Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chapter 81: Chi thứ sáu

Tiểu thuyết gốc · 1430 chữ

“Tập hợp ở đây chính là muốn thông báo, bọn hôm qua chúng ta đụng phải hồi qua, đã giết chết bộ phận người trong băng, chính là đội tuần tra chị mới cử đi tối hôm nay.”

Đứng trên nóc nhà biệt thự, chị đại ưỡn ngực, hất ra tóc dài xỏa xuống màu bạc ngân ra đằng sau, ánh mắt tỏa ra ánh sáng màu đỏ nhè nhẹ, lúc này, bất ngờ thành chấm đỏ bắt mắt, âm thanh nữ tính đặc thù vang lên, nhưng khuôn mặt như chịu phải cơn giận cưỡng ép trầm xuống.

“Có nghĩa là, nếu đội tuần tra không xuất hiện chặn lại ý định tấn công của bọn nó, có thể, một trong số tụi mày đã phải chết bởi cuộc đột kích.”

Nghe chị đại nói xong, bên dưới hoang mang nhìn nhau, không ai nghi ngờ lời nói của cô, không nói cô là người đứng đầu băng nhóm, mà thông tin này được những người sống sót đã sớm nói ra khi trở về.

Đến bây giờ nó đã lan ra, chỉ có một ít người là không biết vì chưa kịp nghe.

Trong lòng mọi người, vừa thấp thỏm, vừa tức giận, ai mà sau khi biết mình suýt chết bởi người khác cũng đều không dễ chịu.

Mà lại bọn họ không phải người hiền lành, trước kia cũng như nay, để sống sót thăng cấp lên lần ba, trước kia họ không phải là côn đồ, thì cũng là vận động viên thành phố, không nữa thì cũng là người yêu thích rèn luyện thể dục.

Trong băng chị đại, chủ yếu là những thành phần như vậy, ai nấy đều là người trưởng thành khỏe mạnh, không muốn chịu thiệt thòi, nghe được tin tức tất nhiên là muốn có cơ hội đáp trả.

Đôi mắt xinh đẹp bén nhọn như mắt ưng, đoán được cảm xúc của đám người bên dưới, đây chính là điều cô muốn.

“Chỉ cần đội thám thính trở về, tìm ra được vị trí của bọn nó, chúng ta sẽ bắt đầu.

“Còn một điều sẵn tiện muốn công bố”

Chị đại đột nhiên chuyển sang chủ đề, mọi người ai nấy đều tập trung, Huy Ngô cùng với ba Chi còn lại đã sớm đến, cũng không ngoại lệ, vì họ không biết chuyện gì, chị đại chưa nói trươc cho họ còn có chuyện khác.

“Tân, đi đến đây”

Nhìn vào Tân đứng hàng đầu bên dưới đám đàn em, cô ta nhẹ nhàng nói, đủ rõ cho tất cả nghe.

Tân nghe thấy điểm tên mình thì sửng sốt, không hiểu có chuyện gì, âm thầm đề phòng chị đại giở trò, năng lương màu đỏ sền sệt ấp ủ, như muốn lan tràn ra bên ngoài, cậu dùng chân khụyu xuống nhảy bước hai lần, chạm đến đên nóc biệt thự.

“Từ bây giờ, người thay thế thằng Vũ, Tân sẽ làm Chi thứ sáu, bù đắp vào chỗ trống”

Tất cả nghe vậy đều ngạc nhiên, nhưng không ai quấ mức sửng sốt, việc Tân triển lộ sức mạnh trước đám người trong đội tuần tra, có một số người nghe được cũng không phản đối.

Mà chị đại đã đề nghị cũng không ai dám phản đối cái gì.

Tân hơi ngạc nhiên, nhưng cũng bình tĩnh xuống, nhìn mọi chuyện cũng không ai đi ra phá rối, nếu cứ như vậy, việc cậu biến thành Chi thứ sáu đã chắc như đinh đóng cột.

“Giải tán”

Sau khi xong xuôi, chị đại để tất cả rời đi, chỉ còn lại các Chi còn lại vẫn đứng ở lại, và Tân tất nhiên là cũng như vậy mà ở lại.

Liếc nhìn lực lượng thân tín, chỉ là thay một người, cũng không khác biệt quá lớn, thu hồi ánh mắt, chị ta quay người vào trong biệt thự, muốn bàn ra chiến lược trước khi xảy ra chiến đấu, dù sao thì người cô ta cử đi cũng sắp về.

Tân đi theo các Chi khác, chỉ có bốn người chưa tính cả cậu, đi vào trong biệt thự lấp lánh ánh đèn chiếu rọi, nơi có hai cô gái đang đứng sẵn ở bên trong.

Một người là Bạch, và người còn lại là cô gái tóc đuôi rít hôm trước.

,,,,,,

Tùng Bọ Cạp thân thể đầy lấm lem bụi đất, trên đâu loang lổ vết máu chảy xuống từ đỉnh đầu, nhuốm đỏ một nửa bên mặt.

Mang chiếc quần rách đi vào trong tòa nhà, đám đàn em đều đứng thành hai hàng, nhường một lối đi rộng lớn cho anh ta.

Tuấn đi phía sau đã sát nhập vào hàng người bên cạnh lẫn vào, nhìn vào biểu lộ đám người xung quanh, mặc dù là đại ca của băng, nhưng những người ở đây thay vì tự hào hay nhiệt huyết với anh ta, ngược lại, bọn họ đều nhìn Tùng với ánh mắt e dè.

“Đến đủ chưa”

Tùng Bọ Cạp hỏi một cách tùy ý, nhìn vào trong đám đàn em, dùng Trực giác liếc qua hàng người đứng đầu, mắt hơi có chút kì dị, miệng lén liếm liếm khóe môi.

“Dạ đã đủ rồi anh”

Kiệt, người đàn ông mặc bộ suit quản gia, tay luôn treo tấm khăn trắng, anh ta đi đến bên cạnh Tùng Bọ Cạp, cúi người sâu, đứng nói ở bên cạnh anh ta.

“Được rồi, tập trung này”

“Tao vừa mới đánh với con rùa đá ở trung tâm thành phố, chắc tụi mày phải biết hết rồi, tao phải may mắn lắm mới chạy về được, nếu lần sau gặp lại, cho dù bỏ cái căn chung cư này, tao cũng sẽ quyết định bỏ chạy”

“Cho nên, không thể bỏ chạy quài như vậy được, chỉ có thể dùng cách đó nữa thôi”

“Tao sẽ tuyển chọn người có khả năng đi vào trong cánh cổng, lấy viên đá đó về cho tao”

Nói rồi, Tùng Bọ Cạp lấy từ tay Kiệt đúng là một hòn đá, hòn đá như hòn sỏi nhỏ bằng cái trứng gà, chỉ là, nó có thể phát sáng!!

Phát sáng rất yếu nhưng vẫn thấy màu xanh lam toát ra nhè nhẹ.

Trong lòng đám người liền trầm xuống, lại một lần nữa? Đi vào trong cánh cổng chiến đấu với bọn quái vật lần nữa sao?

“Vẫn theo lệ cũ, chia thành từng nhóm người cùng số lần thăng cấp, đánh đến khi người đủ, hai mươi người lần ba, năm người lần bốn, một người lần năm”

“Tụi bây nghe rõ chưa”

Sau khi phổ biến xong, Tùng Bọ Cạp mở miệng quát, khiến giật mình bọn đàn em, như không cho phép chống lại, ánh mắt như hình lưỡi đao quét xuống.

“Kích hoạt kĩ năng: Ve thần kinh”

Ve!~ Ve!~ Ve!~

Từ cổ gáy của tất cả mọi người trồi lên một cục thịt, cục thịt mọc ra hai cánh hình con côn trùng màu đen, từng điểm sáng nhẹ màu xanh thạch lóe lên, hai cánh liên tục vỗ, phát ra âm thanh như ve sầu.

“Dạ rõ rồi ạ”

Cảm nhận đau nhức truyền lên não, không phải nỗi đau thể xác, nhưng đau đớn thấm vào nặng nề hơn rất nhiều, tất cả đồng thanh đáp, khuôn mặt đen kịt chịu đựng.

Hài lòng nhìn xuống đám người, Tùng Bọ Cạp nói thêm vài câu dặn dò, lại thêm một lời cảnh báo quyết liệt để bọn đàn em không sinh ra ý nghĩ làm chuyện điên rồ nào đó, anh ta quay người lên tầng.

Đám đàn em tất cả chạy ra ngoài đường cái, bắt đầu tiếng la hét kêu gào đau đớn vang lên.

Chân bước lên thang bộ, ánh mắt lộ vẻ tiếc nuối, thật ra, còn một phương pháp khác mà anh ta từng dùng nữa, đó chính là “tạo zombie”, để những đàn em thăng cấp lần năm đánh với nhau, chọn ra mấy thằng thua cuộc để mà làm thịt.

Chỉ cần đợi đến lúc nó chưa biến đổi hoàn toàn, ra tay kết liễu.

Cách đó vừa an toàn, vừa lên cấp nhanh chóng, đây chính là lí do khác mà anh ta thường xuyên ra ngoài tìm zombie giúp cho bọn nó thăng cấp, lần sáu của anh ta cũng nhờ cách đó mà ra.

Nghĩ đến, tìm zombie mạnh càng thêm khó khăn, miệng anh ta chẹp chẹp tiếc nuối

Bạn đang đọc Sống sót ở tận thế Drillcoat sáng tác bởi Zerotest03
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Zerotest03
Thời gian
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.