Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thọ môn lộng diễn

Phiên bản Dịch · 1754 chữ

Chương 349: Thọ môn lộng diễn

Chọn đường Nam Hải, một đường đi về phía đông.

Trước khi Lý Trường Thọ ra khỏi cửa, cũng lo lắng mình sẽ bị mấy người Triệu Công Minh chạm mặt, cho nên vẫn luôn thi triển thủy độn sát mép bờ biển Nam Hải.

Sau ba ngày, hắn đến hải vực Đông Hải, đoạn đường này cũng coi như đi thuận lợi.

Trước đó đã ủy thác Ngao Ất hỏi rõ vị trí Tam Tiên đảo ——

Xuất phát từ góc đông nam của Nam Thiệm Bộ Châu, đi về phía đông mười sáu vạn dặm, lại hướng về phía nam tiếp sáu vạn dặm, sẽ nhìn thấy một nơi tràn ngập mây mù.

Đó chính là đại trận bên ngoài Tam Tiên đảo.

Trong Tiệt giáo, người biết vị trí Tam Tiên đảo nhiều không kể xiết, cũng có rất nhiều người trong lòng ngưỡng mộ Tam Tiêu tiên tử, nhưng chân chính có thể leo lên Tam Tiên đảo, từ xưa đến nay chưa tới mấy người...

Lúc Lý Trường Thọ chạy tới một nơi sâu trong Đông Hải, tiên lực của giấy đạo nhân gần như đã hao tổn một phần.

Vì có thể có tinh thần diện mạo tốt nhất để cầu kiến đại danh đỉnh đỉnh Vân Tiêu tiên tử, khi tới gần vị trí Tam Tiên đảo, Lý Trường Thọ lấy ra một giấy đạo nhân mới trong tay áo, thay thế giấy đạo nhân hóa thân.

Sau đó, hắn từ trong nước biển đi ra, cưỡi mây tiến về vị trí Tam Tiên đảo.

Đáy lòng suy nghĩ, tình huống kế tiếp sẽ gặp mặt như thế nào, không hiểu sao Lý Trường Thọ lại chú ý tới một số chi tiết nhỏ mà trước đây hắn không để ý đến...

Ví dụ như, cao thủ nổi danh trong Xiển giáo, ngoại trừ số ít mấy vị Từ Hàng đạo nhân, phần lớn đều là nam tiên.

Mà cao thủ nổi danh trong Tiệt giáo, đại đệ tử trong bát đại đệ tử nội môn của Thánh Nhân thì có Kim Linh thánh mẫu, Quy Linh thánh mẫu, Vô Đương thánh mẫu, ngoại môn thì có Tam Tiêu không cần phải nhắc đến, lấy nữ tiên chiếm đa số.

Đáy lòng Lý Trường Thọ nảy sinh ý chế giễu đối với một vị lão thuần dương nào đó trong Nhân giáo nhà mình.

Đại pháp sư nhà mình làm đạo lữ chi phong, rõ ràng đã đi nhầm phương hướng, lẽ ra nên hướng bên ngoài Nhân giáo, trong Đạo môn, cố gắng kiếm được một người...

Để cho Xiển giáo và Tiệt giáo trong lúc tương tác lẫn nhau có nhiều thêm chút đạo lữ tình nghĩa, như vậy có thể làm hao mòn lòng tiến thủ của luyện khí sĩ hai đại giáo, trì hoãn lượng kiếp buông xuống thiên địa.

Như vậy có thể làm hai giáo tăng tiến cảm tình, lúc đại kiếp Phong Thần cũng nhau không nỡ ra tay lẫn nhau.

Nguyên bản đại kiếp Phong Thần là một nhóm lão đạo hô hào:

“Đạo hữu chết bần đạo bất tử, hôm nay sẽ đưa ngươi lên bảng!”

Mà đại kiếp Phong thần bị Đại pháp sư làm theo phong cách đạo lữ, từng vị nam thanh nữ tú, trên chiến trường thế tục Thương Chu đại chiến, thâm tình chân thành, lặng lẽ nhìn nhau.

“Đạo hữu, ngươi lãnh khốc vô tình, cố tình gây sự, nên cho ngươi lên bảng Phong Thần một lần.”

“Ồ, không, là ngươi lãnh khốc vô tình cố tình gây sự, tại sao cứ nói ta lãnh khốc vô tình cố tình gây sự, ngươi mới nên đi Phong Thần bảng một lần...”

Lý Trường Thọ suýt chút nữa đã cười ra tiếng.

Tất nhiên, đây chỉ là đáy lòng trêu chọc Đại pháp sư thôi, đương nhiên không dám nói ra ngoài...

Mặc dù Huyền Đô đại pháp sư cũng coi là Đạo môn Đại sư huynh, nhưng cũng rất khó ảnh hưởng đến hai giáo Tiệt, Xiển.

Không nói đùa nữa.

Sớm tiêu trừ hết tai họa ngầm của đội ăn vạ này, chính mình thanh thản ổn định trở về tiên môn, làm chút chuyện Long tộc, chuẩn bị cho đại kiếp Kim Tiên.

...

Cưỡi mây bay nửa ngày, Lý Trường Thọ từ xa chỉ thấy, trên mặt biển xuất hiện một bức tường mây.

Cũng không trách được những Tiệt giáo tiên kia, đều nói Tam Tiên đảo dễ tìm.

Đường kính của bức tường mây vượt qua ngàn dặm, trong phạm vi mấy ngàn dặm linh khí dồi dào, tiên quang lượn lờ, sinh linh trong biển càng có linh tính hơn so với ở những hải vực khác.

Chỉ cần không phải tìm lệch đại phương hướng, tiên thức không ngừng điều tra, như vậy có thể tìm được nơi này...

Lúc cách mép tường mây còn hai ngàn dặm, Lý Trường Thọ đã thử triển khai tiên thức, để cho tiên thức thăm dò vào tường mây để xem xét.

Điều kỳ quái chính là, tiên thức lại không hề bị ngăn cản khi thăm dò vào trong đó, nhưng chỉ có thể nhìn thấy một mảnh trắng xoá...

Cách nơi này càng gần, phạm vi tiên thức có thể dò xét cũng càng rộng lớn hơn, đáy lòng Lý Trường Thọ cũng càng kinh ngạc hơn.

Đợi hắn cách nơi này gần đủ, tiên thức hoàn toàn bao phủ mây mù ngàn dặm...

Không có gì trở ngại, trận pháp không hề có một chút dao động, chỉ đơn thuần là mây mù, trong đó cũng không có nửa toà hòn đảo nào.

Điểm khác thường duy nhất chính là, nơi này linh khí nồng đậm, có thể so với động thiên phúc địa trong truyền thuyết...

Lý Trường Thọ trầm ngâm vài tiếng, cẩn thận suy tư một lát.

Đến đâu hay đến đó, cũng không thể không thử đã rời đi được.

Thế là, giấy đạo nhân Lý Trường Thọ đáp mây xuống, bay tới bay lui mấy lần trong tường mây đường kính ngàn dặm, không có bất kỳ nguy hiểm gì, cũng không hề nắm bắt được một chút gì.

Ngay cả nửa tảng đá ngầm không có thể tìm được.

Cho dù là trận thế thiên nhiên hiếm gặp, nơi này cũng nên có chỗ vào trận mới đúng chứ...

Đang lừa gạt 【 tiên lộ tứ nghệ 】...

Khụ, về bốn phương diện trận, đan, khí, phù, Lý Trường Thọ hiểu rõ sâu nhất vè trận pháp chi đạo...

Cũng giống như đây, hắn mới có thể nhìn ra, trận pháp nơi này cao minh, đã vượt xa sự lý giải về trận đạo của hắn.

Đây mới thực sự là trận pháp do cao thủ bố trí đại trận!

Trong Tam Tiêu ắt sẽ có một người có trình độ cực sâu về trận pháp chi đạo!

Có điều, chuyện này cũng không liên quan gì đến mình, cũng chỉ tùy tiện tán thưởng một chút, biểu thị kính nể đối với tu vi Tam Tiêu.

Lý Trường Thọ ở trên mặt biển trầm tư trong chốc lát, rất nhanh đã nghĩ ra biện pháp...

Hắn không thể trực tiếp hô lên, Nhân giáo Tiểu pháp sư đến đây bái kiến.

Lúc này cỗ giấy đạo nhân này là vẻ mặt chuyên dùng của Nam Hải Hải thần, nếu trực tiếp bại lộ ở nơi này, cũng có một chút phiền phức.

Hiện nay, ba con đường nhân thiết chủ yếu của mình đã vô cùng rõ ràng:

Nam Hải Hải thần, Giáo chủ Hải Thần giáo, hình tượng lão thần tiên túc trí đa mưu, là một trong những cố vấn sau này của Ngọc đế, có bối cảnh Nhân giáo.

Nhân giáo Tiểu pháp sư, hình tượng đạo giả trung niên, lấy tu vi thật sự của bản thân để đi lại bên ngoài, là bí danh chuyên dụng được Đâu Suất cung ban sai làm việc, chủ yếu đi theo Đại pháp sư làm người vô hình.

Đệ tử bình thường trong Độ Tiên môn... Đây là ngụy trang sâu nhất của Lý Trường Thọ.

Những cái khác như lão đạo mặt lạnh trong « Tẩy Long án », nghệ thuật gia vô danh tự bạo trong Hồng Hoang lúc Độ Tiên môn gặp nạn, đó cũng là hình tượng dùng một lần rồi lập tức đào thải, không được lên sân lần thứ hai.

Quay lại chính sự.

Muốn leo lên Tam Tiên đảo, quả thực phải hao tốn một ít tâm tư, cũng may trước khi tới đây, Lý Trường Thọ đã có chút chuẩn bị.

Đầu tiên hắn cao giọng hô một câu, truyền giọng nói vào trong phạm vi khống chế trong tường mây:

"Đạo hữu Tam Tiên đảo có ở nhà không?"

Đương nhiên không có một câu trả lời.

Lý Trường Thọ không nhanh không chậm, lấy một chồng người giấy trong ống tay áo ra, tiện tay tung ra, hóa thành sáu thân ảnh, nam nữ đều có.

Chỉ thấy:

Hai nam nhân thanh niên mặc đoản sam, mỗi người cầm một chiếc kèn.

Hai nữ tử mặc chiếc váy dài mộc mạc, lấy ra hai chậu đồng, lấy tiền giấy mà thế tục thường dùng để viếng mồ mả, đốt trong chậu đồng, các nàng quỳ gối trước chậu đồng, cầm khăn tay bắt đầu khóc sướt mướt.

Lại có hai tên đạo giả tóc trắng xoá, một người cầm nhiếp hồn linh, một người cầm mõ, đi qua đi lại, gõ gõ đập đập, mỗi người tụng Vãng Sinh chú pháp...

Lý Trường Thọ thở dài, hai người giấy bắt đầu thổi kèn, dưới sự gia trì của tiên lực, tiếng nhạc thê lương rất có lực xuyên thấu, vang vọng khắp tường mây.

Một chiêu này vô cùng hữu hiệu, cũng rất dễ bị đánh một trận...

Chỉ trong chốc lát, Lý Trường Thọ đã nghe thấy trong tường mây truyền ra một tiếng quát khẽ, là tiếng nói của một thiếu nữ có chút non nớt:

"Ngươi là người phương nào? Tới đây làm gì? Chuyện này cũng quá xấu xa rồi!"

Mây mù lưu chuyển, một thiếu nữ mặc chiếc váy ngắn màu vàng nhạt dậm chân đi tới, giận dữ trừng mắt nhìn lão giả có khuôn mặt hiền lành gầy gò ở trước mặt này.

Bạn đang đọc Sư Huynh Ta Thật Quá Vững Vàng (Dịch Free) của Ngôn Quy Chính Truyện
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Snowagle90
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 129

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.