Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 2: Rắc rối ở trường

Tiểu thuyết gốc · 1001 chữ

Ngày hôm sau, Peter lại tiếp tục ra chờ xe buýt, nhưng lần này cậu đã đến đúng giờ nhưng nào ngờ...

-Xin lỗi nhé Parker! Xe hôm nay hết chỗ rồi!

Cứ thế, chiếc xe bỏ lại Peter, ngay lập tức cậu đuổi theo chiếc xe và đập liên tục vào phần thân xe có tấm băng rôn, có lẽ mọi thứ sẽ bình thường cho đến khi tấm băng rôn mà Peter chạm vào ngay lập túc dính chặt vào tay cậu và bung khỏi phần than xe. Lại thêm một việc kì là xảy ra với Peter Parker nhà ta chỉ trong chưa đầy một ngày từ khi bị con nhện cắn.

-Píp Píp... Lại muộn xe rồi à thiên tài! Lên đây đi, tớ sẽ cho cậu quá giang. -Tiếng của Harry Osborn nói

Trong cuộc sống của Peter từ nhỏ đến giờ, hầu hết mọi người đều ghét bỏ cậu, nhưng may mắn rằng cậu vẫn còn có người bạn thân Harry Osborn và hai người bác vẫn luôn ở bên và chia sẻ khó khăn với cậu.Lát sau, tài xế của Harry đã đưa Peter tới trường đúng lúc suýt soát giờ vào lớp. Vài tiếng sau, khi bắt đầu giờ ăn trưa tưởng chừng như mọi thứ sẽ tiếp diễn như thường ngày nhưng đã có vài chuyện xảy ra. Ngay khi Peter đang ngồi ăn trưa thì cô nàng M.J đang đi ngang qua cùng khay đồ ăn của cô nàng thì bỗng dưng cô trượt phải vũng nước trên sàn nhà, ngay lập tức Peter có cảm giác lạ và nó thúc dục cậu dơ tay ra đỡ M.J, còn tay kia đã giữ nguyên được khay đồ ăn không bị đổ, thậm chí là không bị mất dù chỉ một giọt sữa.

- Cảm ơn cậu! Ơ mà, mắt cậu có màu xanh dương, có lẽ trước đây cậu đeo kính nên tôi không để ý, giờ cậu đeo kính áp tròng à!

Thế rồi khi M.J đi, Peter lại ngồi xuống, cổ tay cậu đè lên chiếc dĩa nhưng chẳng hiểu sao, chiếc dĩa cứ dính chặt vào cổ tay cậu. Bực bội, Peter liền kéo chiếc dĩa ra nhưng chiếc dia khi bị kéo ra bị dính theo một sợi gì đó rất dính xuất phát từ cổ tay của Peter, càng kéo thì sợi này càng dãn ra, thế rồi Peter vẩy tay thì lại xuất hiện thêm một sợi nữa và nó đã dính chặt vào khay đồ ăn thừa ở đối diện bàn ăn của cậu. Chẳng biết Peter khi đó nhĩ gì mà lại dật mạnh sợi dây trông rất giống với

tơ nhện kia để rồi làm khay đồ ăn thừa ở bàn đối diện bay một mạch vào lưng của Flash Thompson. Thấy thế, Peter liền chạy một mạch ra khỏi phòng ăn trong khi tay vẫn còn sợi tơ nhện bám với khay đồ ăn bị kéo theo trên sàn nhà.

- Parker!!!!!!!!! - Flash quay lại và nghiến răng nhìn Peter đang chạy ra khỏi phòng ăn

Lúc sau, ngay khi Peter đang mở tủ đồ ở hành lang thì cậu lị có cái cảm giác giống như ở phòng ăn, mọi thứ, vạn vật xung quanh đối với Peter lúc này như đang chậm lại hàng chục lần, thậm chí Peter còn có thể cảm nhận được bước đi của từng người, từng giọt nước đang rơi, ngay cả từng nhịp đập cánh của một con ruồi cũng trong tầm cảm giác của Peter. Ngay lập tức Peter né sang một bên và tránh được cú đấm trời giáng của Flash Thompson-một cú đấm làm lõm nguyên một cái lỗ lớn trên tủ đồ của Peter.

- Mày nghĩ là việc mày làm ban này là hay lắm hả! Sẵn sàng đi Parker, tao với mày sẽ đấu một trận ngay tại đây.- Thompson thủ thế và thách thức Peter

Ngay lập tức, hắn tung ra một cú đấm thẳng về phía mặt Peter, nếu là thường ngày cậu sẽ bị Flash Thompson "tẩm quất" cho một trận nó nê, nhưng thời thế nay đã khác. Ngay khi cú đấm đến gần, Peter đã tóm gọn cổ tay của Flash và tung ra một cú cực mạnh và bụng của Flash, khiến hắn bay xa đến 6 mét. Mọi người đứng xung quanh chỉ biết ngỡ ngàng nhìn, một Peter Parker yếu đuối mà lại đánh thắng được Flash Thompson-tên bắt nạt nguy hiểm nhất trường ư? "Mày đúng là đồ kì dị Parker ạ.".Ngay khi tan học, Peter chạy một mạch vào một con ngõ nhỏ vắng người, thế rồi khi nhìn vào ngón tay của bản thân, cậu có cảm giác như đang có hàng loạt chiếc chân nhỏ của nhện đang mọc ra từ từng ngón tay của mình."Cái quái gì thế này!"-Peter lùi lại và chạm tay vào bức tường, ngay lập tức tay cậu đã bám dính lấy bức tường đó, thậm chí độ dính này còn đủ để Peter bò trên tường như một con nhện thực sự. Kể từ khi bị nhện cắn, chỉ trong vài ngày ngắn ngủi, Peter đã phát hiện ra rằng cậu có khả năng thực hiện bất cứ thứ gì mà một con nhện thực thụ có thể làm được. Một vài các khả năng của Peter đã bộc lộ ra như: siêu khỏe- Peter có thể nâng vật có khối lượng tối đã là 10 tấn; siêu nhanh; siêu sức bền; bám dính trên tường; siêu giác quan (giác quan nhện); khả năng phóng tơ tự nhiên từ cổ tay. Sau đó, Peter vô tình đọc được một bài báo dành cho đô vật nghiệp dư, do nóng lòng thử sức mạnh của mình, Peter đã thiết kế ra một bộ đồ có màu chủ đạo là màu đỏ xanh, họa tiết tơ nhện trên bộ đồ, và điều đặc biệt nhất là biểu tượng con nhện ở trên ngực áo.

Bạn đang đọc Spider-Man: The rise of Vulture sáng tác bởi Valhein

Truyện Spider-Man: The rise of Vulture tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Valhein
Thời gian
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.