Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Khai chiến nhỏ ở Nam Châu, Trường Thọ vái thánh (1)

Phiên bản Dịch · 1939 chữ

Chương 258: Khai chiến nhỏ ở Nam Châu, Trường Thọ vái thánh

Ngay lập tức, mấy nghìn người phàm sóng sau đè sóng trước xông lên, cuồn cuộn như sóng biển!

Bọn họ giơ cuốc, xách côn gỗ, đao chẻ củi, kêu gào khẩu hiệu, mạnh mẽ tràn vào cửa đang đóng chặt trước miếu...

Nhưng, khi mấy nghìn người này vừa chạy tới trước cửa miếu mười trượng, cửa thần miếu đột nhiên mở toang ra!

Có hai đại tráng mặc áo giáp nhảy ra ngoài, giận dữ hét lên:

"Khoan đã!'

Ô áp đồng thời đè lên khiến mọi người dừng lại.

Xen lẫn trong đám người phàm là mấy đạo bóng đen đang định âm thầm ra tay, lúc này cũng hơi cau mày, tạm thời quan sát.

Đại hán bên trái nói với đám người: "Các người... tới để đập miếu Hải thần của chúng ta sao?"

Thanh niên vừa dẫn đầu hồi nãy nhắm mắt mạnh miện nói:

"Không tồi! Các ngươi là đám giả thần, ác thần!"

"Mời!"

Hai đại hán cùng tống to, đồng thời né những động tác của mọi người.

Một người móc từ trong lòng ngực ra một cái trống nhỏ, cầm trong tay nhẹ nhàng vỗ vào.

Một đại hán khác thì gân giọng, đi theo tiết tấu hô to:

"Các vị đều là đồng hương của ta, ta có một lời muốn nói với mọi người!

Tượng thần trong miếu nói đập liền đập, các vị chớ làm tổn thương người!

Cửa này rộng những hai trượng, các vị đừng chen lấn!

Trước tiên đập cửa, sau đó dỡ tường, sau cùng tháo cửa đập tượng thần!

Các vị chớ tim đập nhanh, một người một chưởng liền lạch cạch!

Tượng thần không đáng mấy đồng tiền, nhưng mạng nhỏ lại có thể mất!

Hai người chúng ta cũng chỉ có thế, các vị đập xong nhớ nghỉ ngơi, phía sau còn có một cuộc chiến khác!"

Nói xong, hai đại hán chắp tay xuống phía dưới, tiếng trống cũng ngừng theo.

"Được!"

"Lại lần nữa đi!"

"Tới đây tới dây! Đây là nơi để cho ngươi nghe nhạc sao!"

Trong lúc mọi người đang ồn ào, hai đại hán vội vàng lui lại trong thần miếu, dưới con mắt của mọi người chạy biến như một làn khói vào hậu viện.

Là leo tường chạy...

Một đám người như lọt vào sương mù, sau đó có người dẫn đầu đuổi theo, một đám tín đồ cũng bắt chước leo tương rào, tràn vào trong miếu Hải Thần.

Dưới lòng đất, người giấy do Lý Trường Thọ ký thác khẽ mỉm cười.

Không tăng thêm nghiệp chướng là được, miếu thần bị đập thì cũng chỉ tổn thất chút tài vật của Hải Thần giáo mà thôi.

...

Lúc này, ở nơi nào đó trong động phủ Tây Châu Hạ Châu đang âm thầm thông qua bù nhìn quan sát một màn đập miếu, hai mắt đầu trở nên mù mịt...

Đây là, có ý gì?

Nhưng rất nhanh, Văn Tịnh đạo nhân âm thầm bố trí thêm bù nhìn huyết văn, phát hiện mấy chục đạp khí tức Long tộc đang đuổi tới hướng miếu Hải thần bị đập.

Mà "đại quân" Long tộc cũng bắt đầu nổi lên mặt biển tụ họp.

"Hừ." Văn Tịnh đạo nhân hơi nhếch miệng, tiếp tục xem trò vui, chờ đợi thời cơ tốt nhất thả những đứa bé ra...

.....

'Trơ mắt' nhìn tượng thần bị đập, đáy lòng Lý Trường Thọ rất bình tĩnh, không hề có cảm xúc dư thừa nào.

Chỉ là, hơi đau lòng thay Ngao Ất...

Tượng thần Ngao Ất làm bằng chất liệu đắt tiền, bị người phàm dỡ hết cơ thể, khắp người toàn chữ viết bậy.

Tình hình này chính là nguyên nhân khiến Lý Trường Thọ muốn hủy thần giáo.

Giờ phút này, mai phục đã xong, các đội quân đã vào vị trí, những chuyện Lý Trường Thọ có thể an bài cũng đã an bài xong...

Nhưng trái tim vẫn treo giữa không trung, không hẳn là an ổn.

Giống như cái gì mà "ngồi trên đỉnh Tiểu Quỳnh xem vạn dặm, bàn tay thần ấn định kết cục' tuyệt đối không phải suy nghĩ của Lý Trường Thọ.

Tuấn tú, có ích lợi hay không?

Còn sống là đạo lý cứng, trường sinh là đại sự cả đời!

Cho nên lúc Hải thần giáo vừa xuất hiện rắc rối, còn chưa kịp bùng nổ đại chiến giữa hai bên thì Lý Trường Thọ đã bắt đâu cân nhắc mọi chuyện sau cuộc chiến rồi...

Đi một bước.. đã nhìn thấy mười bước.

Nếu lần này nháo quá lớn, đánh Tây Phương giáo một cú quá đau thì nhất định Nam Hải thần giáo sẽ khiến Tây Phương giáo chú ý hơn.

Tuy xác suất khiến thánh nhân ra tay không cao nhưng trong trường hợp này, cũng không thể không cân nhắc...

Tây Phương giáo cũng không phải chỉ có hai thánh, đệ tử của hai vị thánh nhân kia cũng không ít.

Danh tiếng những đệ tử của thánh nhân đó dĩ nhiên không thể sáng bằng mười hai kim tiên của Xiển giáo, tám đại đệ tử của Tiệt giáo, nhưng thực lực của họ nhất định không kém là bao.

Nhất là, còn có một Văn đạo nhân...

Suy nghĩ kỹ một chút, Lý Trường Thọ hắn vẫn không thể tu thành trường sinh kim tiên, nếu phải so tài cùng những 'tiền bối' này thì căn bản không thể.

Loại chuyện này làm nhiều, theo phỏng đoán của Lý Trường Thọ thì bản thân nhất định sẽ lưu lại bóng mờ tâm lú.

Tâm thần thông qua người giấy kiểm tra khắp nơi:

Đại quân long tộc mai phục dưới lòng đất, Ngao Ất cùng mấy vị cao thủ long tộc, đại quân ba nghìn đang tụ họp ở Nam Hải.

Mấy chục cao thủ Long tộc đang hội tụ về hướng tượng thần bị đập, chỉ một lát sau sẽ gặp nhau ở thần miếu.

Nếu không đoán lầm thì bọn họ nhất định sẽ gặp phục kích của Tây Phương giáo.

Những cao thủ long tộc này đã được Ngao Ất ra lệnh từ trước, nếu bị tấn công thì nên phá vòng vây như thế nào, nên tự vệ như nào...

Bàn về con mồi tự mình tu dưỡng.

Ba nghìn binh mã của Ngao Ất hơi động, lúc đó mới khiến hắc thủ của đối phương bại lộ...

Phía sau, nhìn mình 'thiếu niên' hai giáo chủ phát hiu, mỗi một bước, một một kế sách ứng phó, chiến pháp cặn lẽ, Lý Trường Thọ đều giao cho Ngao Ất.

Thần sử Hùng trại vu nhân, lúc này đã tụ họp hơn ba trăm người.

Lý Trường thọ để hai người giấy giả bộ thành tráng hán, hỗn tạp bên trong thần sư, trốn ở sơn cốc nơi long tộc mai phục.

Sau này họ cũng sẽ xuất chiến, nhưng chỉ bùng nổ ba lần liền rút lui.

Dù chưa nhận được tin tức bên địch nhưng Lý Trường Thọ đã có những phán đoán liên quan tới trận đấu này.

Chuyện mà Lý Trường Thọ lo lắng nhất hiện nay là chuyện Tây Phương giáo điều tra kĩ Nam Hải thần giáo của hắn...

Trầm ngâm hai tiếng, Lý Trường Thọ ngực mây đi về phía điện Bách Phàm.

Vừa bay tới trước Bách Phàm điện, trong lòng đột nhiên hiểu ra:

Đánh nhau.

Lý Trường thọ quẹo mây, đứng trước pho tượng "Hiệp can nghĩa đảm tam nghĩa sĩ" chắp tay, tâm thần gửi tới trên người những người giấy, đáy lòng nghĩ tới những bức họa...

Nhìn chiến sự:

Hải thần miếu bị đập, hộ pháp Long tộc đã tìm tới, mấy long tộc bị thương hiện nguyên hình, trên không trung có tiếng rồng ngâm.

Giáo chúng của Lê Mã thần giáo nhất thời kinh hoàng, nhanh chóng chạy mất như chim muông tán loạn, một phần nhỏ thì quỳ sụp xuống...

Đồng loạt quy thuận Hải thần giáo...

Quá trình này, không hề gia tăng nghiệp chướng.

Còn những người chạy mất thì lại có biến cố mới xảy ra!

Mấy bóng đen lẫn trong đám giáo chúng phóng lên cao, bất ngờ đánh về phía hộ pháp của Long tộc!

Lý Trường Thọ vừa rời tầm mắt tới nơi này liền thời long trảo khoát đầy trời, mấy trăm ánh lửa tóe lên...

Chúng hải thần giáo, Long hộ pháp, trung bình mỗi con rồng vừa ra đời đều xuất hiện mười mấy đạo quang bảo hộ, lập tức đem những bóng đen kia xé nát!

Lý Trường Thọ: ...

Không hổ là rồng hoang rồng tộc lớn, quả nhiên thích làm gì thì làm.

Nhưng sau đó, trong lòng Lý Trường Thọ nổi lên một tia nghi ngờ.

Vừa rồi, mấy bóng đen kia, hai chân tiên, ba thiên tiên trực tiếp lao ra là có ý gì?

Không đúng, tình cảnh này... hình như.. Lý Trường Thọ đã gặp ở đâu...

Huyết văn!

Trong lòng Lý Trường Thọ vừa hiện lên hai chữ, thì Thương long trên không trung đột nhiên ngửa đầu gầm thét, hai đôi long nhãn đã hóa thành màu đỏ mái, giương nanh múa vuốt, đánh về phía đồng tộc!

Ba thương long liên tục xuất hiện dị trạng, chúng hộ pháp của Long tộc rơi vào đại loạn.

Đúng lúc này, những người trốn trong đám "giáo chúng người phàm" đột nhiên có trên trăm bóng người xông về phía không trung.

Trong đó không hề thiếu thiên tiên trung kỳ, hậu kì, khí tức lẫn lộ, người, yêu, linh... đều có cả.

Thù oán gì?

Văn đạo nhân cố ý làm khó dễ hắn sao?

Kết quả như vậy, nếu bản thân hắn có sức mạnh tự vệ ở hồng hoang, nhất định phải so với Văn đạo nhân.

Lại nói, Văn đạo nhân tì, đâu ra mẫy thứ 'tài liệu thực tế' này?

Nếu Lý Trường Thọ đoán không sai thì là lục soát từ ba nghìn thế giới, vì người đó mà dùng.

Cao thủ long tộc lửa giận công tâm, mệnh lệnh trước đây của thái tử vẫn còn văng vẳng bên tai, một cao thủ lớn tiếng hét:

"Rút lui!"

Vì vậy, hơn mười vị cao thủ long tộc không ham chiến, lập tức phá vòng vây, lưu lại mất cỗ thi thể rồng cùng ba long tộc bị khống chế tâm thần, chạy về hướng Đông Nam.

Đám bù nhìn huyết văn phía sau đuổi theo không tha, nhưng Long tộc chuyên bay, chẳng mấy chốc đã kéo được khoảng cách.

Đám hộ pháp vừa bay được không lâu thì con đường phía trước đột nhiên xuất hiện phục binh.

Sau khi bị ngăn cản, hộ pháp Long tộc lập tức chuyển sang hướng Đông Bắc, chạy trốn cực kì chật vật.

Trong lòng mấy hộ pháp đều cực kì bực bội.

Nếu không phải trước đó thái tử đã nghiêm lệnh, bọn họ buộc phải tuân thủ thì nhất định họ sẽ cá chết lưới rách với đám này, cho họ biết thế nào là uy nghiêm của Long tộc!

Ngàn dặm bên ngoài phương Nam, ba nghìn tiên binh của Long tộc cũng chậm rãi đánh tới.

Cùng lúc đó, từng đạo bóng đen lướt qua từ trăm dặm trong sơn cốc nào đó, số lượng tới ba bốn nghìn....

Lúc này, những hộ pháp đã trở thành con mồi.

Bạn đang đọc Sư Huynh Ta Thật Quá Vững Vàng (Dịch Free) của Ngôn Quy Chính Truyện
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Snowagle90
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 175

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.