảm thấy sư thúc ta... Như thế nào...

Thành đan đang ở thời khắc mấu chốt, toàn bộ tinh thần của Lý Trường Thọ đều dùng để khống chế được tính đan độc, lại bởi vì mặc vào quá nhiều pháp khí phòng độc còn lời nói của Tửu Cửu lại thực sự quá thấp nên quả thật không nghe được hết câu, chỉ nghe được hai từ 'Sư điệt' và 'Như thế nào'.

Nhưng đề tài trước đó đang thảo luận hình như là...

Lý Trường Thọ gật gật đầu, cũng không quay đầu lại cười nói:

"Rất mạnh,

Cũng rất ổn định,

Càng khó hơn chính là rất thuần khiết lại còn không có một chút tạp chất."

Lời nói dừng lại một chút, Lý Trường Thọ chau mày nhìn chằm chằm vào đan độc sắp thành đan ở trong lò luyện đan, lại nói:

"Nếu như ta cũng có thể có thì tốt rồi."

Miệng Tửu Cửu hơi mở ra, cả người trong nháy mắt hóa đá, một ngón tay chỉ vào Lý Trường Thọ, nhưng đầu ngón tay lại run lẩy bẩy.

"Ngươi, ngươi biết ngươi đang nói cái gì không?"

Lý Trường Thọ đáp: "Làm sao vậy? Có cái gì không đúng sao?"

Có cái gì không đúng!

Rất mạnh, càng khó hơn chính là thuần khiết, đơn thuần đến không có một chút tạp chất gì...

Nếu như ta cũng có thể có thì tốt rồi...

Có, có ai?

Điều này, điều này, sao có thể đại nghịch bất đạo như vậy?

Khuôn mặt xinh đẹp hơi tròn của Tửu Cửu trong nháy mắt đỏ lên, ửng đỏ này còn trực tiếp từ cổ lan xuống, cái trán đều thấm ra từng luồng khói trắng.

Nàng lui về phía sau nửa bước, muốn nói gì đó nhưng lời nói ra khỏi miệng đều là giọng nói run rẩy, quay người chạy nhanh về phía xa xa, sau hai bước vọt thẳng lên không trung cắm đầu bay nhanh về hướng núi Phá Thiên...

"Ừ?"

Lý Trường Thọ bị tiếng gió làm nhiễu loạn có chút không hiểu nghiêng đầu liếc nhìn.

Đi rồi?

Hôm nay thù lao rượu cũng không cầm?

Tiên lực của Tửu Cửu sư thúc đúng là rất ổn rất mạnh rất thuần khiết, nếu không thì cũng không thể mới có lò thứ nhất đã đi đến bước thành đan, tiết kiệm được tám phầm vật liệu khác mà mình chuẩn bị!

Nếu như mình có thể có được loại tiên lực thuần dày như vậy thì tốt, nhưng mà mình cũng sắp độ kiếp rồi...

Ách, sư thúc không phải là hiểu lầm cái gì chứ? Lý Trường Thọ nhanh chóng phản ứng lại.

Thôi, hồi tâm ngưng thần chuẩn bị thành đan!

Những chuyện nhỏ nhặt này, sau này giải thích cũng được.

Phía trên đỉnh núi của Độ Tiên môn...

Tửu Cửu ngồi trên hồ lô lớn bay nhanh, tiện tay kéo xuống hồ lô rượu trên lưng mình, ngửa đầu 'Tấn tấn tấn tấn tấn', lại như một cái mũi tên đâm thẳng vào sườn núi trong rừng của núi Phá Thiên, toàn bộ rừng đều bị đâm khẽ run lên, chim tước bay loạn...

Trong rừng dưới cây, lá rụng trên bụi cỏ, tiểu tiên tử nằm ở đó, đôi tay nhỏ che mặt, một lúc sau hô hấp dồn dập.

Nhưng rất nhanh, nàng thở phào một hơi nhẹ nhõm, trên gương mặt xinh đẹp mang theo một chút ửng đỏ, một cái cánh tay trắng nõn che chán, một cái tay khác nâng lên che ánh nắng rực rỡ chiếu xuống qua khe hở của ngọn cây.

"Rất thuần khiết...

Phi, nói lung tung cái gì, thực sự là."

Tiện tay sờ vào bảo túi lấy ra, bên trong là những tiên váy xanh xanh đỏ đỏ trước kia Ngũ sư huynh lấy ra, Tứ sư tỷ làm cho nàng...

"Ta lại đang nghĩ lung tung cái gì! Người đó là sư điệt!"

Tửu Cửu vội vàng ném bảo túi ra ngoài, nhưng vừa mới ném ra được một lúc lại nghiêng đầu nhìn sang.

Chỉ là thử xem, cũng không phải không thể được, không cho người khác nhìn thấy là được...

Bạn đang đọc Sư Huynh Ta Thật Quá Vững Vàng (Dịch Free) của Ngôn Quy Chính Truyện
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Snowagle90
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 345

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.