Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chapter 73: Chung cư Napoleon

Tiểu thuyết gốc · 1690 chữ

Nhưng cậu không thể phản kháng mạnh mẽ hơn, khi những người cậu yêu quý ở đây sẽ bị giết trong một nhát của cô ta, cậu thật sự không muốn mất họ, đây là ý nghĩ ích kỷ đột nhiên nảy ra trong đầu cậu.

Đợi sau khi Tân cùng ba mẹ con cô Kim rời đi, chị Nhi vẫn ở chỗ của chị đại, khi nào có cho phép mới được gặp lại nhau, chị đại nhìn Tân đi xa suy nghĩ trầm ngâm.

Cường điên cũng ông Đô chạy tới, bọn họ được Bạch gọi tới trong khi Thu Nga ngồi im lặng trên ghế ngoài ban công.

Một người quần áo vận động tay chân thô to cao ráo cùng với người đàn ông mặc mũi điềm đạm khoác trên mình cái áo khoác màu đen, trên dưới đều là màu đen, hai người vừa gặp chị đại liền quỳ gối chào.

“Cái gì?! Thằng nhóc đó xử lý hết cả đám ngoài cồn cát?! Chuyện này là thật sao” Cường điên có chút không giữ giọng tròn miệng nói, người đàn ông bên cạnh cũng thoáng giật mình khi nghe tin.

“Bởi vậy nên chị mới để cho chúng mày dắt người qua đó xem sao, tra xét xung quanh bọn chiếm cánh cổng đó có thật là bị giết hết rồi không, nếu ổn thỏa thì dắt hết bọn tù binh đi vào cánh cổng, mang theo một Chi nữa để bảo đảm phòng vệ, không được sơ suất!!”

“Vâng”

….

Ở tòa nhà cao ngất giữa thành phố, chung cư Napoleon, Nha Trang.

Khác với không gian sạch sẽ trước đây, trước sân chung cư cùng đường cái đều nhuốm máu đen, bộ phận cơ thể người màu đen không ra hình dáng có thể thấy lác đác.

“Xì Xì Xì~ Cạch Cạch!

“Alo alo, bọn mày có nghe không, tụi mày chết ở cái xó nào!!!”

Một người đàn ông cao gầy đang hét vào bộ đàm màu đen trước cửa phòng của quan trọng nhất chung cư, căn phòng dành cho người đàn ông lãnh đạo một trong đội nhóm lớn nhất khu vực thành phố.

“Chết tiệt, trước giờ nó không bao giờ dám để quên cuộc gọi từ đường dây chính mà, sao thằng này nó dám, không lẽ..”

Người đàn ông mặc bộ vest đen lịch sự tay nâng khăn kiềm chế cơn giận, đưa máu lên não suy nghĩ, có lẽ anh ta ngờ ngợ ra dự đoán mà không có bằng chứng cơ sở, bởi vì người mà anh ta muốn kết nối đến không phải là thành viên bình thường ở đây.

Chiến tích dũng mãnh mang về không thể không nói người này rất mạnh, nếu nói khả năng người này là đã chết thì anh ta không dám chắc.

“Kiệt, liên lạc được chưa, vô đây nói!”

Một giọng nói bình tĩnh từ cánh cửa đằng sau truyền đến khiến người đàn ông mặc vest không dám không nghe, anh ta từ tốn thẳng lưng chậm rãi mở cửa ra.

Bên trong là căn phòng đủ tiêu chuẩn, tiện nghi đầy đủ của một căn nhà đều có, ở giữa là sát vách tường là bộ salon nhỏ gọn, trên đó là người đàn ông trần chuồng chễm trệ

“uồm um~”

Một cái miệng nhỏ nhắn hồng hào mở ra vòng miệng, nhả cục thịt của người đàn ông bên ngoài, một người phụ nữ trẻ tuổi da săn mịn yếu đuối ngồi trên đùi người đàn ông, nước bọt kết dính thành một sợi dây mỏng manh.

“A~ Ngh..en”

Tay to lớn của người đàn ông lần nữa nắm lấy đầu tóc nhuộm màu của người phụ nữ nhặn xuống háng anh ta, người phụ nữ chưa thở được mấy hơi liên bị sức lực từ đâu đè ép đầu xuống, miệng lần nữa bị lấp đầy, không nói nên lời.

“Nói tình hình, liên lạc vẫn không được sao”

“Vâng, vẫn chưa, e là thằng đó…” Người đàn ông mặc vest dùng vẻ ngoài bình tĩnh để kiếm nén cơn run rẩy.

Ngồi trên ghế sofa liên tục để cho người phụ nữ nuốt lấy thư giãn cục thịt dai của mình, đợi đến khi không chịu nổi thì điều độ rút ra, tiếng thở dốc trong phòng quanh quẩn vang lên.

Đến khi lần thứ hai mươi mấy, tay chân chủa người phụ nữ dãy giụa mạnh mẽ, tay chân vỗ vào thân người đàn ông trần chuồng chan chát, miệng ra sức cắn lấy cục thịt cứng như đá dưới, cắn đến khi chảy nướu lợi mà vẫn không thể đem đầu nhấc ra khỏi bàn tay ấy.

Im lặng!~

Không gian căn phòng tạm thời không một tiếng động

Thân thể người phụ nữ còn ấm nhưng hơi thở đã ngừng, cái thứ dài dài trong cổ họng nếu được chụp tia x thì có thể thấy chiều dài đã chạm đến ống miệng giữa ngực của người phụ nữ.

Phực!

Không nể tình, người đàn ông mặc như thường kéo cái đầu của người phụ nữ ra đẩy ngược ra đằng sau.

“Chính vì để bảo đảm nên tao mới cử nó đi, rốt cuộc cũng lộ bộ mặt vô dụng ra, đến việc đơn giản mà cũng để cắt đứt liên lạc thì nó chết mất xác mẹ nó rồi”

Người đàn ông ngồi từ ghế salon dậy, hiện ra tấm lưng vững chắc, vai rộng bắp thịt, đi đến trước cửa sổ đốt nóng điếu thuốc rồi rít, đôi mắt bình tĩnh đến lạnh lùng chỉ trong chớp mắt, miệng nói nhẩm.

Người đàn ông mặc áo vest vẫn cúi đầu không nói gì.

“Cử bọn do thám tra ra gần đó còn có nhóm người nào ở đó, giao cho mấy thằng có số lần thăng cấp phù hợp mà đi giải quyết, cánh cổng mấy ngày đây không có tin tức báo về, không biết tình trạng như thế nào, lo mà đừng hòng cà nhơn với tao”

“Dạ, em sẽ đi làm liền ạ..”

Người đàn ông mặc vest đen lo sợ trong lòng, cúi đầu liên tục, miệng nói, đến khi người đàn ông trần chuồng vẫn không tiếp tục nói, vẫn đưa bộ lưng với hình xăm đầu lâu màu tím về phía mình.

Anh ta hiểu ý lặng lẽ đi tới gần cô gái đang nằm xụi lơ không có sự sống, mắt quầng thâm nhắm nghiền, hai chân banh ra vô tình để anh ta nhìn thấy, chỉ thấy chính giữa là một bộ phận sinh dục bị tàn phá, làn da viền xung quanh màu tím bầm, lỗ chỗ màu đỏ, tay chân đầy vết bớt.

Khiêng người phụ nữ đi ra đóng cửa lại, người đàn ông trần chuồng đứng im như tượng không một tiếng động, không cảm thấy có vấn đề chút nào.

Biết tính cách của người đàn ông luôn là vậy nên người mặc vest mới tự nhiên hành động, vì đây không phải lần đầu tiên anh ta làm việc này, việc tiếp theo là mang “cô gái” xuống dưới để xem còn mấy thằng chưa đụng đến gái giải tỏa tạm thời.

…..

Đưa mẹ con cô Kim đến chỗ mới dọn đến của cậu, Tân nhận được một căn nhà kiểu dáng uốn cong vặn vẹo bên trong resort, trông cũng khá là mát mẻ sạch sẽ, đủ tiêu chuẩn một chỗ ở, nhà có hai tầng.

Ngồi trấn an ba mẹ con trên giường, không gian căn phòng trong này có một cái tv cùng với cái giường trắng, vừa bước vào Tân liền để họ ngồi trên giường trắng để mà mở miệng an ủi.

Cũng vì có Tân nên họ cũng nhanh chóng cất đi nước mắt, ba mẹ con ngồi ôm nhau thật lâu rồi cùng nhau tắm rửa, kì lạ trong này có nước máy sinh hoạt, có vẻ nơi này có nguồn cung riêng, bên ngoài không bao giờ có nước máy chảy ra như vậy cả, mà có thì cũng là nước bẩn.

Đợi ba mẹ con nằm ngủ trên giường, Tân lặng lẽ đi ra ngoài thử ngay kĩ năng mới vừa đạt được.

Khép lại cánh cửa, Tân đi ra ngoài năm bước rồi dừng, bỗng nhiên tay chân Tân vốn dĩ đã chắc khỏe bây giờ lại càng nét, gân xanh mạch máu phồng ra, nhất là từng đoạn trên tay chân của cậu.

Bắp tay, cánh tay, vòng bụng, vai bắp đùi, cẳng chân đều đó một vòng khoanh kim loai màu đồng câu hiện ra, tựa như chui ra từ lớp da thịt bên trong vậy.

Cậy cảm thấy toàn thân chiếm lấy một lần nữa phồng to, lớp bên ngoài da lại lần nữa cứng chắc, đất chỗ cậu đứng là đất trồng cây cảnh, trọng lượng có vẻ tăng thêm nên bị lún che lấp ngón chân.

Thể lực bị bào mòn ghê gớm, nếu không có hòn đá kiên trì chịu đựng giùm cậu, thời gian cậu mở kĩ năng này lên khoảng chừng 1 phút là hết đát.

Tân lặng lẽ đi vào, khép nhẹ cửa lại, quay sang bên giường thì là ba mẹ con cô Kim ngủ say, cậu lòng vẫn còn vui vẻ khi nhận thấy sự quan tọng của họ đối với mình, cậu rón rén đi sang bên cạnh, bước lên giường.

Cậu nằm bên cạnh mà cảm thấy hành phục, tiếc là vẫn còn thiếu chị Nhi, cậu quyết tâm tìm cách đem chị cùng bốn người bọn họ rời đi cái nơi chết tiệt này.

Đang suy nghĩ cho tương lai, cậu cảm thấy đụng chạm, thì ra cái vòng eo uốn lượn của cô Kim trong lúc nằm nghiêng sang các con thì cả tấm lưng của cô đã nằm gọn trong ngực cậu.

Cậu bé bên dưới lại không chịu nằm một chỗ, thẳng tắp như họng súng phá căng quần đã sớm cọ xát vào nơi vùng kín mềm mại của cô ấy.

Bạn đang đọc Sống sót ở tận thế Drillcoat sáng tác bởi Zerotest03
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Zerotest03
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.