Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lồng chim pháp gia con đường nêu cao tên tuổi Hồng Hoang (1)

Phiên bản Dịch · 1395 chữ

Chương 315: Lồng chim pháp gia con đường nêu cao tên tuổi Hồng Hoang (1)

Mới vừa rồi còn cho là Hữu Cầm Huyền Nhã chỉ là chợt có cảm ngộ, nhìn bộ dạng lúc này của nàng dường như muốn đột phá một cảnh giới.

Hữu Cầm Huyền Nhã vốn đang ngồi xếp bằng trên mặt đất, giờ phút này đang từ từ lơ lửng, một luồng tiên linh khí vờn quanh người, từng đóa từng đóa hoa sen sáu cánh, từ trong cơ thể nàng chậm rãi bay ra.

Sáu cánh…

Lý Trường Thọ lập tức cảm giác… có hơi kém.

Không đạt được chín cánh, ít nhất cũng nên được bảy cánh, tám cánh, như vậy mới tính là căn cơ vững vàng.

Không đúng, không chỉ là đột pháp.

Hình như vẫn là liên tục đột phá, trực tiếp độ kiếp.

Lý Trường Thọ suy tư trong chốc lát, đã có quyết định, truyền thanh với Hùng Linh Lỵ nói:

“Linh Lỵ, ra bên ngoài trăm trượng, hô to với xung quanh là nơi này có người sắp độ thiên kiếp thành tiên, để bọn họ tránh xa một chút.”

“Ồ!”

Hùng Linh Lỵ vác đại chùy chạy tới chỗ xa xa, chạy được hai bước lại quay đầu nhỏ giọng hỏi một câu: “Biểu huynh, là kêu ở một phương hướng sao?”

“Lát nữa ta sẽ lập đại trận ở chỗ này, ngươi ở viền đại trận chạy vài vòng, liên tục la lên là được.”

“Ai, hiểu rồi.”

Hùng Linh Lỵ khiêng đại chùy nhanh chóng chạy đi.

Bây giờ nàng đã là luyện khí sĩ, nhập môn tu hành, đương nhiên biết tầm quan trọng của thiên kiếp đối với luyện khí sĩ.

Mặc dù Hùng Linh Lỵ cảm thấy mình không được thông minh cho lắm nhưng cũng không tính là quá đần, nàng cũng mơ hồ biết Hải thần chắc cũng là tiên nhân.

Mà Hải thần hiển linh, thật ra chỉ là một ít thuật pháp.

——Điều này, lúc nàng còn chưa có ra cửa lão cha nàng đã sớm nói qua không biết bao nhiêu lần.

Nhưng mẫu thân nàng nói, Hải thần với tất cả luyện khí sĩ không giống nhau, Hải thần sẽ che chở cho bọn họ mưa thuận gió hòa, không bị ngoại địch xâm hại.

Mẫu thân còn nói thật ra thần đều là tiên nhưng tiên lại không nhất định là thần…

Điểm rõ ràng nhất đó là sau khi thờ phụng Hải thần, thời gian sau này mọi ngươi đều trôi qua tốt hơn, không cần ra ngoài đi săn vẫn có thịt ăn không hết, quần áo mặc không hết.

Bây giờ, các nữ nhân trong trại bọn họ, có ai… Không có lông chồn?

Hướng theo điểm này, Hùng Linh Lỵ cũng muốn dùng khí lực một nhóm người, bảo vệ cẩn thận Hải thần tốt nhất trên thế giới.

Hùng linh Lỵ vừa chạy ra xa năm mươi trượng, đột nhiên nghe được phía sau truyền đến một tràng tiếng xé gió, vội vàng quay đầu lại nhìn.

Từng tia linh thạch từ ống tay áo của Lý Trường Thọ bay ra, cùng đồng thời rơi vào bảy bảy bốn mươi chín cái phương vị ở trong rừng.

Trong lúc đó linh thạch lưu động linh khí, từng tia từng tia nở rộ từng chùm sáng, một tòa đại trận tường ánh sáng được chống ra trong nháy mắt.

Ai da, Hải thần đại biểu ca thật sự rất lợi hại…

Hùng linh Lỵ nháy mắt mấy cái, cúi đầu từ trong áo giáp của mình lấy ra một lá sắt cuốn thành hình loa, hít mạnh một hơi, dùng sức rống to lên không trung:

“Tất cả không được qua đây.”

Trong trăm dặm, không ít luyện khí sĩ đi ngang qua lập tức nổi lên hứng thú, một đám cưỡi mây giẫm hạc từ từ đi về phía bên này.

Nhưng mà lại nghe thấy một câu:

“Nơi này có người độ thiên kiếp đó!”

Đám luyện khí sĩ này lập tức dừng lại, quay người liền bay hướng về phía xa, cũng đem linh thức, tiên thức ném đến đây.

Thiên kiếp có vẻ hơi lỗ mãng cứ như vậy đến rồi.

Dù là Hữu Cầm Huyền Nhã đạo tâm cứng cỏi, đối mặt với sinh tử chưa rõ, lại được người lặp đi lặp lại mấy chục năm thiên kiếp thành tiên, lúc này cũng có hơi luống cuống.

“Trường Thọ sư huynh.”

“Hữu Cầm sư muội, ta ở đây.”

Năm mươi trượng bên ngoài Lý Trường Thọ đang chuồn ra khỏi đại trận, nghe thấy vậy truyền thanh đáp lại.

Lý Trường Thọ cười nói: “Chúc mừng sư muội, ngày hôm nay vui mừng đón thiên kiếp, đoán trừng vẫn là thất trọng hoặc là bát trọng thiên kiếp.”

Hữu Cầm Huyền Nhã lập tức cười khổ không thôi, nhưng nghe thấy Lý Trường Thọ trêu trọc, trong lòng nàng không hiểu sao an ổn hơn rất nhiều.

“Trường Thọ sư huynh yên tâm, Huyền Nhã chắc chắn sẽ toàn lực ứng phó.”

Lý Trường Thọ truyền thanh nói:

“Vật trước đây ta đưa cho ngươi sử dụng để độ kiếp, ngươi có mang theo bên người không?

Nếu như mang ở bên người, lấy ra dùng đi, không cần lo lắng chuyện khác.

Nhớ kỹ, vạn sự lấy tính mạng là nhất.

Thiên kiếp là căn cứ tu chất và thực lực lúc này của ngươi, căn cơ của ngươi… Cũng coi như vững chắc.

Chỉ cần phân phối pháp lực của mình hợp lý, trước mắt không cần dùng sức quá mạnh, chống đỡ thiên kiếp không phải vấn đề gì quá lớn.”

Hữu Cầm Huyền Nhã nhẹ nhàng gật đầu, ngẩng đầu nhìn mây mù hội tu trên không trung, nhanh chóng lấy ra hai cái lồng chim hộ pháp gia, bố trí lồng chim ở hai bên, cách xa hai mươi trượng.

Sau đó, nàng lấy ra mấy bình linh đan trước kia Lý Trường Thọ đưa, lại mang Linh Tiên đan thả trở về.

Theo tính nết của nàng, Dung Tiên đan là tuyệt đối không thể dùng…

Ba loại đan dược khác là Lý Trường Thọ chuẩn bị một phần nhỏ ‘Phần ăn độ kiếp’…

Loại đan dược thứ nhất là tăng thêm sức chống cự của bản thân với sấm sét, loại đan dược thứ hai liên tục tính phát ra dược lực, liên tục khôi phục pháp lực bản thân, loại đan dược thứ ba có thể kéo dài chữa thương khôi phục huyết khí…

Luyện chế khó khăn nhất đương nhiên là loại đan dược thứ nhất, cùng so sánh thì hai loại sau có hơi bình thường một chút.

Không trung, kiếp vân đã bắt đầu nhanh chóng hội tụ, một mảng mây xám to lớn từ từ xoay tròn…

Lý Trường Thọ biến mất ở xung quanh đại trận, thân hình lập tức lui về phía sau.

Hộp kiếm hỏa lân phía sau Hữu Cầm Huyền Nhã hơi rung lên, tiếp theo một cái chớp mắt, thanh đại kiếm kia phóng thẳng lên trời, ở giữa không trung vỡ ra, hóa thành ba mươi sáu thanh phi kiếm thiêu đốt Thanh Huyền chân hỏa.

Phía trên, kiếp vân hạ xuống lôi ban lấp lánh, đạo thiên kiếp thứ nhất sắp rơi xuống.

Hữu Cầm Huyền Nhã tịch khởi kiếm chỉ, trong miệng khẽ quát một tiếng: “Tán!”

Ba mươi sáu thanh phi kiếm cùng tản ra, thân hình Hữu Cầm Huyền Nhã từ từ bay lên không, hơi ngửa đầu, trên gương mặt lãnh diễm xinh đẹp tuyệt mỹ không có một tia sợ hãi, chỉ có kiên định cùng quả quyết.

Két——

Một tia chớp đánh thẳng tắp xuống, cho dù là ở chỗ tiểu thế giới này, uy lực thiên kiếp vân bá đạo như vậy!

Lý Trường Thọ đã ở ngoài mười dặm chậm rãi gật đầu, trước đây mình căn dặn Hữu Cầm Huyền Nhã cũng phát huy một ít hiệu quả…

Bên ngoài bản đồ;

Hai tòa tiên đảo, các nơi bên hồ, tiên nhân tam giáo, nhao nhao bị một tiểu đám mây xuất hiện ở trên bản đồ hấp dẫn.

Không nghĩ tới, còn có loại tiết mục nhỏ này…

Bạn đang đọc Sư Huynh Ta Thật Quá Vững Vàng (Dịch Free) của Ngôn Quy Chính Truyện
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Snowagle90
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 118

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.