Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lập Đội (1).

Tiểu thuyết gốc · 6495 chữ

Quyển 3: Địa Cầu Tân Kỷ Nguyên.

[Thiên thứ hai: Học Viện X-Gen]

-- Lời Tác Thật ---

---[0]---

Nhiễm Nam lại trở về đấu trường cao cấp, phòng thực tế ảo. Cuộc đấu cược của Pí Pí Vô Dang và Hỗn Thiến Tà Tổ vẫn đang tiếp tục. Chỉ còn vài trận nữa là hoàn toàn kết thúc. Thành quả của đôi vợ chồng cũng tàm tạm, thua và thắng có tỷ lệ ngang ngang nhau.

Những trận thua dĩ nhiên là Nhiễm Nam phải chịu mất vật cược là đan dược bị hạ cấp của mình. Thắng cũng chỉ nhận được mấy thứ tầm thường từ các học viên, giá trị không quá quan trọng với Nhiễm Nam. Mấy thứ đó chỉ là thuốc men của dị nhân. Phe mình toàn là tu sĩ, có muốn dùng cũng không tác dụng gì.

Kéo một cái ghế sô pha dài tới, lấn chỗ của hai tên phó ban kỷ luật học viện. Nhiễm Nam ngồi xuống quan sát màn hình chiến đấu của cặp vợ chồng Pi Pi.

Hai vị phó ban kỷ luật đen mặt lại nhìn tên này. Tin tức Nhiễm Nam đánh lui Lôi Ca cả hai cũng đã nghe thấy. Trong nội tâm cũng sinh ra cảm giác e dè. Thế là hai người mang theo tức giận, ôm lấy mớ vật cược của hai bên dọn sang bàn khác mà ngồi. Siêu Thần Hầu đã đi lo đếm mớ vàng của Nhiễm Nam rồi. Chuyện làm trọng tài cho cuộc đấu cược ở đây hai người phải tự lo. Làm không tốt khéo có thể bị lão khỉ đó mắng cho.

Mắt Nhiễm Nam nhìn màn hình nhưng trong đầu lại đang suy nghĩ chuyện khác.

‘Lôi Ca hiện suy yếu. Lôi đội thực lực giảm mạnh. Phe mình có The Father. Nếu có thể tìm thêm vài thành viên mạnh như tên này thì đến hết tháng. Đội mình không chừng có thể leo lên top 1 bảng xếp hạng. Mình có thể thu hoạch địa vị học viên cao cấp. Có thể dùng điểm X mua một lượng lớn Bạo Năng Dược và Sinh Cơ Dược. Sau này có thể dùng nó để giúp thành viên mới phe mình chuyển tu dễ dàng. Dị nhân càng cao cấp, khi chuyển tu có thể giảm bớt được càng nhiều thời gian tu luyện. Giống như Nhượng với Hoa vậy. Bọn họ vừa chuyển tu tuy vẫn là bắt đầu từ cấp độ một nhưng tốc độ lên cấp nhanh hơn Meow Meow và mình là những người tu luyện từ đầu rồi mới có biến dị sau.

Chỉ là bọn họ biến dị trước khi tu luyện, e rằng khó tìm được công pháp phù hợp với dị năng của họ. Nếu là bình thường thì tu sĩ sau khi đạt cấp độ nhất định, quen thuộc với năng lượng bản thân thì mới bắt đầu tìm cách để mình biến dị phù hợp với công pháp. Như vậy sẽ tốt hơn và không bị bài xích. Haiz… Tiếc là lĩnh vực làm biến dị bên mình cũng không rành, chỉ có thể dựa theo ghi chú trong công pháp mà làm theo, khả năng thành công cũng không phải một trăm phần trăm.

Còn tốt là mình có công pháp phù hợp dị năng của Hoa Hoa và Lý Nhượng nên mới giúp họ chuyển tu dễ dàng mà vẫn giữ lại nó. Từ đó dễ dàng quen thuộc, chiến đấu cũng thuận lợi hơn. Nhưng nếu muốn chuyển hết đám Bất Nhân Hình thành tu giả thì khó hơn rồi. Trong kho công pháp ngày trước mình ước ra cũng chưa chắc có đủ loại công pháp phù hợp cho tất cả bọn họ. Chuyện này để tương lai suy tính lại vậy. Chuyển tu được bao nhiêu thì hay bấy nhiêu đi.

Ngoài hai loại thuốc Bạo Năng Dược và Sinh Cơ Dược, học viện còn có nhiều phúc lợi khác mình cũng nên tìm hiểu xem có thể lợi dụng được không.

Xong vụ lập đội. Mình có lẽ cũng nên đi điều tra toàn bộ học viên của học viện một chuyến. Còn Matcha… Đúng rồi, còn cả tên trưởng ban kỷ luật nữa. Phải thử lão ta. Có nên đồng ý trao đổi bom nhiệt hạch với lão rồi theo dấu để xem Pain là ai không? Không ổn lắm. Trong nội bộ học viện, nhìn trộm từ xa của mình bị ngăn cản quá nhiều. Nếu đi theo sau lưng dùng mắt theo dõi chỉ sợ sẽ bị tên Pain phát hiện từ sớm và tránh đi mất. Trừ khi có cách nào đó theo dõi khác tốt hơn mới được.

Thời gian sắp tới trừ khi bắt đắc dĩ, nếu không không nên dùng đến các đại chiêu nữa. Mệ nó chứ. Di chứng của Ma Hóa thật kinh khủng. Còn là di chứng vì cố duy trì vượt thời gian giới hạn nữa. Thực lực của mình tụt thê thảm. Không dùng đại chiêu, chiến đấu sau này sẽ khó nhai rồi. Chỉ sợ mình còn yếu hơn cả dị năng 4S. Tầm cỡ đó khó mà thắng được mấy tên mạnh cỡ Lôi Ca. Chắc chỉ có thể lợi dụng điểm mạnh của Mệnh Tu, đổi thương thế lấy chiến thắng thôi. Haiz.

Vừa rồi bị Lôi Ca ép tới cùng. Chiến đấu tuy nguy hiểm nhưng cũng thật kích thích. Phần thưởng khi không chết coi cũng được. Có vẻ cấp độ của mình đã tăng nhẹ vài cái.

Vấn đề năng lượng. Mình cũng không thể lúc nào cũng có nhiều Pin Xác để mang theo được. Đem ra khỏi Thời Không Giới chừng một ngày là chúng trở thành cái xác bình thường rồi. Chậc. Mà tạo ra nó không vui gì, tự chặt đầu mình, tự ép bản thân đến bờ vực tử vong mới tạo được một cái. Làm hoài cũng ngán. Có cách nào khác để mình trữ năng lượng dự phòng cho chiến đấu không?

Aaaa… Thật là đau đầu… Mau đến thời gian Out Planet mở ra để mình vào trong tìm biện pháp giải quyết di chứng của bản thân a. Nơi đó dường như là một nền văn minh ma pháp rất cao của Thần Sư tộc ngoài hành tinh. Hy vọng mình có thể tìm được thứ thần kỳ nào đó để trị liệu cho cái cơ thể đầy gánh nặng này.’ Nhiễm Nam liếc mắt nhìn những mảnh tế bào hôi bại đang bốc lên bay khỏi cơ thể mình rồi hóa thành tro tàn. Nhìn thì đẹp nhưng lại là biểu hiện cho việc cậu chàng chẳng còn sống được bao lâu.

Tiếp tục vừa xem trận đấu trên màn ảnh, vừa suy nghĩ. Nhiễm Nam yên lặng chờ đợi cuộc đấu cược này kết thúc.

Không có gì đột biến. Nhiễm Nam thu lấy phần thắng của mình rồi cùng Pi Pi và Hỗn Thiến rời khỏi đấu trường cao cấp. Ba người tản bộ theo đường đá dưới chân, vòng qua tòa nhà chính của học viện đi về phía quảng trường lớn trước cửa chính tòa nhà này.

“Nhiễm Nam. Xin lỗi, bọn tôi thực lực không tốt, chỉ có thể giúp cậu thắng được một nửa số trận của bọn thấp cấp kia” Pi Pi gãi đầu nói. Mặt mo cũng hơi đỏ lên. Trước đó hai vợ chồng họ còn muốn giúp Nhiễm Nam lọc bớt đám yếu đi, để bọn mạnh lại cho cậu ta. Bây giờ hay rồi, chỉ giải quyết được có một nửa. Thua không ít đan dược của Nhiễm Nam.

“Không có gì đâu. Mớ đan dược đó ông anh nghĩ nó quý lắm à? Ở nhà tôi dùng làm kẹo ăn cho đỡ chán mồm đó. Ăn một viên vứt một viên. Ha ha ha”

“Hả…” Hai vợ chồng ngạc nhiên. Nói vậy thì cái đám học viên kia lỗ quá rồi. Người ta dùng rác đổi lấy tài sản quý của bọn chúng đó a.

“Này. Hai người sống ở đây thế nào? Đã vào đoàn đội nào chưa. Tôi và The Father Of Sons sẽ lập một đoàn đội. Có hứng thú tham gia chung chứ?” Nhiễm Nam đưa ra lời mời với hai ân nhân này. Lúc trước hai người hỗ trợ Meow Meow thoát khỏi Ẩn Viện. Lúc này đây gặp lại cũng nên giúp đỡ lại. Với thực lực hai người họ, ở học viện này hẳn sống cũng không quá thuận buồm.

“Tốt. Thật ra bọn tôi vừa rời đội gần đây vì thực lực không đủ. Nếu cậu cho phép thì bọn tôi rất vui” Nữ hiệp dị nhân Hỗn Thiến Tà Tổ vui vẻ nói. Bọn họ cũng đã xem trận đấu của The Father với Nhiễm Nam. Với thực lực cậu ta thể hiện ra thì tin chắc đoàn đội này sẽ không yếu. Chưa kể The Father cũng là tên khét tiếng có máu mặt ở học viện. Tham gia một đoàn đội như vậy chắc chắn có tiền đồ hơn cái đội trung cấp trước đó của bọn họ. Có Nhiễm Nam là người quen, vấn đề đãi ngộ chắc chắn sẽ không bị o ép. Tham gia là lựa chọn vô cùng sáng suốt.

Chỉ là Nhiễm Nam bị học viện bài xích. Nếu tham gia vào có lẽ hai vợ chồng họ sẽ phải chịu chung sự kỳ thị đến từ các học viên khác.

“Được. Vậy hai người đi tới quảng trường gặp The Father đi. Nói với hắn tôi mời hai người vào để hắn thêm vào danh sách thành viên khi đăng ký đoàn đội. Tôi có chút chuyện đến ban kỷ luật. Xong việc sẽ đến đó” Nhiễm Nam quay sang nói với Pi Pi và Hỗn Thiến.

Chia tay hai người. Nhiễm Nam chuyển hướng về phía dãy nhà văn phòng hành chính phía bên kia của quảng trường. Ban Kỷ Luật cũng ở phía đó. Gã trưởng ban Super Monkey đã nhờ học viên hệ điều khiển vật chất mang núi vàng của Nhiễm Nam đến đó để định lượng. Từ xa nhìn vào vẫn có thể thấy nửa trên của núi vàng nhô ra khỏi bức tường bao. Nó sáng lấp lóa khiến học viên gần đó chỉ trỏ trầm trồ không thôi.

‘Núi vàng của mình hẳn phải đổi được cỡ 2000 tỷ đô la mỹ nhỉ. Nếu theo quy định của học viện là 100 đô đổi một điểm thì mình hẳn là sẽ thu hoạch được 20 tỷ điểm X. Đủ để mình mua luôn nửa cái học viện không ta? Ha ha ha. Tiền nhiều để làm gì? Chậc, chỉ là mất số vàng này, mình muốn xây lâu đài bằng vàng cho mình và Ni cũng không toàn vẹn nữa. Nếu cố tình xây thì quy mô phải nhỏ lại nhiều. Haiz.’

Nhiễm Nam dừng chân trước cửa. Thấy có một người từ trong đi ra thì liền tóm lấy.

“Này, làm gì đây?” Tên râu cá trê bị khều vai bực bội hỏi. Hắn là người ở ban khác, thấy núi vàng trong ban kỷ luật thì tò mò mà đến. Mẹ. Cái ban chết tiệt này kiếm đâu ra số vàng lớn như thế. Không được, phải về ban mình báo cáo cho cấp trên biết sớm. Không thể để ban kỷ luật nuốt trọn số vàng này được. Với số vàng này, ban mình có thể thầu được nhiều dự án của học viện hơn, địa vị của ban mình cũng sẽ tăng lên rất nhiều đó.

“Hỏi chút chuyện thôi. Từ lúc sáng lão khỉ kia có luôn ở ban kỷ luật không?” Nhiễm Nam hỏi.

“Không có. Sáng sớm hắn và phó ban đã đi đến đấu trường cao cấp rồi. Sau đó mới về đây với cái núi vàng kia. Ta bận lắm. Hừ” Râu cá trê giật tay lại, bỏ đi một nước.

Nhiễm Nam nghĩ ‘Xem ra tên khỉ này không phải là Thạch Hoàng giả dạng. Hành tung không có gì không phù hợp’

Thực tế từ việc lão khỉ này vừa xuất hiện liền có vẻ xung đột với mình thì cũng có thể loại trừ hắn là Thạch Hoàng giả dạng rồi. Thạch Hoàng muốn tiếp cận mình, chờ thời cơ trộm bom nhiệt hạch thì không thể nào ở thế đối nghịch như vậy được. Lần này hỏi thăm cũng chỉ là muốn chắc ăn hơn mà thôi.

“Nhiễm Nam? Cậu đến rồi.” Siêu Thần Hầu thấy Nhiễm Nam cười đáng ghét bước vào cổng thì nhăn nhó gọi.

“Sao rồi. Mớ vàng này đủ trả số điểm X tôi nợ chứ. Học viện cho phép đổi điểm X bằng hiện kim. Cỡ nhiêu đây mua được cái ban kỷ luật của ông không? Tôi đã nhẩm sơ rồi, nhiêu đây chắc cũng tầm 20 ngàn tỷ đô la mỹ. Đủ để đổi 200 tỷ điểm X đó. Tôi lười đến ban tài vụ của học viện để đổi vàng lấy điểm. Giao cho ban kỷ luật của ông tự xử. Cứ chuyển điểm vào ID học viên của tôi là được” Nhiễm Nam hất cằm nói.

“Cậu nằm mơ à” Super Monkey đen mặt lại, hừ lạnh. 200 tỷ điểm X? Sao không đi cướp viện trưởng luôn đi?

“Vàng của cậu tuy thành thỏi, chất lượng gia công tốt nhưng không có giấy tờ gì hết. Là vàng bất minh, giá trị giảm 99,9999 phần trăm. Nhiêu đây đổi được 10 điểm X” lão khỉ này lên giọng. Nếu cậu đã cố tình nói xàm thì ta cũng nói nhảm với cậu luôn, đồ tu sĩ vô sỉ.

“10.. 10 điểm X. Xem tôi là con nít mới đẻ hả?” Nhiễm Nam cũng nóng lên. Nói về chửi nhau, cũng đã lâu rồi từ thời mình còn ăn chơi hút chích xì ke chưa được vận dụng lại nhiều. Phải múa mỏ luyện lại khả năng chửi nhau mới được.

“Có phải ông ru rú ở đây quá lâu rồi nên não tụ lại thành bùn. Dám mở miệng ra nói được. không 200 tỷ điểm thì cũng phải 100 tỷ”

“20 điểm”

“20 tỷ” Nhiễm Nam trả giá đến cùng.

“500 triệu điểm kèm 100 quả nhiệt hạch hoặc 100 triệu điểm” Super Monkey tiếp tục ép. Hoặc là Nhiễm Nam nhận lấy 500 triệu điểm kèm đưa thêm cho hắn 100 quả nhiệt hạch. Hoặc là thua thiệt hơn, chỉ đổi được 100 triệu điểm. Vế trước dĩ nhiên tốt hơn vế sau cho hắn. Vế sau nhìn sơ cũng thấy là thiệt hơn cho Nhiễm Nam. Vế nào cũng không vui vẻ gì đối với cậu ta.

“Hạch quần què. Ép giá nữa tin tôi cho nổ bom nhiệt hạch ngay trong học viện không?” Nhiễm Nam lôi ra một quả bom, đe dọa trắng trợn.

“Cậu muốn chết thì cứ thử. Cậu nghĩ X-gen là nơi nào? Ai cũng có thể dùng số tiền lớn để đổi lấy số điểm X khổng lồ thì nó sớm đã bị các cường quốc dùng tiền mua đứt từ lâu rồi. Thế lực của X-Gen rất mạnh ai mà không muốn sở hữu? Cho cậu biết, không phải muốn mua bao nhiêu điểm cũng được đâu. Có hạn ngạch nhất định đối với người mua đấy”

“... Hừ. Vậy thì 1 tỷ điểm. Không có gì khác nữa”

“Cậu không cân nhắc đổi bằng bom nhiệt hạch sao?”

“Ông có thể tiết lộ cho ta thông tin về Pain không?”

“...” Siêu Thần Hầu nghiến răng. Hóa ra tên này đang nhằm vào đại nhân. Hắn muốn làm gì? Có ý đồ xấu gì? Xem ra không thể lấy được bom nhiệt hạch từ tay tên này để lập công với đại nhân được rồi.

“Aaa.. Ông xem. Chậc, chậc. Đúng là gần mực thì đen gần kẻ ngu thì trí thông minh bị giảm theo mà. Tôi cãi nhau với ông thì làm sao thắng ông bằng kinh nghiệm được chứ? Tự tay tôi sẽ đến ban tài vụ, tự đổi số vàng này ra điểm. Trả hai mươi mấy triệu điểm phí trọng tài cho ban các ông không phải là được rồi sao. Không cần nhờ tay ban kỷ luật làm gì” Nhiễm Nam bừng tỉnh nói.

“Đừng… À không. 1 tỷ điểm thì 1 tỷ điểm. Cứ như vậy đi” Super Monkey hoảng hốt vội nói. Đùa. Có mớ vàng này thì ban kỷ luật bọn họ được lợi hơn a. Hắn có thể dùng số vàng này hiến cho các quốc gia đổi lấy tài nguyên duy trì cho học viện. Đó cũng là một công rất lớn có trợ giúp cho việc thăng tiến địa vị của mình trong học viện. Nếu đưa sang cho đám ban tài vụ thì chẳng phải được lợi cho bọn chúng sao?

“10 tỷ” Nhiễm Nam được đà lấn tới.

“Tối đa 2 tỷ. Cậu có mang hết núi vàng này sang ban tài vụ thì cũng chỉ đổi được cao lắm là 3 tỷ mà thôi. Nhưng mà đổi lại thì thời gian sắp tới ở học viện, khắp nơi sẽ bị thế lực của tôi cản trở. Cậu suy nghĩ cho kỹ đi”

“Hừm…” Nhiễm Nam trầm ngâm, liếc qua liếc lại núi vàng của mình. 2 tỷ điểm. Số điểm này hẳn đủ giúp mình trong thời gian ngắn mua được Bạo Năng Dược và Sinh Cơ Dược mỗi thứ khoảng 1000 hay 2000 viên về trữ cho tương lai. Mấy thứ thuốc này học viện hạn chế bán ra ngoài nhưng với học viên cao cấp thì tuy có hạn ngạch nhất định mỗi tháng nhưng không khắt khe như với người ngoài. Để mua số lượng lớn chắc cũng tốn chút thời gian là được.

Đáng lý nếu đổi đúng giá, bản thân mình phải có 20 tỷ điểm mới đúng. Nhưng số điểm lớn như vậy chắc chắn học viện sẽ không chấp nhận đổi. Mà bây giờ rút lại bớt số vàng thì cũng được nhưng sẽ đắc tội ban kỷ luật. Dù là Pain đã nói sẽ để ban kỷ luật hỗ trợ mình nhưng phép vua cũng thua lệ làng. Bề ngoài giúp mình nhưng bên trong câu kéo các thế lực khác quấy phá mình thì Pain cũng không biết đâu mà cản. Mà thôi. Nghĩ nhiều làm gì. Trước mắt mình nên tìm kiếm thêm đồng minh khi còn ở học viện cũng tốt. Tiền tài thôi ấy mà, vung vàng tứ tung cũng có làm sao?

“2 tỷ thì 2 tỷ. Bao lâu thì có?”

“Cuối tháng này. Ta cần gom góp điểm” Super Monkey không muốn chia mớ vàng này cho ban tài vụ nên định bụng lấy hết tích góp của mình bao năm nay ra cùng với bắt chẹt thêm vài đoàn đội. Những gì cần thiết cho bản thân hắn đã mua từ học viện đủ rồi, số điểm này là hắn tích lấy định bụng thành lập thế lực riêng cho mình. Nhưng bây giờ có số vàng này thì không cần thiết nữa. Với nó, hắn có thể thâu gồm hơn một nửa quyền cung cấp tài nguyên thô như vật liệu xây dựng, các loại máy móc linh kiện lẻ, vật liệu cho việc nghiên cứu của học viện và nhiều thứ khác. Từ đó địa vị của hắn sẽ dâng lên, trở thành một thành viên ban quyết sách của học viện, có một chân cho ứng cử viên tranh giành chức hiệu trưởng trong tương lai. Như vậy càng quan trọng hơn là thành lập thế lực mới nhiều.

Có địa vị cao rồi thì thành lập thế lực còn dễ dàng hơn. Có mấy tỷ tích góp mà thôi, không cần tiếc rẻ làm gì.

“Hừ. Thật mất thời gian.” Nhiễm Nam càu nhàu.

“Cậu tưởng đến ban tài vụ thì nhanh hơn chắc. Còn rắc rối hơn đấy. Với số điểm lớn như vậy, bọn họ còn phải hợp lại bàn bạc bỏ phiếu xem có thông qua hay không, rồi còn báo cáo lên trên, sau đó còn đi kiểm định chất lượng từng thỏi vàng. Thời gian có khi còn hơn cả một tháng đấy.”

“Thế ông không kiểm định chúng à?”

“Ta sẽ kiểm định nhưng có thể giao điểm cho cậu sớm mà không cần chờ kiểm định xong. Đây là giao dịch riêng của ta và cậu chứ không như là với bên kia. Bên kia là cả một ban tài vụ lắm thủ tục”

“Được rồi. Vậy tin tưởng ông một lần. Có điểm rồi thì cứ trừ phí trọng tài lần này đi. Đi trước đây” Nhiễm Nam không muốn ở lâu liền kết thúc cuộc giao dịch, rời đi. Hắn không sợ ông ta ăn rồi quẹt mỏ không nhận nợ. Dám nuốt trọng mớ vàng của mình thì chớ trách. Dù có đánh bom rụng cái đảo bay này mình cũng sẽ làm bất chấp kẻ nào ngăn cản.

Nhiễm Nam lại đủng đỉnh bước đi về phía quảng trường chính của đảo bay X-Gen. Vừa đi vừa tự trò chuyện.

“Này Tà Nam. Dạo này ngươi đang làm gì thế. Có vẻ im hơi lặng tiếng quá đấy”.

“...” Tà Nam đáp bằng sự im lặng khá lâu. Cuối cùng hắn cũng lên tiếng trả lời “Bên ngoài ta chỉ quan tâm mỗi Ni mà thôi. Tên vô dụng mi thì mãi vẫn không tìm được tin tức gì về vị trí của nàng. Ta lười quản cái thân thể này của ngươi. Gọi ta làm gì?”

“Hừ. Ta cũng lười nói chuyện với tên tà đạo ngươi nếu không có việc cần. Mấy năm trước ta dùng Sổ Ước để ước ra vô số vật dụng nhưng đa phần điều không có thứ trợ giúp tăng thực lực trong một khoảng thời gian ngắn dành cho mệnh tu, kiểu kiểu như thuốc kích thích ấy. Hiện tại lại vào học viện X-Gen, nơi này có không ít kẻ mạnh. Giờ Sổ Ước hết năng lượng nên không ước được gì nữa, tạm thời vô dụng. Cho nên gọi ngươi ra là muốn hỏi thăm xem có công pháp, bí pháp, tà pháp gì có thể tăng chiến lực tức thời hay không, tu luyện một chút đề phòng các trường hợp nguy cấp. Ví dụ như trận chiến vừa rồi bên ngoài học viện. Nếu ta có thể mạnh hơn một bậc nữa thì đã có thể khống chế mọi chuyện, không cần phải bị tên Lôi Ca dồn tới mức cùng đường như vậy”

“Ta biết nhiều công pháp lẫn kiến thức tu luyện. Nhưng không cần thiết dạy cho mi. Những gì tốt nhất của Mệnh Tu mi điều đang tu luyện rồi. Bộ công pháp Sáng Chế Pháp mà mi ước được từ Sổ Ước là thánh cấp công pháp, là công pháp cấp cao nhất. Nó hẳn là miêu tả rõ ràng về kiến thức Mệnh Tu. Ngươi muốn mạnh hơn trong thời gian ngắn ngoài các đại chiêu đầy di chứng xấu thì không còn biện pháp nào khác ngoài dùng ngoại vật. Đáng tiếc, mệnh tu là không thích hợp dùng ngoại vật nhất trong các hệ thống tu luyện. Cho nên hỏi ta, ta cũng không có cách nào đâu” Tà Nam hiếm hoi nói nhiều với Nhiễm Nam. Hắn trả lời một mạch rồi lại im lặng như trước.

“Sao kỳ vậy? Mệnh Tu là hỗn tạp giữa Linh Tu và Thể Tu. Theo lý thì ngoại vật của hai hệ thống đó Mệnh Tu điều dùng được mới phải”

“Ngu ngốc. Nó hỗn tạp được mà không khiến bản thân tu giả chết tươi là vì nhờ môi giới là loại Sinh Mệnh Lực kia, thứ mà Sổ Ước hỗ trợ lúc đầu để mi đặt chân vào cấp độ một của Mệnh Tu. Chính thứ năng lượng đó cân bằng giữa Linh Tu và Thể Tu, tạo thành một loại năng lượng mới là Mệnh Lực mang đặc tính có thể đánh xa của Linh Lực và cường hóa cơ thể của Thể Lực. Ngoại vật của Linh Tu thì không tương thích với Thể Lực. Ngoại vật của Thể Tu thì không hợp Linh Lực. Mệnh lực mang đặc tính của cả hai mà dùng đến ngoại vật như vậy sẽ không đạt được trợ giúp gì hết. Ngoại vật Linh Tu ăn vào sẽ bị đặc tính Thể Lực trong Mệnh Lực phá hủy. Ngược lại thuốc men của Thể Tu cũng bị đặc tính Linh Lực cản trở.”

“Cái này ta biết. Ta chỉ thắc mắc đáng lý không có công hiệu tốt thì cũng có hiệu quả thấp thôi chứ. Đằng này hoàn toàn không có tác dụng gì.”

“Không có tác dụng thì đáng mừng đi. Nếu nó có tác dụng thì chắc chắn sẽ bị đặc tính trái ngược của Linh Tu hoặc Thể Tu tạo thành xung đột, hư hại đến bản thân mi”

“Nói vậy Mệnh Tu không có ngoại vật nào dùng được sao?”

“Ta nghĩ là có. Vũ trụ lớn như vậy. Ai mà biết được. Nhưng ở cái hành tinh yếu nhớt này thì chắc hẳn là không.” Tà Nam lạnh lùng nói.

Nhiễm Nam thất vọng. Hồn thể màu trắng ngồi chồm hổm trong không gian Hồn Tâm. Ku cậu lâm vào tự hỏi. Ngón tay vẽ những đường nguệch ngoạc trong không khí.

“Tà Nam. Ngươi nói xem Sổ Ước là thứ gì? Nó từ đâu tới? Vì sao có khả năng từ không tạo có, tạo ra vật thể thần kỳ từ không khí như vậy? Chẳng lẽ là nhờ cái thứ năng lượng gì đó của nó sao? Với lại linh hồn Sổ Ước từng nói rằng không nên đem nó ra khỏi Thời Không Giới nếu không sẽ bị vũ trụ xóa sổ ý thức gì đó. Nhưng mà chuyến đi đến X-Gen này quá quan trọng. Không có nó e rằng khó đỡ được những đòn chí mạng của kẻ mạnh. Nghe lời ngươi dụ dỗ nên ta mới đem nó ra ngoài, mang theo bên mình để phòng thân. Ngươi học rộng biết nhiều. Theo ngươi thì liệu nó có bị sao không? Tương lai bổ sung năng lượng thì còn dùng được nữa không đây?”

“Này… Ê… Đâu rồi”

“...”

“Ngươi im lặng cái éo gì? Trả lời đê” Nhiễm Nam bực bội.

“Lắm sự. Cái mạng mi quan trọng hay nó quan trọng?” Tà Nam không kiên nhẫn, lên tiếng lần nữa.

“Nhưng nó nói là nó có tin tức quan trọng gì đó muốn truyền đạt với ta đó. Nó mà quên thì…”

“...” Lại một sự im lặng bao trùm.

“Không thú vị gì cả. Ngươi dạo này là lạ nhé. Mà tới giờ ta vẫn chưa hiểu ngươi được sinh ra như thế nào. Nói ngươi là nhân cách khác của ta. Ngươi xuất hiện ngay sau khi ta được Sổ Ước tái sinh không lâu. Mém chết rồi được sinh ra lại lần nữa. Tình huống như vậy sinh ra nhân cách khác cũng xem như hợp lý đi. Nhưng mà cái mớ kiến thức uyên thâm về tu luyện của ngươi thì từ đâu ra?” Nhiễm Nam tiếp tục nhiều chuyện.

“Mi thật là phiền. Cút đi mà lo chuyện của mình. Mi đã nói ta sinh ra từ sau khi Sổ Ước tái sinh mi thì cái kiến thức này cũng dám đến từ Sổ Ước lắm. Ta làm sao biết được mớ tri thức đó thực tế là từ đâu mà chui vào trong đầu ta được. Đừng làm phiền nữa.”

“Hừ. Thái độ gì đó? Có phải dạo này ngươi có khám phá gì mới không?”

“Móa. Đầu gối. Tao hỏi mày một câu nhé. Tà Nam có phải là thằng thiểu năng không?” Nhiễm Nam hiển hóa ra đôi chân cho Hồn Thể của mình rồi nhìn xuống hỏi.

“Cút” Tà Nam bức xúc nói.

‘Tri thức tới từ Sổ Ước? Tà Nam là thằng ngu. Ma Hóa của hắn nếu đến từ Sổ Ước. Lại phù hợp cho kẻ tu Mệnh Lực từ Sáng Chế Pháp như mình. Sao trong Sáng Chế Pháp không thấy nhắc gì tới Ma Hóa. Nếu Sổ Ước tỉnh lại. Phải hỏi thử mấy cái thứ như Ma Hóa xem nó có không?’ Nhiễm Nam thầm nghĩ. Sau đó nhanh chóng chú ý về tới thế giới bên ngoài. Điều động thân thể đi tới phía quảng trường trước cửa tòa nhà chính của học viện. The Father đang ở đó kêu gọi người gia nhập đoàn đội.

Thực tế đoàn đội chủ yếu là các thành viên chiến đấu. Số lượng thành viên như vậy thường không nhiều. Nhưng tổng nhân số một đội thì có thể nhiều. Dù sao ở học viện cũng các học viên không thiên về chiến đấu. Ngoài thành viên chiến đấu thì còn cần thành viên nội bộ làm các việc khác. Nếu đội nào cũng không cần học viên phi chiến đấu thì những dị nhân không có sức chiến đấu mạnh cũng đã không còn đất sống ở học viện thiên về chiến đấu làm nhiệm vụ này.

Một đoàn đội chuẩn mực theo The Father đút kết ra thì phải có nội và ngoại. Ngoại là các thành viên chiến đấu như hắn, Nhiễm Nam và vài tên hắn lôi kéo được. Nội là các thành viên phi chiến đấu, chủ yếu là có khả năng về tin tức, giao tiếp, đàm phán, các loại kỹ năng đối ngoại. Tốt hơn hết là nhận các nàng học viên xinh đẹp. Khửa khửa.

Vì tiêu chuẩn như thế The Father mới đến quảng trường quảng cáo. Trở thành trung tâm chỉ trỏ của rất nhiều học viên.

Trung tâm chỉ trích dĩ nhiên là cái thúi danh của hắn. Và nguyên do chính là nội dung của cái bảng tuyển dụng to tướng sau lưng hắn.

“ Thiên Hạ Đệ Nhất Đoàn Đội Nam Cuto tuyển thành viên.

Tuyển thành viên chiến đấu: số lượng 2.

Yêu cầu: cấp độ dị năng 3S trở lên. Ưu tiên dị năng cận chiến.

Đãi ngộ: Công bằng phân chia phần thưởng. Chia thưởng dựa theo đóng góp. Có cơ hội làm quen với các tri thức về tu tiên. Đặc biệt có thể nhận được thần kỳ thuốc men của tu sĩ.

Tuyển thành viên phi chiến đấu, hỗ trợ quản lý nhóm: số lượng 4.

Yêu cầu: ưu tiên nữ xinh đẹp. Có khả năng sinh đẻ.

Đãi ngộ: đội trưởng Nhiễm Nam có thằng đệ vừa to vừa dài bảo đảm khiến các em mê ly. Đến với đoàn đội sẽ được thỏa thích giao lưu với tiểu đệ này. Ngoài ra đội phó rất có nghề trong việc giúp các bạn gái có thai. Gen cả hai đều thuộc loại đỉnh cao nhân loại.”

“Má…” Nhiễm Nam vừa từ xa bước tới, thoáng nhìn cái yêu cầu và đãi ngộ cuối cùng mà chửi thề. Cái tên khốn nạn The Father này không chỉ bôi xấu mình với cái danh Nam Cuto mà còn dâm tặc mất nết lên tới một đẳng cấp huyền thoại. Tuyển thành viên phi chiến đấu cái kiểu gì thế.

“A Nhiễm Nam. Tôi đang tuyển thêm thành viên cho nhóm. Hiện tại nhóm xem như đã có năm thành viên chiến đấu rồi. Cậu, tôi, hai vợ chồng Pi Pi mà cậu giới thiệu cùng với một người bạn của tôi. Chỉ cần tuyển thêm hai người nữa xem như là đủ rồi. Thành viên chiến đấu cũng không cần quá nhiều. Nhiều quá chỉ mất công chia phần thưởng nhiệm vụ nhỏ ra mà thôi. Cậu cũng nên đi tìm cái em tóc vàng kia, mời cô ấy làm quản lý nhóm. He he. Tôi sẽ tuyển thêm bốn em xinh đẹp nữa hỗ trợ cô ấy.” The Father hào hứng nói. Không thèm để ý cái khuôn mặt đang đen dần của Nhiễm Nam.

“Là tu sĩ đánh bại Lôi Ca đây sao? Nhìn cũng bình thường nhỉ? Xin chào Nhiễm Nam. Ta là Elder Yoga. Đồng bạn của The Father. Một thầy tu chuyên về môn Yago” Một cô gái ở bên cạnh bước ra, chìa tay chào Nhiễm Nam.

“Môn Yago là môn gì? Mà khoan đã, chuyện đó không quan trọng, quan trọng hơn là…” Nhiễm Nam cảm thấy ngày hôm nay với mình thế là đủ rồi. Đầu tiên là một tên The Father lầy lội dâm tặc, giờ thì là gì đây? Đoàn đội của mình toàn là dạng dị người như vậy sao?

Elder Yoga là một học viên nữ. Về cơ bản là một siêu mỹ nữ. Đúng, chính là một mỹ nữ tuyệt sắc. Khuôn mặt xinh xắn, cơ thể chuẩn như là vẽ bằng đồ họa vi tính. Chỗ cần nhô là nhô, nơi cần ẩn thì ẩn. Dáng người hình chữ S cao ráo.

Elder Yoga về mặc hình thể là đại mỹ nhân. Hình thể là đại mỹ nhân. Đúng như vậy, chỉ có hình thể là đại mỹ nhân mà thôi. Còn màu sắc thì không. Nàng là một người da đen. Không đúng, người ta da đen là vẫn còn chút màu sáng. Còn nàng là đen như cục than, đen như được sơn bằng nước sơn đen vậy. Trừ hai tròng mắt trắng ra thì nếu đứng trong tối cô nàng sẽ như bị tàng hình.

Không hiểu nàng là thuộc dân tộc nào trên trái đất nữa. Tuy vậy màu da cũng không phải là thứ khiến Nhiễm Nam chê bai gì. Hình thể đẹp cộng với là da đen mun cũng không phải là xấu. Xấu cái là nàng ta có cặp mắt mỗi con nhìn một hướng khác nhau. Một hắc mỹ nhân bị lé xệch.

Không cố tình nhìn vào mặt nàng cũng có thể miễn cưỡng chịu được. Nhưng cô nàng này là khổ tu giả a. Nhìn sơ thì hình thể nàng rất đẹp. Nhưng Nhiễm Nam dụi mắt mấy lần vẫn cứ cảm giác ảo lòi ra. Thì ra nàng ta là một bộ xương khô. Trừ khuôn mặt xinh đẹp ra, cả cơ thể gầy nhôm như củi. Có cảm giác như dinh dưỡng toàn thân dã dùng để nuôi dưỡng khuôn mặt nàng. Cả thân người nàng đen thui, không thể nhìn ra đâu là xương, đâu là thịt nên mới ngỡ là nàng có da có thịt.

Cô nàng đã đen lại còn mặc một bộ đồng phục đen thui lui. Nhiễm Nam há hốc mồm ra mà nhìn.

“Ha ha. Đoàn đội của chúng ta đúng là hợp nhau phải không?” The Father cười ha hả.

Elder Yoga liếc xéo nhìn The Father. Mắt nàng bị lé lệch hướng nhau nên là cú liếc xéo này cứ như… Hai tròng mắt đen tụ về cùng một chỗ trên khuôn mặt, trong rất là ba chấm. Cô nàng chìa thẳng tay ra trước mặt Pi Pi Vô Dang. Khuôn mặt nghiêm túc lên chờ đợi Nhiễm Nam bắt tay chào hỏi.

“...”

Nhiễm Nam không còn gì để nói, cười khổ đưa tay ra bắt tay nàng ta. Trong lòng thì nghĩ ‘Với tên dâm tặc The Father, có lẽ chỉ có nàng ta mới có thể tránh được nanh vuốt dâm dục của tên này a’

“Nhiễm Nam. Tôi cũng giống The Father. Ở học viện chuyên làm thành viên thuê cho các đội. Lần này nghe thấy hắn muốn lập một đội, cảm thấy cũng thú vị nên cùng tham gia. Hy vọng đoàn đội chúng ta có thể tạo nên kỷ lục giữ top 1 bảng xếp hạng lâu nhất trong lịch sử.” Elder Yoga cất giọng thanh lãnh.

“Hy vọng thế” Nhiễm Nam gật đầu.

“Vậy cậu và The Father ở lại tuyển dụng tiếp đi. Tôi phải đi bảo dưỡng da đây. Đến giờ phải đi tắm nắng rồi. Khi mọi người đến ban quản lý học viên đăng ký lập đội tôi sẽ có mặt” Elder Yoga gật đầu chào rồi quay lưng rời đi.

“!!!”

Tắm nắng á?

Cuộc đăng tuyển vẫn tiếp tục. Tên The Father thi thoảng hét lên kêu gọi người mau mau đăng ký.

Đáng tiếc khi các học viên biết đội trưởng là một tu sĩ thì chẳng cao thủ nào thèm tham gia dù cho là cái đãi ngộ có thể tiếp cận thế giới tu sĩ kia đi nữa. Còn mấy học viên thực lực thấp thì nhà tuyển dụng lại không thèm nhận. Càng ít người hơn đến đăng ký là khi biết đội phó là tên The Father, tất cả các nữ học viên điều cô giò lên chạy xa. Như là sợ đến gần hắn thêm thì sẽ dính bầu bất chợt.

Thế là tới tận đầu giờ chiều vẫn chẳng ai thèm gia nhập cái đoàn đội này. Nam thì không thích mà nữ thì ghét bỏ. Mọi chuyện chỉ có chuyển cơ vào phút cuối cùng ngay khi Nhiễm Nam và The Father định dọn tiệm lui binh. Nếu không thì đoàn đội này của cậu ta có thể đã trở thành đoàn đội ít người nhất cái học viện X-Gen này.

Đầu giờ chiều Angela Matcha tung tăng chạy tới chỗ Nhiễm Nam.

Cô nàng vốn đã nghe thấy chuyện diễn ra ở đây từ sớm. Chỉ là nàng ta thuộc loại học viên thiên về văn phòng. Việc tham gia các lớp học là quan trọng. Mặc dù muốn đến gặp xem Nhiễm Nam làm trò gì nhưng cũng không dám bỏ tiết. Các học viên chiến đấu thì có thể không xem trọng các bằng cấp của học viện từ các lớp lý thuyết nhưng nàng thì không như vậy được. Không có chúng nàng khó mà tìm việc làm ở đây được. Để đến được X-Gen nàng đã đầu tư nhiều rồi, phải chăm chỉ để sau này lấy vốn lại mới được.

Cô nàng tóc vàng cực kỳ xinh đẹp quyến rũ này đến. Mang tới cho đoàn đội của Nhiễm Nam một luồng không khí mát mẻ, xua tan sự ảm đạm. Mặc dù nhìn thấy The Father cười đê tiện nhìn mình nhưng nàng ta cũng không thèm để ý.

“Matcha. Bạn sao giờ mới tới?” Nhiễm Nam hút một hơi hết ly trà sữa trên tay. Đứng lên chào đón người đẹp.

Xung quanh lập tức có vô số ánh mắt nhìn tới.

Hết chương!

Bạn đang đọc Sổ Ước Luân Hồi (18+) sáng tác bởi phongchieugame

Truyện Sổ Ước Luân Hồi (18+) tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi phongchieugame
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.