Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nhân long “Đỉnh phong” quyết đấu! (1)

Phiên bản Dịch · 1553 chữ

Chương 66 Nhân long “Đỉnh phong” quyết đấu! (1)

Đây là lời căn dặn mà mẫu thân đã nói với mình.

“Điện hạ, về sau ra tay vẫn nên có chừng mực, không thể thật sự đả thương người, nếu không thì chuyện không dễ sắp xếp.”

Đây là lời căm dặn của Thừa tướng bên phụ vương dành cho mình.

Nhưng bọn họ cũng không biết bản thân đang muốn làm gì.

"... Xin mời thọ tinh hôm nay của chúng ta, Nhị thái tử điện hạ của Đông Hải Long cung lên đài!"

Quy thừa tướng đã bắt đầu hô.

Vẻ mặt Ngao Ất bình tĩnh bước vào giữa sân, cảm nhận được những ánh mắt tập trung lên đó, nhưng lại không nhìn những sinh linh không phải Long tộc này.

Quy thừa tướng vẫn đọc tốt bản thảo giống như lúc trước, chẳng mấy chốc đã đến cuộc so tài do chính Ngao Ất tự tay lựa chọn một đối thủ, đây chính là “trợ hứng biểu diễn” trước khi bắt đầu chính thức đại hội đãng yêu.

Cũng chính là muốn trước mặt mọi người, cho Độ Tiên môn chút mặt mũi nho nhỏ.

Đương nhiên Ngao Ất biết thực lực chân thật của mình như thế nào, trong trứng rồng đã được tích lũy nồng đậm, huyết mạch Tổ Long, trời sinh thần thông, mặc dù nở chỉ có 10 năm, nhưng những Long vừa thành tiên trong tộc kia thì sớm đã không phải là đối thủ của hắn.

Nhưng hôm nay...

Ngay trước sự chú ý của mọi người, lúc các Tiên môn xung quanh Đông Hải được hội tụ!

Hắn, Ngao Ất, năm gần 10 tuổi, là Nhị thái tử của Đông Hải Long cung nhất định phải làm một chuyện đại sự!

Lúc nãy hắn đã quan sát thực lực của đệ tử Độ Tiên môn, khóa chặt người yếu nhất!

Long tộc cao quý, trước đó đã bị Độ Tiên môn đánh hai cái tát, vẫn cảm thấy chưa đủ vang dội đúng không?

Còn không thể nào đánh thức các ngươi đúng không?

Vậy thì tốt!

Hôm nay Ngao Ất hắn, Nhị thái tử của Long Vương sẽ đường đường chính chính, bị đánh bại bởi người yếu nhất trong nhóm người Độ Tiên môn!

Cái tát này đã đủ chưa?

Tỉnh dậy đi, Long tộc!

Tỉnh dậy đi, những tộc nhân còn say mê trong mộng đẹp thời viễn cổ!

Bây giờ vẫn chưa muộn, chúng ta nhất định phải buông xuống cái gọi là cao quý của Long tộc, tìm kiếm con đường chân chính của Long tộc, để cho những long tử long nữ có thiên phú đi cùng những con cháu Nhân tộc, bái nhập vào môn hạ tam giáo Thánh Nhân, đi tu hành pháp và đạo của bọn họ!

Quy thừa tướng cười nói: "Hôm nay là do thọ tinh của Nhị thái tử điện hạ của chúng tôi, muốn tìm một vị lương tài Tiên môn so tài một chút..."

Đến rồi.

Ngao Ất nhẹ khẽ hít sâu một hơi, bước lên phía trước, ánh mắt nhìn về phía hàng ghế Độ Tiên môn.

Ngay sau đó, ánh mắt của những người trong sân cũng nhìn về phía hàng ghế Độ Tiên môn.

"Ngươi."

Ngao Ất giơ tay phải lên, chỉ về phía người yếu nhất trong Độ Tiên môn mà lúc nãy hắn đã lựa chọn kỹ càng, dùng giọng nói vẫn còn chút non nớt mở miệng nói:

"Cùng bản Thái tử so tài một chút."

Dựa theo ngón tay này...

Trên trán Lý Trường Thọ đầy hắc tuyến, hai mắt đã bị bóng râm nuốt hết, trong lúc nhất thời ngồi ở chỗ đó như tượng đất sét.

Vì sao thế giới này lại có nhiều ác ý với hắn như vậy.

Ở đây chí ít cũng tới bảy tám ngàn luyện khí sĩ, trong số đệ tử trẻ tuổi, tu vi của mình không cao nhưng cũng không tính là thấp. —— Ở các tiểu Tiên môn cũng có rất nhiều đệ tử vẫn chưa tới Phản Hư cảnh.

Tại sao tên Nhị thái tử Long Vương gia này lại để mắt đến hắn trong biển người mênh mông này chứ?

Lý Trường Thọ nghĩ mãi vẫn không hiểu, thật sự nghĩ mãi không ra, nhưng hắn biết bây giờ không phải là lúc ngẩn người, mình nhất định phải làm điều gì đó, để thoát khỏi khốn cảnh trước mắt.

Vô số ánh mắt tập trung lên người hắn, từng đạo tiên thức linh thức đến dò xét...

Còn may, chỉ cần không nắm tay hắn dò xét trong cơ thể hắn, có lẽ át chủ bài tu vi sẽ không bị lộ tẩy.

Nhưng không thể cam đoan, thực chất của mình có bị những đại lão ở trên đài cao nhìn thấu hay không...

Lúc này, Lý Trường Thọ thật sự rất muốn xông lên ấn tên tiểu long Ngao Ất này xuống đất, cạy miệng hắn ra, nhét mấy viên Dung Tiên đan, Phục Ma Thực Cốt đan vào trong!

"Trường Thọ sư điệt? Trường Thọ sư điệt?"

Một vị nữ tiên trong Độ Tiên môn có chút gấp gáp truyền thanh, Lý Trường Thọ lập tức định thần, ngẩng đầu nhìn lại.

"Khụ!"

Một vị nam Chân Tiên trong Độ Tiên môn hắng giọng, đứng dậy, chắp tay với Ngao Ất đang đứng ngạo nghễ trên sân kia, cười nói: "Ngao Ất điện hạ, ngài là muốn so tài cùng Trường Thọ sư điệt nhà chúng ta sao?"

"Không sai." Ngao Ất có chút không kiên nhẫn nói, "Bảo hắn ra sân đi."

Hắn vừa dứt lời, đã có mấy tiếng truyền thanh lọt vào tai.

"Điện hạ ngài nhìn lầm rồi, người kia vừa mới là Phản Hư cấp hai."

"Điện hạ à! Ngài chọn nữ tử mặc váy áo màu đỏ rực kia, nữ tử đó mới là Phản Hư cấp tám!"

Khóe miệng Ngao Ất khẽ giật giật, nhưng không hề nhúc nhích.

Lúc này Lý Trường Thọ cũng đứng dậy, chắp tay hành lễ với Chân Tiên mình rồi nói: "Sư bá, đệ tử tu vi nông cạn, ở trong môn vẫn chưa có xếp hạng trong vị thứ một trăm người đầu tiên, chỉ sợ không phải là đối thủ của vị điện hạ này, nếu tùy tiện ra sân chỉ sợ sẽ làm nhục uy nghiêm của Độ Tiên môn.

Không bằng mời vị điện hạ tìm một đệ tử nào đó trong Độ Tiên môn chúng ta, tìm một vị đệ tử đồng môn có xếp hạng trong mười vị trí trong đương đại chúng ta để so tài...

Đệ tử không nên đi lên đó để bêu xấu."

Mười đệ tử Độ Tiên môn còn lại cũng liên tiếp đứng dậy, Hữu Cầm Huyền Nhã bước lên mấy bước, đứng trước mặt Lý Trường Thọ.

Ngao Ất nhướng mày, người này không chỉ có tu vi yếu, mà còn có bút tích như thế.

Vị Nhị thái tử Long cung này cất cao giọng nói: "Ta chính là chọn ngươi!

Sao vậy, Độ Tiên môn không để Đông Hải Long cung của chúng ta vào trong mắt sao?"

Lý Trường Thọ lập tức cau mày, tiểu gia hỏa này vẫn quyết tâm muốn so tài với hắn sao?

Rốt cuộc là vấn đề nằm ở chỗ nào vậy?

Cùng lúc đó, trên đài cao, hai ba trăm vị Nhân tộc Thiên Tiên đều đang cúi đầu nhìn chằm chằm tình hình ở bên dưới, hơn một trăm vị cao thủ của Long tộc cũng đang nhíu mày quan sát tình hình ở bên này.

Chỉ có lão Long Vương ngồi trên đài cao, đầu rồng thân người khuôn mặt mỉm cười, giống như đang ngủ thiếp đi; lão Long vương cũng mặc kệ chuyện bên dưới, giống như đã sớm biết sẽ phát sinh chuyện gì...

Lúc Lý Trường Thọ đang do dự, vị sư bá trong môn cũng xoay người lại, lộ ra một nụ cười đầy bất đắc dĩ với hắn.

"Trường Thọ sư điệt, không bằng ngươi đi bồi vị điện hạ này mấy chiêu đi."

Vị nam Chân Tiên này cũng sợ Lý Trường Thọ khó xử, nói thẳng: "Lần này vốn định mang ngươi đến đây để mở rộng tầm mắt, không nghĩ tới lại bị vị điện hạ này chọn trúng để so tài với nhau.

Sư điệt ngươi cứ bày ra hết những gì ngươi đã học vào ngày thường, không cần phải hiếu thắng mà giành chiến thắng, đừng làm mất sự hứng thú của điện hạ này."

Ngay sau đó, Lý Trường Thọ lại nghe thấy một vị sư bá khác truyền thanh:

“Trường Thọ sư điệt không cần phải lo lắng, đi lên tỉ thí với hắn mấy chiêu, chúng ta sẽ ở phía sau quan sát ngươi.

Tiểu long này chính là Thái tử của Long cung, bản lĩnh lợi hại, ngươi chỉ cần cảm thấy tình thế không đúng thì lập tức nhận thua, vạn sự lấy tự vệ làm trọng.

Tu vi ngươi không đủ, thua cũng không sao, mặt mũi của Độ Tiên môn cũng không cần đệ tử chảy máu đi kiếm!”

Bạn đang đọc Sư Huynh Ta Thật Quá Vững Vàng (Dịch Free) của Ngôn Quy Chính Truyện
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Snowagle90
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 328

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.