Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trong biển sâu phạm sai lầm ~ (2)

Phiên bản Dịch · 1757 chữ

Chương 334: Trong biển sâu phạm sai lầm ~ (2)

Nhưng hiện tại Nam Thiệm Bộ Châu đâu chung chủ với Nhân tộc? Từ sau Đại Vũ đế quân, Nhân tộc tổng cộng trải qua chín vị chủ, Nhân tộc vẫn luôn là bộ tộc ở thế tiểu quốc cát cứ...

Ngao Ất nghĩ đi nghĩ lại, chẳng lẽ vị bệ hạ này chính là Ngọc đế bệ hạ hiện tại, là đương kim thánh thượng trong Thiên đình chứ?"

Lý Trường Thọ thở dài, nói: "Việc đã đến nước này, ta cũng không gạt ngươi nữa.

Chuyện Long tộc bị tính toán, trước đây ta đã thông qua mối quan hệ với bên trên, đã từng nhắc đến với chủa tể tam giới được Thiên đạo tán thành, vốn muốn nói với bệ hạ hạ một ý chỉ, bảo vệ Long tộc.

Lúc này Thiên đình tuy nhỏ, lại có đại nghĩa tam giới chủ trì tam giới mang theo.

Hơn nữa vị này Ngọc đế bệ hạ này lại vô cùng thâm hậu, có được sự tồn tại này đứng phía sau sẽ khiến Tây phương e ngại, chỉ cần ngài ấy mở một câu miệng vàng, chắc chắn có thể giúp Long tộc có thể giải tỏa đi không ít áp lực.

Đáng tiếc chính là, lúc này vị bệ hạ nhớ tới đôi cánh trên Thiên đình chưa đầy đặn, không muốn gây khó dễ với Thánh Nhân lão gia.

Vi huynh hổ thẹn, vẫn chưa có thể cầu ban ý chỉ xuống...

Nhưng hôm nay đã có người đi giúp ngươi, Ất huynh, nói không chừng, chính là vị bệ hạ này đang do dự chưa chắc chắn."

Đầu tiên hai mắt Ngao Ất phát sáng, sau đó lại cúi đầu suy tư, nghe Lý Trường Thọ nói ý chỉ chưa cầu xuống được, cũng không chịu được có chút thất vọng...

Lý Trường Thọ quan sát vẻ mặt biến hóa rất nhỏ không ngừng của Ngao Ất, cuối cùng, trên mặt Ngao Ất viết đầy cảm động, đáy lòng cũng có chút xấu hổ.

Nhưng không còn cách nào khác, Lý Trường Thọ nhất định phải mưu tính như thế.

Vừa phải cân nhắc cảm xúc của Long tộc, vừa phải quan tâm đến uy nghi của Ngọc đế.

Mặc dù nói Ngọc đế cùng phe với mình, muốn để Long tộc nhập thiên đình, nhưng cách giải quyết việc này tốt nhất chính là Long tộc chủ động mở miệng thỉnh cầu.

—— Chuyện này nhất định phải suy nghĩ thật rõ ràng.

Lý Trường Thọ ở trong mật thất dưới đất kia dốc hết sức lực mấy năm, cũng không phải uổng phí công phu, tình trạng như thế này, cũng nằm trong “cây câu chuyện” phức tạp mà hắn đã vẽ.

Ngao Ất làm đạo vái chào thật sâu, định tiếng nói:

"Ta biết Giáo chủ ca ca mong nhớ Long tộc ta, nhưng chưa từng nghĩ, Giáo chủ ca ca có thể vì Long tộc ta mà chuyện như vậy!

Ca ca!

Xin nhận một lạy của Ngao Ất!"

Mỗi lần nghe thấy Ngao Ất kích động gọi “giáo chủ ca ca” này, đáy lòng Lý Trường Thọ không tự chủ được nảy ra một khúc đèn xô na kinh điển, xuất phát từ bộ phim truyền hình kinh điển mà đời trước hắn đã từng xem —— « Lương Sơn giáo phụ và nhóm bạn nhỏ của mình».

"Ất huynh hà tất phải đa lễ như thế? Mau mau đứng lên đi!"

Lý Trường Thọ vội vàng bước tới đỡ, lại căn dặn: "Việc này vẫn mong Ất huynh đừng lan truyền ra ngoài, tốt nhất cũng không cần đề cập trong Long cung, dù sao thì ta vẫn chưa hoàn thành công việc."

—— Ổn nhất thủ, việc này không thể nóng lòng cầu thành, lần này trước tiên trồng mầm mống xuống, xem chuyện thế nào đã.

"Giáo chủ ca ca ngài nói quá lời rồi, Ngao Ất tuân mệnh là được!"

Lý Trường Thọ cười gật đầu, lại nhẹ nhàng thở dài, dặn dò:

"Ngươi đi trấn an người bên Giao Nhân tộc Công chúa điện hạ trước đi.

Lúc này nhất định là thời điểm nàng thấy khó xử bất lực nhất, ngươi nên chủ động trấn an mới được.

Nếu là không có chuyện gì khác, ta phải tiếp tục nghe tiên nhân giảng đạo, nếu Long tộc lại có bất kỳ biến số gì, ngươi nên nhớ kỹ lập tức liên hệ với ta.

Long tộc giúp đỡ Nam Hải Hải Thần giáo của ta như thế, mặc dù Nhân giáo ta không có nhiều cao thủ, nhưng ta vẫn có thể mời được một vị đến đây tương trợ."

Tinh thần Ngao Ất chấn động, lại khom người làm đạo vái chào, cẩn thận từng bước, rời khỏi mộng cảnh này.

Trước khi hắn rời khỏi mộng cảnh, lại nghe thấy Giáo chủ ca ca nhà mình đang lẩm bẩm nói gì đó...

"Haizz, bảo tài luyện chế trận pháp hộ sơn, rốt cuộc nên đi đâu để tìm đây?"

Đáy lòng Ngao Ất khẽ động, hai mắt lập tức phát sáng, ghi tạc chuyện này vào đáy lòng.

Hiện trường đại hội nguồn gốc tam giáo, trong một góc xỏ xỉnh khu nhập tọa của Độ Tiên môn.

Lý Trường Thọ mở mắt ra, đáy mắt xẹt qua một chút bất đắc dĩ, thật sự có mấy phần áy náy đối với Ngao Ất.

Nhưng không còn cách khác, Ngao Ất là một trong những nhân vật mấu chốt trong chuyện Long tộc thượng thiên; an nguy sinh tử của hắn có thể kinh động đến Đại pháp sư, cũng đủ chứng minh phương diện này.

Hắn còn là Nhị Giáo chủ bên mình...

Về sau vẫn nên nhắc nhở hắn một chút, tránh việc gặp phải người bên ngoài, bị người ta bán đi còn muốn thay người ta kiếm tiền.

Lúc này, chắc có lẽ Ngao Ất đang thay hắn tim bảo tài cho “Giáo chủ ca ca”...

Cùng lúc đó, trong tòa đại thành sâu dưới biển Đông Hải, trong tẩm cung bí mật.

“Trận pháp bảo tài, lát nữa ta sẽ thỉnh cầu mẫu thân cho Giáo chủ ca ca hơn mười rương đi qua đó.”

Ngao Ất tính toán như thế, thoát ra khỏi mộng cảnh, tâm niệm đã quay trở lại, chiếc giường này, cung điện này...

Cánh tay trái còn phủ mấy sợi tóc dài màu xanh nước biển từ gốc đến ngọn.

Nhớ đến lời căn dặn của Lý Trường Thọ, đáy lòng Ngao Ất hạ quyết tâm, mở mắt ra, để cho giọng nói của mình thật sự ôn nhu, chủ động mở miệng nói một câu: "Đừng sợ, ta..."

"Á!"

Vào lúc này, Tiểu Công chúa Giao Nhân tộc kia cũng đang vờ ngủ, lập tức kéo chăn không dám thò đầu ra ngoài, làm cho Ngao Ất có chút chân tay luống cuống.

...

Hạm Chỉ?

Lý Trường Thọ ngửi thấy mùi thơm thịt nướng từ bên cạnh truyền đến, cẩn thận thưởng thức danh hiệu này.

—— Khi hắn trở về cũng không nuốt lời, mang về mấy con thịt rừng cho Hùng Linh Lỵ g, cũng xử lý xong rồi, lúc này Hùng Linh Lỵ đang lén lút, gặm từng miếng nhỏ.

Trước đây Lý Trường Thọ đã chú ý tới danh hiệu Hạm Chỉ này rồi, gần đây lại ngày càng cảm thấy, có chút thân cận với nhân vật Phong Thần tương đối nổi danh.

【 Hạm Chi tiên 】.

Ban nãy lúc giao lưu thần niệm với Ngao Ất, nghe Ngao Ất nhắc đến cái tên “Hạm Chỉ”, đáy lòng Lý Trường Thọ đã dâng lên một ý tưởng như thế.

Hạm Chỉ sẽ không phải là vị “Hạm Chi tiên” kia chứ?

Lý Trường Thọ nhíu mày suy tư một lát, trước đây hắn đã từng nghĩ tới khả năng như vậy, nhưng lúc này tu vi Hạm Chỉ không khỏi có chút thấp, mới chỉ là Chân Tiên cảnh, làm sao có thể cùng Tam Tiêu giao hảo?

Đương nhiên Lý Trường Thọ nhớ rõ vị Hạm Chi tiên đại danh đỉnh đỉnh này, đây cũng là một vị tiên tử có độc...

Nhưng nói cách khác, nếu như có thể xác định Hạm Chỉ chính là Hạm Chi tiên, rồi bí mật quan sát quỹ đạo trưởng thành của Hạm Chỉ, như vậy có thể đại khái dự đoán được, thời gian đại kiếp Phong Thần sẽ đến vào lúc này.

Tất nhiên, Lý Trường Thọ đã sớm nghĩ qua vấn đề nay, phương pháp dự đoán chuẩn xác nhất, chính là xem Nam Châu thế tục, đến khi nào xuất hiện “Vương triều Đại Thương”.

Thương đến thời kì cuối, mới bị Chu lật đổ, dù sao thì đại kiếp Phong Thần, đối phó với “Võ vương công thụ”, khụ, “Võ vương phạt Trụ”.

Trụ vương, nhưng thật ra là nghĩa đen của thời hậu thế, vị này độc sủng mạt đại Thương vương Ðát Kỷ tên Thụ, hiệu Tân, lúc tại vị, đương nhiên được xưng là Đế Tân.

Quay về chính sự.

Nếu Hạm Chỉ thật là Hạm Chi tiên, lần này Ngao Ất bởi vì Giao nhân Tiểu Công chúa trời xui đất khiến, đã hoàn toàn mất hết hy vọng với Hạm Chỉ, điều này cũng là chuyện tốt.

Chỉ có điều lần này chuyện Tâm Hỏa Thiêu tiên thức độc đan, Lý Trường Thọ cũng cảm thấy mình sử dụng Ngao Ất hơi nhiều...

Sau đó, lại nghĩ biện pháp khác, bồi thường lại vị Nhị Giáo chủ ngay thẳng này.

Lúc này hương hỏa công đức của Nam Hải Hải Thần giáo cũng đã tràn đầy, chỉ tiếc không có cách nào chia phần nhiều cho Long tộc.

Đáy lòng quay lại những ý nghĩ này, Lý Trường Thọ tiếp tục sắp xếp những khả năng phát triển kế tiếp có liên quan đến việc này, phân tích bước kế tiếp Tây Phương giáo sẽ có động tác gì.

Dựa vào “ý nghĩa muốn thuần long” mà Tây Phương giáo đã biểu lộ ra mà nói, có lẽ muốn châm ngòi mối quan hệ giữa Hải tộc và Long tộc.

Mặc dù Long tộc là viễn cổ cự lão, nhưng tai hoạ ngầm thật sự không ít.

Mà tai họa ngầm lớn nhất, có lẽ sẽ cho Long tộc một kích trí mạng.

Bạn đang đọc Sư Huynh Ta Thật Quá Vững Vàng (Dịch Free) của Ngôn Quy Chính Truyện
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Snowagle90
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 133

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.